Mười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả…

Chương 604: Phát hiện giấy chứng nhận kết hôn (7)

Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Hành động của cô đánh thức Quý Thần đang ngẩn người.Phản ứng đầu tiên của anh là muốn nhanh chóng tránh môi của Quý Ức.Bởi vì cô đối với anh có sức quyến rũ quá lớn, anh sợ mình sẽ không khống chế được bản thân.   Anh vừa mới lệch đầu về phía sau, giống như cảm nhận được ý đồ muốn né tránh của anh, cô nhẹ nhàng dùng cánh tay giữ chặt cổ anh lại, kéo đầu anh hạ thấp xuống khiến môi hai người càng tiếp xúc gần gũi hơn.  Mùi hương trên cơ thể cô không ngừng lọt vào mũi của anh.Đầu lưỡi ấm áp của cô cũng không ngừng đảo đi đảo lại trên môi anh. Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn người khác, động tác vừa ngốc vừa vụng về, nhưng sự trêu chọc đơn giản này cũng đủ khiến anh thần hồn điên đảo.Hạ Quý Thần cảm giác được rõ ràng máu trên người lan tỏa khắp cơ thể anh. Môi của cô vẫn chưa rời khỏi môi anh. Lưỡi của cô nhẹ nhàng đảo qua đầu lưỡi của anh khiến toàn thân anh run rẩy. Trong chớp mắt Quý Thần quên mất mình vẫn chưa tắt điện thoại, ngay cả chút lý trí còn lại cũng tan thành mây khói. Lúc cô sắp rời khỏi môi Quý Thần, anh theo bản năng đuổi theo đầu lưỡi của cô. Sau đó anh giơ tay chế trụ sau gáy Quý Ức, chuyển bị động thành chủ động, hung hăng hôn trả cô.   Trong điện thoại lại vọng đến tiếng của Hạ Viên, cô ta lần nữa gọi: “Quý Thần!”Nhưng lại giống như nói với hư không, không nhận được bất kỳ lời hồi đáp nào.Quý Ức và Hạ Quý Thần càng hôn càng nhiệt tình. Căn phòng yên ắng dần dần vang lên những âm thanh mờ ám.Trong mơ hồ, Quý Ức dường như nghe thấy tiếng Hạ Viên đang khóc. Chỉ là cô còn chưa kịp nhận thức tiếng khóc kia mang hàm ý gì thì bờ môi đã bị Quý Thần hung hăng hôn cô thỏa thích, tất cả hơi thở của cô đều như bị anh "hút sạch". Đầu óc của cô trống rỗng hoàn toàn, cả thế giới to lớn dường như chỉ còn lại anh và cô. Hôn quấn quýt si mê thật lâu, lâu đến nỗi Quý Ức cảm thấy mình sắp bị hôn đến thiếu không khí mà chết. Lúc này, Hạ Quý Thần mới chậm rãi rời khỏi môi cô, anh vùi đầu mình vào cổ cô.Hô hấp của anh có chút nặng nề, lồng ngực phập phồng không ổn định.Tay anh ôm hông cô, ôm chặt rồi lại thả lỏng, thả lỏng rồi lại siết chặt. Mãi một lúc lâu sau, anh mới chậm rãi ngẩng đầu lên. Lúc chạm vào cánh môi của cô bị anh hôn đến sưng đỏ, dường như lại có một dòng nước nóng sôi lên trong cơ thể thể anh. Quý Thần nhắm chặt mắt lại, hít một hơi thật sâu, ép buộc mình phải thả lỏng bàn tay đã thủ sẵn ở thắt lưng. Anh lùi về sau một bước, cố ý kéo dài khoảng cách với cô.Mặc dù không nỡ nhưng anh vẫn phải làm như thế.Bởi vì anh sợ, nếu anh còn tiếp tục ôm chặt cô như vậy thì anh sẽ “giải quyết” cô ngay tại đây. Năm năm trước, một đêm trước khi thi cao đẳng, anh khiến cô mang thai ngoài tử cung, suýt chút nữa bỏ mạng trên bàn mổ.Năm ngoái, đêm đó ở Thượng Hải, lần đầu tiên cô uống thuốc ngừa thai. Hành động đó của cô khiến anh rất khổ sở nhưng anh tự trách mình nhiều hơn, vì thuốc ngừa thai gây ra rất nhiều tổn hại đến cơ thể.Anh thật tâm yêu cô... Vì thế, cho dù là một chút tổn thương nhỏ nhoi, anh cũng không nỡ để cô gánh chịu. Mặc kệ anh muốn cô nhiều thế nào, mặc kệ trong giấc ngủ đã bao lần anh mơ thấy được thân mật với cô. Trước khi cô không quyết định tình cảm của mình, trước khi cô chưa gật đầu bằng lòng anh, anh tuyệt đối không động tay động chân với cô…Hạ Quý Thần rời đi khiến nhiệt độ xung quanh cơ thể Quý Ức hạ xuống rất nhiều. Vừa rồi hôn nhau đến quên trời đất, hiện giờ tinh thần của cô mới từ từ hồi phục lại.Điện thoại di động của Hạ Quý Thần chẳng biết đã rơi xuống đất khi nào. Cuộc gọi đã bị Hạ Viên tắt.

Hành động của cô đánh thức Quý Thần đang ngẩn người.

Phản ứng đầu tiên của anh là muốn nhanh chóng tránh môi của Quý Ức.

Bởi vì cô đối với anh có sức quyến rũ quá lớn, anh sợ mình sẽ không khống chế được bản thân.   

Anh vừa mới lệch đầu về phía sau, giống như cảm nhận được ý đồ muốn né tránh của anh, cô nhẹ nhàng dùng cánh tay giữ chặt cổ anh lại, kéo đầu anh hạ thấp xuống khiến môi hai người càng tiếp xúc gần gũi hơn.  

Mùi hương trên cơ thể cô không ngừng lọt vào mũi của anh.

Đầu lưỡi ấm áp của cô cũng không ngừng đảo đi đảo lại trên môi anh. 

Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn người khác, động tác vừa ngốc vừa vụng về, nhưng sự trêu chọc đơn giản này cũng đủ khiến anh thần hồn điên đảo.

Hạ Quý Thần cảm giác được rõ ràng máu trên người lan tỏa khắp cơ thể anh. 

Môi của cô vẫn chưa rời khỏi môi anh. Lưỡi của cô nhẹ nhàng đảo qua đầu lưỡi của anh khiến toàn thân anh run rẩy. Trong chớp mắt Quý Thần quên mất mình vẫn chưa tắt điện thoại, ngay cả chút lý trí còn lại cũng tan thành mây khói. Lúc cô sắp rời khỏi môi Quý Thần, anh theo bản năng đuổi theo đầu lưỡi của cô. Sau đó anh giơ tay chế trụ sau gáy Quý Ức, chuyển bị động thành chủ động, hung hăng hôn trả cô.   

Trong điện thoại lại vọng đến tiếng của Hạ Viên, cô ta lần nữa gọi: “Quý Thần!”

Nhưng lại giống như nói với hư không, không nhận được bất kỳ lời hồi đáp nào.

Quý Ức và Hạ Quý Thần càng hôn càng nhiệt tình. 

Căn phòng yên ắng dần dần vang lên những âm thanh mờ ám.

Trong mơ hồ, Quý Ức dường như nghe thấy tiếng Hạ Viên đang khóc. Chỉ là cô còn chưa kịp nhận thức tiếng khóc kia mang hàm ý gì thì bờ môi đã bị Quý Thần hung hăng hôn cô thỏa thích, tất cả hơi thở của cô đều như bị anh "hút sạch". 

Đầu óc của cô trống rỗng hoàn toàn, cả thế giới to lớn dường như chỉ còn lại anh và cô. 

Hôn quấn quýt si mê thật lâu, lâu đến nỗi Quý Ức cảm thấy mình sắp bị hôn đến thiếu không khí mà chết. Lúc này, Hạ Quý Thần mới chậm rãi rời khỏi môi cô, anh vùi đầu mình vào cổ cô.

Hô hấp của anh có chút nặng nề, lồng ngực phập phồng không ổn định.

Tay anh ôm hông cô, ôm chặt rồi lại thả lỏng, thả lỏng rồi lại siết chặt. Mãi một lúc lâu sau, anh mới chậm rãi ngẩng đầu lên. 

Lúc chạm vào cánh môi của cô bị anh hôn đến sưng đỏ, dường như lại có một dòng nước nóng sôi lên trong cơ thể thể anh. Quý Thần nhắm chặt mắt lại, hít một hơi thật sâu, ép buộc mình phải thả lỏng bàn tay đã thủ sẵn ở thắt lưng. Anh lùi về sau một bước, cố ý kéo dài khoảng cách với cô.

Mặc dù không nỡ nhưng anh vẫn phải làm như thế.

Bởi vì anh sợ, nếu anh còn tiếp tục ôm chặt cô như vậy thì anh sẽ “giải quyết” cô ngay tại đây. 

Năm năm trước, một đêm trước khi thi cao đẳng, anh khiến cô mang thai ngoài tử cung, suýt chút nữa bỏ mạng trên bàn mổ.

Năm ngoái, đêm đó ở Thượng Hải, lần đầu tiên cô uống thuốc ngừa thai. Hành động đó của cô khiến anh rất khổ sở nhưng anh tự trách mình nhiều hơn, vì thuốc ngừa thai gây ra rất nhiều tổn hại đến cơ thể.

Anh thật tâm yêu cô... Vì thế, cho dù là một chút tổn thương nhỏ nhoi, anh cũng không nỡ để cô gánh chịu. 

Mặc kệ anh muốn cô nhiều thế nào, mặc kệ trong giấc ngủ đã bao lần anh mơ thấy được thân mật với cô. Trước khi cô không quyết định tình cảm của mình, trước khi cô chưa gật đầu bằng lòng anh, anh tuyệt đối không động tay động chân với cô…

Hạ Quý Thần rời đi khiến nhiệt độ xung quanh cơ thể Quý Ức hạ xuống rất nhiều. Vừa rồi hôn nhau đến quên trời đất, hiện giờ tinh thần của cô mới từ từ hồi phục lại.

Điện thoại di động của Hạ Quý Thần chẳng biết đã rơi xuống đất khi nào. 

Cuộc gọi đã bị Hạ Viên tắt.

Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Hành động của cô đánh thức Quý Thần đang ngẩn người.Phản ứng đầu tiên của anh là muốn nhanh chóng tránh môi của Quý Ức.Bởi vì cô đối với anh có sức quyến rũ quá lớn, anh sợ mình sẽ không khống chế được bản thân.   Anh vừa mới lệch đầu về phía sau, giống như cảm nhận được ý đồ muốn né tránh của anh, cô nhẹ nhàng dùng cánh tay giữ chặt cổ anh lại, kéo đầu anh hạ thấp xuống khiến môi hai người càng tiếp xúc gần gũi hơn.  Mùi hương trên cơ thể cô không ngừng lọt vào mũi của anh.Đầu lưỡi ấm áp của cô cũng không ngừng đảo đi đảo lại trên môi anh. Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn người khác, động tác vừa ngốc vừa vụng về, nhưng sự trêu chọc đơn giản này cũng đủ khiến anh thần hồn điên đảo.Hạ Quý Thần cảm giác được rõ ràng máu trên người lan tỏa khắp cơ thể anh. Môi của cô vẫn chưa rời khỏi môi anh. Lưỡi của cô nhẹ nhàng đảo qua đầu lưỡi của anh khiến toàn thân anh run rẩy. Trong chớp mắt Quý Thần quên mất mình vẫn chưa tắt điện thoại, ngay cả chút lý trí còn lại cũng tan thành mây khói. Lúc cô sắp rời khỏi môi Quý Thần, anh theo bản năng đuổi theo đầu lưỡi của cô. Sau đó anh giơ tay chế trụ sau gáy Quý Ức, chuyển bị động thành chủ động, hung hăng hôn trả cô.   Trong điện thoại lại vọng đến tiếng của Hạ Viên, cô ta lần nữa gọi: “Quý Thần!”Nhưng lại giống như nói với hư không, không nhận được bất kỳ lời hồi đáp nào.Quý Ức và Hạ Quý Thần càng hôn càng nhiệt tình. Căn phòng yên ắng dần dần vang lên những âm thanh mờ ám.Trong mơ hồ, Quý Ức dường như nghe thấy tiếng Hạ Viên đang khóc. Chỉ là cô còn chưa kịp nhận thức tiếng khóc kia mang hàm ý gì thì bờ môi đã bị Quý Thần hung hăng hôn cô thỏa thích, tất cả hơi thở của cô đều như bị anh "hút sạch". Đầu óc của cô trống rỗng hoàn toàn, cả thế giới to lớn dường như chỉ còn lại anh và cô. Hôn quấn quýt si mê thật lâu, lâu đến nỗi Quý Ức cảm thấy mình sắp bị hôn đến thiếu không khí mà chết. Lúc này, Hạ Quý Thần mới chậm rãi rời khỏi môi cô, anh vùi đầu mình vào cổ cô.Hô hấp của anh có chút nặng nề, lồng ngực phập phồng không ổn định.Tay anh ôm hông cô, ôm chặt rồi lại thả lỏng, thả lỏng rồi lại siết chặt. Mãi một lúc lâu sau, anh mới chậm rãi ngẩng đầu lên. Lúc chạm vào cánh môi của cô bị anh hôn đến sưng đỏ, dường như lại có một dòng nước nóng sôi lên trong cơ thể thể anh. Quý Thần nhắm chặt mắt lại, hít một hơi thật sâu, ép buộc mình phải thả lỏng bàn tay đã thủ sẵn ở thắt lưng. Anh lùi về sau một bước, cố ý kéo dài khoảng cách với cô.Mặc dù không nỡ nhưng anh vẫn phải làm như thế.Bởi vì anh sợ, nếu anh còn tiếp tục ôm chặt cô như vậy thì anh sẽ “giải quyết” cô ngay tại đây. Năm năm trước, một đêm trước khi thi cao đẳng, anh khiến cô mang thai ngoài tử cung, suýt chút nữa bỏ mạng trên bàn mổ.Năm ngoái, đêm đó ở Thượng Hải, lần đầu tiên cô uống thuốc ngừa thai. Hành động đó của cô khiến anh rất khổ sở nhưng anh tự trách mình nhiều hơn, vì thuốc ngừa thai gây ra rất nhiều tổn hại đến cơ thể.Anh thật tâm yêu cô... Vì thế, cho dù là một chút tổn thương nhỏ nhoi, anh cũng không nỡ để cô gánh chịu. Mặc kệ anh muốn cô nhiều thế nào, mặc kệ trong giấc ngủ đã bao lần anh mơ thấy được thân mật với cô. Trước khi cô không quyết định tình cảm của mình, trước khi cô chưa gật đầu bằng lòng anh, anh tuyệt đối không động tay động chân với cô…Hạ Quý Thần rời đi khiến nhiệt độ xung quanh cơ thể Quý Ức hạ xuống rất nhiều. Vừa rồi hôn nhau đến quên trời đất, hiện giờ tinh thần của cô mới từ từ hồi phục lại.Điện thoại di động của Hạ Quý Thần chẳng biết đã rơi xuống đất khi nào. Cuộc gọi đã bị Hạ Viên tắt.

Chương 604: Phát hiện giấy chứng nhận kết hôn (7)