Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 3784
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Thạch Tú Tú sửng sốt một chút, sau đó nổi lên cơn thịnh nộ: ” Vương bát đản, biết chúng ta là ai không?”” Còn không truy cứu trách nhiệm của chúng ta? Còn để chúng ta đi?”“Ngươi nghĩ mình là ai?”“Nói cho các ngươi biết!”“Trong Vũ Thành, chỉ có Long Môn Chấp Pháp đường mới có thể quản chúng ta!”” Các ngươi tính là cái rắm!”“Nếu hôm nay, ngươi không cho ta một lời giải thích, ta sẽ…”Thạch Tú Tú chưa kịp nói xong, thì đã thấy Bùi Nguyên Minh hời hợt từ bên trong một đống tạp vật trên mặt bàn, lấy ra một khối kim bài, “Bộp” một tiếng nện ở trước mặt Thạch Tú Tú .“Họ Bùi, ý ngươi là gì? Còn nện đồ vật ở trước mặt ta?”“Ngươi cho rằng ngươi là…”Thạch Tú Tú đang nói một nửa, đột nhiên khóe mắt co giật.Vì trên tấm lệnh bài có năm chữ lớn.Long Môn Chấp Pháp đường!Đây là lệnh bài Long Môn Chấp Pháp đường!Thấy lệnh bài như nhìn thấy đường chủ!Khoảnh khắc nhìn thấy lệnh bài này, Thạch Tú Tú chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, đầu lưỡi trở nên tê cứng, hô hấp cũng trở nên gấp gáp, ngay cả hai chân cũng bắt đầu co giật, trên mặt khuôn mặt kiêu ngạo lộ ra một tia sợ hãi.Những nữ đệ tử khác cũng toát mồ hôi hột, chân tay tê dại, thậm chí thiếu dũng khí để đứng vững.Vừa rồi kiêu ngạo bao nhiêu, giờ phút này khiếp sợ bao nhiêu.“Không nghĩ ra, cái này còn tốt hơn Bùi Nguyên Minh ta.”Bùi Nguyên Minh nhấp một ngụm trà, vẻ mặt lãnh đạm.” Vậy ngươi liền cầm lấy thứ này, đi truyền một khẩu lệnh, đó chính là Long Môn trên dưới, không được tham gia việc này, miễn cho bị người khác làm vũ khí sử dụng.”Nạp Lan Yên Nhiên gật đầu nói: “Hiểu được, tôi sẽ thông báo cho Tần phó đường chủ ngay lập tức.”“Hô, các ngươi đừng diễn!!”“Chuyện này thú vị sao?”“Nghĩ không biết lấy đâu ra lệnh bài giả, ta liền sẽ bỏ qua các ngươi sao?”“Cầm lệnh bài Long Môn Chấp Pháp đường đi lừa gạt vô tội vạ, tội thêm một bậc!”Thạch Tú Tú lúc này nghiến răng nghiến lợi.Cô không muốn tin rằng, họ Bùi lại có lệnh bài của Long Môn Chấp Pháp trước mặt.“Giả mạo?”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nháy mắt sau đó, chén trà trong tay bắn ra, trực tiếp đập trúng lệnh bài.Lệnh bài trượt và bay tới trước mặt Thạch Tú Tú, rung chuyển với một luồng sáng chói mắt.” Tiểu cô nương, ta khuyên cô nên nhìn rõ ràng hơn.”“Đừng phạm sai lầm.”Thạch Tú Tú chăm chú nhìn qua, đặc biệt là mấy ghi chép ám ký bí mật, để phân biệt thật giả trong truyền thuyết, sau đó “bộp” một tiếng, trực tiếp quỳ xuống.Cô không còn có thể duy trì sự bình tĩnh của mình nữa, vì dù sao, lệnh bài này cũng là thật.Giờ phút này, cường thế như Thạch Tú Tú cũng phải rùng mình một cái.Tuy rằng nàng không biết, Bùi Nguyên Minh đến cùng là thân phận gì, nhưng đối phương đang cầm lệnh bài chấp pháp đường, cho thấy thân phận của anh ta cực kỳ cao, cũng không phải Thạch Tú Tú nàng có thể khiêu khích.Nếu lúc này nàng không quỳ xuống, không phải chỉ có nàng xui xẻo, có lẽ toàn bộ Chiến Đường cũng sẽ gặp xui xẻo.“Bùi Thiếu, xin lỗi, thật xin lỗi, đây là hiểu lầm…”“Cũng xin Bùi Thiếu cho chúng ta một cơ hội sửa đổi!”Không chỉ Thạch Tú Tú, mà những nữ đệ tử xung quanh nàng, mặt không có chút máu dập đầu cầu xin tha thứ.Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn các nàng, một lát sau, mới thản nhiên nói: “Nể tình các ngươi là vi phạm lần đầu, mà lại sơ tâm bản ý cũng là tốt.”” Chỉ bất quá làm việc xúc động, bị người lợi dụng mà thôi!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Thạch Tú Tú sửng sốt một chút, sau đó nổi lên cơn thịnh nộ: ” Vương bát đản, biết chúng ta là ai không?”” Còn không truy cứu trách nhiệm của chúng ta? Còn để chúng ta đi?”“Ngươi nghĩ mình là ai?”“Nói cho các ngươi biết!”“Trong Vũ Thành, chỉ có Long Môn Chấp Pháp đường mới có thể quản chúng ta!”” Các ngươi tính là cái rắm!”“Nếu hôm nay, ngươi không cho ta một lời giải thích, ta sẽ…”Thạch Tú Tú chưa kịp nói xong, thì đã thấy Bùi Nguyên Minh hời hợt từ bên trong một đống tạp vật trên mặt bàn, lấy ra một khối kim bài, “Bộp” một tiếng nện ở trước mặt Thạch Tú Tú .“Họ Bùi, ý ngươi là gì? Còn nện đồ vật ở trước mặt ta?”“Ngươi cho rằng ngươi là…”Thạch Tú Tú đang nói một nửa, đột nhiên khóe mắt co giật.Vì trên tấm lệnh bài có năm chữ lớn.Long Môn Chấp Pháp đường!Đây là lệnh bài Long Môn Chấp Pháp đường!Thấy lệnh bài như nhìn thấy đường chủ!Khoảnh khắc nhìn thấy lệnh bài này, Thạch Tú Tú chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, đầu lưỡi trở nên tê cứng, hô hấp cũng trở nên gấp gáp, ngay cả hai chân cũng bắt đầu co giật, trên mặt khuôn mặt kiêu ngạo lộ ra một tia sợ hãi.Những nữ đệ tử khác cũng toát mồ hôi hột, chân tay tê dại, thậm chí thiếu dũng khí để đứng vững.Vừa rồi kiêu ngạo bao nhiêu, giờ phút này khiếp sợ bao nhiêu.“Không nghĩ ra, cái này còn tốt hơn Bùi Nguyên Minh ta.”Bùi Nguyên Minh nhấp một ngụm trà, vẻ mặt lãnh đạm.” Vậy ngươi liền cầm lấy thứ này, đi truyền một khẩu lệnh, đó chính là Long Môn trên dưới, không được tham gia việc này, miễn cho bị người khác làm vũ khí sử dụng.”Nạp Lan Yên Nhiên gật đầu nói: “Hiểu được, tôi sẽ thông báo cho Tần phó đường chủ ngay lập tức.”“Hô, các ngươi đừng diễn!!”“Chuyện này thú vị sao?”“Nghĩ không biết lấy đâu ra lệnh bài giả, ta liền sẽ bỏ qua các ngươi sao?”“Cầm lệnh bài Long Môn Chấp Pháp đường đi lừa gạt vô tội vạ, tội thêm một bậc!”Thạch Tú Tú lúc này nghiến răng nghiến lợi.Cô không muốn tin rằng, họ Bùi lại có lệnh bài của Long Môn Chấp Pháp trước mặt.“Giả mạo?”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nháy mắt sau đó, chén trà trong tay bắn ra, trực tiếp đập trúng lệnh bài.Lệnh bài trượt và bay tới trước mặt Thạch Tú Tú, rung chuyển với một luồng sáng chói mắt.” Tiểu cô nương, ta khuyên cô nên nhìn rõ ràng hơn.”“Đừng phạm sai lầm.”Thạch Tú Tú chăm chú nhìn qua, đặc biệt là mấy ghi chép ám ký bí mật, để phân biệt thật giả trong truyền thuyết, sau đó “bộp” một tiếng, trực tiếp quỳ xuống.Cô không còn có thể duy trì sự bình tĩnh của mình nữa, vì dù sao, lệnh bài này cũng là thật.Giờ phút này, cường thế như Thạch Tú Tú cũng phải rùng mình một cái.Tuy rằng nàng không biết, Bùi Nguyên Minh đến cùng là thân phận gì, nhưng đối phương đang cầm lệnh bài chấp pháp đường, cho thấy thân phận của anh ta cực kỳ cao, cũng không phải Thạch Tú Tú nàng có thể khiêu khích.Nếu lúc này nàng không quỳ xuống, không phải chỉ có nàng xui xẻo, có lẽ toàn bộ Chiến Đường cũng sẽ gặp xui xẻo.“Bùi Thiếu, xin lỗi, thật xin lỗi, đây là hiểu lầm…”“Cũng xin Bùi Thiếu cho chúng ta một cơ hội sửa đổi!”Không chỉ Thạch Tú Tú, mà những nữ đệ tử xung quanh nàng, mặt không có chút máu dập đầu cầu xin tha thứ.Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn các nàng, một lát sau, mới thản nhiên nói: “Nể tình các ngươi là vi phạm lần đầu, mà lại sơ tâm bản ý cũng là tốt.”” Chỉ bất quá làm việc xúc động, bị người lợi dụng mà thôi!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Thạch Tú Tú sửng sốt một chút, sau đó nổi lên cơn thịnh nộ: ” Vương bát đản, biết chúng ta là ai không?”” Còn không truy cứu trách nhiệm của chúng ta? Còn để chúng ta đi?”“Ngươi nghĩ mình là ai?”“Nói cho các ngươi biết!”“Trong Vũ Thành, chỉ có Long Môn Chấp Pháp đường mới có thể quản chúng ta!”” Các ngươi tính là cái rắm!”“Nếu hôm nay, ngươi không cho ta một lời giải thích, ta sẽ…”Thạch Tú Tú chưa kịp nói xong, thì đã thấy Bùi Nguyên Minh hời hợt từ bên trong một đống tạp vật trên mặt bàn, lấy ra một khối kim bài, “Bộp” một tiếng nện ở trước mặt Thạch Tú Tú .“Họ Bùi, ý ngươi là gì? Còn nện đồ vật ở trước mặt ta?”“Ngươi cho rằng ngươi là…”Thạch Tú Tú đang nói một nửa, đột nhiên khóe mắt co giật.Vì trên tấm lệnh bài có năm chữ lớn.Long Môn Chấp Pháp đường!Đây là lệnh bài Long Môn Chấp Pháp đường!Thấy lệnh bài như nhìn thấy đường chủ!Khoảnh khắc nhìn thấy lệnh bài này, Thạch Tú Tú chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, đầu lưỡi trở nên tê cứng, hô hấp cũng trở nên gấp gáp, ngay cả hai chân cũng bắt đầu co giật, trên mặt khuôn mặt kiêu ngạo lộ ra một tia sợ hãi.Những nữ đệ tử khác cũng toát mồ hôi hột, chân tay tê dại, thậm chí thiếu dũng khí để đứng vững.Vừa rồi kiêu ngạo bao nhiêu, giờ phút này khiếp sợ bao nhiêu.“Không nghĩ ra, cái này còn tốt hơn Bùi Nguyên Minh ta.”Bùi Nguyên Minh nhấp một ngụm trà, vẻ mặt lãnh đạm.” Vậy ngươi liền cầm lấy thứ này, đi truyền một khẩu lệnh, đó chính là Long Môn trên dưới, không được tham gia việc này, miễn cho bị người khác làm vũ khí sử dụng.”Nạp Lan Yên Nhiên gật đầu nói: “Hiểu được, tôi sẽ thông báo cho Tần phó đường chủ ngay lập tức.”“Hô, các ngươi đừng diễn!!”“Chuyện này thú vị sao?”“Nghĩ không biết lấy đâu ra lệnh bài giả, ta liền sẽ bỏ qua các ngươi sao?”“Cầm lệnh bài Long Môn Chấp Pháp đường đi lừa gạt vô tội vạ, tội thêm một bậc!”Thạch Tú Tú lúc này nghiến răng nghiến lợi.Cô không muốn tin rằng, họ Bùi lại có lệnh bài của Long Môn Chấp Pháp trước mặt.“Giả mạo?”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nháy mắt sau đó, chén trà trong tay bắn ra, trực tiếp đập trúng lệnh bài.Lệnh bài trượt và bay tới trước mặt Thạch Tú Tú, rung chuyển với một luồng sáng chói mắt.” Tiểu cô nương, ta khuyên cô nên nhìn rõ ràng hơn.”“Đừng phạm sai lầm.”Thạch Tú Tú chăm chú nhìn qua, đặc biệt là mấy ghi chép ám ký bí mật, để phân biệt thật giả trong truyền thuyết, sau đó “bộp” một tiếng, trực tiếp quỳ xuống.Cô không còn có thể duy trì sự bình tĩnh của mình nữa, vì dù sao, lệnh bài này cũng là thật.Giờ phút này, cường thế như Thạch Tú Tú cũng phải rùng mình một cái.Tuy rằng nàng không biết, Bùi Nguyên Minh đến cùng là thân phận gì, nhưng đối phương đang cầm lệnh bài chấp pháp đường, cho thấy thân phận của anh ta cực kỳ cao, cũng không phải Thạch Tú Tú nàng có thể khiêu khích.Nếu lúc này nàng không quỳ xuống, không phải chỉ có nàng xui xẻo, có lẽ toàn bộ Chiến Đường cũng sẽ gặp xui xẻo.“Bùi Thiếu, xin lỗi, thật xin lỗi, đây là hiểu lầm…”“Cũng xin Bùi Thiếu cho chúng ta một cơ hội sửa đổi!”Không chỉ Thạch Tú Tú, mà những nữ đệ tử xung quanh nàng, mặt không có chút máu dập đầu cầu xin tha thứ.Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn các nàng, một lát sau, mới thản nhiên nói: “Nể tình các ngươi là vi phạm lần đầu, mà lại sơ tâm bản ý cũng là tốt.”” Chỉ bất quá làm việc xúc động, bị người lợi dụng mà thôi!”