Mười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả…

Chương 165: Cô không phải thích như vậy sao? (5)

Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Editor: Hồng Phan – VirgoBeta: Stuki^^Theo từng lời Qúy Ức nói, cô nhìn thấy tầm mắt của Lâm Chính Ích cũng từ trước ngực chuyển dời lên bên trên đôi mắt của cô.Cô không còn giãy giụa, cũng không có hoảng loạn, vẫn dùng giọng điệu bình tĩnh, tiếp tục nói chuyện.“Nghe nói gần đây ông có đầu tư một cái hạng mục, sang năm chuẩn bị đưa ra thị trường, nếu bây giờ ông gây ra chuyện gì đó không tốt, chỉ sợ là cái hạng mục kia khi đưa ra thị trường cũng sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ”.“Còn có, trong đoạn ghi âm vừa nãy ông nói cái gì cơ? Rất nhiều nữ nhân hầu ngủ sao …”“Toàn bộ giới giải trí, 90% minh tinh đều xuất phát từ đại học B điện ảnh, ông nói như vậy, chắc chắn sẽ đắc tội với không ít người tai to mặt lớn trong giới đi?”.“Hơn nữa, ông nói những lời này thật thiếu suy xét, khẳng định sẽ rất nhiều người nói ông …”.Nghe đến đó, sắc mặt của Lâm Chính Ích liền đột biến, ông ta không chờ Qúy Ức nói hết lời đã lên tiếng: “Nói đi, cô muốn thế nào?”.Quý Ức không sốt ruột trả lời Lâm Chính Ích, mà là cúi đầu, nhìn chằm chằm thân thể của cô đang bị Lâm Chính Ích đè lên: “Lâm tổng, chúng ta như thế này hình như không tiện nói chuyện thì phải?”.Lâm Chính Ích âm thầm cắn chặt răng, chung quy vẫn vì mặt mũi của mình mà buông Qúy Ức ra, sau đó lui lại một đoạn rồi mới lên tiếng: “Hiện tại có thể nói chuyện chưa?”.Quý Ức không để ý tới Lâm Chính Ích sốt ruột, cô không chút hoang mang cài lại cúc áo trước ngực, sau đó tìm tư thế thoải mái rồi thong dong dựa vào vách tường, cuối cùng mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn Lâm Chính Ích, đi thẳng vào vấn đề: “Mục đích của tôi rất đơn giản, chính là muốn ông xem xét đầu tư cho “Tam thiên si” một lần nữa, chỉ cần ông chịu đầu tư, tất cả ghi âm ở trong tay tôi tôi đều đưa cho ông, còn nếu ông không muốn, nghĩ sẽ tiếp tục nháo đến cùng, thì thật xin lỗi, Lâm tổng, tôi chỉ có thể lựa chọn cách “ngọc nát đá tan”!”.“Lần trước ở khách sạn Bắc Kinh, là do ông không tôn trọng tôi trước, Hạ tổng động thủ đánh người tuy rằng không đúng nhưng cũng xem như có nguyên nhân chính đáng. Lâm tổng, nếu ông thật sự nuốt không trôi cục tức kia thì bây giờ tôi ở chỗ này, thay mặt Hạ tổng trịnh trọng xin lỗi ông!”.“Lâm tổng, tôi thật sự hy vọng tất cả chúng ta đều không có tổn thất gì, ông là người thông minh, cái nào nặng cái nào nhẹ, tôi nghĩ ông so với tôi còn rõ ràng hơn”.“Huống chi, ông hẳn phải biết, với kịch bản của “Tam thiên si” thì người nào đầu tư càng nhiều sẽ kiếm lời càng nhiều, ông là người làm ăn, không có chuyện thấy tiền mà không kiếm”.Ngữ điệu của Qúy Ức không nhanh không chậm nói một đoạn rất dài, cô tinh tường nhìn thấy được đáy mắt của Lâm Chính Ích dao động, cô khẳng định Lâm Chính Ích sẽ đáp ứng yêu cầu của mình.Kỳ thật, trước khi cô tới đây, cô đã chắc chắn Lâm Chính Ích sẽ đáp ứng.Nam nhân có háo sắc cỡ nào, cũng sẽ không vì nữ nhân có chút sắc đẹp mà từ bỏ cơ hội kiếm tiền lớn như thế này.Qúy Ức cảm giác được rượu bắt đầu thấm vào cơ thể mình, cô thấy sự việc đã làm thỏa đáng liền chậm rãi đứng thẳng người, không tiếp tục cùng Lâm Chính Ích nhiều lời vô nghĩa nữa, trực tiếp kết thúc: “Tôi nghĩ mình đã nói rất rõ ràng, Lâm tổng, tôi cho ông thời gian tối nay để suy xét, cách liên lạc với tôi ông đã có, nếu ông có đáp án thì lúc nào cũng có thể liên hệ với tôi, tôi còn có việc nên đi trước, không quấy rầy bữa tiệc của ngài nữa, tạm biệt”.Quý Ức nói xong, liền hướng về phía Lâm Chính Ích lễ phép cùng khách sáo mỉm cười một cái, sau đó nhấc giày cao gót lên đi về phía cửa.Cô vừa mới đi đến trước cửa, còn chưa kịp vươn tay mở cửa, cửa phòng đã bị người nào đó từ bên ngoài mạnh mẽ đá văng.

Editor: Hồng Phan – Virgo

Beta: Stuki^^

Theo từng lời Qúy Ức nói, cô nhìn thấy tầm mắt của Lâm Chính Ích cũng từ trước ngực chuyển dời lên bên trên đôi mắt của cô.

Cô không còn giãy giụa, cũng không có hoảng loạn, vẫn dùng giọng điệu bình tĩnh, tiếp tục nói chuyện.

“Nghe nói gần đây ông có đầu tư một cái hạng mục, sang năm chuẩn bị đưa ra thị trường, nếu bây giờ ông gây ra chuyện gì đó không tốt, chỉ sợ là cái hạng mục kia khi đưa ra thị trường cũng sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ”.

“Còn có, trong đoạn ghi âm vừa nãy ông nói cái gì cơ? Rất nhiều nữ nhân hầu ngủ sao …”

“Toàn bộ giới giải trí, 90% minh tinh đều xuất phát từ đại học B điện ảnh, ông nói như vậy, chắc chắn sẽ đắc tội với không ít người tai to mặt lớn trong giới đi?”.

“Hơn nữa, ông nói những lời này thật thiếu suy xét, khẳng định sẽ rất nhiều người nói ông …”.

Nghe đến đó, sắc mặt của Lâm Chính Ích liền đột biến, ông ta không chờ Qúy Ức nói hết lời đã lên tiếng: “Nói đi, cô muốn thế nào?”.

Quý Ức không sốt ruột trả lời Lâm Chính Ích, mà là cúi đầu, nhìn chằm chằm thân thể của cô đang bị Lâm Chính Ích đè lên: “Lâm tổng, chúng ta như thế này hình như không tiện nói chuyện thì phải?”.

Lâm Chính Ích âm thầm cắn chặt răng, chung quy vẫn vì mặt mũi của mình mà buông Qúy Ức ra, sau đó lui lại một đoạn rồi mới lên tiếng: “Hiện tại có thể nói chuyện chưa?”.

Quý Ức không để ý tới Lâm Chính Ích sốt ruột, cô không chút hoang mang cài lại cúc áo trước ngực, sau đó tìm tư thế thoải mái rồi thong dong dựa vào vách tường, cuối cùng mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn Lâm Chính Ích, đi thẳng vào vấn đề: “Mục đích của tôi rất đơn giản, chính là muốn ông xem xét đầu tư cho “Tam thiên si” một lần nữa, chỉ cần ông chịu đầu tư, tất cả ghi âm ở trong tay tôi tôi đều đưa cho ông, còn nếu ông không muốn, nghĩ sẽ tiếp tục nháo đến cùng, thì thật xin lỗi, Lâm tổng, tôi chỉ có thể lựa chọn cách “ngọc nát đá tan”!”.

“Lần trước ở khách sạn Bắc Kinh, là do ông không tôn trọng tôi trước, Hạ tổng động thủ đánh người tuy rằng không đúng nhưng cũng xem như có nguyên nhân chính đáng. Lâm tổng, nếu ông thật sự nuốt không trôi cục tức kia thì bây giờ tôi ở chỗ này, thay mặt Hạ tổng trịnh trọng xin lỗi ông!”.

“Lâm tổng, tôi thật sự hy vọng tất cả chúng ta đều không có tổn thất gì, ông là người thông minh, cái nào nặng cái nào nhẹ, tôi nghĩ ông so với tôi còn rõ ràng hơn”.

“Huống chi, ông hẳn phải biết, với kịch bản của “Tam thiên si” thì người nào đầu tư càng nhiều sẽ kiếm lời càng nhiều, ông là người làm ăn, không có chuyện thấy tiền mà không kiếm”.

Ngữ điệu của Qúy Ức không nhanh không chậm nói một đoạn rất dài, cô tinh tường nhìn thấy được đáy mắt của Lâm Chính Ích dao động, cô khẳng định Lâm Chính Ích sẽ đáp ứng yêu cầu của mình.

Kỳ thật, trước khi cô tới đây, cô đã chắc chắn Lâm Chính Ích sẽ đáp ứng.

Nam nhân có háo sắc cỡ nào, cũng sẽ không vì nữ nhân có chút sắc đẹp mà từ bỏ cơ hội kiếm tiền lớn như thế này.

Qúy Ức cảm giác được rượu bắt đầu thấm vào cơ thể mình, cô thấy sự việc đã làm thỏa đáng liền chậm rãi đứng thẳng người, không tiếp tục cùng Lâm Chính Ích nhiều lời vô nghĩa nữa, trực tiếp kết thúc: “Tôi nghĩ mình đã nói rất rõ ràng, Lâm tổng, tôi cho ông thời gian tối nay để suy xét, cách liên lạc với tôi ông đã có, nếu ông có đáp án thì lúc nào cũng có thể liên hệ với tôi, tôi còn có việc nên đi trước, không quấy rầy bữa tiệc của ngài nữa, tạm biệt”.

Quý Ức nói xong, liền hướng về phía Lâm Chính Ích lễ phép cùng khách sáo mỉm cười một cái, sau đó nhấc giày cao gót lên đi về phía cửa.

Cô vừa mới đi đến trước cửa, còn chưa kịp vươn tay mở cửa, cửa phòng đã bị người nào đó từ bên ngoài mạnh mẽ đá văng.

Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Editor: Hồng Phan – VirgoBeta: Stuki^^Theo từng lời Qúy Ức nói, cô nhìn thấy tầm mắt của Lâm Chính Ích cũng từ trước ngực chuyển dời lên bên trên đôi mắt của cô.Cô không còn giãy giụa, cũng không có hoảng loạn, vẫn dùng giọng điệu bình tĩnh, tiếp tục nói chuyện.“Nghe nói gần đây ông có đầu tư một cái hạng mục, sang năm chuẩn bị đưa ra thị trường, nếu bây giờ ông gây ra chuyện gì đó không tốt, chỉ sợ là cái hạng mục kia khi đưa ra thị trường cũng sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ”.“Còn có, trong đoạn ghi âm vừa nãy ông nói cái gì cơ? Rất nhiều nữ nhân hầu ngủ sao …”“Toàn bộ giới giải trí, 90% minh tinh đều xuất phát từ đại học B điện ảnh, ông nói như vậy, chắc chắn sẽ đắc tội với không ít người tai to mặt lớn trong giới đi?”.“Hơn nữa, ông nói những lời này thật thiếu suy xét, khẳng định sẽ rất nhiều người nói ông …”.Nghe đến đó, sắc mặt của Lâm Chính Ích liền đột biến, ông ta không chờ Qúy Ức nói hết lời đã lên tiếng: “Nói đi, cô muốn thế nào?”.Quý Ức không sốt ruột trả lời Lâm Chính Ích, mà là cúi đầu, nhìn chằm chằm thân thể của cô đang bị Lâm Chính Ích đè lên: “Lâm tổng, chúng ta như thế này hình như không tiện nói chuyện thì phải?”.Lâm Chính Ích âm thầm cắn chặt răng, chung quy vẫn vì mặt mũi của mình mà buông Qúy Ức ra, sau đó lui lại một đoạn rồi mới lên tiếng: “Hiện tại có thể nói chuyện chưa?”.Quý Ức không để ý tới Lâm Chính Ích sốt ruột, cô không chút hoang mang cài lại cúc áo trước ngực, sau đó tìm tư thế thoải mái rồi thong dong dựa vào vách tường, cuối cùng mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn Lâm Chính Ích, đi thẳng vào vấn đề: “Mục đích của tôi rất đơn giản, chính là muốn ông xem xét đầu tư cho “Tam thiên si” một lần nữa, chỉ cần ông chịu đầu tư, tất cả ghi âm ở trong tay tôi tôi đều đưa cho ông, còn nếu ông không muốn, nghĩ sẽ tiếp tục nháo đến cùng, thì thật xin lỗi, Lâm tổng, tôi chỉ có thể lựa chọn cách “ngọc nát đá tan”!”.“Lần trước ở khách sạn Bắc Kinh, là do ông không tôn trọng tôi trước, Hạ tổng động thủ đánh người tuy rằng không đúng nhưng cũng xem như có nguyên nhân chính đáng. Lâm tổng, nếu ông thật sự nuốt không trôi cục tức kia thì bây giờ tôi ở chỗ này, thay mặt Hạ tổng trịnh trọng xin lỗi ông!”.“Lâm tổng, tôi thật sự hy vọng tất cả chúng ta đều không có tổn thất gì, ông là người thông minh, cái nào nặng cái nào nhẹ, tôi nghĩ ông so với tôi còn rõ ràng hơn”.“Huống chi, ông hẳn phải biết, với kịch bản của “Tam thiên si” thì người nào đầu tư càng nhiều sẽ kiếm lời càng nhiều, ông là người làm ăn, không có chuyện thấy tiền mà không kiếm”.Ngữ điệu của Qúy Ức không nhanh không chậm nói một đoạn rất dài, cô tinh tường nhìn thấy được đáy mắt của Lâm Chính Ích dao động, cô khẳng định Lâm Chính Ích sẽ đáp ứng yêu cầu của mình.Kỳ thật, trước khi cô tới đây, cô đã chắc chắn Lâm Chính Ích sẽ đáp ứng.Nam nhân có háo sắc cỡ nào, cũng sẽ không vì nữ nhân có chút sắc đẹp mà từ bỏ cơ hội kiếm tiền lớn như thế này.Qúy Ức cảm giác được rượu bắt đầu thấm vào cơ thể mình, cô thấy sự việc đã làm thỏa đáng liền chậm rãi đứng thẳng người, không tiếp tục cùng Lâm Chính Ích nhiều lời vô nghĩa nữa, trực tiếp kết thúc: “Tôi nghĩ mình đã nói rất rõ ràng, Lâm tổng, tôi cho ông thời gian tối nay để suy xét, cách liên lạc với tôi ông đã có, nếu ông có đáp án thì lúc nào cũng có thể liên hệ với tôi, tôi còn có việc nên đi trước, không quấy rầy bữa tiệc của ngài nữa, tạm biệt”.Quý Ức nói xong, liền hướng về phía Lâm Chính Ích lễ phép cùng khách sáo mỉm cười một cái, sau đó nhấc giày cao gót lên đi về phía cửa.Cô vừa mới đi đến trước cửa, còn chưa kịp vươn tay mở cửa, cửa phòng đã bị người nào đó từ bên ngoài mạnh mẽ đá văng.

Chương 165: Cô không phải thích như vậy sao? (5)