Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 3495
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Chẳng lẽ trong đám người dự thi lần này, có đệ tử thân cận của ông ta? Ông ta định lừa gạt sao?”Khi Bùi Nguyên Minh ngồi vào chỗ, liền nghe thấy rất nhiều người xì xào bàn tán.Đặc biệt là sau khi mọi người chỉ ra thân phận của Lý Đại Thành, mỗi một thí sinh đều thần sắc khó coi.Rõ ràng, danh tiếng của Lý Đại Thành này, ở Vũ Thành hẳn là không tốt lắm.Ngay sau đó, khoảng mười phút, mười mấy người xuất hiện trên bục.Ngoại trừ phó hội trưởng Âu Dương Niên, những người khác đều là gương mặt xa lạ, hiển nhiên là từ nhiều nơi đến.Chẳng mấy chốc, sau tiếng trống, một người đàn ông mặc bộ đồ Đường bước ra, để râu ngắn, hơi có chút giống người đảo quốc.Chỉ là dáng người, cao hơn nhiều so với một người dân trên đảo quốc, trên người mang theo hương vị kinh khủng và khí tức của người chỉ huy, vênh mặt hất hàm sai khiến và độc đoán.Bùi Nguyên Minh quan tâm nhìn người đàn ông đó một cái, liền phát hiện dáng vẻ của ông ta, có phần giống với Lý Giai Âm.Từ đó có thể phán đoán cơ bản, người này hẳn là phân hội trưởng phân hội Long Môn Vũ Thành, Lý Đại Thành.Ngay sau đó, một số quan chức lên đài phát biểu một loạt những điều nhảm nhí vô nghĩa, sau đó giới thiệu ban giám khảo xung quanh và giám khảo chính.Sau khi hoàn thành nghi thức đầu, Lý Đại Thành bước lên đài, dửng dưng nhìn Bùi Nguyên Minh và những người khác, nhẹ nói: ” Mọi người đều biết, đi lại Giang Hồ ngoại trừ thực lực.”“Điều quan trọng nhất là phải hiểu một số tam giáo cửu lưu, bàng môn tà đạo thuật giết người.”“Mục đích không phải để các ngươi giết người, mà là để các ngươi có năng lực bảo vệ bản thân, khi gặp phải chuyện ly kỳ cổ quái, có được sức tự vệ!”“Cho nên, đánh giá lần này, khác biệt những lần trước!”“Ta có một người ở đây. Sau khi ta phán đoán, người đó đã gặp phải một số tà pháp của tam giáo.”“Vì vậy, người đó đang ở trong tình trạng rất khó khăn vào lúc này.”“Ai có thể giải quyết được, đưa người đó thoát khỏi tình trạng hiện tại.”“Thì có thể nhận được sự chấp thuận của ta, trở thành người đứng đầu trong cuộc thi cấp tỉnh này!”“Ngoài việc có thể nhận được tình bằng hữu của ta, và hàng triệu tiền thưởng, còn có tư cách tham gia chung cực thi đấu-Giải đấu tối thượng Long Môn Đại Hội!”Sau khi nói xong, liền thấy Lý Đại Thành vẫy vẫy tay, ngay sau đó, hai người đệ tử Long Môn, thận trọng đẩy một cái xe lăn đi ra ngoài.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Chẳng lẽ trong đám người dự thi lần này, có đệ tử thân cận của ông ta? Ông ta định lừa gạt sao?”Khi Bùi Nguyên Minh ngồi vào chỗ, liền nghe thấy rất nhiều người xì xào bàn tán.Đặc biệt là sau khi mọi người chỉ ra thân phận của Lý Đại Thành, mỗi một thí sinh đều thần sắc khó coi.Rõ ràng, danh tiếng của Lý Đại Thành này, ở Vũ Thành hẳn là không tốt lắm.Ngay sau đó, khoảng mười phút, mười mấy người xuất hiện trên bục.Ngoại trừ phó hội trưởng Âu Dương Niên, những người khác đều là gương mặt xa lạ, hiển nhiên là từ nhiều nơi đến.Chẳng mấy chốc, sau tiếng trống, một người đàn ông mặc bộ đồ Đường bước ra, để râu ngắn, hơi có chút giống người đảo quốc.Chỉ là dáng người, cao hơn nhiều so với một người dân trên đảo quốc, trên người mang theo hương vị kinh khủng và khí tức của người chỉ huy, vênh mặt hất hàm sai khiến và độc đoán.Bùi Nguyên Minh quan tâm nhìn người đàn ông đó một cái, liền phát hiện dáng vẻ của ông ta, có phần giống với Lý Giai Âm.Từ đó có thể phán đoán cơ bản, người này hẳn là phân hội trưởng phân hội Long Môn Vũ Thành, Lý Đại Thành.Ngay sau đó, một số quan chức lên đài phát biểu một loạt những điều nhảm nhí vô nghĩa, sau đó giới thiệu ban giám khảo xung quanh và giám khảo chính.Sau khi hoàn thành nghi thức đầu, Lý Đại Thành bước lên đài, dửng dưng nhìn Bùi Nguyên Minh và những người khác, nhẹ nói: ” Mọi người đều biết, đi lại Giang Hồ ngoại trừ thực lực.”“Điều quan trọng nhất là phải hiểu một số tam giáo cửu lưu, bàng môn tà đạo thuật giết người.”“Mục đích không phải để các ngươi giết người, mà là để các ngươi có năng lực bảo vệ bản thân, khi gặp phải chuyện ly kỳ cổ quái, có được sức tự vệ!”“Cho nên, đánh giá lần này, khác biệt những lần trước!”“Ta có một người ở đây. Sau khi ta phán đoán, người đó đã gặp phải một số tà pháp của tam giáo.”“Vì vậy, người đó đang ở trong tình trạng rất khó khăn vào lúc này.”“Ai có thể giải quyết được, đưa người đó thoát khỏi tình trạng hiện tại.”“Thì có thể nhận được sự chấp thuận của ta, trở thành người đứng đầu trong cuộc thi cấp tỉnh này!”“Ngoài việc có thể nhận được tình bằng hữu của ta, và hàng triệu tiền thưởng, còn có tư cách tham gia chung cực thi đấu-Giải đấu tối thượng Long Môn Đại Hội!”Sau khi nói xong, liền thấy Lý Đại Thành vẫy vẫy tay, ngay sau đó, hai người đệ tử Long Môn, thận trọng đẩy một cái xe lăn đi ra ngoài.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Chẳng lẽ trong đám người dự thi lần này, có đệ tử thân cận của ông ta? Ông ta định lừa gạt sao?”Khi Bùi Nguyên Minh ngồi vào chỗ, liền nghe thấy rất nhiều người xì xào bàn tán.Đặc biệt là sau khi mọi người chỉ ra thân phận của Lý Đại Thành, mỗi một thí sinh đều thần sắc khó coi.Rõ ràng, danh tiếng của Lý Đại Thành này, ở Vũ Thành hẳn là không tốt lắm.Ngay sau đó, khoảng mười phút, mười mấy người xuất hiện trên bục.Ngoại trừ phó hội trưởng Âu Dương Niên, những người khác đều là gương mặt xa lạ, hiển nhiên là từ nhiều nơi đến.Chẳng mấy chốc, sau tiếng trống, một người đàn ông mặc bộ đồ Đường bước ra, để râu ngắn, hơi có chút giống người đảo quốc.Chỉ là dáng người, cao hơn nhiều so với một người dân trên đảo quốc, trên người mang theo hương vị kinh khủng và khí tức của người chỉ huy, vênh mặt hất hàm sai khiến và độc đoán.Bùi Nguyên Minh quan tâm nhìn người đàn ông đó một cái, liền phát hiện dáng vẻ của ông ta, có phần giống với Lý Giai Âm.Từ đó có thể phán đoán cơ bản, người này hẳn là phân hội trưởng phân hội Long Môn Vũ Thành, Lý Đại Thành.Ngay sau đó, một số quan chức lên đài phát biểu một loạt những điều nhảm nhí vô nghĩa, sau đó giới thiệu ban giám khảo xung quanh và giám khảo chính.Sau khi hoàn thành nghi thức đầu, Lý Đại Thành bước lên đài, dửng dưng nhìn Bùi Nguyên Minh và những người khác, nhẹ nói: ” Mọi người đều biết, đi lại Giang Hồ ngoại trừ thực lực.”“Điều quan trọng nhất là phải hiểu một số tam giáo cửu lưu, bàng môn tà đạo thuật giết người.”“Mục đích không phải để các ngươi giết người, mà là để các ngươi có năng lực bảo vệ bản thân, khi gặp phải chuyện ly kỳ cổ quái, có được sức tự vệ!”“Cho nên, đánh giá lần này, khác biệt những lần trước!”“Ta có một người ở đây. Sau khi ta phán đoán, người đó đã gặp phải một số tà pháp của tam giáo.”“Vì vậy, người đó đang ở trong tình trạng rất khó khăn vào lúc này.”“Ai có thể giải quyết được, đưa người đó thoát khỏi tình trạng hiện tại.”“Thì có thể nhận được sự chấp thuận của ta, trở thành người đứng đầu trong cuộc thi cấp tỉnh này!”“Ngoài việc có thể nhận được tình bằng hữu của ta, và hàng triệu tiền thưởng, còn có tư cách tham gia chung cực thi đấu-Giải đấu tối thượng Long Môn Đại Hội!”Sau khi nói xong, liền thấy Lý Đại Thành vẫy vẫy tay, ngay sau đó, hai người đệ tử Long Môn, thận trọng đẩy một cái xe lăn đi ra ngoài.