Mười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả…
Chương 563: Không ngờ là đã yêu anh sâu đậm (23)
Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Quý phu nhân, Quý Ức tiểu thư đã làm sai, thì tại sao bà lại không để cho cô ấy đứng trước máy ảnh để giải thích với tất cả mọi người? Bà báo cảnh sát chỉ để tìm cách dẫn Quý Ức tiểu thư rời khỏi đây, là vì muốn bao che cho con gái mình hay sao? Chẳng lẽ bà cảm thấy chuyện con gái mình ăn cắp cách diễn của người khác không phải là sai à?” Nghe bà Quý nói, phóng viên đang làm truyền hình trực tiếp lập tức xoay máy ảnh về phía bà.Từ lúc phóng viên bao vây Quý Ức và bà Quý cho đến bây giờ, bọn họ đã lặp đi lặp lại mấy chữ “Quý Ức ăn cắp bản quyền diễn xuất của Thiên Ca” không biết bao nhiêu lần.Thân là mẹ của Quý Ức, thấy con mình nhiều lần bị người khác chỉ trích như vậy, mặc dù là chỉ trích cô, nhưng người đau lòng thật sự lại chính là người làm mẹ như bà. Có lẽ là do bị phóng viên quấy rối, khiến cho bà Quý có hơi nóng nảy, hoặc có lẽ cũng vì thật sự muốn bênh vực con gái mình, cho nên bà Quý lại lên tiếng, giọng của bà có vài phần nghiêm túc và kiên định: “Đối với chuyện này, tôi không tin mấy thứ trên mạng kia, tôi tin tưởng con gái của mình.”Lời của bà Quý càng khiến cho phóng viên kích động hơn, hàng loạt câu hỏi cứ liên tục được nêu ra.“Quý phu nhân, bà nói vậy, có nghĩa là bà cho rằng con gái mình không có ăn cắp bản quyền của Thiên Ca?” Quý phu nhân, những video được đăng trên mạng đã chứng minh rất rõ ràng việc con gái bà ăn cắp bản quyền diễn xuất của Thiên Ca tiểu thư, bà nói như vậy chẳng lẽ không sợ mình trợ trụ vi ngược (*) à?”“Quý phu nhân…”Nhưng phóng viên còn chưa hỏi xong thì ở cửa tòa nhà bỗng nhiên vang lên tiếng ồn ào. “Quả nhiên, truyền hình trực tiếp nói không sai, tiểu tiện nhân (*) Quý Ức thật sự ở đây!”“Mọi người nhanh lên, hôm nay chúng ta nhất định phải ép cô ta xin lỗi nữ thần Thiên Ca của chúng ta!”Kế đó, có khoảng chừng mười người lao đến. Trong đó có cả nam lẫn nữa, đều là người trẻ tuổi. “Quý Ức, đồ ăn cắp, cô mau xin lỗi nữ thần của chúng tôi!”“Đúng, đồ hèn, cô quả thật không biết xấu hổ, dám ăn cắp bản quyền biểu diễn của Thiên Ca, cô nghĩ chúng tôi không dám làm gì cô à?”“Ồ, đây là mẹ của Quý hèn hạ này, bà ta còn nói rõ trên truyền hình trực tiếp là tin tưởng con gái mình đấy!” “Quả nhiên mẹ của kẻ hèn hạ thì cũng hèn hạ!”Nghe thấy những lời này, Quý Ức lập tức quay đầu nhìn sang nhóm nam nữ đang gạt phóng viên ra chạy về phía mình, cô cao giọng quát: “Sao các người lại nói như vậy? Cha mẹ các người đã dạy các người như vậy à? Xin lỗi mau!”“Xin lỗi à? Chính cô mới phải xin lỗi nữ thần của chúng tôi đấy! Người không biết xấu hổ như cô mà cũng đáng để chúng tôi phải nói xin lỗi à?” - Một cô gái đi ở phía trước miệng lưỡi lanh lợi đáp trả, kế đó, có người giơ tay ném trứng gà về phía Quý Ức. Bà Quý đứng bên cạnh thấy vậy, gần như không chút do dự, bà vượt lên, chắn trước người Quý Ức.Sau đó, càng có nhiều thứ bay về phía Quý Ức và bà Quý hơn. Nhóm người này vừa ném đồ vừa la hét: “Xin lỗi nữ thần của chúng tôi mau!”“Dám ăn cắp đồ của nữ thần này!” Cục diễn hỗn loạn đến mức không thể khống chế được, nhưng cũng có thể là những phóng viên kia không hề có ý muốn khống chế.Chụp ảnh thì vẫn chụp ảnh, truyền hình trực tiếp thì vẫn tiếp tục truyền hình trực tiếp.Quý Ức bị mẹ ôm chặt trong ngực, nên đồ đạc tất nhiên không nện vào người cô. Nhưng đầu ngón tay cô lại dính phải cái gì đó sền sệt, cô vô thức cúi đầu nhìn, lập tức phát hiện đó là máu tươi.Mẹ bị người ta ném nên bị thương sao?Quý Ức vội la lên: “Dừng tay! Dừng tay!” Thế nhưng nhóm thanh niên trẻ tuổi kia lại không có ý định dừng tay.Đám phóng viên ở xung quanh cũng không có bất kỳ ai có ý định giúp đỡ.Thậm chí người phóng viên đang làm truyền hình trực tiếp còn nói một cách sinh động hơn: “Đúng vậy, những cô cậu trẻ tuổi này đều là Fans hâm mộ của Thiên Ca, bọn họ tự xưng là nhóm Kiếm phấn, tới đây là để bênh vực kẻ yếu…” Quý Ức muốn giãy khỏi vòng ôm của mẹ, nhưng mẹ lại càng ôm cô chặt hơn.Không thoát ra được, nước mắt cô nhanh chóng tuôn rơi.Ngay khi cô còn đang tự hỏi cơn ác mộng này đến khi nào sẽ chấm dứt, thì ngoài cửa bỗng nhiên vang lên một giọng nói nghiêm nghị: “Dừng tay!” ***(*) Trợ trụ vi ngược: Giúp đỡ kẻ xấu làm điều sai trái.(*) Tiểu tiện nhân: kẻ hèn hạ.
Quý phu nhân, Quý Ức tiểu thư đã làm sai, thì tại sao bà lại không để cho cô ấy đứng trước máy ảnh để giải thích với tất cả mọi người? Bà báo cảnh sát chỉ để tìm cách dẫn Quý Ức tiểu thư rời khỏi đây, là vì muốn bao che cho con gái mình hay sao? Chẳng lẽ bà cảm thấy chuyện con gái mình ăn cắp cách diễn của người khác không phải là sai à?” Nghe bà Quý nói, phóng viên đang làm truyền hình trực tiếp lập tức xoay máy ảnh về phía bà.
Từ lúc phóng viên bao vây Quý Ức và bà Quý cho đến bây giờ, bọn họ đã lặp đi lặp lại mấy chữ “Quý Ức ăn cắp bản quyền diễn xuất của Thiên Ca” không biết bao nhiêu lần.
Thân là mẹ của Quý Ức, thấy con mình nhiều lần bị người khác chỉ trích như vậy, mặc dù là chỉ trích cô, nhưng người đau lòng thật sự lại chính là người làm mẹ như bà.
Có lẽ là do bị phóng viên quấy rối, khiến cho bà Quý có hơi nóng nảy, hoặc có lẽ cũng vì thật sự muốn bênh vực con gái mình, cho nên bà Quý lại lên tiếng, giọng của bà có vài phần nghiêm túc và kiên định: “Đối với chuyện này, tôi không tin mấy thứ trên mạng kia, tôi tin tưởng con gái của mình.”
Lời của bà Quý càng khiến cho phóng viên kích động hơn, hàng loạt câu hỏi cứ liên tục được nêu ra.
“Quý phu nhân, bà nói vậy, có nghĩa là bà cho rằng con gái mình không có ăn cắp bản quyền của Thiên Ca?”
Quý phu nhân, những video được đăng trên mạng đã chứng minh rất rõ ràng việc con gái bà ăn cắp bản quyền diễn xuất của Thiên Ca tiểu thư, bà nói như vậy chẳng lẽ không sợ mình trợ trụ vi ngược (*) à?”
“Quý phu nhân…”
Nhưng phóng viên còn chưa hỏi xong thì ở cửa tòa nhà bỗng nhiên vang lên tiếng ồn ào.
“Quả nhiên, truyền hình trực tiếp nói không sai, tiểu tiện nhân (*) Quý Ức thật sự ở đây!”
“Mọi người nhanh lên, hôm nay chúng ta nhất định phải ép cô ta xin lỗi nữ thần Thiên Ca của chúng ta!”
Kế đó, có khoảng chừng mười người lao đến. Trong đó có cả nam lẫn nữa, đều là người trẻ tuổi.
“Quý Ức, đồ ăn cắp, cô mau xin lỗi nữ thần của chúng tôi!”
“Đúng, đồ hèn, cô quả thật không biết xấu hổ, dám ăn cắp bản quyền biểu diễn của Thiên Ca, cô nghĩ chúng tôi không dám làm gì cô à?”
“Ồ, đây là mẹ của Quý hèn hạ này, bà ta còn nói rõ trên truyền hình trực tiếp là tin tưởng con gái mình đấy!”
“Quả nhiên mẹ của kẻ hèn hạ thì cũng hèn hạ!”
Nghe thấy những lời này, Quý Ức lập tức quay đầu nhìn sang nhóm nam nữ đang gạt phóng viên ra chạy về phía mình, cô cao giọng quát: “Sao các người lại nói như vậy? Cha mẹ các người đã dạy các người như vậy à? Xin lỗi mau!”
“Xin lỗi à? Chính cô mới phải xin lỗi nữ thần của chúng tôi đấy! Người không biết xấu hổ như cô mà cũng đáng để chúng tôi phải nói xin lỗi à?” - Một cô gái đi ở phía trước miệng lưỡi lanh lợi đáp trả, kế đó, có người giơ tay ném trứng gà về phía Quý Ức.
Bà Quý đứng bên cạnh thấy vậy, gần như không chút do dự, bà vượt lên, chắn trước người Quý Ức.
Sau đó, càng có nhiều thứ bay về phía Quý Ức và bà Quý hơn. Nhóm người này vừa ném đồ vừa la hét: “Xin lỗi nữ thần của chúng tôi mau!”
“Dám ăn cắp đồ của nữ thần này!”
Cục diễn hỗn loạn đến mức không thể khống chế được, nhưng cũng có thể là những phóng viên kia không hề có ý muốn khống chế.
Chụp ảnh thì vẫn chụp ảnh, truyền hình trực tiếp thì vẫn tiếp tục truyền hình trực tiếp.
Quý Ức bị mẹ ôm chặt trong ngực, nên đồ đạc tất nhiên không nện vào người cô.
Nhưng đầu ngón tay cô lại dính phải cái gì đó sền sệt, cô vô thức cúi đầu nhìn, lập tức phát hiện đó là máu tươi.
Mẹ bị người ta ném nên bị thương sao?
Quý Ức vội la lên: “Dừng tay! Dừng tay!”
Thế nhưng nhóm thanh niên trẻ tuổi kia lại không có ý định dừng tay.
Đám phóng viên ở xung quanh cũng không có bất kỳ ai có ý định giúp đỡ.
Thậm chí người phóng viên đang làm truyền hình trực tiếp còn nói một cách sinh động hơn: “Đúng vậy, những cô cậu trẻ tuổi này đều là Fans hâm mộ của Thiên Ca, bọn họ tự xưng là nhóm Kiếm phấn, tới đây là để bênh vực kẻ yếu…”
Quý Ức muốn giãy khỏi vòng ôm của mẹ, nhưng mẹ lại càng ôm cô chặt hơn.
Không thoát ra được, nước mắt cô nhanh chóng tuôn rơi.
Ngay khi cô còn đang tự hỏi cơn ác mộng này đến khi nào sẽ chấm dứt, thì ngoài cửa bỗng nhiên vang lên một giọng nói nghiêm nghị: “Dừng tay!”
***
(*) Trợ trụ vi ngược: Giúp đỡ kẻ xấu làm điều sai trái.
(*) Tiểu tiện nhân: kẻ hèn hạ.
Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Quý phu nhân, Quý Ức tiểu thư đã làm sai, thì tại sao bà lại không để cho cô ấy đứng trước máy ảnh để giải thích với tất cả mọi người? Bà báo cảnh sát chỉ để tìm cách dẫn Quý Ức tiểu thư rời khỏi đây, là vì muốn bao che cho con gái mình hay sao? Chẳng lẽ bà cảm thấy chuyện con gái mình ăn cắp cách diễn của người khác không phải là sai à?” Nghe bà Quý nói, phóng viên đang làm truyền hình trực tiếp lập tức xoay máy ảnh về phía bà.Từ lúc phóng viên bao vây Quý Ức và bà Quý cho đến bây giờ, bọn họ đã lặp đi lặp lại mấy chữ “Quý Ức ăn cắp bản quyền diễn xuất của Thiên Ca” không biết bao nhiêu lần.Thân là mẹ của Quý Ức, thấy con mình nhiều lần bị người khác chỉ trích như vậy, mặc dù là chỉ trích cô, nhưng người đau lòng thật sự lại chính là người làm mẹ như bà. Có lẽ là do bị phóng viên quấy rối, khiến cho bà Quý có hơi nóng nảy, hoặc có lẽ cũng vì thật sự muốn bênh vực con gái mình, cho nên bà Quý lại lên tiếng, giọng của bà có vài phần nghiêm túc và kiên định: “Đối với chuyện này, tôi không tin mấy thứ trên mạng kia, tôi tin tưởng con gái của mình.”Lời của bà Quý càng khiến cho phóng viên kích động hơn, hàng loạt câu hỏi cứ liên tục được nêu ra.“Quý phu nhân, bà nói vậy, có nghĩa là bà cho rằng con gái mình không có ăn cắp bản quyền của Thiên Ca?” Quý phu nhân, những video được đăng trên mạng đã chứng minh rất rõ ràng việc con gái bà ăn cắp bản quyền diễn xuất của Thiên Ca tiểu thư, bà nói như vậy chẳng lẽ không sợ mình trợ trụ vi ngược (*) à?”“Quý phu nhân…”Nhưng phóng viên còn chưa hỏi xong thì ở cửa tòa nhà bỗng nhiên vang lên tiếng ồn ào. “Quả nhiên, truyền hình trực tiếp nói không sai, tiểu tiện nhân (*) Quý Ức thật sự ở đây!”“Mọi người nhanh lên, hôm nay chúng ta nhất định phải ép cô ta xin lỗi nữ thần Thiên Ca của chúng ta!”Kế đó, có khoảng chừng mười người lao đến. Trong đó có cả nam lẫn nữa, đều là người trẻ tuổi. “Quý Ức, đồ ăn cắp, cô mau xin lỗi nữ thần của chúng tôi!”“Đúng, đồ hèn, cô quả thật không biết xấu hổ, dám ăn cắp bản quyền biểu diễn của Thiên Ca, cô nghĩ chúng tôi không dám làm gì cô à?”“Ồ, đây là mẹ của Quý hèn hạ này, bà ta còn nói rõ trên truyền hình trực tiếp là tin tưởng con gái mình đấy!” “Quả nhiên mẹ của kẻ hèn hạ thì cũng hèn hạ!”Nghe thấy những lời này, Quý Ức lập tức quay đầu nhìn sang nhóm nam nữ đang gạt phóng viên ra chạy về phía mình, cô cao giọng quát: “Sao các người lại nói như vậy? Cha mẹ các người đã dạy các người như vậy à? Xin lỗi mau!”“Xin lỗi à? Chính cô mới phải xin lỗi nữ thần của chúng tôi đấy! Người không biết xấu hổ như cô mà cũng đáng để chúng tôi phải nói xin lỗi à?” - Một cô gái đi ở phía trước miệng lưỡi lanh lợi đáp trả, kế đó, có người giơ tay ném trứng gà về phía Quý Ức. Bà Quý đứng bên cạnh thấy vậy, gần như không chút do dự, bà vượt lên, chắn trước người Quý Ức.Sau đó, càng có nhiều thứ bay về phía Quý Ức và bà Quý hơn. Nhóm người này vừa ném đồ vừa la hét: “Xin lỗi nữ thần của chúng tôi mau!”“Dám ăn cắp đồ của nữ thần này!” Cục diễn hỗn loạn đến mức không thể khống chế được, nhưng cũng có thể là những phóng viên kia không hề có ý muốn khống chế.Chụp ảnh thì vẫn chụp ảnh, truyền hình trực tiếp thì vẫn tiếp tục truyền hình trực tiếp.Quý Ức bị mẹ ôm chặt trong ngực, nên đồ đạc tất nhiên không nện vào người cô. Nhưng đầu ngón tay cô lại dính phải cái gì đó sền sệt, cô vô thức cúi đầu nhìn, lập tức phát hiện đó là máu tươi.Mẹ bị người ta ném nên bị thương sao?Quý Ức vội la lên: “Dừng tay! Dừng tay!” Thế nhưng nhóm thanh niên trẻ tuổi kia lại không có ý định dừng tay.Đám phóng viên ở xung quanh cũng không có bất kỳ ai có ý định giúp đỡ.Thậm chí người phóng viên đang làm truyền hình trực tiếp còn nói một cách sinh động hơn: “Đúng vậy, những cô cậu trẻ tuổi này đều là Fans hâm mộ của Thiên Ca, bọn họ tự xưng là nhóm Kiếm phấn, tới đây là để bênh vực kẻ yếu…” Quý Ức muốn giãy khỏi vòng ôm của mẹ, nhưng mẹ lại càng ôm cô chặt hơn.Không thoát ra được, nước mắt cô nhanh chóng tuôn rơi.Ngay khi cô còn đang tự hỏi cơn ác mộng này đến khi nào sẽ chấm dứt, thì ngoài cửa bỗng nhiên vang lên một giọng nói nghiêm nghị: “Dừng tay!” ***(*) Trợ trụ vi ngược: Giúp đỡ kẻ xấu làm điều sai trái.(*) Tiểu tiện nhân: kẻ hèn hạ.