Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 3232
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 3232:“May mà chúng tôi đều là người thông minh, đã sớm cài đặt tin nhắn nhắc nhở, nếu không thì chúng tôi đều đã bị anh lừa!”“Tôi cảnh cáo anh, mọi chuyện chúng tôi đã dựa theo yêu cầu của anh mà làm, anh không trả tiền thì chuyện này còn không xong đâu!”“Chúng tôi còn có thể đứng ra nói cho phóng viên cùng với người của đồn cảnh sát rằng những lời tố cáo vừa rồi của chúng tôi với Bùi Nguyên Minh đều là những lời mà anh bảo chúng tôi nói!”“Vì hại Bùi Nguyên Minh cho nên anh mới bảo chúng tôi tố cáo anh tại “Trong tay chúng tôi đã có một trăm triệu tiền đặt cọc mà anh cho, đã có ghi chép chuyển tiền!”“Nếu như không phải lần đầu anh đưa tiền dứt khoát như vậy thì đầu óc chúng tôi bị hỏng mới có thể tin tưởng anh!”“Long Phi Phàm, vở kịch này của chúng tôi không thể diễn không công, máu cũng không thể chảy vô íchl”Sắc mặt Long Phi Phàm âm u, mặc dù anh ta không biết mưu kế mình tận tâm bày ra đến cùng vì sao lại bị lộ ra ngoài.Thế nhưng bây giờ anh ta cũng hiểu được, vở kịch nhãm vào Bùi Nguyên Minh này đã không thể diễn tiếp được nữa.Nhìn thấy một đám người muốn qua đây truy tìm nguồn gốc, sắc mặt Long Phi Phàm hơi biến hóa, sau đó anh ta mang theo mười mấy người nam nữ mặc quần áo truyền thống bên cạnh đứng lên, khẽ quát: “Chúng ta đi!”“Đi?“Anh đi được chắc?”“Tôi nói cho anh biết, hôm nay nếu anh không trả tiền thì chỗ nào anh cũng không được đi!”Một đám thân thích nhìn thấy Long Phi Phàm muốn rời đi thì toàn bộ đều xông lên vây lại.Những người này cũng đã từng luyện võ, thân thủ không tệ, trong nháy mắt đã đánh nhau với đám vệ sĩ của Long Phi Phàm.Hai bên căn bản không có ý hạ thủ lưu tình, vừa ra tay đã đánh nhau, làm cho hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn.Đám Tân Ý Hàm cùng Vạn Phước Nhân mặt đầy mê mang mà nhìn một màn này, ai cũng không nghĩ tới mọi chuyện lại phát triển thành thế này.Một đám phóng viên ngu ngơ tại chỗ một lát, sau đó mỗi người đều xông về phía trước, muốn công bố tin tức này ra ngoài.Bởi vì vở kịch này quả thực là quá lớn, chỉ cần công bố ra bên ngoài thì tuyệt đối sẽ là tin tức trên trang bìa.Lúc này nỗi oan uổng trên người Bùi Nguyên Minh đã được cởi bỏ, thần sắc anh lãnh đạm nhìn một màn này, tựa hồ đã sớm tính toán được tất cả.Một hồi lâu sau, Tân Ý Hàm nhìn Bùi Nguyên Minh đi đến phía hậu đài, vô ý thức hỏi: “Anh Minh, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?”Bùi Nguyên Minh cười cười, làm một động tác tay, cô liền thấy được Hàn Sang đang đi nhanh ra từ trong đám người.Sau đó anh ta ngẩng đầu ưỡn ngực giải thích nói: “Buổi sáng hôm nay anh Minh đã gửi tin nhản cho tôi, để cho tôi giả bộ là người của Long Phi Phàm, tự mình tiếp xúc với những thân thích của người bị hại kia”“Sau khi bí mật ký kết hợp đồng thì lại hẹn sẽ chuyển khoản cho bọn họ mỗi người một tỷ, sau hai mươi tư giờ tiền sẽ được chuyển vào trong tài khoản”“Mà nhiệm vụ của bọn họ chính là nghĩ hết biện pháp phối hợp với Long Phi Phàm để hại anh Minh, chuyện tốt như vậy sao có thể từ chối”“Vừa rồi anh Minh lại gửi tin nhắn cho tôi, bảo tôi rút lại số tiền chuyển khoản”“Những người tham lam này nhìn thấy con vịt đã nấu xong cứ thế mà bay mất, bọn họ sao có thể cam tâm được?”“Đúng rồi, vì để cho bọn họ kịp thời nhận được tin nhản, buổi sáng tôi đã phải đặc biệt giúp bọn họ cài đặt thêm chức năng tự động nhận tin nhắn đấy”“Cho nên sau khi bọn họ nhận được tin nhắn thì sẽ liều mạng chỉ trích Long Phi Phàm”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lãnh đạm nhìn cảnh tượng rối loạn cách đó không xa, thản nhiên nói: “Hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều”“Một tỷ là số tiền mà cả đời những người này đều không kiếm được, mắt thấy tiền đã tới tay mà còn bay mất thì làm sao có thể giữ vững lý tr픓Đừng cảm thấy tôi đây âm hiểm, nếu ngay từ đầu bọn họ không chấp nhận năm mươi vạn kia của Long Phi Phàm thì cũng sẽ không có chuyện bây giờ”“Ván này Long Phi Phàm xong đời rồi..”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 3232:“May mà chúng tôi đều là người thông minh, đã sớm cài đặt tin nhắn nhắc nhở, nếu không thì chúng tôi đều đã bị anh lừa!”“Tôi cảnh cáo anh, mọi chuyện chúng tôi đã dựa theo yêu cầu của anh mà làm, anh không trả tiền thì chuyện này còn không xong đâu!”“Chúng tôi còn có thể đứng ra nói cho phóng viên cùng với người của đồn cảnh sát rằng những lời tố cáo vừa rồi của chúng tôi với Bùi Nguyên Minh đều là những lời mà anh bảo chúng tôi nói!”“Vì hại Bùi Nguyên Minh cho nên anh mới bảo chúng tôi tố cáo anh tại “Trong tay chúng tôi đã có một trăm triệu tiền đặt cọc mà anh cho, đã có ghi chép chuyển tiền!”“Nếu như không phải lần đầu anh đưa tiền dứt khoát như vậy thì đầu óc chúng tôi bị hỏng mới có thể tin tưởng anh!”“Long Phi Phàm, vở kịch này của chúng tôi không thể diễn không công, máu cũng không thể chảy vô íchl”Sắc mặt Long Phi Phàm âm u, mặc dù anh ta không biết mưu kế mình tận tâm bày ra đến cùng vì sao lại bị lộ ra ngoài.Thế nhưng bây giờ anh ta cũng hiểu được, vở kịch nhãm vào Bùi Nguyên Minh này đã không thể diễn tiếp được nữa.Nhìn thấy một đám người muốn qua đây truy tìm nguồn gốc, sắc mặt Long Phi Phàm hơi biến hóa, sau đó anh ta mang theo mười mấy người nam nữ mặc quần áo truyền thống bên cạnh đứng lên, khẽ quát: “Chúng ta đi!”“Đi?“Anh đi được chắc?”“Tôi nói cho anh biết, hôm nay nếu anh không trả tiền thì chỗ nào anh cũng không được đi!”Một đám thân thích nhìn thấy Long Phi Phàm muốn rời đi thì toàn bộ đều xông lên vây lại.Những người này cũng đã từng luyện võ, thân thủ không tệ, trong nháy mắt đã đánh nhau với đám vệ sĩ của Long Phi Phàm.Hai bên căn bản không có ý hạ thủ lưu tình, vừa ra tay đã đánh nhau, làm cho hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn.Đám Tân Ý Hàm cùng Vạn Phước Nhân mặt đầy mê mang mà nhìn một màn này, ai cũng không nghĩ tới mọi chuyện lại phát triển thành thế này.Một đám phóng viên ngu ngơ tại chỗ một lát, sau đó mỗi người đều xông về phía trước, muốn công bố tin tức này ra ngoài.Bởi vì vở kịch này quả thực là quá lớn, chỉ cần công bố ra bên ngoài thì tuyệt đối sẽ là tin tức trên trang bìa.Lúc này nỗi oan uổng trên người Bùi Nguyên Minh đã được cởi bỏ, thần sắc anh lãnh đạm nhìn một màn này, tựa hồ đã sớm tính toán được tất cả.Một hồi lâu sau, Tân Ý Hàm nhìn Bùi Nguyên Minh đi đến phía hậu đài, vô ý thức hỏi: “Anh Minh, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?”Bùi Nguyên Minh cười cười, làm một động tác tay, cô liền thấy được Hàn Sang đang đi nhanh ra từ trong đám người.Sau đó anh ta ngẩng đầu ưỡn ngực giải thích nói: “Buổi sáng hôm nay anh Minh đã gửi tin nhản cho tôi, để cho tôi giả bộ là người của Long Phi Phàm, tự mình tiếp xúc với những thân thích của người bị hại kia”“Sau khi bí mật ký kết hợp đồng thì lại hẹn sẽ chuyển khoản cho bọn họ mỗi người một tỷ, sau hai mươi tư giờ tiền sẽ được chuyển vào trong tài khoản”“Mà nhiệm vụ của bọn họ chính là nghĩ hết biện pháp phối hợp với Long Phi Phàm để hại anh Minh, chuyện tốt như vậy sao có thể từ chối”“Vừa rồi anh Minh lại gửi tin nhắn cho tôi, bảo tôi rút lại số tiền chuyển khoản”“Những người tham lam này nhìn thấy con vịt đã nấu xong cứ thế mà bay mất, bọn họ sao có thể cam tâm được?”“Đúng rồi, vì để cho bọn họ kịp thời nhận được tin nhản, buổi sáng tôi đã phải đặc biệt giúp bọn họ cài đặt thêm chức năng tự động nhận tin nhắn đấy”“Cho nên sau khi bọn họ nhận được tin nhắn thì sẽ liều mạng chỉ trích Long Phi Phàm”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lãnh đạm nhìn cảnh tượng rối loạn cách đó không xa, thản nhiên nói: “Hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều”“Một tỷ là số tiền mà cả đời những người này đều không kiếm được, mắt thấy tiền đã tới tay mà còn bay mất thì làm sao có thể giữ vững lý tr픓Đừng cảm thấy tôi đây âm hiểm, nếu ngay từ đầu bọn họ không chấp nhận năm mươi vạn kia của Long Phi Phàm thì cũng sẽ không có chuyện bây giờ”“Ván này Long Phi Phàm xong đời rồi..”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 3232:“May mà chúng tôi đều là người thông minh, đã sớm cài đặt tin nhắn nhắc nhở, nếu không thì chúng tôi đều đã bị anh lừa!”“Tôi cảnh cáo anh, mọi chuyện chúng tôi đã dựa theo yêu cầu của anh mà làm, anh không trả tiền thì chuyện này còn không xong đâu!”“Chúng tôi còn có thể đứng ra nói cho phóng viên cùng với người của đồn cảnh sát rằng những lời tố cáo vừa rồi của chúng tôi với Bùi Nguyên Minh đều là những lời mà anh bảo chúng tôi nói!”“Vì hại Bùi Nguyên Minh cho nên anh mới bảo chúng tôi tố cáo anh tại “Trong tay chúng tôi đã có một trăm triệu tiền đặt cọc mà anh cho, đã có ghi chép chuyển tiền!”“Nếu như không phải lần đầu anh đưa tiền dứt khoát như vậy thì đầu óc chúng tôi bị hỏng mới có thể tin tưởng anh!”“Long Phi Phàm, vở kịch này của chúng tôi không thể diễn không công, máu cũng không thể chảy vô íchl”Sắc mặt Long Phi Phàm âm u, mặc dù anh ta không biết mưu kế mình tận tâm bày ra đến cùng vì sao lại bị lộ ra ngoài.Thế nhưng bây giờ anh ta cũng hiểu được, vở kịch nhãm vào Bùi Nguyên Minh này đã không thể diễn tiếp được nữa.Nhìn thấy một đám người muốn qua đây truy tìm nguồn gốc, sắc mặt Long Phi Phàm hơi biến hóa, sau đó anh ta mang theo mười mấy người nam nữ mặc quần áo truyền thống bên cạnh đứng lên, khẽ quát: “Chúng ta đi!”“Đi?“Anh đi được chắc?”“Tôi nói cho anh biết, hôm nay nếu anh không trả tiền thì chỗ nào anh cũng không được đi!”Một đám thân thích nhìn thấy Long Phi Phàm muốn rời đi thì toàn bộ đều xông lên vây lại.Những người này cũng đã từng luyện võ, thân thủ không tệ, trong nháy mắt đã đánh nhau với đám vệ sĩ của Long Phi Phàm.Hai bên căn bản không có ý hạ thủ lưu tình, vừa ra tay đã đánh nhau, làm cho hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn.Đám Tân Ý Hàm cùng Vạn Phước Nhân mặt đầy mê mang mà nhìn một màn này, ai cũng không nghĩ tới mọi chuyện lại phát triển thành thế này.Một đám phóng viên ngu ngơ tại chỗ một lát, sau đó mỗi người đều xông về phía trước, muốn công bố tin tức này ra ngoài.Bởi vì vở kịch này quả thực là quá lớn, chỉ cần công bố ra bên ngoài thì tuyệt đối sẽ là tin tức trên trang bìa.Lúc này nỗi oan uổng trên người Bùi Nguyên Minh đã được cởi bỏ, thần sắc anh lãnh đạm nhìn một màn này, tựa hồ đã sớm tính toán được tất cả.Một hồi lâu sau, Tân Ý Hàm nhìn Bùi Nguyên Minh đi đến phía hậu đài, vô ý thức hỏi: “Anh Minh, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?”Bùi Nguyên Minh cười cười, làm một động tác tay, cô liền thấy được Hàn Sang đang đi nhanh ra từ trong đám người.Sau đó anh ta ngẩng đầu ưỡn ngực giải thích nói: “Buổi sáng hôm nay anh Minh đã gửi tin nhản cho tôi, để cho tôi giả bộ là người của Long Phi Phàm, tự mình tiếp xúc với những thân thích của người bị hại kia”“Sau khi bí mật ký kết hợp đồng thì lại hẹn sẽ chuyển khoản cho bọn họ mỗi người một tỷ, sau hai mươi tư giờ tiền sẽ được chuyển vào trong tài khoản”“Mà nhiệm vụ của bọn họ chính là nghĩ hết biện pháp phối hợp với Long Phi Phàm để hại anh Minh, chuyện tốt như vậy sao có thể từ chối”“Vừa rồi anh Minh lại gửi tin nhắn cho tôi, bảo tôi rút lại số tiền chuyển khoản”“Những người tham lam này nhìn thấy con vịt đã nấu xong cứ thế mà bay mất, bọn họ sao có thể cam tâm được?”“Đúng rồi, vì để cho bọn họ kịp thời nhận được tin nhản, buổi sáng tôi đã phải đặc biệt giúp bọn họ cài đặt thêm chức năng tự động nhận tin nhắn đấy”“Cho nên sau khi bọn họ nhận được tin nhắn thì sẽ liều mạng chỉ trích Long Phi Phàm”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lãnh đạm nhìn cảnh tượng rối loạn cách đó không xa, thản nhiên nói: “Hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều”“Một tỷ là số tiền mà cả đời những người này đều không kiếm được, mắt thấy tiền đã tới tay mà còn bay mất thì làm sao có thể giữ vững lý tr픓Đừng cảm thấy tôi đây âm hiểm, nếu ngay từ đầu bọn họ không chấp nhận năm mươi vạn kia của Long Phi Phàm thì cũng sẽ không có chuyện bây giờ”“Ván này Long Phi Phàm xong đời rồi..”