Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4019
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Vương bát đản, ta chơi chết ngươi, ta nhất định phải chơi chết ngươi!”Mặt Dương Hạo Nam lúc này, vừa lau chùi sàn nhà, mất hết thể diện, hắn nghiến răng nghiến lợi nhặt con dao găm trên mặt đất lên, lao tới đâm vào ngực Bùi Nguyên Minh.“Phụp”Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, tiến lên một bước, trực tiếp chộp vào cổ Dương Hạo Nam, sau đó đem cả người hắn giơ lên trên cao.“Dương Hạo Nam, liền ngươi chút bản lãnh này, còn học người lải nhải, trên nhảy dưới tránh, ngươi cảm thấy, ta có dám một tay bóp chết ngươi hay không.”Bùi Nguyên Minh vừa nói, tay hơi dùng lực, trực tiếp làm cho sắc mặt của Dương Hạo Nam đỏ bừng, sau đó dần dần đen lại.Hai tay hai chân hắn không ngừng vặn vẹo, giống như cá sắp chết.Bốn phương tám hướng đại thiếu thiên kim, nhìn xem một màn này, đều kinh ngạc bịt chặt miệng, căn bản không dám tiến lên ngăn cản.Ngay cả đệ tử của Võ Minh ở Tân Thành, cũng không kịp phản ứng, sững sờ trợn mắt hốc mồm.“Uỵch”Đúng lúc này, sau lưng Bùi Nguyên Minh đột nhiên tê rần.Anh cảm thấy, có ai đó dùng gậy gỗ nện vào lưng mình, dường như dùng hết toàn lực.Bùi Nguyên Minh vô thức cúi đầu xuống, nhìn thấy Nguyễn Khả Khả đang ôm cánh tay mình, một mặt thống khổ: “Bùi Nguyên Minh, đừng giết hắn, đừng giết hắn, thả hắn ra đi…”Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày, buông tay phải ném Dương Hạo Nam xuống mặt đất.Dương Hạo Nam ngã ngồi trên mặt đất, “Ooc” một tiếng phun ra một hơi tụ huyết, sắc mặt xấu xí đến cực điểm.Thấy Dương Hạo Nam lúc này không sao, Nguyễn Khả Khả cũng có phản ứng.“A” một tiếng, cô đánh rơi cây gậy trong tay, vẻ mặt áy náy nói: “Bùi Nguyên Minh, thực xin lỗi, tôi không phải cố ý.”“Tôi lo lắng anh giết chết Dương Hạo Nam, như thế anh sẽ phải vào tù.”Nguyễn Khả Khả vừa nói, một bên lui ra phía sau, thần sắc nhìn bối rối vô cùng, mà lại không dám nhìn thẳng Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, chỉ nhìn thoáng qua thanh gỗ trên mặt đất.Gậy gỗ gãy thành hai đoạn, tuy rằng bản thân anh không bị thương, nhưng rõ ràng Nguyễn Khả Khả thời điểm động thủ, tuyệt đối toàn lực ứng phó, đem hết khả năng đập ra.Điều này thực sự cho thấy, mặc kệ tiểu nha đầu này, dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa, thì trong sâu thẳm trái tim, cô vẫn thích Dương Hạo Nam.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Vương bát đản, ta chơi chết ngươi, ta nhất định phải chơi chết ngươi!”Mặt Dương Hạo Nam lúc này, vừa lau chùi sàn nhà, mất hết thể diện, hắn nghiến răng nghiến lợi nhặt con dao găm trên mặt đất lên, lao tới đâm vào ngực Bùi Nguyên Minh.“Phụp”Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, tiến lên một bước, trực tiếp chộp vào cổ Dương Hạo Nam, sau đó đem cả người hắn giơ lên trên cao.“Dương Hạo Nam, liền ngươi chút bản lãnh này, còn học người lải nhải, trên nhảy dưới tránh, ngươi cảm thấy, ta có dám một tay bóp chết ngươi hay không.”Bùi Nguyên Minh vừa nói, tay hơi dùng lực, trực tiếp làm cho sắc mặt của Dương Hạo Nam đỏ bừng, sau đó dần dần đen lại.Hai tay hai chân hắn không ngừng vặn vẹo, giống như cá sắp chết.Bốn phương tám hướng đại thiếu thiên kim, nhìn xem một màn này, đều kinh ngạc bịt chặt miệng, căn bản không dám tiến lên ngăn cản.Ngay cả đệ tử của Võ Minh ở Tân Thành, cũng không kịp phản ứng, sững sờ trợn mắt hốc mồm.“Uỵch”Đúng lúc này, sau lưng Bùi Nguyên Minh đột nhiên tê rần.Anh cảm thấy, có ai đó dùng gậy gỗ nện vào lưng mình, dường như dùng hết toàn lực.Bùi Nguyên Minh vô thức cúi đầu xuống, nhìn thấy Nguyễn Khả Khả đang ôm cánh tay mình, một mặt thống khổ: “Bùi Nguyên Minh, đừng giết hắn, đừng giết hắn, thả hắn ra đi…”Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày, buông tay phải ném Dương Hạo Nam xuống mặt đất.Dương Hạo Nam ngã ngồi trên mặt đất, “Ooc” một tiếng phun ra một hơi tụ huyết, sắc mặt xấu xí đến cực điểm.Thấy Dương Hạo Nam lúc này không sao, Nguyễn Khả Khả cũng có phản ứng.“A” một tiếng, cô đánh rơi cây gậy trong tay, vẻ mặt áy náy nói: “Bùi Nguyên Minh, thực xin lỗi, tôi không phải cố ý.”“Tôi lo lắng anh giết chết Dương Hạo Nam, như thế anh sẽ phải vào tù.”Nguyễn Khả Khả vừa nói, một bên lui ra phía sau, thần sắc nhìn bối rối vô cùng, mà lại không dám nhìn thẳng Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, chỉ nhìn thoáng qua thanh gỗ trên mặt đất.Gậy gỗ gãy thành hai đoạn, tuy rằng bản thân anh không bị thương, nhưng rõ ràng Nguyễn Khả Khả thời điểm động thủ, tuyệt đối toàn lực ứng phó, đem hết khả năng đập ra.Điều này thực sự cho thấy, mặc kệ tiểu nha đầu này, dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa, thì trong sâu thẳm trái tim, cô vẫn thích Dương Hạo Nam.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Vương bát đản, ta chơi chết ngươi, ta nhất định phải chơi chết ngươi!”Mặt Dương Hạo Nam lúc này, vừa lau chùi sàn nhà, mất hết thể diện, hắn nghiến răng nghiến lợi nhặt con dao găm trên mặt đất lên, lao tới đâm vào ngực Bùi Nguyên Minh.“Phụp”Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, tiến lên một bước, trực tiếp chộp vào cổ Dương Hạo Nam, sau đó đem cả người hắn giơ lên trên cao.“Dương Hạo Nam, liền ngươi chút bản lãnh này, còn học người lải nhải, trên nhảy dưới tránh, ngươi cảm thấy, ta có dám một tay bóp chết ngươi hay không.”Bùi Nguyên Minh vừa nói, tay hơi dùng lực, trực tiếp làm cho sắc mặt của Dương Hạo Nam đỏ bừng, sau đó dần dần đen lại.Hai tay hai chân hắn không ngừng vặn vẹo, giống như cá sắp chết.Bốn phương tám hướng đại thiếu thiên kim, nhìn xem một màn này, đều kinh ngạc bịt chặt miệng, căn bản không dám tiến lên ngăn cản.Ngay cả đệ tử của Võ Minh ở Tân Thành, cũng không kịp phản ứng, sững sờ trợn mắt hốc mồm.“Uỵch”Đúng lúc này, sau lưng Bùi Nguyên Minh đột nhiên tê rần.Anh cảm thấy, có ai đó dùng gậy gỗ nện vào lưng mình, dường như dùng hết toàn lực.Bùi Nguyên Minh vô thức cúi đầu xuống, nhìn thấy Nguyễn Khả Khả đang ôm cánh tay mình, một mặt thống khổ: “Bùi Nguyên Minh, đừng giết hắn, đừng giết hắn, thả hắn ra đi…”Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày, buông tay phải ném Dương Hạo Nam xuống mặt đất.Dương Hạo Nam ngã ngồi trên mặt đất, “Ooc” một tiếng phun ra một hơi tụ huyết, sắc mặt xấu xí đến cực điểm.Thấy Dương Hạo Nam lúc này không sao, Nguyễn Khả Khả cũng có phản ứng.“A” một tiếng, cô đánh rơi cây gậy trong tay, vẻ mặt áy náy nói: “Bùi Nguyên Minh, thực xin lỗi, tôi không phải cố ý.”“Tôi lo lắng anh giết chết Dương Hạo Nam, như thế anh sẽ phải vào tù.”Nguyễn Khả Khả vừa nói, một bên lui ra phía sau, thần sắc nhìn bối rối vô cùng, mà lại không dám nhìn thẳng Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, chỉ nhìn thoáng qua thanh gỗ trên mặt đất.Gậy gỗ gãy thành hai đoạn, tuy rằng bản thân anh không bị thương, nhưng rõ ràng Nguyễn Khả Khả thời điểm động thủ, tuyệt đối toàn lực ứng phó, đem hết khả năng đập ra.Điều này thực sự cho thấy, mặc kệ tiểu nha đầu này, dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa, thì trong sâu thẳm trái tim, cô vẫn thích Dương Hạo Nam.