Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 2548
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2548:Công Tôn Vũ Nhiên chỉ thẳng vào Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng quát: “Bây giờ tôi đại diện cho chấp pháp đường nói cho anh biết, vứt vũ khí trong tay xuống, quỳ xuống cầu xin sự tha thứ của ông Takei, sau đó đợi kết quả xử lý của chấp pháp đường chúng tôi đối với anh”“Nếu anh còn dám tùy tiện làm vậy, vậy đừng trách tôi không nể mặt anh, bắt anh ngay tại trận. Dù sao anh cũng đã giết Takei Naoto, lại giết Takei Seiichiro, chứng cứ vô cùng xác thực, giết anh cũng không oan uống!”.Trong lúc nói chuyện, cô ta vung tay, lập tức chỉ nhìn thấy mấy đệ tử chấp pháp đường Long Môn đó, người nào cũng cầm cung tên bên người, lúc này nhắm thẳng vào Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt khinh thường.Bùi Nguyễn Minh xoay người lại với vẻ hơi hứng thú, anh nhìn Công Tôn Vũ Nhiên từ trên xuống dưới mấy lần. Anh vẫn cảm thấy hình như cô ả này thấy mình rất chướng mắt, hơn nữa còn có vài phần cố ý nhắm vào mình.Nhưng nghĩ đến ba chữ chấp pháp đường này, anh ngược lại cũng có thể hiểu được vài phần.Mình lên làm phân hội trưởng Long Môn thủ đô này, chỉ sợ đã làm tổn thất lợi nhuận của không ít người.Mà lần trước, trong buổi gặp mặt các phân hội trưởng, đại sư huynh của chấp pháp đường Long Môn bị mình đánh ngã, Đả Cẩu Bổng cũng bị mình phế luôn. Dưới tình huống này, người của chấp pháp đường có ấn tượng tốt với mình mới là lạ.Mà dưới tình huống mình đã phể đại sư huynh của chấp pháp đường Long Môn, mà Công Tôn Vũ Nhiên vẫn còn dám tới tìm mình gây sự một cách kiêu ngạo như vậy. Như vậy chỉ chứng minh một chuyện, đó chính là thân phận của cô ta không tầm thường, hơn phân nửa là con cháu của mấy vị trưởng lão Long Môn đó.Bây giờ, đệ tử chấp pháp đường Long Môn bình thường ở trước mặt mình, chỉ sợ ngay cả rắm cũng chẳng dám đánh.Ngay lập tức, anh nhìn cô ta với vẻ mặt lạnh lùng, chậm rãi đáp: “Takei Naoto không phải do tội giết. Về chuyện này đã có bằng chứng vô cùng xác thực, có nhân chứng vật chứng đảm bảo cho tôi, vậy tôi thật sự đã phạm tội gì chứ?”“Về phần Takei Seiichiro, biết rõ Takei Naoto không phải do tội giết, lại còn định coi đây là cái cớ để ra tay với tôi, tôi phòng vệ chính đáng thì có gì sai sao? Về phần Takei Masaki nóng lòng muốn báo thù, tập hợp cao thủ vẫy giết tôi. Nhiều người như vậy đánh một mình tôi, còn bị tôi đánh thành chó chết, lẽ nào cũng là lỗi của tôi sao?”“Còn nữa, Takei Rumiko giả trang nhân viên pháp y tới ám sát tôi, chuyện này còn chưa xong đâu! Nhà Takei hết lần này đến lần khác chọc giận tôi, muốn mạng của tôi, chẳng qua tôi chỉ phòng vệ chính đáng, bảo vệ bản thân mà thôi. Làm thế quái nào mà trong quan điểm của đệ tử chấp pháp đường các cô, tôi lại thành tùy ý làm bậy thế nhỉ?”.“Rốt cuộc cô là người Đại Hạ, hay là người Đảo Quốc vậy? Nếu cô đã là đệ tử chấp pháp đường Long Môn, ngược lại phải giúp tôi bảo vệ công bằng chứ? Nhưng cô lại không phân trắng đen, không phân địch ta như vậy, Long Môn cần chấp pháp đường cô có ích gì? Cho các cô nhàn rỗi ngồi trên đầu chúng tôi thải shit sao? Cô không ngại bẩn, nhưng tôi thì thấy cô tởm lắm!”Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, giọng nói châm biếm, không hề cho Công Tôn Vũ Nhiên một chút mặt mũi nào.Gương mặt xinh đẹp của cô ta lạnh lùng, lúc này, nhìn chằm chằm vào anh và bảo: “Họ Bùi kia, tôi chưa nhìn thấy những thứ anh đã nói kia, tôi cũng chưa nhìn thấy bằng chứng! Nhân chứng vật chứng ở đâu?”“Tôi chỉ nhìn thấy anh cầm đao làm ầm ĩ, coi trời bằng vung! Tôi nói cho anh biết, trăm nghe không bằng một thầy, theo quan điểm của tôi, anh chính là kẻ giết người. phóng hỏa, đại nghịch bất đạo! Tôi nói cho anh biết, cho dù lời anh nói là sự thật, cho dù anh có oan khuất, thì sau khi tôi về chấp pháp đường, anh cũng có thể từ từ khiếu nại!”“Nhưng tối nay anh nhất định phải bỏ vũ khí trong tay xuống, giơ tay chịu trói, chấp nhận sự quản thúc của chấp pháp đường chúng tôi! Bằng không, anh chính là phản đồ của Long Môn chúng tôi!”Cô ta nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt khiêu khích.“Anh có bản lĩnh thì kháng mệnh lệnh ngay trước mặt nhiều người như vậy đi! Nếu như vậy, ông trời cũng không bảo vệ nổi anh đâu, anh nói xem!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2548:Công Tôn Vũ Nhiên chỉ thẳng vào Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng quát: “Bây giờ tôi đại diện cho chấp pháp đường nói cho anh biết, vứt vũ khí trong tay xuống, quỳ xuống cầu xin sự tha thứ của ông Takei, sau đó đợi kết quả xử lý của chấp pháp đường chúng tôi đối với anh”“Nếu anh còn dám tùy tiện làm vậy, vậy đừng trách tôi không nể mặt anh, bắt anh ngay tại trận. Dù sao anh cũng đã giết Takei Naoto, lại giết Takei Seiichiro, chứng cứ vô cùng xác thực, giết anh cũng không oan uống!”.Trong lúc nói chuyện, cô ta vung tay, lập tức chỉ nhìn thấy mấy đệ tử chấp pháp đường Long Môn đó, người nào cũng cầm cung tên bên người, lúc này nhắm thẳng vào Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt khinh thường.Bùi Nguyễn Minh xoay người lại với vẻ hơi hứng thú, anh nhìn Công Tôn Vũ Nhiên từ trên xuống dưới mấy lần. Anh vẫn cảm thấy hình như cô ả này thấy mình rất chướng mắt, hơn nữa còn có vài phần cố ý nhắm vào mình.Nhưng nghĩ đến ba chữ chấp pháp đường này, anh ngược lại cũng có thể hiểu được vài phần.Mình lên làm phân hội trưởng Long Môn thủ đô này, chỉ sợ đã làm tổn thất lợi nhuận của không ít người.Mà lần trước, trong buổi gặp mặt các phân hội trưởng, đại sư huynh của chấp pháp đường Long Môn bị mình đánh ngã, Đả Cẩu Bổng cũng bị mình phế luôn. Dưới tình huống này, người của chấp pháp đường có ấn tượng tốt với mình mới là lạ.Mà dưới tình huống mình đã phể đại sư huynh của chấp pháp đường Long Môn, mà Công Tôn Vũ Nhiên vẫn còn dám tới tìm mình gây sự một cách kiêu ngạo như vậy. Như vậy chỉ chứng minh một chuyện, đó chính là thân phận của cô ta không tầm thường, hơn phân nửa là con cháu của mấy vị trưởng lão Long Môn đó.Bây giờ, đệ tử chấp pháp đường Long Môn bình thường ở trước mặt mình, chỉ sợ ngay cả rắm cũng chẳng dám đánh.Ngay lập tức, anh nhìn cô ta với vẻ mặt lạnh lùng, chậm rãi đáp: “Takei Naoto không phải do tội giết. Về chuyện này đã có bằng chứng vô cùng xác thực, có nhân chứng vật chứng đảm bảo cho tôi, vậy tôi thật sự đã phạm tội gì chứ?”“Về phần Takei Seiichiro, biết rõ Takei Naoto không phải do tội giết, lại còn định coi đây là cái cớ để ra tay với tôi, tôi phòng vệ chính đáng thì có gì sai sao? Về phần Takei Masaki nóng lòng muốn báo thù, tập hợp cao thủ vẫy giết tôi. Nhiều người như vậy đánh một mình tôi, còn bị tôi đánh thành chó chết, lẽ nào cũng là lỗi của tôi sao?”“Còn nữa, Takei Rumiko giả trang nhân viên pháp y tới ám sát tôi, chuyện này còn chưa xong đâu! Nhà Takei hết lần này đến lần khác chọc giận tôi, muốn mạng của tôi, chẳng qua tôi chỉ phòng vệ chính đáng, bảo vệ bản thân mà thôi. Làm thế quái nào mà trong quan điểm của đệ tử chấp pháp đường các cô, tôi lại thành tùy ý làm bậy thế nhỉ?”.“Rốt cuộc cô là người Đại Hạ, hay là người Đảo Quốc vậy? Nếu cô đã là đệ tử chấp pháp đường Long Môn, ngược lại phải giúp tôi bảo vệ công bằng chứ? Nhưng cô lại không phân trắng đen, không phân địch ta như vậy, Long Môn cần chấp pháp đường cô có ích gì? Cho các cô nhàn rỗi ngồi trên đầu chúng tôi thải shit sao? Cô không ngại bẩn, nhưng tôi thì thấy cô tởm lắm!”Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, giọng nói châm biếm, không hề cho Công Tôn Vũ Nhiên một chút mặt mũi nào.Gương mặt xinh đẹp của cô ta lạnh lùng, lúc này, nhìn chằm chằm vào anh và bảo: “Họ Bùi kia, tôi chưa nhìn thấy những thứ anh đã nói kia, tôi cũng chưa nhìn thấy bằng chứng! Nhân chứng vật chứng ở đâu?”“Tôi chỉ nhìn thấy anh cầm đao làm ầm ĩ, coi trời bằng vung! Tôi nói cho anh biết, trăm nghe không bằng một thầy, theo quan điểm của tôi, anh chính là kẻ giết người. phóng hỏa, đại nghịch bất đạo! Tôi nói cho anh biết, cho dù lời anh nói là sự thật, cho dù anh có oan khuất, thì sau khi tôi về chấp pháp đường, anh cũng có thể từ từ khiếu nại!”“Nhưng tối nay anh nhất định phải bỏ vũ khí trong tay xuống, giơ tay chịu trói, chấp nhận sự quản thúc của chấp pháp đường chúng tôi! Bằng không, anh chính là phản đồ của Long Môn chúng tôi!”Cô ta nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt khiêu khích.“Anh có bản lĩnh thì kháng mệnh lệnh ngay trước mặt nhiều người như vậy đi! Nếu như vậy, ông trời cũng không bảo vệ nổi anh đâu, anh nói xem!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2548:Công Tôn Vũ Nhiên chỉ thẳng vào Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng quát: “Bây giờ tôi đại diện cho chấp pháp đường nói cho anh biết, vứt vũ khí trong tay xuống, quỳ xuống cầu xin sự tha thứ của ông Takei, sau đó đợi kết quả xử lý của chấp pháp đường chúng tôi đối với anh”“Nếu anh còn dám tùy tiện làm vậy, vậy đừng trách tôi không nể mặt anh, bắt anh ngay tại trận. Dù sao anh cũng đã giết Takei Naoto, lại giết Takei Seiichiro, chứng cứ vô cùng xác thực, giết anh cũng không oan uống!”.Trong lúc nói chuyện, cô ta vung tay, lập tức chỉ nhìn thấy mấy đệ tử chấp pháp đường Long Môn đó, người nào cũng cầm cung tên bên người, lúc này nhắm thẳng vào Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt khinh thường.Bùi Nguyễn Minh xoay người lại với vẻ hơi hứng thú, anh nhìn Công Tôn Vũ Nhiên từ trên xuống dưới mấy lần. Anh vẫn cảm thấy hình như cô ả này thấy mình rất chướng mắt, hơn nữa còn có vài phần cố ý nhắm vào mình.Nhưng nghĩ đến ba chữ chấp pháp đường này, anh ngược lại cũng có thể hiểu được vài phần.Mình lên làm phân hội trưởng Long Môn thủ đô này, chỉ sợ đã làm tổn thất lợi nhuận của không ít người.Mà lần trước, trong buổi gặp mặt các phân hội trưởng, đại sư huynh của chấp pháp đường Long Môn bị mình đánh ngã, Đả Cẩu Bổng cũng bị mình phế luôn. Dưới tình huống này, người của chấp pháp đường có ấn tượng tốt với mình mới là lạ.Mà dưới tình huống mình đã phể đại sư huynh của chấp pháp đường Long Môn, mà Công Tôn Vũ Nhiên vẫn còn dám tới tìm mình gây sự một cách kiêu ngạo như vậy. Như vậy chỉ chứng minh một chuyện, đó chính là thân phận của cô ta không tầm thường, hơn phân nửa là con cháu của mấy vị trưởng lão Long Môn đó.Bây giờ, đệ tử chấp pháp đường Long Môn bình thường ở trước mặt mình, chỉ sợ ngay cả rắm cũng chẳng dám đánh.Ngay lập tức, anh nhìn cô ta với vẻ mặt lạnh lùng, chậm rãi đáp: “Takei Naoto không phải do tội giết. Về chuyện này đã có bằng chứng vô cùng xác thực, có nhân chứng vật chứng đảm bảo cho tôi, vậy tôi thật sự đã phạm tội gì chứ?”“Về phần Takei Seiichiro, biết rõ Takei Naoto không phải do tội giết, lại còn định coi đây là cái cớ để ra tay với tôi, tôi phòng vệ chính đáng thì có gì sai sao? Về phần Takei Masaki nóng lòng muốn báo thù, tập hợp cao thủ vẫy giết tôi. Nhiều người như vậy đánh một mình tôi, còn bị tôi đánh thành chó chết, lẽ nào cũng là lỗi của tôi sao?”“Còn nữa, Takei Rumiko giả trang nhân viên pháp y tới ám sát tôi, chuyện này còn chưa xong đâu! Nhà Takei hết lần này đến lần khác chọc giận tôi, muốn mạng của tôi, chẳng qua tôi chỉ phòng vệ chính đáng, bảo vệ bản thân mà thôi. Làm thế quái nào mà trong quan điểm của đệ tử chấp pháp đường các cô, tôi lại thành tùy ý làm bậy thế nhỉ?”.“Rốt cuộc cô là người Đại Hạ, hay là người Đảo Quốc vậy? Nếu cô đã là đệ tử chấp pháp đường Long Môn, ngược lại phải giúp tôi bảo vệ công bằng chứ? Nhưng cô lại không phân trắng đen, không phân địch ta như vậy, Long Môn cần chấp pháp đường cô có ích gì? Cho các cô nhàn rỗi ngồi trên đầu chúng tôi thải shit sao? Cô không ngại bẩn, nhưng tôi thì thấy cô tởm lắm!”Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, giọng nói châm biếm, không hề cho Công Tôn Vũ Nhiên một chút mặt mũi nào.Gương mặt xinh đẹp của cô ta lạnh lùng, lúc này, nhìn chằm chằm vào anh và bảo: “Họ Bùi kia, tôi chưa nhìn thấy những thứ anh đã nói kia, tôi cũng chưa nhìn thấy bằng chứng! Nhân chứng vật chứng ở đâu?”“Tôi chỉ nhìn thấy anh cầm đao làm ầm ĩ, coi trời bằng vung! Tôi nói cho anh biết, trăm nghe không bằng một thầy, theo quan điểm của tôi, anh chính là kẻ giết người. phóng hỏa, đại nghịch bất đạo! Tôi nói cho anh biết, cho dù lời anh nói là sự thật, cho dù anh có oan khuất, thì sau khi tôi về chấp pháp đường, anh cũng có thể từ từ khiếu nại!”“Nhưng tối nay anh nhất định phải bỏ vũ khí trong tay xuống, giơ tay chịu trói, chấp nhận sự quản thúc của chấp pháp đường chúng tôi! Bằng không, anh chính là phản đồ của Long Môn chúng tôi!”Cô ta nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt khiêu khích.“Anh có bản lĩnh thì kháng mệnh lệnh ngay trước mặt nhiều người như vậy đi! Nếu như vậy, ông trời cũng không bảo vệ nổi anh đâu, anh nói xem!”