Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 3663
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Mã Linh Nhi cười tủm tỉm, nhìn Thanh Linh nói: “Dì Thanh, cô đến nói chuyện với Trịnh tổng thì tốt hơn.”“Thật không tiện cho người ngoài chúng ta nói về những thứ này.”“Chỉ cần Trịnh tổng đồng ý yêu cầu đơn giản của chúng tôi, thì mọi lời hứa của chúng tôi với cô đều sẽ được thực hiện.”Nghe Mã Linh Nhi nói gì, Thanh Linh như nổi cơn điên cuồng, lúc này mới nhìn về phía Trịnh Tuyết Dương nói: “Tuyết Dương, Mã tiểu thư đã nói cho ta biết mọi chuyện!”“Bùi Nguyên Minh tên khốn đó, dám làm trái lẽ phải với Long Thập Tam. Không biết hắn đã quen biết những kẻ xấu nào, thế mà chạy tới trên thị trường chứng khoán cùng Long Thập Tam thiếu không chết không thôi!”“Con hiện tại gọi hắn!”“Nói cho hắn biết, lập tức dừng mọi hành động chống lại Long Thập Tam Thiếu!”” Bằng không mà nói, ta phải làm cho hắn đẹp mặt!”Trịnh Tuyết Dương hơi sững sờ, sau đó có chút tức giận liếc nhìn Mã Linh Nhi, nói: “Không biết xấu hổ!”Mã Linh Nhi khẽ cười nói: “Trịnh tổng, sao có thể nói chúng ta không biết xấu hổ?”“Yêu cầu này không phải do chúng tôi đưa ra, mà là do mẹ của cô.”“Chỉ cần cô có thể ngoan ngoãn gọi điện thoại, để cho Bùi Nguyên Minh từ bỏ mọi hành động chông đối với Long Thập Tam thiếu.”“Vậy thì mẹ của cô có thể có được tất cả những gì bà ấy muốn.”“Cổ phiếu của bà ấy sẽ không rớt giá!”“Và điều này, cũng không quá khó đối với Trịnh tổng cô, đúng không?”“Dù sao cô và Bùi Nguyên Minh cũng đã ly hôn, cho dù hắn có tổn thất, cũng không liên quan gì đến cô, đúng không?”Trịnh Tuyết Dương lạnh lùng nói: “Từ khi cô biết tôi đã ly hôn với Bùi Nguyên Minh, như vậy tôi có lý do gì yêu cầu anh ta làm những chuyện này?”Hiển nhiên, Trịnh Tuyết Dương biết rất rõ, vì mình, Bùi Nguyên Minh đã trả giá rất nhiều.Cho dù bây giờ Bùi Nguyên Minh định làm gì, mình cũng không thể ngăn cản.Mã Linh Nhi nở nụ cười: “Trịnh tổng, cô suy nghĩ vì Bùi Nguyên Minh, hắn có nghĩ đến cô và dì Thanh không?”“Chúng tôi đã gửi rất nhiều cổ phiếu của Vũ Thành Thương Minh cho dì Thanh. Nếu cổ phần của Vũ Thành Thương Minh triệt để rớt xuyên sàn nhà, tổn thất của dì Thanh sẽ ngoài sức tưởng tượng…”“Cô là con gái ngoan của dì Thanh, làm sao có thể không vì mẹ mà suy nghĩ? Con không trân quý tình cảm gia đình như vậy sao?”” Cô như thế này là bất hiếu đó!”Thanh Linh nắm lấy chứng chỉ cổ phiếu trong tay, vẻ mặt dữ tợn nói: “Đúng vậy, cổ phiếu của ta trị giá một tỷ, bởi vì tên khốn họ Bùi, bây giờ còn chưa tới một nửa!”
Mã Linh Nhi cười tủm tỉm, nhìn Thanh Linh nói: “Dì Thanh, cô đến nói chuyện với Trịnh tổng thì tốt hơn.”
“Thật không tiện cho người ngoài chúng ta nói về những thứ này.”
“Chỉ cần Trịnh tổng đồng ý yêu cầu đơn giản của chúng tôi, thì mọi lời hứa của chúng tôi với cô đều sẽ được thực hiện.”
Nghe Mã Linh Nhi nói gì, Thanh Linh như nổi cơn điên cuồng, lúc này mới nhìn về phía Trịnh Tuyết Dương nói: “Tuyết Dương, Mã tiểu thư đã nói cho ta biết mọi chuyện!”
“Bùi Nguyên Minh tên khốn đó, dám làm trái lẽ phải với Long Thập Tam. Không biết hắn đã quen biết những kẻ xấu nào, thế mà chạy tới trên thị trường chứng khoán cùng Long Thập Tam thiếu không chết không thôi!”
“Con hiện tại gọi hắn!”
“Nói cho hắn biết, lập tức dừng mọi hành động chống lại Long Thập Tam Thiếu!”
” Bằng không mà nói, ta phải làm cho hắn đẹp mặt!”
Trịnh Tuyết Dương hơi sững sờ, sau đó có chút tức giận liếc nhìn Mã Linh Nhi, nói: “Không biết xấu hổ!”
Mã Linh Nhi khẽ cười nói: “Trịnh tổng, sao có thể nói chúng ta không biết xấu hổ?”
“Yêu cầu này không phải do chúng tôi đưa ra, mà là do mẹ của cô.”
“Chỉ cần cô có thể ngoan ngoãn gọi điện thoại, để cho Bùi Nguyên Minh từ bỏ mọi hành động chông đối với Long Thập Tam thiếu.”
“Vậy thì mẹ của cô có thể có được tất cả những gì bà ấy muốn.”
“Cổ phiếu của bà ấy sẽ không rớt giá!”
“Và điều này, cũng không quá khó đối với Trịnh tổng cô, đúng không?”
“Dù sao cô và Bùi Nguyên Minh cũng đã ly hôn, cho dù hắn có tổn thất, cũng không liên quan gì đến cô, đúng không?”
Trịnh Tuyết Dương lạnh lùng nói: “Từ khi cô biết tôi đã ly hôn với Bùi Nguyên Minh, như vậy tôi có lý do gì yêu cầu anh ta làm những chuyện này?”
Hiển nhiên, Trịnh Tuyết Dương biết rất rõ, vì mình, Bùi Nguyên Minh đã trả giá rất nhiều.
Cho dù bây giờ Bùi Nguyên Minh định làm gì, mình cũng không thể ngăn cản.
Mã Linh Nhi nở nụ cười: “Trịnh tổng, cô suy nghĩ vì Bùi Nguyên Minh, hắn có nghĩ đến cô và dì Thanh không?”
“Chúng tôi đã gửi rất nhiều cổ phiếu của Vũ Thành Thương Minh cho dì Thanh. Nếu cổ phần của Vũ Thành Thương Minh triệt để rớt xuyên sàn nhà, tổn thất của dì Thanh sẽ ngoài sức tưởng tượng…”
“Cô là con gái ngoan của dì Thanh, làm sao có thể không vì mẹ mà suy nghĩ? Con không trân quý tình cảm gia đình như vậy sao?”
” Cô như thế này là bất hiếu đó!”
Thanh Linh nắm lấy chứng chỉ cổ phiếu trong tay, vẻ mặt dữ tợn nói: “Đúng vậy, cổ phiếu của ta trị giá một tỷ, bởi vì tên khốn họ Bùi, bây giờ còn chưa tới một nửa!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Mã Linh Nhi cười tủm tỉm, nhìn Thanh Linh nói: “Dì Thanh, cô đến nói chuyện với Trịnh tổng thì tốt hơn.”“Thật không tiện cho người ngoài chúng ta nói về những thứ này.”“Chỉ cần Trịnh tổng đồng ý yêu cầu đơn giản của chúng tôi, thì mọi lời hứa của chúng tôi với cô đều sẽ được thực hiện.”Nghe Mã Linh Nhi nói gì, Thanh Linh như nổi cơn điên cuồng, lúc này mới nhìn về phía Trịnh Tuyết Dương nói: “Tuyết Dương, Mã tiểu thư đã nói cho ta biết mọi chuyện!”“Bùi Nguyên Minh tên khốn đó, dám làm trái lẽ phải với Long Thập Tam. Không biết hắn đã quen biết những kẻ xấu nào, thế mà chạy tới trên thị trường chứng khoán cùng Long Thập Tam thiếu không chết không thôi!”“Con hiện tại gọi hắn!”“Nói cho hắn biết, lập tức dừng mọi hành động chống lại Long Thập Tam Thiếu!”” Bằng không mà nói, ta phải làm cho hắn đẹp mặt!”Trịnh Tuyết Dương hơi sững sờ, sau đó có chút tức giận liếc nhìn Mã Linh Nhi, nói: “Không biết xấu hổ!”Mã Linh Nhi khẽ cười nói: “Trịnh tổng, sao có thể nói chúng ta không biết xấu hổ?”“Yêu cầu này không phải do chúng tôi đưa ra, mà là do mẹ của cô.”“Chỉ cần cô có thể ngoan ngoãn gọi điện thoại, để cho Bùi Nguyên Minh từ bỏ mọi hành động chông đối với Long Thập Tam thiếu.”“Vậy thì mẹ của cô có thể có được tất cả những gì bà ấy muốn.”“Cổ phiếu của bà ấy sẽ không rớt giá!”“Và điều này, cũng không quá khó đối với Trịnh tổng cô, đúng không?”“Dù sao cô và Bùi Nguyên Minh cũng đã ly hôn, cho dù hắn có tổn thất, cũng không liên quan gì đến cô, đúng không?”Trịnh Tuyết Dương lạnh lùng nói: “Từ khi cô biết tôi đã ly hôn với Bùi Nguyên Minh, như vậy tôi có lý do gì yêu cầu anh ta làm những chuyện này?”Hiển nhiên, Trịnh Tuyết Dương biết rất rõ, vì mình, Bùi Nguyên Minh đã trả giá rất nhiều.Cho dù bây giờ Bùi Nguyên Minh định làm gì, mình cũng không thể ngăn cản.Mã Linh Nhi nở nụ cười: “Trịnh tổng, cô suy nghĩ vì Bùi Nguyên Minh, hắn có nghĩ đến cô và dì Thanh không?”“Chúng tôi đã gửi rất nhiều cổ phiếu của Vũ Thành Thương Minh cho dì Thanh. Nếu cổ phần của Vũ Thành Thương Minh triệt để rớt xuyên sàn nhà, tổn thất của dì Thanh sẽ ngoài sức tưởng tượng…”“Cô là con gái ngoan của dì Thanh, làm sao có thể không vì mẹ mà suy nghĩ? Con không trân quý tình cảm gia đình như vậy sao?”” Cô như thế này là bất hiếu đó!”Thanh Linh nắm lấy chứng chỉ cổ phiếu trong tay, vẻ mặt dữ tợn nói: “Đúng vậy, cổ phiếu của ta trị giá một tỷ, bởi vì tên khốn họ Bùi, bây giờ còn chưa tới một nửa!”