Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 2757

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2757:“Tổng giáo đầu anh hùng, khí phách hiên ngang muôn đời!”“Anh ấy là huyền thoại bộ binh của Đại Hạ chúng tôi, là một huyền thoại sống!”“Sao anh lại có thể không biết xấu hổ tự nhận mình là Tổng giáo đầu?”“Anh không cảm thấy khi nói ra câu này, anh đã làm bẩn ba chữ tổng giáo đầu này sao?”Ánh mắt Sư Phi Tiên nhìn Bùi Minh Nguyên nhiều thêm chút lãnh đạm cùng khinh thường: “Chỉ dựa vào điểm này, tôi liền vô cùng ghét anh!”“Nếu không phải vì điểm mấu chốt cá nhân tôi không cho phép tội giết người vô tội một cách bừa bãi.”“Tôi hôm nay sẽ khiến cho anh không thể ra khỏi đạo quán Ngũ Mai của tôi!”Bùi Minh Nguyên nhún vai nói: “Những gì tôi nói đều là sự thật, cô có tin hay không thì tùy!”“Đến lúc này, anh còn nói lời này, thật sự đúng là không không biết trời cao đất dày là gì”.Trên mặt Sư Phi Tiên thoáng hiện lên một tia tức giận, hiển nhiên tổng giáo đầu chính là thần tượng của cô ta, cô ta sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai làm ô uế thần tượng của mình.Lúc này, cô ta lùi lại, lạnh lùng nói: “Người đến, đem tên họ Bùi này đi. Cho dù anh ta muốn hay không, cũng ném ra khỏi Cảng “Hơn nữa, truyền lệnh xuống, sau này nếu Bùi Minh Nguyên dám tự xưng là tổng giáo đầu, dám xuất hiện ở hai thành phố Cảng Đồ!”“đạo quán Ngũ Mai sẽ giết không thương tiếc!” Lời vừa nói xong, Sư Phi Tiên liền quay người muốn rời đi.Ngay sau đó, hơn chục nữ đệ tử của đạo quán Ngũ Mai đi lên trước, chĩa kiếm về phía Bùi Minh Nguyên, Một người trong số đó nói một cách gay gắt: “Bùi Minh Nguyên, mau cút đi!”Bùi Minh Nguyên mặc kệ đám người bên cạnh, cũng không để ý tới đao kiếm kia.Anh chỉ liếc mắt nhìn Sư Phi Tiên nhàn nhạt nói: “Sư Phi Tiên, tôi vẫn nói lại câu kia, nếu cô muốn tôi rời khỏi đạo quán Ngữ Mai thì có thể. Nhưng nếu muốn tôi rời khỏi Cảng Đồ, thì cô đừng mơ”“Về phần tổng giáo đầu, cô cho rằng tôi không phải là tổng giáo đầu, vậy tôi hỏi cô một câu.”“Bên ngoài lưu truyền rằng Bùi Cửu Thiên, người sẽ sớm được Bộ binh Đại Hạ mời làm tổng giáo đầu của Cửu Đại Bộ binh, có phải chính là tổng giáo đầu Đường Đào Doanh trong truyền thuyết không?”“Không nói đến tuổi tác, thân thủ hay những thứ khác, tôi chỉ hỏi cô một câu!”. “Cô cảm thấy Bùi Cửu Thiên là tổng giáo đầu sao?”“Năm đó tổng giáo đầu ở trên chiến trường Á-Âu đẩy lùi năm cường quốc lớn, một mình giết chết nhiều kiếm thánh, nhẫn vương, Âm Dương sư…”“Cô cho rằng một người như tổng giáo đầu vì vị trí môn chủ Bùi Môn tại Cảng Đồ phải cúi đầu trước người nước Đảo sao?”“Hay nói trắng ra, cô nghĩ người như Bùi Cửu Thiên xứng với chức danh tổng giáo đầu không?”“Anh ta không xứng!”.“Mà cô ủng hộ anh ta như vậy chẳng lẽ là bởi vì cô cảm thấy anh ta là tổng giáo đầu trong lòng Sư Phi Tiên cô!”“Nhưng Sư Phi Tiên, tỉnh lại đi, tổng giáo đầu thật sự sẽ không chơi loại trò chơi này”“Đừng nói anh ấy coi thường vị trí môn chủ Bùi Môn tại Cảng Đổ. Cho dù có hứng thú, anh ấy muốn ngồi vào đó. Chỉ cần một câu nói là được.”“Vi vậy, Sư Phi Tiên, cô đừng mơ nữa!”.“Tôi biết cô muốn gả cho tổng giáo đầu, nhưng với tầm nhìn và chỉ số thông minh của cô, cô sẽ không bao giờ có cơ hội đầu”“Ầm..”Lời vừa dứt, Bùi Minh Nguyên thấy Sư Phi tiên không còn kìm chế được nữa, trực tiếp rút thanh trường kiểm ở hông ra, chém tới.Bùi Minh Nguyện cười cười, lùi về phía sau.Ở phía xa, kiếm của Sư Phi Tiên chém tới một nửa liền không thể tiến lên được.Biểu tình của cô ta biến đổi khôn lường.Toàn bộ hai thành phố Cảng Đồ đều cho rằng Bùi Cửu Thiên là tổng giáo đầu huyền thoại. Nhưng hôm nay có người nói rằng Bùi Cửu Thiên không xứng với vị trí ấy, anh ta vốn không xứng!

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2757:“Tổng giáo đầu anh hùng, khí phách hiên ngang muôn đời!”“Anh ấy là huyền thoại bộ binh của Đại Hạ chúng tôi, là một huyền thoại sống!”“Sao anh lại có thể không biết xấu hổ tự nhận mình là Tổng giáo đầu?”“Anh không cảm thấy khi nói ra câu này, anh đã làm bẩn ba chữ tổng giáo đầu này sao?”Ánh mắt Sư Phi Tiên nhìn Bùi Minh Nguyên nhiều thêm chút lãnh đạm cùng khinh thường: “Chỉ dựa vào điểm này, tôi liền vô cùng ghét anh!”“Nếu không phải vì điểm mấu chốt cá nhân tôi không cho phép tội giết người vô tội một cách bừa bãi.”“Tôi hôm nay sẽ khiến cho anh không thể ra khỏi đạo quán Ngũ Mai của tôi!”Bùi Minh Nguyên nhún vai nói: “Những gì tôi nói đều là sự thật, cô có tin hay không thì tùy!”“Đến lúc này, anh còn nói lời này, thật sự đúng là không không biết trời cao đất dày là gì”.Trên mặt Sư Phi Tiên thoáng hiện lên một tia tức giận, hiển nhiên tổng giáo đầu chính là thần tượng của cô ta, cô ta sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai làm ô uế thần tượng của mình.Lúc này, cô ta lùi lại, lạnh lùng nói: “Người đến, đem tên họ Bùi này đi. Cho dù anh ta muốn hay không, cũng ném ra khỏi Cảng “Hơn nữa, truyền lệnh xuống, sau này nếu Bùi Minh Nguyên dám tự xưng là tổng giáo đầu, dám xuất hiện ở hai thành phố Cảng Đồ!”“đạo quán Ngũ Mai sẽ giết không thương tiếc!” Lời vừa nói xong, Sư Phi Tiên liền quay người muốn rời đi.Ngay sau đó, hơn chục nữ đệ tử của đạo quán Ngũ Mai đi lên trước, chĩa kiếm về phía Bùi Minh Nguyên, Một người trong số đó nói một cách gay gắt: “Bùi Minh Nguyên, mau cút đi!”Bùi Minh Nguyên mặc kệ đám người bên cạnh, cũng không để ý tới đao kiếm kia.Anh chỉ liếc mắt nhìn Sư Phi Tiên nhàn nhạt nói: “Sư Phi Tiên, tôi vẫn nói lại câu kia, nếu cô muốn tôi rời khỏi đạo quán Ngữ Mai thì có thể. Nhưng nếu muốn tôi rời khỏi Cảng Đồ, thì cô đừng mơ”“Về phần tổng giáo đầu, cô cho rằng tôi không phải là tổng giáo đầu, vậy tôi hỏi cô một câu.”“Bên ngoài lưu truyền rằng Bùi Cửu Thiên, người sẽ sớm được Bộ binh Đại Hạ mời làm tổng giáo đầu của Cửu Đại Bộ binh, có phải chính là tổng giáo đầu Đường Đào Doanh trong truyền thuyết không?”“Không nói đến tuổi tác, thân thủ hay những thứ khác, tôi chỉ hỏi cô một câu!”. “Cô cảm thấy Bùi Cửu Thiên là tổng giáo đầu sao?”“Năm đó tổng giáo đầu ở trên chiến trường Á-Âu đẩy lùi năm cường quốc lớn, một mình giết chết nhiều kiếm thánh, nhẫn vương, Âm Dương sư…”“Cô cho rằng một người như tổng giáo đầu vì vị trí môn chủ Bùi Môn tại Cảng Đồ phải cúi đầu trước người nước Đảo sao?”“Hay nói trắng ra, cô nghĩ người như Bùi Cửu Thiên xứng với chức danh tổng giáo đầu không?”“Anh ta không xứng!”.“Mà cô ủng hộ anh ta như vậy chẳng lẽ là bởi vì cô cảm thấy anh ta là tổng giáo đầu trong lòng Sư Phi Tiên cô!”“Nhưng Sư Phi Tiên, tỉnh lại đi, tổng giáo đầu thật sự sẽ không chơi loại trò chơi này”“Đừng nói anh ấy coi thường vị trí môn chủ Bùi Môn tại Cảng Đổ. Cho dù có hứng thú, anh ấy muốn ngồi vào đó. Chỉ cần một câu nói là được.”“Vi vậy, Sư Phi Tiên, cô đừng mơ nữa!”.“Tôi biết cô muốn gả cho tổng giáo đầu, nhưng với tầm nhìn và chỉ số thông minh của cô, cô sẽ không bao giờ có cơ hội đầu”“Ầm..”Lời vừa dứt, Bùi Minh Nguyên thấy Sư Phi tiên không còn kìm chế được nữa, trực tiếp rút thanh trường kiểm ở hông ra, chém tới.Bùi Minh Nguyện cười cười, lùi về phía sau.Ở phía xa, kiếm của Sư Phi Tiên chém tới một nửa liền không thể tiến lên được.Biểu tình của cô ta biến đổi khôn lường.Toàn bộ hai thành phố Cảng Đồ đều cho rằng Bùi Cửu Thiên là tổng giáo đầu huyền thoại. Nhưng hôm nay có người nói rằng Bùi Cửu Thiên không xứng với vị trí ấy, anh ta vốn không xứng!

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2757:“Tổng giáo đầu anh hùng, khí phách hiên ngang muôn đời!”“Anh ấy là huyền thoại bộ binh của Đại Hạ chúng tôi, là một huyền thoại sống!”“Sao anh lại có thể không biết xấu hổ tự nhận mình là Tổng giáo đầu?”“Anh không cảm thấy khi nói ra câu này, anh đã làm bẩn ba chữ tổng giáo đầu này sao?”Ánh mắt Sư Phi Tiên nhìn Bùi Minh Nguyên nhiều thêm chút lãnh đạm cùng khinh thường: “Chỉ dựa vào điểm này, tôi liền vô cùng ghét anh!”“Nếu không phải vì điểm mấu chốt cá nhân tôi không cho phép tội giết người vô tội một cách bừa bãi.”“Tôi hôm nay sẽ khiến cho anh không thể ra khỏi đạo quán Ngũ Mai của tôi!”Bùi Minh Nguyên nhún vai nói: “Những gì tôi nói đều là sự thật, cô có tin hay không thì tùy!”“Đến lúc này, anh còn nói lời này, thật sự đúng là không không biết trời cao đất dày là gì”.Trên mặt Sư Phi Tiên thoáng hiện lên một tia tức giận, hiển nhiên tổng giáo đầu chính là thần tượng của cô ta, cô ta sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai làm ô uế thần tượng của mình.Lúc này, cô ta lùi lại, lạnh lùng nói: “Người đến, đem tên họ Bùi này đi. Cho dù anh ta muốn hay không, cũng ném ra khỏi Cảng “Hơn nữa, truyền lệnh xuống, sau này nếu Bùi Minh Nguyên dám tự xưng là tổng giáo đầu, dám xuất hiện ở hai thành phố Cảng Đồ!”“đạo quán Ngũ Mai sẽ giết không thương tiếc!” Lời vừa nói xong, Sư Phi Tiên liền quay người muốn rời đi.Ngay sau đó, hơn chục nữ đệ tử của đạo quán Ngũ Mai đi lên trước, chĩa kiếm về phía Bùi Minh Nguyên, Một người trong số đó nói một cách gay gắt: “Bùi Minh Nguyên, mau cút đi!”Bùi Minh Nguyên mặc kệ đám người bên cạnh, cũng không để ý tới đao kiếm kia.Anh chỉ liếc mắt nhìn Sư Phi Tiên nhàn nhạt nói: “Sư Phi Tiên, tôi vẫn nói lại câu kia, nếu cô muốn tôi rời khỏi đạo quán Ngữ Mai thì có thể. Nhưng nếu muốn tôi rời khỏi Cảng Đồ, thì cô đừng mơ”“Về phần tổng giáo đầu, cô cho rằng tôi không phải là tổng giáo đầu, vậy tôi hỏi cô một câu.”“Bên ngoài lưu truyền rằng Bùi Cửu Thiên, người sẽ sớm được Bộ binh Đại Hạ mời làm tổng giáo đầu của Cửu Đại Bộ binh, có phải chính là tổng giáo đầu Đường Đào Doanh trong truyền thuyết không?”“Không nói đến tuổi tác, thân thủ hay những thứ khác, tôi chỉ hỏi cô một câu!”. “Cô cảm thấy Bùi Cửu Thiên là tổng giáo đầu sao?”“Năm đó tổng giáo đầu ở trên chiến trường Á-Âu đẩy lùi năm cường quốc lớn, một mình giết chết nhiều kiếm thánh, nhẫn vương, Âm Dương sư…”“Cô cho rằng một người như tổng giáo đầu vì vị trí môn chủ Bùi Môn tại Cảng Đồ phải cúi đầu trước người nước Đảo sao?”“Hay nói trắng ra, cô nghĩ người như Bùi Cửu Thiên xứng với chức danh tổng giáo đầu không?”“Anh ta không xứng!”.“Mà cô ủng hộ anh ta như vậy chẳng lẽ là bởi vì cô cảm thấy anh ta là tổng giáo đầu trong lòng Sư Phi Tiên cô!”“Nhưng Sư Phi Tiên, tỉnh lại đi, tổng giáo đầu thật sự sẽ không chơi loại trò chơi này”“Đừng nói anh ấy coi thường vị trí môn chủ Bùi Môn tại Cảng Đổ. Cho dù có hứng thú, anh ấy muốn ngồi vào đó. Chỉ cần một câu nói là được.”“Vi vậy, Sư Phi Tiên, cô đừng mơ nữa!”.“Tôi biết cô muốn gả cho tổng giáo đầu, nhưng với tầm nhìn và chỉ số thông minh của cô, cô sẽ không bao giờ có cơ hội đầu”“Ầm..”Lời vừa dứt, Bùi Minh Nguyên thấy Sư Phi tiên không còn kìm chế được nữa, trực tiếp rút thanh trường kiểm ở hông ra, chém tới.Bùi Minh Nguyện cười cười, lùi về phía sau.Ở phía xa, kiếm của Sư Phi Tiên chém tới một nửa liền không thể tiến lên được.Biểu tình của cô ta biến đổi khôn lường.Toàn bộ hai thành phố Cảng Đồ đều cho rằng Bùi Cửu Thiên là tổng giáo đầu huyền thoại. Nhưng hôm nay có người nói rằng Bùi Cửu Thiên không xứng với vị trí ấy, anh ta vốn không xứng!

Chương 2757