Mười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả…
Chương 75: Tôi hoài niệm là thời niên thiếu của chúng ta (5)
Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Editor: Hồng Phan – VirgoBeta: Stuki^^Hạ Qúy Thần còn chưa kịp xem xét cẩn thận thì Mập mạp bị hắn phái đi mua nước, đầu đầy mồ hôi đã trở lại, chặn mất tầm mắt của hắn: “Anh Thần, coca của anh!”Mập mạp vừa lúc che đậy tầm mắt của Hạ Qúy Thần, hắn nhăn mày khó chịu, nâng tay lên đẩy Mập mạp ra nhưng bóng dáng kia đã sớm trà trộn vào trong đám học sinh khiến hắn không thấy được nữa.Mập mạp đại khái là đã nhận ra Hạ Qúy Thần đang khó chịu nên ra sức giúp hắn khui nắp lon, vừa thở hổn hển vừa mở miệng lấy lòng: “Anh Thần, em đã khui nắp ra luôn rồi”.Không tìm được người, đáy lòng của Hạ Qúy Thần khó tránh khỏi có chút bực bội, hắn liền đạp một bên chân của Mập mạp, tức giận trả lời lại: “Coca cái đầu cậu!”.Sau đó liền hung hăng lấy đầu ngón tay bóp tắt điếu thuốc, đem điếu thuốc vứt vào thùng rác cách đó không xa rồi chạy về phía khu dạy học.Sự tình lần đó chung quy cũng chỉ giống như một mảnh lá rụng, nhẹ nhàng rớt xuống mặt hồ yên ả tạo nên từng vòng gợn sóng, cũng không có gì gọi là kích thích lớn nên cũng rất nhanh liền rơi vào quên lãng.Thẳng đến nửa tháng sau, Hạ Qúy Thần cùng một đám “Hồ bằng cẩu hữu” tụ tập ở trường học phụ cận ăn chơi thâu đêm.*Hồ bằng cẩu hữu: Bạn bè mà không phải bạn bè, bạn xấu.Hơn phân nửa thời gian đều ngồi chơi trò chơi nên Hạ Qúy Thần có chút mệt mỏi, hắn dựa lưng vào ghế nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Mập mạp ngồi bên cạnh lại lấy tay chọt chọt tay của Hạ Qúy Thần: “Anh Thần, anh có muốn uống coca không?”.Hạ Qúy Thần nhẹ nhàng lắc đầu, không có mở miệng trả lời Mập mạp.Mập mạp đá văng ghế dựa ra sau, sau đó chạy tới phía trước mua đồ.Có lẽ do Mập mạp nhắc đến “coca” nên trong đầu của Hạ Qúy Thần liền nhớ tới chuyện nửa tháng trước, ở sân thể dục của trường học hắn nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp kia.Tim của hắn bỗng nhiên có chút rối loạn khiến hắn không thấy buồn ngủ nữa, hắn sờ soạng gói thuốc cùng bật lửa ở trên bàn, sau đó ngậm lên miệng rồi châm lửa. Cách một tầng sương khói, hắn thấy Mập mạp xách theo một đống coca trở lại.Mập mạp còn chưa kịp ngồi xuống đã bị Hạ Qúy Thần vẫy vẫy tay: “Giúp anh tìm một người”.Mập mạp đặc biệt ân cần hỏi: “Anh Thần, là ai vậy? Người đó trêu chọc anh sao? Cư nhiên dám trêu chọc anh Thần, em giúp anh đi “làm” hắn!”“Làm cái đầu cậu! Cậu dám “làm” cô ấy, tôi liền “làm” chết cậu!” Hạ Qúy Thần tà ác liếc Mập mạp một cái, hung tợn đáp lại, sau đó liền phun ra một làn khói thuốc, cho Mập mạp đáp án: “Là một cô gái”.“Con gái?” Mập mạp đáy mắt sáng ngời: “Là chị dâu sao?”Hạ Qúy Thần không để ý tới Mập mạp nhiều chuyện, trực tiếp sảng khoái hạ lệnh: “Tôi mặc kệ cậu dùng cách gì, cho dù phải đào ba tấc đất cậu cũng phải tìm được cô ấy cho tôi!”.Mập mạp khó xử: “Anh Thần, anh chỉ nói hai chữ “con gái” cho em biết đã bắt em đi tìm người thì em biết đi đâu để tìm người đây? Dù sao anh cũng nên cho em chút gợi ý đi”.
Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Hạ Qúy Thần còn chưa kịp xem xét cẩn thận thì Mập mạp bị hắn phái đi mua nước, đầu đầy mồ hôi đã trở lại, chặn mất tầm mắt của hắn: “Anh Thần, coca của anh!”
Mập mạp vừa lúc che đậy tầm mắt của Hạ Qúy Thần, hắn nhăn mày khó chịu, nâng tay lên đẩy Mập mạp ra nhưng bóng dáng kia đã sớm trà trộn vào trong đám học sinh khiến hắn không thấy được nữa.
Mập mạp đại khái là đã nhận ra Hạ Qúy Thần đang khó chịu nên ra sức giúp hắn khui nắp lon, vừa thở hổn hển vừa mở miệng lấy lòng: “Anh Thần, em đã khui nắp ra luôn rồi”.
Không tìm được người, đáy lòng của Hạ Qúy Thần khó tránh khỏi có chút bực bội, hắn liền đạp một bên chân của Mập mạp, tức giận trả lời lại: “Coca cái đầu cậu!”.
Sau đó liền hung hăng lấy đầu ngón tay bóp tắt điếu thuốc, đem điếu thuốc vứt vào thùng rác cách đó không xa rồi chạy về phía khu dạy học.
Sự tình lần đó chung quy cũng chỉ giống như một mảnh lá rụng, nhẹ nhàng rớt xuống mặt hồ yên ả tạo nên từng vòng gợn sóng, cũng không có gì gọi là kích thích lớn nên cũng rất nhanh liền rơi vào quên lãng.
Thẳng đến nửa tháng sau, Hạ Qúy Thần cùng một đám “Hồ bằng cẩu hữu” tụ tập ở trường học phụ cận ăn chơi thâu đêm.
*Hồ bằng cẩu hữu: Bạn bè mà không phải bạn bè, bạn xấu.
Hơn phân nửa thời gian đều ngồi chơi trò chơi nên Hạ Qúy Thần có chút mệt mỏi, hắn dựa lưng vào ghế nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Mập mạp ngồi bên cạnh lại lấy tay chọt chọt tay của Hạ Qúy Thần: “Anh Thần, anh có muốn uống coca không?”.
Hạ Qúy Thần nhẹ nhàng lắc đầu, không có mở miệng trả lời Mập mạp.
Mập mạp đá văng ghế dựa ra sau, sau đó chạy tới phía trước mua đồ.
Có lẽ do Mập mạp nhắc đến “coca” nên trong đầu của Hạ Qúy Thần liền nhớ tới chuyện nửa tháng trước, ở sân thể dục của trường học hắn nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp kia.
Tim của hắn bỗng nhiên có chút rối loạn khiến hắn không thấy buồn ngủ nữa, hắn sờ soạng gói thuốc cùng bật lửa ở trên bàn, sau đó ngậm lên miệng rồi châm lửa. Cách một tầng sương khói, hắn thấy Mập mạp xách theo một đống coca trở lại.
Mập mạp còn chưa kịp ngồi xuống đã bị Hạ Qúy Thần vẫy vẫy tay: “Giúp anh tìm một người”.
Mập mạp đặc biệt ân cần hỏi: “Anh Thần, là ai vậy? Người đó trêu chọc anh sao? Cư nhiên dám trêu chọc anh Thần, em giúp anh đi “làm” hắn!”
“Làm cái đầu cậu! Cậu dám “làm” cô ấy, tôi liền “làm” chết cậu!” Hạ Qúy Thần tà ác liếc Mập mạp một cái, hung tợn đáp lại, sau đó liền phun ra một làn khói thuốc, cho Mập mạp đáp án: “Là một cô gái”.
“Con gái?” Mập mạp đáy mắt sáng ngời: “Là chị dâu sao?”
Hạ Qúy Thần không để ý tới Mập mạp nhiều chuyện, trực tiếp sảng khoái hạ lệnh: “Tôi mặc kệ cậu dùng cách gì, cho dù phải đào ba tấc đất cậu cũng phải tìm được cô ấy cho tôi!”.
Mập mạp khó xử: “Anh Thần, anh chỉ nói hai chữ “con gái” cho em biết đã bắt em đi tìm người thì em biết đi đâu để tìm người đây? Dù sao anh cũng nên cho em chút gợi ý đi”.
Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Editor: Hồng Phan – VirgoBeta: Stuki^^Hạ Qúy Thần còn chưa kịp xem xét cẩn thận thì Mập mạp bị hắn phái đi mua nước, đầu đầy mồ hôi đã trở lại, chặn mất tầm mắt của hắn: “Anh Thần, coca của anh!”Mập mạp vừa lúc che đậy tầm mắt của Hạ Qúy Thần, hắn nhăn mày khó chịu, nâng tay lên đẩy Mập mạp ra nhưng bóng dáng kia đã sớm trà trộn vào trong đám học sinh khiến hắn không thấy được nữa.Mập mạp đại khái là đã nhận ra Hạ Qúy Thần đang khó chịu nên ra sức giúp hắn khui nắp lon, vừa thở hổn hển vừa mở miệng lấy lòng: “Anh Thần, em đã khui nắp ra luôn rồi”.Không tìm được người, đáy lòng của Hạ Qúy Thần khó tránh khỏi có chút bực bội, hắn liền đạp một bên chân của Mập mạp, tức giận trả lời lại: “Coca cái đầu cậu!”.Sau đó liền hung hăng lấy đầu ngón tay bóp tắt điếu thuốc, đem điếu thuốc vứt vào thùng rác cách đó không xa rồi chạy về phía khu dạy học.Sự tình lần đó chung quy cũng chỉ giống như một mảnh lá rụng, nhẹ nhàng rớt xuống mặt hồ yên ả tạo nên từng vòng gợn sóng, cũng không có gì gọi là kích thích lớn nên cũng rất nhanh liền rơi vào quên lãng.Thẳng đến nửa tháng sau, Hạ Qúy Thần cùng một đám “Hồ bằng cẩu hữu” tụ tập ở trường học phụ cận ăn chơi thâu đêm.*Hồ bằng cẩu hữu: Bạn bè mà không phải bạn bè, bạn xấu.Hơn phân nửa thời gian đều ngồi chơi trò chơi nên Hạ Qúy Thần có chút mệt mỏi, hắn dựa lưng vào ghế nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Mập mạp ngồi bên cạnh lại lấy tay chọt chọt tay của Hạ Qúy Thần: “Anh Thần, anh có muốn uống coca không?”.Hạ Qúy Thần nhẹ nhàng lắc đầu, không có mở miệng trả lời Mập mạp.Mập mạp đá văng ghế dựa ra sau, sau đó chạy tới phía trước mua đồ.Có lẽ do Mập mạp nhắc đến “coca” nên trong đầu của Hạ Qúy Thần liền nhớ tới chuyện nửa tháng trước, ở sân thể dục của trường học hắn nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp kia.Tim của hắn bỗng nhiên có chút rối loạn khiến hắn không thấy buồn ngủ nữa, hắn sờ soạng gói thuốc cùng bật lửa ở trên bàn, sau đó ngậm lên miệng rồi châm lửa. Cách một tầng sương khói, hắn thấy Mập mạp xách theo một đống coca trở lại.Mập mạp còn chưa kịp ngồi xuống đã bị Hạ Qúy Thần vẫy vẫy tay: “Giúp anh tìm một người”.Mập mạp đặc biệt ân cần hỏi: “Anh Thần, là ai vậy? Người đó trêu chọc anh sao? Cư nhiên dám trêu chọc anh Thần, em giúp anh đi “làm” hắn!”“Làm cái đầu cậu! Cậu dám “làm” cô ấy, tôi liền “làm” chết cậu!” Hạ Qúy Thần tà ác liếc Mập mạp một cái, hung tợn đáp lại, sau đó liền phun ra một làn khói thuốc, cho Mập mạp đáp án: “Là một cô gái”.“Con gái?” Mập mạp đáy mắt sáng ngời: “Là chị dâu sao?”Hạ Qúy Thần không để ý tới Mập mạp nhiều chuyện, trực tiếp sảng khoái hạ lệnh: “Tôi mặc kệ cậu dùng cách gì, cho dù phải đào ba tấc đất cậu cũng phải tìm được cô ấy cho tôi!”.Mập mạp khó xử: “Anh Thần, anh chỉ nói hai chữ “con gái” cho em biết đã bắt em đi tìm người thì em biết đi đâu để tìm người đây? Dù sao anh cũng nên cho em chút gợi ý đi”.