Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 3479
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Xác suất không cao.” Trịnh Tuyết Dương thở dài, xem ra sau khi nghiên cứu tư lịch của Ti Thanh, cô đã biết sự đáng sợ của người phụ nữ này.“Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể cung cấp cho cô ấy đủ quyền lợi và hứa sẽ giảm một chút khi trả lại tiền, chúng ta có thể giải quyết được vấn đề.”Nói xong, Trịnh Tuyết Dương nghiêm mặt nói: “Bùi Nguyên Minh, vì em, anh đã cùng Long Thương Húc, hai bên hoàn toàn đối nghịch.”“Em không muốn anh đối nghịch với Long Thiên Chiến vì chút chuyện nhỏ này.”” Long Gia ba vị đại thiếu, mỗi một người đều không đơn giản.”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: ” Có một số việc, gọi là tiên lễ hậu binh.”” Cũng có câu nói gọi là, thiếu nợ thì trả tiền, đạo lý hiển nhiên.”” Đã thiếu tiền, tự nhiên là phải trả tiền.”” Bằng không mà nói, một đời Long Đại Thiếu, biến thành một đời lão lại, không phải là trách nhiệm của chúng ta sao?”Vừa nói xong, Bùi Nguyên Minh thay đổi đối thoại nói: “Thế nhưng, Ti Thanh tại sao lại hẹn em gặp mặt ở buổi đấu bò?”“Nơi như vậy thích hợp tán gẫu sao?”Trịnh Tuyết Dương khẽ cau mày nói: “Em cũng nghĩ có chút kỳ lạ.”“Nhưng em cũng nghe nói, Ti Thanh đã yêu thích thể loại đấu bò này, từ khi giết chết gã trong ngành giải trí lớn đó.”“Cô ta điều hành kinh doanh nơi này một cách độc lập, xem ra ngay cả Long Thiên Chiến cũng không có nhiều cổ phần.”“So với trung tâm mua sắm, Ti Thanh lại thích đấu bò hơn.”“Cô ấy đến xem đấu bò hai lần một tháng, xem một lần, cược một lần.”Trịnh Tuyết Dương suy nghĩ một chút, sau đó tiếp tục nói nhỏ: “Nhưng mà, Em đã nghĩ tới.”“Sau khi chúng em cố gắng hẹn với cô ấy ba lần, cô ấy đã đồng ý gặp em tại trường đấu bò.”” Thứ nhất, hẳn là cô ta không muốn lãng phí thời gian, không muốn bỏ ra thời gian khác gặp chúng ta.”“Thứ hai, cô ấy có thể sẽ cho chúng ta một khởi đầu tốt.”“Thứ ba, có lẽ cô ấy muốn nhân cơ hội này, để xem em là ai, và liệu em có đủ tư cách để thương lượng với cô ấy hay không.”Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt cười nói: “Nữ nhân này khá thú vị, chẳng trách, không có lai lịch và thân phận, lại có thể trở thành phu nhân thứ năm của Long Thiên Chiến.”Nghĩ đến người phụ nữ này không đơn giản, Bùi Nguyên Minh lấy điện thoại ra gửi vài tin nhắn.Dù sao, ý muốn hại người- không thể có, tâm phòng bị người -không thể không.Một giờ sau, xe đến ngoại thành Vũ Thành, một nơi có phần giống với Đấu trường La Mã ở Ý.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Xác suất không cao.” Trịnh Tuyết Dương thở dài, xem ra sau khi nghiên cứu tư lịch của Ti Thanh, cô đã biết sự đáng sợ của người phụ nữ này.“Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể cung cấp cho cô ấy đủ quyền lợi và hứa sẽ giảm một chút khi trả lại tiền, chúng ta có thể giải quyết được vấn đề.”Nói xong, Trịnh Tuyết Dương nghiêm mặt nói: “Bùi Nguyên Minh, vì em, anh đã cùng Long Thương Húc, hai bên hoàn toàn đối nghịch.”“Em không muốn anh đối nghịch với Long Thiên Chiến vì chút chuyện nhỏ này.”” Long Gia ba vị đại thiếu, mỗi một người đều không đơn giản.”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: ” Có một số việc, gọi là tiên lễ hậu binh.”” Cũng có câu nói gọi là, thiếu nợ thì trả tiền, đạo lý hiển nhiên.”” Đã thiếu tiền, tự nhiên là phải trả tiền.”” Bằng không mà nói, một đời Long Đại Thiếu, biến thành một đời lão lại, không phải là trách nhiệm của chúng ta sao?”Vừa nói xong, Bùi Nguyên Minh thay đổi đối thoại nói: “Thế nhưng, Ti Thanh tại sao lại hẹn em gặp mặt ở buổi đấu bò?”“Nơi như vậy thích hợp tán gẫu sao?”Trịnh Tuyết Dương khẽ cau mày nói: “Em cũng nghĩ có chút kỳ lạ.”“Nhưng em cũng nghe nói, Ti Thanh đã yêu thích thể loại đấu bò này, từ khi giết chết gã trong ngành giải trí lớn đó.”“Cô ta điều hành kinh doanh nơi này một cách độc lập, xem ra ngay cả Long Thiên Chiến cũng không có nhiều cổ phần.”“So với trung tâm mua sắm, Ti Thanh lại thích đấu bò hơn.”“Cô ấy đến xem đấu bò hai lần một tháng, xem một lần, cược một lần.”Trịnh Tuyết Dương suy nghĩ một chút, sau đó tiếp tục nói nhỏ: “Nhưng mà, Em đã nghĩ tới.”“Sau khi chúng em cố gắng hẹn với cô ấy ba lần, cô ấy đã đồng ý gặp em tại trường đấu bò.”” Thứ nhất, hẳn là cô ta không muốn lãng phí thời gian, không muốn bỏ ra thời gian khác gặp chúng ta.”“Thứ hai, cô ấy có thể sẽ cho chúng ta một khởi đầu tốt.”“Thứ ba, có lẽ cô ấy muốn nhân cơ hội này, để xem em là ai, và liệu em có đủ tư cách để thương lượng với cô ấy hay không.”Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt cười nói: “Nữ nhân này khá thú vị, chẳng trách, không có lai lịch và thân phận, lại có thể trở thành phu nhân thứ năm của Long Thiên Chiến.”Nghĩ đến người phụ nữ này không đơn giản, Bùi Nguyên Minh lấy điện thoại ra gửi vài tin nhắn.Dù sao, ý muốn hại người- không thể có, tâm phòng bị người -không thể không.Một giờ sau, xe đến ngoại thành Vũ Thành, một nơi có phần giống với Đấu trường La Mã ở Ý.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Xác suất không cao.” Trịnh Tuyết Dương thở dài, xem ra sau khi nghiên cứu tư lịch của Ti Thanh, cô đã biết sự đáng sợ của người phụ nữ này.“Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể cung cấp cho cô ấy đủ quyền lợi và hứa sẽ giảm một chút khi trả lại tiền, chúng ta có thể giải quyết được vấn đề.”Nói xong, Trịnh Tuyết Dương nghiêm mặt nói: “Bùi Nguyên Minh, vì em, anh đã cùng Long Thương Húc, hai bên hoàn toàn đối nghịch.”“Em không muốn anh đối nghịch với Long Thiên Chiến vì chút chuyện nhỏ này.”” Long Gia ba vị đại thiếu, mỗi một người đều không đơn giản.”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: ” Có một số việc, gọi là tiên lễ hậu binh.”” Cũng có câu nói gọi là, thiếu nợ thì trả tiền, đạo lý hiển nhiên.”” Đã thiếu tiền, tự nhiên là phải trả tiền.”” Bằng không mà nói, một đời Long Đại Thiếu, biến thành một đời lão lại, không phải là trách nhiệm của chúng ta sao?”Vừa nói xong, Bùi Nguyên Minh thay đổi đối thoại nói: “Thế nhưng, Ti Thanh tại sao lại hẹn em gặp mặt ở buổi đấu bò?”“Nơi như vậy thích hợp tán gẫu sao?”Trịnh Tuyết Dương khẽ cau mày nói: “Em cũng nghĩ có chút kỳ lạ.”“Nhưng em cũng nghe nói, Ti Thanh đã yêu thích thể loại đấu bò này, từ khi giết chết gã trong ngành giải trí lớn đó.”“Cô ta điều hành kinh doanh nơi này một cách độc lập, xem ra ngay cả Long Thiên Chiến cũng không có nhiều cổ phần.”“So với trung tâm mua sắm, Ti Thanh lại thích đấu bò hơn.”“Cô ấy đến xem đấu bò hai lần một tháng, xem một lần, cược một lần.”Trịnh Tuyết Dương suy nghĩ một chút, sau đó tiếp tục nói nhỏ: “Nhưng mà, Em đã nghĩ tới.”“Sau khi chúng em cố gắng hẹn với cô ấy ba lần, cô ấy đã đồng ý gặp em tại trường đấu bò.”” Thứ nhất, hẳn là cô ta không muốn lãng phí thời gian, không muốn bỏ ra thời gian khác gặp chúng ta.”“Thứ hai, cô ấy có thể sẽ cho chúng ta một khởi đầu tốt.”“Thứ ba, có lẽ cô ấy muốn nhân cơ hội này, để xem em là ai, và liệu em có đủ tư cách để thương lượng với cô ấy hay không.”Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt cười nói: “Nữ nhân này khá thú vị, chẳng trách, không có lai lịch và thân phận, lại có thể trở thành phu nhân thứ năm của Long Thiên Chiến.”Nghĩ đến người phụ nữ này không đơn giản, Bùi Nguyên Minh lấy điện thoại ra gửi vài tin nhắn.Dù sao, ý muốn hại người- không thể có, tâm phòng bị người -không thể không.Một giờ sau, xe đến ngoại thành Vũ Thành, một nơi có phần giống với Đấu trường La Mã ở Ý.