Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 3177
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 3177: Ngay lập tức, toàn bộ đều bàng hoàng. Cả phòng họp rộng lớn, yên lặng như chết Nên biết, người trong phòng họp lúc này, cơ bản đều là nhân vật lớn trong giới thượng lưu ở Vũ Thành. Người đi cùng bước ra khi nãy, mặc dù chỉ là một người ngoài lề trong giới thượng lưu, nhưng lại có thể ôm đùi được Mã Gia Thành, đủ để nói lên bản lĩnh của anh ta rồi. Thế nhưng, lúc này anh ta lại bị một người phụ nữ đá cái một? Điều này hiển nhiên là khiêu khích Mã Gia Thành! Nữ thư kí xinh đẹp kia lúc này cả mặt đây vẻ hốt hoảng, cô ta che miệng chặn tiếng hét của mình lại. Mà Mã Gia Thành nhìn thấy một cảnh này, sắc mặt bỗng chốc trở nên vô cùng u ám Hắn ta dứt khoác đứng dậy, đi thẳng đến phía trước nhìn chảm chảm Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói: “Họ Bùi kia, đây không phải là nơi cậu có thể giễu võ giương oail” “Đánh người của tôi, cậu có thể chịu nổi trách nhiệm này. không? “Cậu có thể gánh nổi hậu quả sao?” “Yơ” “Xem ra ông có quen biết tôi rồi” Bùi Nguyên Minh đứng lên, vẻ mặt lãnh đạm bước đến trước mặt Mã Gia Thành. “Nếu ông đã biết tôi, thế thì ông nên biết, Long Sa Vực đã bị tôi loại bỏ rồi, đánh người của ông thì sao?” “Ông không nghe lời, thì đến ông tôi cũng đánh” Mã Gia Thành khóe mắt giật giật, lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu láo xược!” “Ngay cả tôi cũng đánh? Cậu nghĩ đến hậu quả chưa? Cậu..” “Chát” Không đợi Mã Gia Thành nói hết câu, Bùi Nguyên Minh đã trực tiếp vung tay đánh vào cái miệng lớn của hắn ta, phút chốc đánh túi bụi vào Mã Gia Thành đang nhảy dựng lên Tiếp sau đó, Bùi Nguyên Minh mới nhìn Mã Gia Thành cười một cách cực kì thích thú, nói: “Sau khi tôi đến Vũ Thành, đạp con chó con mèo đã không ít rồi “ “Thế nào? Ông còn cảm thấy tôi không dám đụng vào ông nữa không?” “Dựa vào phía sau ông có Long Thương Húc?” “Ông cảm thấy có anh ta chống lưng cho ông, ông liền có thể làm gì tùy thích à?” “Cậu…” Mã Gia Thành tức tối, lúc này nghiêm nghị nói: “Dạy dỗ cậu tal” “Đánh cậu ta thật mạnh cho tôi “Có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm!” Hiển nhiên, trước giờ hắn ta chưa từng bị người khác sỉ nhục qua như vậy. Huống hồ chỉ, Mã Gia Thành từ xưa đến giờ cho răng bản thân mình tài trí mưu lược, làm theo kế hoạch của hẳn ta chắc chẩn sẽ thành công. Lần này hẳn ta nhận quân lệnh từ chỗ Long Thương Húc, chuẩn bị rất nhiều thứ để giết chết Bùi Nguyên Minh. Nhưng ai mà biết được, cái bẫy hẳn ta chuẩn bị còn chưa bắt đầu, Bùi Nguyên Minh liền trực tiếp tìm đến tận cửa! Ngay lúc này, sắc mặt của Mã Gia Thành đã khó coi đến cực điểm. Kèm theo với tiếng hét của hản ta, liền nhìn thấy tám tên vệ sĩ mặc vest đen xông đến từ bên kia, đám người này đều cao to, vẻ mặt hung tợn, vừa nhìn liền biết không phải người bình thường. Bọn họ vặn vặn cổ, cười một cách ác độc tiến về phía Bùi Nguyên Minh “Bang bang bang.” Không đợi bọn họ xông đến chỗ Bùi Nguyên Minh, đã nhìn thấy Tân Ý Hàm đứng bên cạnh đá một cái, đem cả đám không có mắt này toàn bộ đá ngã xuống đất Trước sau chưa đến ba giây, tám tên vệ sĩ cao to đừng nói là vây đánh, toàn bộ đều ngã nhào xuống đất, đến ngồi dậy cũng ngồi không nổi Cảnh tượng này khiến cho đám cổ đông và giám đốc điều hành tinh thần cuộn trào mãnh liệt phải dừng bước. Mọi người đều lăn lộn ở Vũ Thành, đương nhiên đều tôn sùng vũ lực Vì vậy vừa rồi Tân Ý Hàm ra tay vài phát, liền khiến bọn họ hiểu, Tân Ý Hàm tuyệt đối không dễ đối phó Đi theo bên cạnh tên thư sinh họ Bùi này là một cao thủ, chẳng trách kiêu ngạo như vậy, dám đến công ty Vàng Vũ Thành ở Vũ Thành làm ầm1. “Cậu nhóc, cậu lại có thể dám ra tay?” “Cậu biết người cậu vừa đánh bị thương rốt cuộc là ai không?” “Đây chính là tổng giám đốc Mã, cậu làm ông ta bị thương, đợi đến đồn cảnh sát Vũ Thành ngồi tù đi thôi!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 3177: Ngay lập tức, toàn bộ đều bàng hoàng. Cả phòng họp rộng lớn, yên lặng như chết Nên biết, người trong phòng họp lúc này, cơ bản đều là nhân vật lớn trong giới thượng lưu ở Vũ Thành. Người đi cùng bước ra khi nãy, mặc dù chỉ là một người ngoài lề trong giới thượng lưu, nhưng lại có thể ôm đùi được Mã Gia Thành, đủ để nói lên bản lĩnh của anh ta rồi. Thế nhưng, lúc này anh ta lại bị một người phụ nữ đá cái một? Điều này hiển nhiên là khiêu khích Mã Gia Thành! Nữ thư kí xinh đẹp kia lúc này cả mặt đây vẻ hốt hoảng, cô ta che miệng chặn tiếng hét của mình lại. Mà Mã Gia Thành nhìn thấy một cảnh này, sắc mặt bỗng chốc trở nên vô cùng u ám Hắn ta dứt khoác đứng dậy, đi thẳng đến phía trước nhìn chảm chảm Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói: “Họ Bùi kia, đây không phải là nơi cậu có thể giễu võ giương oail” “Đánh người của tôi, cậu có thể chịu nổi trách nhiệm này. không? “Cậu có thể gánh nổi hậu quả sao?” “Yơ” “Xem ra ông có quen biết tôi rồi” Bùi Nguyên Minh đứng lên, vẻ mặt lãnh đạm bước đến trước mặt Mã Gia Thành. “Nếu ông đã biết tôi, thế thì ông nên biết, Long Sa Vực đã bị tôi loại bỏ rồi, đánh người của ông thì sao?” “Ông không nghe lời, thì đến ông tôi cũng đánh” Mã Gia Thành khóe mắt giật giật, lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu láo xược!” “Ngay cả tôi cũng đánh? Cậu nghĩ đến hậu quả chưa? Cậu..” “Chát” Không đợi Mã Gia Thành nói hết câu, Bùi Nguyên Minh đã trực tiếp vung tay đánh vào cái miệng lớn của hắn ta, phút chốc đánh túi bụi vào Mã Gia Thành đang nhảy dựng lên Tiếp sau đó, Bùi Nguyên Minh mới nhìn Mã Gia Thành cười một cách cực kì thích thú, nói: “Sau khi tôi đến Vũ Thành, đạp con chó con mèo đã không ít rồi “ “Thế nào? Ông còn cảm thấy tôi không dám đụng vào ông nữa không?” “Dựa vào phía sau ông có Long Thương Húc?” “Ông cảm thấy có anh ta chống lưng cho ông, ông liền có thể làm gì tùy thích à?” “Cậu…” Mã Gia Thành tức tối, lúc này nghiêm nghị nói: “Dạy dỗ cậu tal” “Đánh cậu ta thật mạnh cho tôi “Có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm!” Hiển nhiên, trước giờ hắn ta chưa từng bị người khác sỉ nhục qua như vậy. Huống hồ chỉ, Mã Gia Thành từ xưa đến giờ cho răng bản thân mình tài trí mưu lược, làm theo kế hoạch của hẳn ta chắc chẩn sẽ thành công. Lần này hẳn ta nhận quân lệnh từ chỗ Long Thương Húc, chuẩn bị rất nhiều thứ để giết chết Bùi Nguyên Minh. Nhưng ai mà biết được, cái bẫy hẳn ta chuẩn bị còn chưa bắt đầu, Bùi Nguyên Minh liền trực tiếp tìm đến tận cửa! Ngay lúc này, sắc mặt của Mã Gia Thành đã khó coi đến cực điểm. Kèm theo với tiếng hét của hản ta, liền nhìn thấy tám tên vệ sĩ mặc vest đen xông đến từ bên kia, đám người này đều cao to, vẻ mặt hung tợn, vừa nhìn liền biết không phải người bình thường. Bọn họ vặn vặn cổ, cười một cách ác độc tiến về phía Bùi Nguyên Minh “Bang bang bang.” Không đợi bọn họ xông đến chỗ Bùi Nguyên Minh, đã nhìn thấy Tân Ý Hàm đứng bên cạnh đá một cái, đem cả đám không có mắt này toàn bộ đá ngã xuống đất Trước sau chưa đến ba giây, tám tên vệ sĩ cao to đừng nói là vây đánh, toàn bộ đều ngã nhào xuống đất, đến ngồi dậy cũng ngồi không nổi Cảnh tượng này khiến cho đám cổ đông và giám đốc điều hành tinh thần cuộn trào mãnh liệt phải dừng bước. Mọi người đều lăn lộn ở Vũ Thành, đương nhiên đều tôn sùng vũ lực Vì vậy vừa rồi Tân Ý Hàm ra tay vài phát, liền khiến bọn họ hiểu, Tân Ý Hàm tuyệt đối không dễ đối phó Đi theo bên cạnh tên thư sinh họ Bùi này là một cao thủ, chẳng trách kiêu ngạo như vậy, dám đến công ty Vàng Vũ Thành ở Vũ Thành làm ầm1. “Cậu nhóc, cậu lại có thể dám ra tay?” “Cậu biết người cậu vừa đánh bị thương rốt cuộc là ai không?” “Đây chính là tổng giám đốc Mã, cậu làm ông ta bị thương, đợi đến đồn cảnh sát Vũ Thành ngồi tù đi thôi!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 3177: Ngay lập tức, toàn bộ đều bàng hoàng. Cả phòng họp rộng lớn, yên lặng như chết Nên biết, người trong phòng họp lúc này, cơ bản đều là nhân vật lớn trong giới thượng lưu ở Vũ Thành. Người đi cùng bước ra khi nãy, mặc dù chỉ là một người ngoài lề trong giới thượng lưu, nhưng lại có thể ôm đùi được Mã Gia Thành, đủ để nói lên bản lĩnh của anh ta rồi. Thế nhưng, lúc này anh ta lại bị một người phụ nữ đá cái một? Điều này hiển nhiên là khiêu khích Mã Gia Thành! Nữ thư kí xinh đẹp kia lúc này cả mặt đây vẻ hốt hoảng, cô ta che miệng chặn tiếng hét của mình lại. Mà Mã Gia Thành nhìn thấy một cảnh này, sắc mặt bỗng chốc trở nên vô cùng u ám Hắn ta dứt khoác đứng dậy, đi thẳng đến phía trước nhìn chảm chảm Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói: “Họ Bùi kia, đây không phải là nơi cậu có thể giễu võ giương oail” “Đánh người của tôi, cậu có thể chịu nổi trách nhiệm này. không? “Cậu có thể gánh nổi hậu quả sao?” “Yơ” “Xem ra ông có quen biết tôi rồi” Bùi Nguyên Minh đứng lên, vẻ mặt lãnh đạm bước đến trước mặt Mã Gia Thành. “Nếu ông đã biết tôi, thế thì ông nên biết, Long Sa Vực đã bị tôi loại bỏ rồi, đánh người của ông thì sao?” “Ông không nghe lời, thì đến ông tôi cũng đánh” Mã Gia Thành khóe mắt giật giật, lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu láo xược!” “Ngay cả tôi cũng đánh? Cậu nghĩ đến hậu quả chưa? Cậu..” “Chát” Không đợi Mã Gia Thành nói hết câu, Bùi Nguyên Minh đã trực tiếp vung tay đánh vào cái miệng lớn của hắn ta, phút chốc đánh túi bụi vào Mã Gia Thành đang nhảy dựng lên Tiếp sau đó, Bùi Nguyên Minh mới nhìn Mã Gia Thành cười một cách cực kì thích thú, nói: “Sau khi tôi đến Vũ Thành, đạp con chó con mèo đã không ít rồi “ “Thế nào? Ông còn cảm thấy tôi không dám đụng vào ông nữa không?” “Dựa vào phía sau ông có Long Thương Húc?” “Ông cảm thấy có anh ta chống lưng cho ông, ông liền có thể làm gì tùy thích à?” “Cậu…” Mã Gia Thành tức tối, lúc này nghiêm nghị nói: “Dạy dỗ cậu tal” “Đánh cậu ta thật mạnh cho tôi “Có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm!” Hiển nhiên, trước giờ hắn ta chưa từng bị người khác sỉ nhục qua như vậy. Huống hồ chỉ, Mã Gia Thành từ xưa đến giờ cho răng bản thân mình tài trí mưu lược, làm theo kế hoạch của hẳn ta chắc chẩn sẽ thành công. Lần này hẳn ta nhận quân lệnh từ chỗ Long Thương Húc, chuẩn bị rất nhiều thứ để giết chết Bùi Nguyên Minh. Nhưng ai mà biết được, cái bẫy hẳn ta chuẩn bị còn chưa bắt đầu, Bùi Nguyên Minh liền trực tiếp tìm đến tận cửa! Ngay lúc này, sắc mặt của Mã Gia Thành đã khó coi đến cực điểm. Kèm theo với tiếng hét của hản ta, liền nhìn thấy tám tên vệ sĩ mặc vest đen xông đến từ bên kia, đám người này đều cao to, vẻ mặt hung tợn, vừa nhìn liền biết không phải người bình thường. Bọn họ vặn vặn cổ, cười một cách ác độc tiến về phía Bùi Nguyên Minh “Bang bang bang.” Không đợi bọn họ xông đến chỗ Bùi Nguyên Minh, đã nhìn thấy Tân Ý Hàm đứng bên cạnh đá một cái, đem cả đám không có mắt này toàn bộ đá ngã xuống đất Trước sau chưa đến ba giây, tám tên vệ sĩ cao to đừng nói là vây đánh, toàn bộ đều ngã nhào xuống đất, đến ngồi dậy cũng ngồi không nổi Cảnh tượng này khiến cho đám cổ đông và giám đốc điều hành tinh thần cuộn trào mãnh liệt phải dừng bước. Mọi người đều lăn lộn ở Vũ Thành, đương nhiên đều tôn sùng vũ lực Vì vậy vừa rồi Tân Ý Hàm ra tay vài phát, liền khiến bọn họ hiểu, Tân Ý Hàm tuyệt đối không dễ đối phó Đi theo bên cạnh tên thư sinh họ Bùi này là một cao thủ, chẳng trách kiêu ngạo như vậy, dám đến công ty Vàng Vũ Thành ở Vũ Thành làm ầm1. “Cậu nhóc, cậu lại có thể dám ra tay?” “Cậu biết người cậu vừa đánh bị thương rốt cuộc là ai không?” “Đây chính là tổng giám đốc Mã, cậu làm ông ta bị thương, đợi đến đồn cảnh sát Vũ Thành ngồi tù đi thôi!”