Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 3630
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Để ngăn cản Long Thương Húc và Triệu Bản Tuyệt bọn hắn, chó cùng rứt giậu, cường thế liên thủ, Bùi Nguyên Minh quyết định nhín chút thời gian, đánh gãy xương sống của Long Thương Húc trước.Một mặt là để giải quyết những lo lắng về sau, mặt khác là để cho tình hình của Long môn và Long gia rõ ràng hơn.Buổi chiều ngày hôm sau, Sở Tuấn Hiên đi ra ngoài chưa đến nửa ngày. Long Thương Húc mấy ngày nay tu thân dưỡng tính trong trang viên, bị tiếng bước chân dồn dập đánh thức.“Long Thập Tam thiếu, không tốt! Đã xảy ra chuyện!”Mã Linh Nhi vốn luôn bình tĩnh, lúc này vẻ mặt hoảng hốt.“Bình tĩnh.”“Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, mỗi lần có biến cố lớn, ta đều phải bình tĩnh.”Sau khi biết chuyện của Bùi Nguyên Minh và Triệu Bản Tuyệt, hắn cảm thấy tâm tình thư thái hơn rất nhiều.Hắn nghĩ rằng, miễn chỉ cần nhịn đến cuối tháng, các khoản tiền khác được trả lại, hắn sẽ có thể làm giảm bớt tình trạng khó khăn hiện tại.Về phần Vũ Thành quận mới, mặc dù đã bị tên khốn họ Bùi xây dựng thành nghĩa trang công cộng người Thiên Trúc, nhưng chỉ cần có đủ kinh phí, đem mọi chuyện đè thêm mấy năm nữa, Long Thương Húc tin rằng, hắn sẽ có cơ hội đông sơn tái khởi.“Long Thập Tam thiếu, thật sự đã xảy ra chuyện lớn!”Mã Linh Nhi hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng giọng điệu vẫn có phần lo lắng.“Tất cả 30 võ quán dưới danh nghĩa của Thương Minh Vũ Thành, toàn bộ xảy ra chuyện!”“Hàng nghìn môn sinh của chúng ta, những người bị thu học phí cao, đều đã lâm vào tình trạng hôn mê trong buổi tập thể dục sáng sáng nay.”“Nhiều người còn co quắp chân tay, miệng sùi bọt mép”.“Hiện gia đình của những môn sinh đó, đã báo cáo với cảnh sát, thậm chí nhiều người đã trực tiếp đánh tới cửa, chiếm hết võ quán của chúng ta.”“Có những người khác, trực tiếp bắt đầu đập phá và đốt võ quán.”“Mặc dù nhân viên bảo vệ của chúng ta đều có mặt, nhưng có một đám đông cuồng nộ, nhân số đông đảo…”“Bây giờ, không có võ quán nào của chúng ta có thể hoạt động bình thường.”“Một số người đã đổ xô đến các trung tâm mua sắm và cao ốc văn phòng khác dưới tên Thương Minh Vũ Thành…”“Nếu không giải quyết được những vấn đề này, công sức của chúng ta trong những năm qua, có lẽ sẽ dã tràng xe cát …”Mã Linh Nhi nói xong hít một hơi, sau đó đầm đìa mồ hôi.Tuy không phải dân kinh doanh, nhưng cô cũng biết hoàn cảnh hiện tại nghiêm trọng như thế nào.Long Thương Húc đã hơi bị cháy khét do chuyện ở Vũ Thành tân quận.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Để ngăn cản Long Thương Húc và Triệu Bản Tuyệt bọn hắn, chó cùng rứt giậu, cường thế liên thủ, Bùi Nguyên Minh quyết định nhín chút thời gian, đánh gãy xương sống của Long Thương Húc trước.Một mặt là để giải quyết những lo lắng về sau, mặt khác là để cho tình hình của Long môn và Long gia rõ ràng hơn.Buổi chiều ngày hôm sau, Sở Tuấn Hiên đi ra ngoài chưa đến nửa ngày. Long Thương Húc mấy ngày nay tu thân dưỡng tính trong trang viên, bị tiếng bước chân dồn dập đánh thức.“Long Thập Tam thiếu, không tốt! Đã xảy ra chuyện!”Mã Linh Nhi vốn luôn bình tĩnh, lúc này vẻ mặt hoảng hốt.“Bình tĩnh.”“Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, mỗi lần có biến cố lớn, ta đều phải bình tĩnh.”Sau khi biết chuyện của Bùi Nguyên Minh và Triệu Bản Tuyệt, hắn cảm thấy tâm tình thư thái hơn rất nhiều.Hắn nghĩ rằng, miễn chỉ cần nhịn đến cuối tháng, các khoản tiền khác được trả lại, hắn sẽ có thể làm giảm bớt tình trạng khó khăn hiện tại.Về phần Vũ Thành quận mới, mặc dù đã bị tên khốn họ Bùi xây dựng thành nghĩa trang công cộng người Thiên Trúc, nhưng chỉ cần có đủ kinh phí, đem mọi chuyện đè thêm mấy năm nữa, Long Thương Húc tin rằng, hắn sẽ có cơ hội đông sơn tái khởi.“Long Thập Tam thiếu, thật sự đã xảy ra chuyện lớn!”Mã Linh Nhi hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng giọng điệu vẫn có phần lo lắng.“Tất cả 30 võ quán dưới danh nghĩa của Thương Minh Vũ Thành, toàn bộ xảy ra chuyện!”“Hàng nghìn môn sinh của chúng ta, những người bị thu học phí cao, đều đã lâm vào tình trạng hôn mê trong buổi tập thể dục sáng sáng nay.”“Nhiều người còn co quắp chân tay, miệng sùi bọt mép”.“Hiện gia đình của những môn sinh đó, đã báo cáo với cảnh sát, thậm chí nhiều người đã trực tiếp đánh tới cửa, chiếm hết võ quán của chúng ta.”“Có những người khác, trực tiếp bắt đầu đập phá và đốt võ quán.”“Mặc dù nhân viên bảo vệ của chúng ta đều có mặt, nhưng có một đám đông cuồng nộ, nhân số đông đảo…”“Bây giờ, không có võ quán nào của chúng ta có thể hoạt động bình thường.”“Một số người đã đổ xô đến các trung tâm mua sắm và cao ốc văn phòng khác dưới tên Thương Minh Vũ Thành…”“Nếu không giải quyết được những vấn đề này, công sức của chúng ta trong những năm qua, có lẽ sẽ dã tràng xe cát …”Mã Linh Nhi nói xong hít một hơi, sau đó đầm đìa mồ hôi.Tuy không phải dân kinh doanh, nhưng cô cũng biết hoàn cảnh hiện tại nghiêm trọng như thế nào.Long Thương Húc đã hơi bị cháy khét do chuyện ở Vũ Thành tân quận.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Để ngăn cản Long Thương Húc và Triệu Bản Tuyệt bọn hắn, chó cùng rứt giậu, cường thế liên thủ, Bùi Nguyên Minh quyết định nhín chút thời gian, đánh gãy xương sống của Long Thương Húc trước.Một mặt là để giải quyết những lo lắng về sau, mặt khác là để cho tình hình của Long môn và Long gia rõ ràng hơn.Buổi chiều ngày hôm sau, Sở Tuấn Hiên đi ra ngoài chưa đến nửa ngày. Long Thương Húc mấy ngày nay tu thân dưỡng tính trong trang viên, bị tiếng bước chân dồn dập đánh thức.“Long Thập Tam thiếu, không tốt! Đã xảy ra chuyện!”Mã Linh Nhi vốn luôn bình tĩnh, lúc này vẻ mặt hoảng hốt.“Bình tĩnh.”“Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, mỗi lần có biến cố lớn, ta đều phải bình tĩnh.”Sau khi biết chuyện của Bùi Nguyên Minh và Triệu Bản Tuyệt, hắn cảm thấy tâm tình thư thái hơn rất nhiều.Hắn nghĩ rằng, miễn chỉ cần nhịn đến cuối tháng, các khoản tiền khác được trả lại, hắn sẽ có thể làm giảm bớt tình trạng khó khăn hiện tại.Về phần Vũ Thành quận mới, mặc dù đã bị tên khốn họ Bùi xây dựng thành nghĩa trang công cộng người Thiên Trúc, nhưng chỉ cần có đủ kinh phí, đem mọi chuyện đè thêm mấy năm nữa, Long Thương Húc tin rằng, hắn sẽ có cơ hội đông sơn tái khởi.“Long Thập Tam thiếu, thật sự đã xảy ra chuyện lớn!”Mã Linh Nhi hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng giọng điệu vẫn có phần lo lắng.“Tất cả 30 võ quán dưới danh nghĩa của Thương Minh Vũ Thành, toàn bộ xảy ra chuyện!”“Hàng nghìn môn sinh của chúng ta, những người bị thu học phí cao, đều đã lâm vào tình trạng hôn mê trong buổi tập thể dục sáng sáng nay.”“Nhiều người còn co quắp chân tay, miệng sùi bọt mép”.“Hiện gia đình của những môn sinh đó, đã báo cáo với cảnh sát, thậm chí nhiều người đã trực tiếp đánh tới cửa, chiếm hết võ quán của chúng ta.”“Có những người khác, trực tiếp bắt đầu đập phá và đốt võ quán.”“Mặc dù nhân viên bảo vệ của chúng ta đều có mặt, nhưng có một đám đông cuồng nộ, nhân số đông đảo…”“Bây giờ, không có võ quán nào của chúng ta có thể hoạt động bình thường.”“Một số người đã đổ xô đến các trung tâm mua sắm và cao ốc văn phòng khác dưới tên Thương Minh Vũ Thành…”“Nếu không giải quyết được những vấn đề này, công sức của chúng ta trong những năm qua, có lẽ sẽ dã tràng xe cát …”Mã Linh Nhi nói xong hít một hơi, sau đó đầm đìa mồ hôi.Tuy không phải dân kinh doanh, nhưng cô cũng biết hoàn cảnh hiện tại nghiêm trọng như thế nào.Long Thương Húc đã hơi bị cháy khét do chuyện ở Vũ Thành tân quận.