Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 3804

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Cảm ơn mọi người đã duy trì và ủng hộ sự tự tin của ta.”“Chiêu sau, ta sẽ trực tiếp tiễn Bùi Nguyên Minh lên đường!”“Ta sẽ không để trận chiến này nhàm chán, tiếp tục chiếm thời gian của mọi người!”“Cái gì!”Nghe nói như thế, toàn trường nháy mắt đều há hốc mồm, Giáp Phá Cát này mới tự tin làm sao!Dù là đại diện Võ Minh, hay khán giả hai bên, đều kinh ngạc nhìn Giáp Phá Cát.Sau đó, rất nhiều người đã thể hiện sự khâm phục.Đây mới chính là cao thủ giang hồ mà bọn họ thường tưởng tượng.Không chỉ bá khí độc đoán, mà yêu ghét rõ ràng.Điều quan trọng nhất là, một trận đấu ban đầu rất nhàm chán, khi đối mặt với Giáp Phá Cát lặp đi lặp lại khẩu kỹ trước mặt, lại trở nên vô cùng sôi động.Nhất là vào lúc này, hắn tuyên bố sẽ đánh bại Bùi Nguyên Minh trong một chiêu, để kết thúc trận chiến nhàm chán này.Nó cũng giống như những đại cao thủ, trong phim truyền hình và điện ảnh mà bọn họ từng xem.Chỉ có thể nói rằng, Giáp Phá Cát này quá mạnh mẽ, quá đẹp trai phải không nào?“Bộp bộp bộp——”” Giáp Phá Cát! Giáp Phá Cát!”Khán giả vỗ tay như sấm, và vô số người hò hét.Thậm chí nhiều người xem Đại Hạ, còn có cái nhìn kỳ quái.Đúng lúc Giáp Phá Cát được mọi người chú ý, dưới võ đài, Tần Ý Hàm đã làm động tác chiến thắng với Bùi Nguyên Minh.Nhìn thấy động tác của Tần Ý Hàm , Bùi Nguyên Minh thở ra một hơi nhẹ nhõm.Cái gọi là ngộ độc nguồn nước của Giáp Phá Cát, không phải là lời nói suông, mà hắn thực sự sẵn sàng làm việc đó.khi Bùi Nguyên Minh nhận được tin trước đó, cũng đã sắp xếp nhân lực túc trực tại các đầu nguồn nước.Chỉ là người Thiên Trúc vô cùng xảo quyệt, nhân lực do người Giáp Phá Cát bố trí, chưa đến thời khắc mấu chốt cũng sẽ không xuất hiện.Và ngay khi hai bên đang chuẩn bị giao đấu trên võ đài, thì những nhân lực đó xuất hiện, nhưng đều bị hạ gục bởi những đệ tử Chấp Pháp đường đã chuẩn bị từ lâu.Bùi Nguyên Minh đã để mặc cho Giáp Phá Cát nhảy dựng, luồn lên lộn xuống tại đây, diễn trò trên lôi đài này, đơn giản chính là giờ khắc chờ Tần Ý Hàm làm ám hiệu chiến thắng mà thôi.Lúc này, anh cười nhạt một tiếng, sau đó vỗ vỗ tay, nhẹ nói: “Thôi Giáp Phá Cát, nói nhảm nhiều rồi, cũng không bằng so tài xem hư thực một lần!”” Ngươi không phải, muốn một chiêu đánh bại ta sao?”” Ra tay đi!”“Cái gì! ?”Tiếng hoan hô, lớn tiếng khen hay của khán giả đột ngột dừng lại, không phải họ Bùi đã bị Giáp Phá Cát làm cho sợ hãi rồi sao?Bây giờ hắn còn dám chủ động khiêu khích, không biết viết chữ chết thế nào phải không?Biểu cảm hả hê của Giáp Phá Cát lúc này, dột nhiên trở thành lo lắng.Hắn vừa mới đang tận hưởng khoảnh khắc tươi sáng nhất của cuộc đời, vậy mà tên khốn họ Bùi này, nỡ lòng nào lại dám phá hư?Ngay sau đó, Giáp Phá Cát lập tức cười gằn, thân hình hắn khẽ động, Khảm Đạt trường kiếm trong tay trực tiếp chém về phía trước mặt Bùi Nguyên Minh!

“Cảm ơn mọi người đã duy trì và ủng hộ sự tự tin của ta.”

“Chiêu sau, ta sẽ trực tiếp tiễn Bùi Nguyên Minh lên đường!”

“Ta sẽ không để trận chiến này nhàm chán, tiếp tục chiếm thời gian của mọi người!”

“Cái gì!”

Nghe nói như thế, toàn trường nháy mắt đều há hốc mồm, Giáp Phá Cát này mới tự tin làm sao!

Dù là đại diện Võ Minh, hay khán giả hai bên, đều kinh ngạc nhìn Giáp Phá Cát.

Sau đó, rất nhiều người đã thể hiện sự khâm phục.

Đây mới chính là cao thủ giang hồ mà bọn họ thường tưởng tượng.

Không chỉ bá khí độc đoán, mà yêu ghét rõ ràng.

Điều quan trọng nhất là, một trận đấu ban đầu rất nhàm chán, khi đối mặt với Giáp Phá Cát lặp đi lặp lại khẩu kỹ trước mặt, lại trở nên vô cùng sôi động.

Nhất là vào lúc này, hắn tuyên bố sẽ đánh bại Bùi Nguyên Minh trong một chiêu, để kết thúc trận chiến nhàm chán này.

Nó cũng giống như những đại cao thủ, trong phim truyền hình và điện ảnh mà bọn họ từng xem.

Chỉ có thể nói rằng, Giáp Phá Cát này quá mạnh mẽ, quá đẹp trai phải không nào?

“Bộp bộp bộp——”

” Giáp Phá Cát! Giáp Phá Cát!”

Khán giả vỗ tay như sấm, và vô số người hò hét.

Thậm chí nhiều người xem Đại Hạ, còn có cái nhìn kỳ quái.

Đúng lúc Giáp Phá Cát được mọi người chú ý, dưới võ đài, Tần Ý Hàm đã làm động tác chiến thắng với Bùi Nguyên Minh.

Nhìn thấy động tác của Tần Ý Hàm , Bùi Nguyên Minh thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Cái gọi là ngộ độc nguồn nước của Giáp Phá Cát, không phải là lời nói suông, mà hắn thực sự sẵn sàng làm việc đó.

khi Bùi Nguyên Minh nhận được tin trước đó, cũng đã sắp xếp nhân lực túc trực tại các đầu nguồn nước.

Chỉ là người Thiên Trúc vô cùng xảo quyệt, nhân lực do người Giáp Phá Cát bố trí, chưa đến thời khắc mấu chốt cũng sẽ không xuất hiện.

Và ngay khi hai bên đang chuẩn bị giao đấu trên võ đài, thì những nhân lực đó xuất hiện, nhưng đều bị hạ gục bởi những đệ tử Chấp Pháp đường đã chuẩn bị từ lâu.

Bùi Nguyên Minh đã để mặc cho Giáp Phá Cát nhảy dựng, luồn lên lộn xuống tại đây, diễn trò trên lôi đài này, đơn giản chính là giờ khắc chờ Tần Ý Hàm làm ám hiệu chiến thắng mà thôi.

Lúc này, anh cười nhạt một tiếng, sau đó vỗ vỗ tay, nhẹ nói: “Thôi Giáp Phá Cát, nói nhảm nhiều rồi, cũng không bằng so tài xem hư thực một lần!”

” Ngươi không phải, muốn một chiêu đánh bại ta sao?”

” Ra tay đi!”

“Cái gì! ?”

Tiếng hoan hô, lớn tiếng khen hay của khán giả đột ngột dừng lại, không phải họ Bùi đã bị Giáp Phá Cát làm cho sợ hãi rồi sao?

Bây giờ hắn còn dám chủ động khiêu khích, không biết viết chữ chết thế nào phải không?

Biểu cảm hả hê của Giáp Phá Cát lúc này, dột nhiên trở thành lo lắng.

Hắn vừa mới đang tận hưởng khoảnh khắc tươi sáng nhất của cuộc đời, vậy mà tên khốn họ Bùi này, nỡ lòng nào lại dám phá hư?

Ngay sau đó, Giáp Phá Cát lập tức cười gằn, thân hình hắn khẽ động, Khảm Đạt trường kiếm trong tay trực tiếp chém về phía trước mặt Bùi Nguyên Minh!

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Cảm ơn mọi người đã duy trì và ủng hộ sự tự tin của ta.”“Chiêu sau, ta sẽ trực tiếp tiễn Bùi Nguyên Minh lên đường!”“Ta sẽ không để trận chiến này nhàm chán, tiếp tục chiếm thời gian của mọi người!”“Cái gì!”Nghe nói như thế, toàn trường nháy mắt đều há hốc mồm, Giáp Phá Cát này mới tự tin làm sao!Dù là đại diện Võ Minh, hay khán giả hai bên, đều kinh ngạc nhìn Giáp Phá Cát.Sau đó, rất nhiều người đã thể hiện sự khâm phục.Đây mới chính là cao thủ giang hồ mà bọn họ thường tưởng tượng.Không chỉ bá khí độc đoán, mà yêu ghét rõ ràng.Điều quan trọng nhất là, một trận đấu ban đầu rất nhàm chán, khi đối mặt với Giáp Phá Cát lặp đi lặp lại khẩu kỹ trước mặt, lại trở nên vô cùng sôi động.Nhất là vào lúc này, hắn tuyên bố sẽ đánh bại Bùi Nguyên Minh trong một chiêu, để kết thúc trận chiến nhàm chán này.Nó cũng giống như những đại cao thủ, trong phim truyền hình và điện ảnh mà bọn họ từng xem.Chỉ có thể nói rằng, Giáp Phá Cát này quá mạnh mẽ, quá đẹp trai phải không nào?“Bộp bộp bộp——”” Giáp Phá Cát! Giáp Phá Cát!”Khán giả vỗ tay như sấm, và vô số người hò hét.Thậm chí nhiều người xem Đại Hạ, còn có cái nhìn kỳ quái.Đúng lúc Giáp Phá Cát được mọi người chú ý, dưới võ đài, Tần Ý Hàm đã làm động tác chiến thắng với Bùi Nguyên Minh.Nhìn thấy động tác của Tần Ý Hàm , Bùi Nguyên Minh thở ra một hơi nhẹ nhõm.Cái gọi là ngộ độc nguồn nước của Giáp Phá Cát, không phải là lời nói suông, mà hắn thực sự sẵn sàng làm việc đó.khi Bùi Nguyên Minh nhận được tin trước đó, cũng đã sắp xếp nhân lực túc trực tại các đầu nguồn nước.Chỉ là người Thiên Trúc vô cùng xảo quyệt, nhân lực do người Giáp Phá Cát bố trí, chưa đến thời khắc mấu chốt cũng sẽ không xuất hiện.Và ngay khi hai bên đang chuẩn bị giao đấu trên võ đài, thì những nhân lực đó xuất hiện, nhưng đều bị hạ gục bởi những đệ tử Chấp Pháp đường đã chuẩn bị từ lâu.Bùi Nguyên Minh đã để mặc cho Giáp Phá Cát nhảy dựng, luồn lên lộn xuống tại đây, diễn trò trên lôi đài này, đơn giản chính là giờ khắc chờ Tần Ý Hàm làm ám hiệu chiến thắng mà thôi.Lúc này, anh cười nhạt một tiếng, sau đó vỗ vỗ tay, nhẹ nói: “Thôi Giáp Phá Cát, nói nhảm nhiều rồi, cũng không bằng so tài xem hư thực một lần!”” Ngươi không phải, muốn một chiêu đánh bại ta sao?”” Ra tay đi!”“Cái gì! ?”Tiếng hoan hô, lớn tiếng khen hay của khán giả đột ngột dừng lại, không phải họ Bùi đã bị Giáp Phá Cát làm cho sợ hãi rồi sao?Bây giờ hắn còn dám chủ động khiêu khích, không biết viết chữ chết thế nào phải không?Biểu cảm hả hê của Giáp Phá Cát lúc này, dột nhiên trở thành lo lắng.Hắn vừa mới đang tận hưởng khoảnh khắc tươi sáng nhất của cuộc đời, vậy mà tên khốn họ Bùi này, nỡ lòng nào lại dám phá hư?Ngay sau đó, Giáp Phá Cát lập tức cười gằn, thân hình hắn khẽ động, Khảm Đạt trường kiếm trong tay trực tiếp chém về phía trước mặt Bùi Nguyên Minh!

Chương 3804