Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 3368

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 3368:Ngoài cửa đồn công an Vũ Thành, một chiếc xe con vô cùng điệu thấp hiệu Hồng Kỳ đang đậu ở một góc xó xỉnh.Khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đi ra, cửa xe Hồng Kỳ đã mở ra, sau đó có một bóng người xinh đẹp bước ra, trên mặt mang theo vài phần mừng rỡ, đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh và nói: “Anh Diệp, anh đã đi ra rồi.”“Nếu như anh không đi ra được, sợ rằng tôi sẽ áy náy cả đời mất.” Trên mặt của Ninh Chí Lôi mang theo vẻ áy náy.Với thân phận của cô ta mà nói, chỉ cần một cuộc điện thoại thì Bùi Nguyên Minh sẽ được thả vì vô tội.Nhưng mà khi thân phận quá cao, một số thời điểm, một ít chuyện thật sự là không thể làm được.Đây chính là lý do vì sao người xấu trong phim ảnh lúc nào cũng không kiêng nể ai, mà người tốt lại bị bỏ tay bỏ chân.Dù sao có một số người tồn tại, trời sinh chính là vì giữ gìn công chính của luật pháp, nhất định phải trở thành người làm gương. Cho nên từ khi vừa mới bắt đầu, Ninh Chỉ Lôi cũng không có gọi cuộc điện thoại để kêu người thả Bùi Nguyên Minh ra.Cô ta chỉ yên lặng thề ở trong lòng, lỡ may Bùi Nguyên Minh bị nhà họ Kim dựa thể thu thập, thì cô ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp kiểm chứng cứ phạm tội của nhà họ Kim, sau đó xử lý kẻ cầm đầu này.Cũng may mà bây giờ Bùi Nguyên Minh đã được vô tội thả ra.Chuyện này kỳ thực cũng chứng minh, Vũ Thành vẫn còn có luật pháp, có ánh mặt trời.Còn việc Kim Cửu Muội bị tạm giam, dù là sau này có thể nộp tiền bảo lãnh, nhưng mà trong đó cũng đã chứng minh luật pháp đã thắng lợi trong chuyện này.“Cô Ninh quá khách khí, tôi là thấy chuyện bất bình mới rút đao tương trợ, lại là phòng vệ chính đáng, nếu như thế mà không thể đi ra ngoài, thì luật pháp chẳng phải đã biến thành trò hề hay sao?”Bùi Nguyên Minh cười cười, sau đó trêu chọc nói: “Huống chi còn có cô Ninh ở đây, mảnh đất nhỏ Vũ Thành này còn có ai có thể đụng đến tôi hay sao?”Ninh Chí Lôi thở dài một hơi, nói: “Anh Bùi, anh cũng biết đại khái về thân phận của tôi.”“Anh cũng đã hiểu, tôi không thể nào thật sự bảo vệ anh”“Nhưng mà tối hôm qua rõ ràng là anh đã cứu tôi, tôi lại không có biện pháp bảo vệ anh, có đôi khi tôi thật sự cảm thấy, cái thân phận này của tôi thật sự là một loại vướng víu.Bùi Nguyên Minh cười mỉm, đưa tay vỗ vỗ bả vai của Ninh Chí Lôi, thản nhiên nói: “Cô Ninh, khi cô sinh ra thì địa vị, thân phận của cô đã chủ định cô là người phải sống dưới ánh mặt trời rồi.”“Cho nên chẳng những cô phải làm gương, mà càng muốn giữ gìn công bằng chính nghĩa của luật pháp trước mặt mọi người.”“Có một chút chuyện mà loại người như chúng tôi có thể làm, ngay cả nghĩ thì cô cũng không thể nghĩ đến được.”“Cô cũng không cần có bất kỳ áy náy gì, tôi cũng không có trách cô, ngược lại, cô dạng này làm cho tôi rất có thiện cảm.”Rõ ràng, mặc dù Ninh Chí Lôi có chút phản nghịch, có chút cố chấp, nhưng mà cô ta định vị rõ ràng về thân phận của bản thân.Người như cô ta, tuyệt đối sẽ không vì thân phận và địa vị của bản thân mà có bất kỳ đặc quyền gì.Ngược lại, cho dù có làm việc như thế nào thì cô ta đều cần nhắc đến công bằng và chính nghĩa.Điều này phải mạnh hơn mấy tên cậu ấm cô chiêu con nhà giàu kia không biết bao nhiêu lần.Cho nên đối với vị công chúa chân chính của nước Đại Hạ này, Bùi Nguyên Minh thật sự là rất có lời khen ngợi từ sâu trong lòng.“Anh không nên nói như vậy, tôi sẽ rất xấu hổ”Gương mặt xinh đẹp của Ninh Chí Lôi đỏ ửng lên, sau đó không biết cô ta đã nghĩ đến điều gì, mà lúc này ngẩng gương mặt xinh đẹp lên, thấp giọng nói: “Để tỏ lòng áy náy của tôi, tôi quyết định tặng anh một căn phòng ở ““Anh cứ yên tâm, những gian phòng này cũng đều được mua bởi tiền tôi kiếm được khi còn đại học.“Hôm nay tôi sẽ chuyển tên những căn phòng này đến tên của anh, anh tuyệt đối không thể từ chối.Trong lúc nói chuyện, Ninh Chỉ Lôi còn lấy điện thoại di động ra, mở ra bản đồ để Bùi Nguyên Minh nhìn mấy lần.Trong bản đồ biểu hiện, mười căn phòng ở này đều nằm ở trong một tiểu khu mới khai phá ở vùng mới giải phóng trong Vũ Thành.Nghe nói công trình cơ bản đều bản cho những người quyền quý ở nước ngoài, số lượng của hai kỳ công trình gần mười ngàn bộ, cũng đã sắp mở bán.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 3368:Ngoài cửa đồn công an Vũ Thành, một chiếc xe con vô cùng điệu thấp hiệu Hồng Kỳ đang đậu ở một góc xó xỉnh.Khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đi ra, cửa xe Hồng Kỳ đã mở ra, sau đó có một bóng người xinh đẹp bước ra, trên mặt mang theo vài phần mừng rỡ, đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh và nói: “Anh Diệp, anh đã đi ra rồi.”“Nếu như anh không đi ra được, sợ rằng tôi sẽ áy náy cả đời mất.” Trên mặt của Ninh Chí Lôi mang theo vẻ áy náy.Với thân phận của cô ta mà nói, chỉ cần một cuộc điện thoại thì Bùi Nguyên Minh sẽ được thả vì vô tội.Nhưng mà khi thân phận quá cao, một số thời điểm, một ít chuyện thật sự là không thể làm được.Đây chính là lý do vì sao người xấu trong phim ảnh lúc nào cũng không kiêng nể ai, mà người tốt lại bị bỏ tay bỏ chân.Dù sao có một số người tồn tại, trời sinh chính là vì giữ gìn công chính của luật pháp, nhất định phải trở thành người làm gương. Cho nên từ khi vừa mới bắt đầu, Ninh Chỉ Lôi cũng không có gọi cuộc điện thoại để kêu người thả Bùi Nguyên Minh ra.Cô ta chỉ yên lặng thề ở trong lòng, lỡ may Bùi Nguyên Minh bị nhà họ Kim dựa thể thu thập, thì cô ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp kiểm chứng cứ phạm tội của nhà họ Kim, sau đó xử lý kẻ cầm đầu này.Cũng may mà bây giờ Bùi Nguyên Minh đã được vô tội thả ra.Chuyện này kỳ thực cũng chứng minh, Vũ Thành vẫn còn có luật pháp, có ánh mặt trời.Còn việc Kim Cửu Muội bị tạm giam, dù là sau này có thể nộp tiền bảo lãnh, nhưng mà trong đó cũng đã chứng minh luật pháp đã thắng lợi trong chuyện này.“Cô Ninh quá khách khí, tôi là thấy chuyện bất bình mới rút đao tương trợ, lại là phòng vệ chính đáng, nếu như thế mà không thể đi ra ngoài, thì luật pháp chẳng phải đã biến thành trò hề hay sao?”Bùi Nguyên Minh cười cười, sau đó trêu chọc nói: “Huống chi còn có cô Ninh ở đây, mảnh đất nhỏ Vũ Thành này còn có ai có thể đụng đến tôi hay sao?”Ninh Chí Lôi thở dài một hơi, nói: “Anh Bùi, anh cũng biết đại khái về thân phận của tôi.”“Anh cũng đã hiểu, tôi không thể nào thật sự bảo vệ anh”“Nhưng mà tối hôm qua rõ ràng là anh đã cứu tôi, tôi lại không có biện pháp bảo vệ anh, có đôi khi tôi thật sự cảm thấy, cái thân phận này của tôi thật sự là một loại vướng víu.Bùi Nguyên Minh cười mỉm, đưa tay vỗ vỗ bả vai của Ninh Chí Lôi, thản nhiên nói: “Cô Ninh, khi cô sinh ra thì địa vị, thân phận của cô đã chủ định cô là người phải sống dưới ánh mặt trời rồi.”“Cho nên chẳng những cô phải làm gương, mà càng muốn giữ gìn công bằng chính nghĩa của luật pháp trước mặt mọi người.”“Có một chút chuyện mà loại người như chúng tôi có thể làm, ngay cả nghĩ thì cô cũng không thể nghĩ đến được.”“Cô cũng không cần có bất kỳ áy náy gì, tôi cũng không có trách cô, ngược lại, cô dạng này làm cho tôi rất có thiện cảm.”Rõ ràng, mặc dù Ninh Chí Lôi có chút phản nghịch, có chút cố chấp, nhưng mà cô ta định vị rõ ràng về thân phận của bản thân.Người như cô ta, tuyệt đối sẽ không vì thân phận và địa vị của bản thân mà có bất kỳ đặc quyền gì.Ngược lại, cho dù có làm việc như thế nào thì cô ta đều cần nhắc đến công bằng và chính nghĩa.Điều này phải mạnh hơn mấy tên cậu ấm cô chiêu con nhà giàu kia không biết bao nhiêu lần.Cho nên đối với vị công chúa chân chính của nước Đại Hạ này, Bùi Nguyên Minh thật sự là rất có lời khen ngợi từ sâu trong lòng.“Anh không nên nói như vậy, tôi sẽ rất xấu hổ”Gương mặt xinh đẹp của Ninh Chí Lôi đỏ ửng lên, sau đó không biết cô ta đã nghĩ đến điều gì, mà lúc này ngẩng gương mặt xinh đẹp lên, thấp giọng nói: “Để tỏ lòng áy náy của tôi, tôi quyết định tặng anh một căn phòng ở ““Anh cứ yên tâm, những gian phòng này cũng đều được mua bởi tiền tôi kiếm được khi còn đại học.“Hôm nay tôi sẽ chuyển tên những căn phòng này đến tên của anh, anh tuyệt đối không thể từ chối.Trong lúc nói chuyện, Ninh Chỉ Lôi còn lấy điện thoại di động ra, mở ra bản đồ để Bùi Nguyên Minh nhìn mấy lần.Trong bản đồ biểu hiện, mười căn phòng ở này đều nằm ở trong một tiểu khu mới khai phá ở vùng mới giải phóng trong Vũ Thành.Nghe nói công trình cơ bản đều bản cho những người quyền quý ở nước ngoài, số lượng của hai kỳ công trình gần mười ngàn bộ, cũng đã sắp mở bán.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 3368:Ngoài cửa đồn công an Vũ Thành, một chiếc xe con vô cùng điệu thấp hiệu Hồng Kỳ đang đậu ở một góc xó xỉnh.Khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đi ra, cửa xe Hồng Kỳ đã mở ra, sau đó có một bóng người xinh đẹp bước ra, trên mặt mang theo vài phần mừng rỡ, đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh và nói: “Anh Diệp, anh đã đi ra rồi.”“Nếu như anh không đi ra được, sợ rằng tôi sẽ áy náy cả đời mất.” Trên mặt của Ninh Chí Lôi mang theo vẻ áy náy.Với thân phận của cô ta mà nói, chỉ cần một cuộc điện thoại thì Bùi Nguyên Minh sẽ được thả vì vô tội.Nhưng mà khi thân phận quá cao, một số thời điểm, một ít chuyện thật sự là không thể làm được.Đây chính là lý do vì sao người xấu trong phim ảnh lúc nào cũng không kiêng nể ai, mà người tốt lại bị bỏ tay bỏ chân.Dù sao có một số người tồn tại, trời sinh chính là vì giữ gìn công chính của luật pháp, nhất định phải trở thành người làm gương. Cho nên từ khi vừa mới bắt đầu, Ninh Chỉ Lôi cũng không có gọi cuộc điện thoại để kêu người thả Bùi Nguyên Minh ra.Cô ta chỉ yên lặng thề ở trong lòng, lỡ may Bùi Nguyên Minh bị nhà họ Kim dựa thể thu thập, thì cô ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp kiểm chứng cứ phạm tội của nhà họ Kim, sau đó xử lý kẻ cầm đầu này.Cũng may mà bây giờ Bùi Nguyên Minh đã được vô tội thả ra.Chuyện này kỳ thực cũng chứng minh, Vũ Thành vẫn còn có luật pháp, có ánh mặt trời.Còn việc Kim Cửu Muội bị tạm giam, dù là sau này có thể nộp tiền bảo lãnh, nhưng mà trong đó cũng đã chứng minh luật pháp đã thắng lợi trong chuyện này.“Cô Ninh quá khách khí, tôi là thấy chuyện bất bình mới rút đao tương trợ, lại là phòng vệ chính đáng, nếu như thế mà không thể đi ra ngoài, thì luật pháp chẳng phải đã biến thành trò hề hay sao?”Bùi Nguyên Minh cười cười, sau đó trêu chọc nói: “Huống chi còn có cô Ninh ở đây, mảnh đất nhỏ Vũ Thành này còn có ai có thể đụng đến tôi hay sao?”Ninh Chí Lôi thở dài một hơi, nói: “Anh Bùi, anh cũng biết đại khái về thân phận của tôi.”“Anh cũng đã hiểu, tôi không thể nào thật sự bảo vệ anh”“Nhưng mà tối hôm qua rõ ràng là anh đã cứu tôi, tôi lại không có biện pháp bảo vệ anh, có đôi khi tôi thật sự cảm thấy, cái thân phận này của tôi thật sự là một loại vướng víu.Bùi Nguyên Minh cười mỉm, đưa tay vỗ vỗ bả vai của Ninh Chí Lôi, thản nhiên nói: “Cô Ninh, khi cô sinh ra thì địa vị, thân phận của cô đã chủ định cô là người phải sống dưới ánh mặt trời rồi.”“Cho nên chẳng những cô phải làm gương, mà càng muốn giữ gìn công bằng chính nghĩa của luật pháp trước mặt mọi người.”“Có một chút chuyện mà loại người như chúng tôi có thể làm, ngay cả nghĩ thì cô cũng không thể nghĩ đến được.”“Cô cũng không cần có bất kỳ áy náy gì, tôi cũng không có trách cô, ngược lại, cô dạng này làm cho tôi rất có thiện cảm.”Rõ ràng, mặc dù Ninh Chí Lôi có chút phản nghịch, có chút cố chấp, nhưng mà cô ta định vị rõ ràng về thân phận của bản thân.Người như cô ta, tuyệt đối sẽ không vì thân phận và địa vị của bản thân mà có bất kỳ đặc quyền gì.Ngược lại, cho dù có làm việc như thế nào thì cô ta đều cần nhắc đến công bằng và chính nghĩa.Điều này phải mạnh hơn mấy tên cậu ấm cô chiêu con nhà giàu kia không biết bao nhiêu lần.Cho nên đối với vị công chúa chân chính của nước Đại Hạ này, Bùi Nguyên Minh thật sự là rất có lời khen ngợi từ sâu trong lòng.“Anh không nên nói như vậy, tôi sẽ rất xấu hổ”Gương mặt xinh đẹp của Ninh Chí Lôi đỏ ửng lên, sau đó không biết cô ta đã nghĩ đến điều gì, mà lúc này ngẩng gương mặt xinh đẹp lên, thấp giọng nói: “Để tỏ lòng áy náy của tôi, tôi quyết định tặng anh một căn phòng ở ““Anh cứ yên tâm, những gian phòng này cũng đều được mua bởi tiền tôi kiếm được khi còn đại học.“Hôm nay tôi sẽ chuyển tên những căn phòng này đến tên của anh, anh tuyệt đối không thể từ chối.Trong lúc nói chuyện, Ninh Chỉ Lôi còn lấy điện thoại di động ra, mở ra bản đồ để Bùi Nguyên Minh nhìn mấy lần.Trong bản đồ biểu hiện, mười căn phòng ở này đều nằm ở trong một tiểu khu mới khai phá ở vùng mới giải phóng trong Vũ Thành.Nghe nói công trình cơ bản đều bản cho những người quyền quý ở nước ngoài, số lượng của hai kỳ công trình gần mười ngàn bộ, cũng đã sắp mở bán.

Chương 3368