Mười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả…

Chương 57: Cô câm miệng cho tôi!!(7)

Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Chương 57: Cô câm miệng cho tôi!!(7)Editor: Hồng Phan – VirgoBeta: Stuki^^Thời điểm Hạ Qúy Thần vừa tiến vào, bên tai bỗng truyền đến tiếng kêu đau đớn tột cùng khiến hắn dừng động tác.Tiếng kêu vang lên bên tai kéo ý thức của Hạ Qúy Thần trở lại. Mãi tới lúc này hắn mới cảm nhận được bả vai của mình có chút đau đớn, giống như bị móng tay của ai đó cào cấu. Hạ Qúy Thần hơi nhăn mày, sau đó liền nghe được âm thanh nghẹn ngào quen thuộc truyền đến: “Anh buông tôi ra! Buông tôi ra!”.Hai đầu lông mày của Hạ Qúy Thần nhăn lại, vẫn duy trì tư thế ban đầu, chậm chạp không có phản ứng.Âm thanh phản kháng của nữ nhân còn đang quanh quẩn bên tai, móng tay không ngừng cào cấu khiến bả vai của Hạ Qúy Thần chảy máu. Máu chảy xuống chậm rãi làm hắn cảm thấy hơi ngứa, lúc đó mới ý thức được mà giật mình, liền chậm chạp ngẩng đầu nhìn xuống dưới.Đập vào mắt Hạ Qúy Thần là khuôn mặt trắng bệch của Qúy Ức, hắn lúc này mới chậm chạp phản ứng, những việc hắn cảm thấy nãy giờ đều không phải là mơ.Tầm mắt Hạ Qúy Thần dừng lại trên người Qúy Ức, đại khái lúc hôn hắn hơi dùng sức nên môi của cô có chút sưng đỏ. Vừa rồi cô lại giãy dụa kịch liệt, mồ hôi ra nhiều, đầu tóc đều ướt, dính lên trên cần cổ trắng nõn. Sau lại chậm rãi nhìn xuống ngực của cô, phát hiện tư thế của hai người lúc này, môi hắn khẽ động.Hắn … hắn cư nhiên trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê lại đi cưỡng bức cô.Hạ Qúy Thần còn chưa có hoàn toàn tỉnh táo lại, Qúy Ức nằm phía dưới nhận ra Hạ Qúy Thần đã dừng động tác, lại không có phòng bị, liền vươn tay dùng sức đẩy hắn ra.Thoát khỏi sự kiềm chế của Hạ Qúy Thần, Qúy Ức cơ hồ không có một chút do dự liền lấy quần áo bị Hạ Qúy Thần xé thành hai mảnh, miễn cưỡng che đậy thân thể, liên tục lui về phía sau giữ khoảng cách.Hạ Qúy Thần bị đẩy, cả người lay động hai cái. Sau đó hắn mới phát hiện mình đang ở trong phòng tập thể thao, phía dưới hắn là thảm tập yoga cùng chăn ở trên phòng ngủ.Hạ Qúy Thần nhớ rõ, tối hôm qua hắn nhận được điện thoại của bác gái nói muốn đưa thức ăn cho hắn, hắn có chút khó chịu nên miễn cưỡng ứng phó đôi ba câu, cũng không có nghe rõ ràng. Xong liền đi ngủ, càng ngủ càng thấy nặng nề, hắn ý thức được cả người mình nóng ran, muốn xuống giường tìm thuốc, lúc này lại mơ mơ hồ hồ nghe thấy tiếng chuông cửa. Hắn tốn rất nhiều sức lực mới từ trên lầu đi xuống mở cửa, còn chưa thấy rõ ràng ai là người gõ cửa, rốt cuộc chống đỡ không nổi liền hôn mê bất tỉnh…Cho nên tối hôm qua, người gõ cửa là cô?Ý thức của Hạ Qúy Thần dần dần thanh tỉnh, ánh mắt lần nữa chậm rãi dừng ở trên người của Qúy Ức.

Chương 57: Cô câm miệng cho tôi!!(7)

  • Editor: Hồng Phan – Virgo

  • Beta: Stuki^^

Thời điểm Hạ Qúy Thần vừa tiến vào, bên tai bỗng truyền đến tiếng kêu đau đớn tột cùng khiến hắn dừng động tác.

Tiếng kêu vang lên bên tai kéo ý thức của Hạ Qúy Thần trở lại. Mãi tới lúc này hắn mới cảm nhận được bả vai của mình có chút đau đớn, giống như bị móng tay của ai đó cào cấu. Hạ Qúy Thần hơi nhăn mày, sau đó liền nghe được âm thanh nghẹn ngào quen thuộc truyền đến: “Anh buông tôi ra! Buông tôi ra!”.

Hai đầu lông mày của Hạ Qúy Thần nhăn lại, vẫn duy trì tư thế ban đầu, chậm chạp không có phản ứng.

Âm thanh phản kháng của nữ nhân còn đang quanh quẩn bên tai, móng tay không ngừng cào cấu khiến bả vai của Hạ Qúy Thần chảy máu. Máu chảy xuống chậm rãi làm hắn cảm thấy hơi ngứa, lúc đó mới ý thức được mà giật mình, liền chậm chạp ngẩng đầu nhìn xuống dưới.

Đập vào mắt Hạ Qúy Thần là khuôn mặt trắng bệch của Qúy Ức, hắn lúc này mới chậm chạp phản ứng, những việc hắn cảm thấy nãy giờ đều không phải là mơ.

Tầm mắt Hạ Qúy Thần dừng lại trên người Qúy Ức, đại khái lúc hôn hắn hơi dùng sức nên môi của cô có chút sưng đỏ. Vừa rồi cô lại giãy dụa kịch liệt, mồ hôi ra nhiều, đầu tóc đều ướt, dính lên trên cần cổ trắng nõn. Sau lại chậm rãi nhìn xuống ngực của cô, phát hiện tư thế của hai người lúc này, môi hắn khẽ động.

Hắn … hắn cư nhiên trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê lại đi cưỡng bức cô.

Hạ Qúy Thần còn chưa có hoàn toàn tỉnh táo lại, Qúy Ức nằm phía dưới nhận ra Hạ Qúy Thần đã dừng động tác, lại không có phòng bị, liền vươn tay dùng sức đẩy hắn ra.

Thoát khỏi sự kiềm chế của Hạ Qúy Thần, Qúy Ức cơ hồ không có một chút do dự liền lấy quần áo bị Hạ Qúy Thần xé thành hai mảnh, miễn cưỡng che đậy thân thể, liên tục lui về phía sau giữ khoảng cách.

Hạ Qúy Thần bị đẩy, cả người lay động hai cái. Sau đó hắn mới phát hiện mình đang ở trong phòng tập thể thao, phía dưới hắn là thảm tập yoga cùng chăn ở trên phòng ngủ.

Hạ Qúy Thần nhớ rõ, tối hôm qua hắn nhận được điện thoại của bác gái nói muốn đưa thức ăn cho hắn, hắn có chút khó chịu nên miễn cưỡng ứng phó đôi ba câu, cũng không có nghe rõ ràng. Xong liền đi ngủ, càng ngủ càng thấy nặng nề, hắn ý thức được cả người mình nóng ran, muốn xuống giường tìm thuốc, lúc này lại mơ mơ hồ hồ nghe thấy tiếng chuông cửa. Hắn tốn rất nhiều sức lực mới từ trên lầu đi xuống mở cửa, còn chưa thấy rõ ràng ai là người gõ cửa, rốt cuộc chống đỡ không nổi liền hôn mê bất tỉnh…

Cho nên tối hôm qua, người gõ cửa là cô?

Ý thức của Hạ Qúy Thần dần dần thanh tỉnh, ánh mắt lần nữa chậm rãi dừng ở trên người của Qúy Ức.

Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Chương 57: Cô câm miệng cho tôi!!(7)Editor: Hồng Phan – VirgoBeta: Stuki^^Thời điểm Hạ Qúy Thần vừa tiến vào, bên tai bỗng truyền đến tiếng kêu đau đớn tột cùng khiến hắn dừng động tác.Tiếng kêu vang lên bên tai kéo ý thức của Hạ Qúy Thần trở lại. Mãi tới lúc này hắn mới cảm nhận được bả vai của mình có chút đau đớn, giống như bị móng tay của ai đó cào cấu. Hạ Qúy Thần hơi nhăn mày, sau đó liền nghe được âm thanh nghẹn ngào quen thuộc truyền đến: “Anh buông tôi ra! Buông tôi ra!”.Hai đầu lông mày của Hạ Qúy Thần nhăn lại, vẫn duy trì tư thế ban đầu, chậm chạp không có phản ứng.Âm thanh phản kháng của nữ nhân còn đang quanh quẩn bên tai, móng tay không ngừng cào cấu khiến bả vai của Hạ Qúy Thần chảy máu. Máu chảy xuống chậm rãi làm hắn cảm thấy hơi ngứa, lúc đó mới ý thức được mà giật mình, liền chậm chạp ngẩng đầu nhìn xuống dưới.Đập vào mắt Hạ Qúy Thần là khuôn mặt trắng bệch của Qúy Ức, hắn lúc này mới chậm chạp phản ứng, những việc hắn cảm thấy nãy giờ đều không phải là mơ.Tầm mắt Hạ Qúy Thần dừng lại trên người Qúy Ức, đại khái lúc hôn hắn hơi dùng sức nên môi của cô có chút sưng đỏ. Vừa rồi cô lại giãy dụa kịch liệt, mồ hôi ra nhiều, đầu tóc đều ướt, dính lên trên cần cổ trắng nõn. Sau lại chậm rãi nhìn xuống ngực của cô, phát hiện tư thế của hai người lúc này, môi hắn khẽ động.Hắn … hắn cư nhiên trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê lại đi cưỡng bức cô.Hạ Qúy Thần còn chưa có hoàn toàn tỉnh táo lại, Qúy Ức nằm phía dưới nhận ra Hạ Qúy Thần đã dừng động tác, lại không có phòng bị, liền vươn tay dùng sức đẩy hắn ra.Thoát khỏi sự kiềm chế của Hạ Qúy Thần, Qúy Ức cơ hồ không có một chút do dự liền lấy quần áo bị Hạ Qúy Thần xé thành hai mảnh, miễn cưỡng che đậy thân thể, liên tục lui về phía sau giữ khoảng cách.Hạ Qúy Thần bị đẩy, cả người lay động hai cái. Sau đó hắn mới phát hiện mình đang ở trong phòng tập thể thao, phía dưới hắn là thảm tập yoga cùng chăn ở trên phòng ngủ.Hạ Qúy Thần nhớ rõ, tối hôm qua hắn nhận được điện thoại của bác gái nói muốn đưa thức ăn cho hắn, hắn có chút khó chịu nên miễn cưỡng ứng phó đôi ba câu, cũng không có nghe rõ ràng. Xong liền đi ngủ, càng ngủ càng thấy nặng nề, hắn ý thức được cả người mình nóng ran, muốn xuống giường tìm thuốc, lúc này lại mơ mơ hồ hồ nghe thấy tiếng chuông cửa. Hắn tốn rất nhiều sức lực mới từ trên lầu đi xuống mở cửa, còn chưa thấy rõ ràng ai là người gõ cửa, rốt cuộc chống đỡ không nổi liền hôn mê bất tỉnh…Cho nên tối hôm qua, người gõ cửa là cô?Ý thức của Hạ Qúy Thần dần dần thanh tỉnh, ánh mắt lần nữa chậm rãi dừng ở trên người của Qúy Ức.

Chương 57: Cô câm miệng cho tôi!!(7)