Mười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả…

Chương 763: Cướp sủng phi của bổn vương trở về đây (13)

Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Quý Ức nhìn chằm chằm Thiên Ca một lúc, cô nhấc chân từng bước tiến về phía Thiên Ca.Có lẽ ánh mắt quá lạnh lùng của Quý Ức khiến cho người ta cảm thấy được sự mạnh mẽ của cô, khiến trợ lý cứ tưởng cô định xông đến làm gì Thiên Ca, vội lao nhanh về phía trước hỏi: “Cô muốn làm gì?”Quý Ức nghe thấy thế, cô đưa mắt liếc nhìn trợ lý của Thiên Ca, cô còn chưa nói lời nào, trợ lý của Thiên Ca đã sợ hãi lùi về sau. Quý Ức nở nụ cười nhạt, cô lập tức nhìn gương mặt Thiên Ca với ánh mắt lạnh lùng.Có thể giọng nói của trợ lý giúp Thiên Ca lấy lại được tinh thần, cô bình tĩnh hơn rất nhiều.Cô thấy Quý Ức đang từng bước một tiến gần mình, phản ứng của cô cũng như trợ lý lúc nãy, cô bất giác lùi về sau một bước. Dường như Quý Ức đã đoán được cô ấy sẽ hành động như vậy nên khi thấy Thiên Ca lùi về sau một bước, cô mạnh mẽ dứt khoát bước thật dài về trước, nhìn thẳng vào mắt Thiên Ca.Quý Ức chỉ cao hơn Thiên Ca một chút, vì phải ăn tối cùng fans hâm mộ nên trước khi ra khỏi nhà cô đã mang một đôi giày cao gót 5 phân.Chỉ đơn giản là muốn ra ngoài dạo phố nên Thiên Ca mang một đôi giày trắng, lúc này Quý Ức đã cao hơn cô ta cả nửa cái đầu, lúc Quý Ức cúi đầu nhìn Thiên Ca, cảm giác như đang từ trên cao nhìn xuống: “Chẳng phải cô nói muốn đem hết mấy thứ đồ gốm này tặng cho đạo diễn Nhất Lục hay sao? Cô còn nói ông ấy là người thích gốm sứ, có cần tôi giúp cô dọn dẹp lại hết đống này, bỏ vào thùng, kí tên cô rồi chuyển phát nhanh cho ông ấy không?” Quý Ức nói xong, thấy mình dường như nói thiếu điều gì quan trọng, cô lại nói thêm: “À, cô yên tâm, tôi đây rất tốt bụng, sẽ lấy cho cô thêm một tấm card, viết lên đó, chúc đạo diễn Nhất Lục sinh nhật vui vẻ, Thiên Ca thân tặng!”Nghe đến đây, Thiên Ca chớp mắt, cô nhìn Quý Ức với ánh mắt căm ghét: “Cô bớt ở đây ra vẻ nghênh ngang kiêu ngạo với tôi đi, cho dù mấy thứ đó là cô nhìn thấy và thích trước, nhưng người đặt mua là tôi, cô vứt nó đi là đã quá đáng lắm rồi. Làm người thì đừng có được voi đòi tiên, khinh thường người khác!”Nghe những lời đó của Thiên Ca, Quý Ức thấy vô cùng nực cười, cô cười khẩy hai cái, mắt nhìn về phía Thiên Ca, lạnh lùng nói: “Đừng nói những thứ này là do tôi thấy thích trước mà cô đã giành để đặt mua, cứ coi như là do cô nhìn thấy thích trước, coi như cô đã bỏ tiền ra mua về, tôi nhìn thấy cô thì không thấy vui vẻ nên mới ném đi đó.” “Về phần cô nói tôi quá đáng, nếu so với cô, tôi thật sự không đáng là gì, cô vốn đã làm quá xuất sắc hai chữ này, những thứ tôi làm hôm nay cũng không bằng một phần nhỏ của cô, đúng chứ?”“Cô nghĩ tôi cần những thứ dễ dàng có được như vậy sao? Tôi nói cho cô biết, chỉ cần thứ tôi muốn nhưng không có được thì dù cho nó bị hủy đi tôi cũng sẽ không để cô có được nó!Dù những thứ tôi có được mà không cần nữa, nhưng nếu là cô cần tôi cũng sẽ không bao giờ để cô đạt được!” “Giống như là…” - Quý Ức nghiêng người về phía trước, nghiến chặt răng nói: “Bộ phim “Ninh Phi truyện” đó là đạo diễn xin tôi nhận, tôi không nhận, tôi thà tự bỏ tiền ra đầu tư, giới thiệu một người chưa từng đóng phim diễn chứ cũng không để người như cô có được cơ hội đó!”

Quý Ức nhìn chằm chằm Thiên Ca một lúc, cô nhấc chân từng bước tiến về phía Thiên Ca.

Có lẽ ánh mắt quá lạnh lùng của Quý Ức khiến cho người ta cảm thấy được sự mạnh mẽ của cô, khiến trợ lý cứ tưởng cô định xông đến làm gì Thiên Ca, vội lao nhanh về phía trước hỏi: “Cô muốn làm gì?”

Quý Ức nghe thấy thế, cô đưa mắt liếc nhìn trợ lý của Thiên Ca, cô còn chưa nói lời nào, trợ lý của Thiên Ca đã sợ hãi lùi về sau. 

Quý Ức nở nụ cười nhạt, cô lập tức nhìn gương mặt Thiên Ca với ánh mắt lạnh lùng.

Có thể giọng nói của trợ lý giúp Thiên Ca lấy lại được tinh thần, cô bình tĩnh hơn rất nhiều.

Cô thấy Quý Ức đang từng bước một tiến gần mình, phản ứng của cô cũng như trợ lý lúc nãy, cô bất giác lùi về sau một bước. 

Dường như Quý Ức đã đoán được cô ấy sẽ hành động như vậy nên khi thấy Thiên Ca lùi về sau một bước, cô mạnh mẽ dứt khoát bước thật dài về trước, nhìn thẳng vào mắt Thiên Ca.

Quý Ức chỉ cao hơn Thiên Ca một chút, vì phải ăn tối cùng fans hâm mộ nên trước khi ra khỏi nhà cô đã mang một đôi giày cao gót 5 phân.

Chỉ đơn giản là muốn ra ngoài dạo phố nên Thiên Ca mang một đôi giày trắng, lúc này Quý Ức đã cao hơn cô ta cả nửa cái đầu, lúc Quý Ức cúi đầu nhìn Thiên Ca, cảm giác như đang từ trên cao nhìn xuống: “Chẳng phải cô nói muốn đem hết mấy thứ đồ gốm này tặng cho đạo diễn Nhất Lục hay sao? Cô còn nói ông ấy là người thích gốm sứ, có cần tôi giúp cô dọn dẹp lại hết đống này, bỏ vào thùng, kí tên cô rồi chuyển phát nhanh cho ông ấy không?” 

Quý Ức nói xong, thấy mình dường như nói thiếu điều gì quan trọng, cô lại nói thêm: “À, cô yên tâm, tôi đây rất tốt bụng, sẽ lấy cho cô thêm một tấm card, viết lên đó, chúc đạo diễn Nhất Lục sinh nhật vui vẻ, Thiên Ca thân tặng!”

Nghe đến đây, Thiên Ca chớp mắt, cô nhìn Quý Ức với ánh mắt căm ghét: “Cô bớt ở đây ra vẻ nghênh ngang kiêu ngạo với tôi đi, cho dù mấy thứ đó là cô nhìn thấy và thích trước, nhưng người đặt mua là tôi, cô vứt nó đi là đã quá đáng lắm rồi. Làm người thì đừng có được voi đòi tiên, khinh thường người khác!”

Nghe những lời đó của Thiên Ca, Quý Ức thấy vô cùng nực cười, cô cười khẩy hai cái, mắt nhìn về phía Thiên Ca, lạnh lùng nói: “Đừng nói những thứ này là do tôi thấy thích trước mà cô đã giành để đặt mua, cứ coi như là do cô nhìn thấy thích trước, coi như cô đã bỏ tiền ra mua về, tôi nhìn thấy cô thì không thấy vui vẻ nên mới ném đi đó.” 

“Về phần cô nói tôi quá đáng, nếu so với cô, tôi thật sự không đáng là gì, cô vốn đã làm quá xuất sắc hai chữ này, những thứ tôi làm hôm nay cũng không bằng một phần nhỏ của cô, đúng chứ?”

“Cô nghĩ tôi cần những thứ dễ dàng có được như vậy sao? Tôi nói cho cô biết, chỉ cần thứ tôi muốn nhưng không có được thì dù cho nó bị hủy đi tôi cũng sẽ không để cô có được nó!

Dù những thứ tôi có được mà không cần nữa, nhưng nếu là cô cần tôi cũng sẽ không bao giờ để cô đạt được!” 

“Giống như là…” - Quý Ức nghiêng người về phía trước, nghiến chặt răng nói: “Bộ phim “Ninh Phi truyện” đó là đạo diễn xin tôi nhận, tôi không nhận, tôi thà tự bỏ tiền ra đầu tư, giới thiệu một người chưa từng đóng phim diễn chứ cũng không để người như cô có được cơ hội đó!”

Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng EmTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhMười bảy tuổi, Quý Ức có hàng ngàn ảo tưởng, thậm chí có vạn loại phương thức bày tỏ đối với chính người con trai cô thích, nhưng cô không nghĩ tới, khi cô cố lấy toàn bộ dũng khí đứng ở trước mặt người ấy, câu đầu tiên mở miệng lại là: “ Người con trai vào buổi tối ngày hôm đó, là anh sao?” Hạ Quý Thần rũ mắt, tư thế dựa vào cột điện, nghe đến câu hỏi của Quý Ức, mí mắt cũng chưa nâng lên, chỉ là mi tâm hơi chau lại, lông mi hơi hơi run, ngay sau đó trên mặt hắn liền khôi phục vẻ lãnh đạm không gợn sóng. Nếu không phải Quý Ức nhìn hắn chăm chú, thấy được sắc mặt hơi biến đổi của hắn, cô còn tưởng rằng hắn căn bản không nghe được câu cô hỏi. Cô không chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, bình tĩnh đợi một lát, thấy thiếu niên trước sau không có phản ứng gì, nhẹ mím môi, lại mở miệng, tuy vẫn là câu hỏi nghi vấn, nhưng thanh âm lại mang theo vài phần khẳng định: “Buổi tối hôm đó chính là anh, đúng hay không?” Sau khi Quý Ức hỏi hai lần, Hạ Quý Thần rốt cuộc ngẩng đầu lên. Hắn thong thả… Quý Ức nhìn chằm chằm Thiên Ca một lúc, cô nhấc chân từng bước tiến về phía Thiên Ca.Có lẽ ánh mắt quá lạnh lùng của Quý Ức khiến cho người ta cảm thấy được sự mạnh mẽ của cô, khiến trợ lý cứ tưởng cô định xông đến làm gì Thiên Ca, vội lao nhanh về phía trước hỏi: “Cô muốn làm gì?”Quý Ức nghe thấy thế, cô đưa mắt liếc nhìn trợ lý của Thiên Ca, cô còn chưa nói lời nào, trợ lý của Thiên Ca đã sợ hãi lùi về sau. Quý Ức nở nụ cười nhạt, cô lập tức nhìn gương mặt Thiên Ca với ánh mắt lạnh lùng.Có thể giọng nói của trợ lý giúp Thiên Ca lấy lại được tinh thần, cô bình tĩnh hơn rất nhiều.Cô thấy Quý Ức đang từng bước một tiến gần mình, phản ứng của cô cũng như trợ lý lúc nãy, cô bất giác lùi về sau một bước. Dường như Quý Ức đã đoán được cô ấy sẽ hành động như vậy nên khi thấy Thiên Ca lùi về sau một bước, cô mạnh mẽ dứt khoát bước thật dài về trước, nhìn thẳng vào mắt Thiên Ca.Quý Ức chỉ cao hơn Thiên Ca một chút, vì phải ăn tối cùng fans hâm mộ nên trước khi ra khỏi nhà cô đã mang một đôi giày cao gót 5 phân.Chỉ đơn giản là muốn ra ngoài dạo phố nên Thiên Ca mang một đôi giày trắng, lúc này Quý Ức đã cao hơn cô ta cả nửa cái đầu, lúc Quý Ức cúi đầu nhìn Thiên Ca, cảm giác như đang từ trên cao nhìn xuống: “Chẳng phải cô nói muốn đem hết mấy thứ đồ gốm này tặng cho đạo diễn Nhất Lục hay sao? Cô còn nói ông ấy là người thích gốm sứ, có cần tôi giúp cô dọn dẹp lại hết đống này, bỏ vào thùng, kí tên cô rồi chuyển phát nhanh cho ông ấy không?” Quý Ức nói xong, thấy mình dường như nói thiếu điều gì quan trọng, cô lại nói thêm: “À, cô yên tâm, tôi đây rất tốt bụng, sẽ lấy cho cô thêm một tấm card, viết lên đó, chúc đạo diễn Nhất Lục sinh nhật vui vẻ, Thiên Ca thân tặng!”Nghe đến đây, Thiên Ca chớp mắt, cô nhìn Quý Ức với ánh mắt căm ghét: “Cô bớt ở đây ra vẻ nghênh ngang kiêu ngạo với tôi đi, cho dù mấy thứ đó là cô nhìn thấy và thích trước, nhưng người đặt mua là tôi, cô vứt nó đi là đã quá đáng lắm rồi. Làm người thì đừng có được voi đòi tiên, khinh thường người khác!”Nghe những lời đó của Thiên Ca, Quý Ức thấy vô cùng nực cười, cô cười khẩy hai cái, mắt nhìn về phía Thiên Ca, lạnh lùng nói: “Đừng nói những thứ này là do tôi thấy thích trước mà cô đã giành để đặt mua, cứ coi như là do cô nhìn thấy thích trước, coi như cô đã bỏ tiền ra mua về, tôi nhìn thấy cô thì không thấy vui vẻ nên mới ném đi đó.” “Về phần cô nói tôi quá đáng, nếu so với cô, tôi thật sự không đáng là gì, cô vốn đã làm quá xuất sắc hai chữ này, những thứ tôi làm hôm nay cũng không bằng một phần nhỏ của cô, đúng chứ?”“Cô nghĩ tôi cần những thứ dễ dàng có được như vậy sao? Tôi nói cho cô biết, chỉ cần thứ tôi muốn nhưng không có được thì dù cho nó bị hủy đi tôi cũng sẽ không để cô có được nó!Dù những thứ tôi có được mà không cần nữa, nhưng nếu là cô cần tôi cũng sẽ không bao giờ để cô đạt được!” “Giống như là…” - Quý Ức nghiêng người về phía trước, nghiến chặt răng nói: “Bộ phim “Ninh Phi truyện” đó là đạo diễn xin tôi nhận, tôi không nhận, tôi thà tự bỏ tiền ra đầu tư, giới thiệu một người chưa từng đóng phim diễn chứ cũng không để người như cô có được cơ hội đó!”

Chương 763: Cướp sủng phi của bổn vương trở về đây (13)