Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4037

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn cảnh tượng này, liền thấy nữ cao thủ am hiểu chém chém giết giết, Nam Dương Bang bang chủ, lúc này trên người cô toát ra vẻ rực rỡ đặc biệt của một người phụ nữ.Khi ánh mặt trời đổ xuống, nàng cả người lộ ra ưu nhã mà mềm mại đáng yêu, khiến người không thể không muốn ôm người phụ nữ này vào lòng.Bùi Nguyên Minh khẽ thở dài, ngăn cơn đau nhói trong tim, sau đó vươn tay gõ lên bức tường đá cẩm thạch.” Đến rồi?”Dương Huyền Trân quay đầu nhìn Bùi Nguyên Minh, nở nụ cười xinh đẹp.“Tôi nghe nói rằng, anh và Khả Khả hai ngày nay, tình huống căng thẳng?”“Cô ấy không những không cho tôi thể diện, còn không cho anh cơ hội, suýt chút nữa đã chà đạp Bùi Thiếu của chúng ta đến chết?”“Cũng may là tôi biết tính tình của Bùi Thiếu, bằng không, tôi thật sự cho rằng Bùi Thiếu, anh đã nhận sợ rồi!”Trong lúc nói chuyện, Dương Huyền Trân đã đem lên món cà ri hầm của Nam Dương vừa nấu xong, giúp Bùi Nguyên Minh bới một bát cơm, sau đó đặt những món ăn thơm phức trước mặt Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhàn nhạt nở nụ cười: “Dương thị Bạch Dược nói trắng ra là tài sản của cô, Nguyễn Khả Khả cũng là bạn thân của cô.”“Tôi chỉ là một nhân viên bán thời gian.”“Mấy ngày nay tôi đang giúp cô bận bịu tứ phía. cô không nói một lời cảm ơn, còn nói mấy lời dễ bực bội với tôi như vậy. Lương tâm của cô có thể thanh thản được không?”Dương Huyền Trân hơi nheo mắt, sau đó nói khẽ: “Mấy ngày nay, tôi không phải không làm gì.”“Công thức nguyên bản của Dương thị Bạch Dược đã được truyền ra.”“Có người rất hứng thú với thứ này.”Dương Huyền Trân hơi nheo mắt.“Chuyện này có thể rất phiền phức, cho nên Bùi Thiếu anh, nên cẩn thận một chút.”“Tôi không tin sẽ có người dám đến với anh, và lấy một thứ gì đó từ tôi.”Bùi Nguyên Minh nhún vai.“Tóm lại phân công hợp tác, tôi phụ trách mở tiệm, cô chịu trách nhiệm Bạch Dược.”“Bây giờ công thức trong tay cô, nếu không giữ kỹ, thì không phải trách nhiệm của tôi.”Dương Huyền Trân cười cười, lấy điện thoại ra cho Bùi Nguyên Minh xem một đoạn video.Trong Video, một nhà máy bí ẩn đang làm việc ngoài giờ, để sản xuất hàng mẫu.Thứ này mới thật sự là Dương thị Bạch Dược, thứ Bùi Nguyên Minh cầm tới trong cửa hàng, cũng chỉ là che giấu tai mắt mà thôi.“Không tệ.” Sau vài cái liếc mắt, Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu.Anh đánh giá cao sự kiên nhẫn và dũng khí của Dương Huyền Trân.Có thể ẩn nấp sau hậu trường, dưới chiêu bài bị Dương gia kích động, vừa chăm sóc Dương Đế Minh, vừa âm thầm sản sinh ra Dương thị Bạch Dược chân chính.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn cảnh tượng này, liền thấy nữ cao thủ am hiểu chém chém giết giết, Nam Dương Bang bang chủ, lúc này trên người cô toát ra vẻ rực rỡ đặc biệt của một người phụ nữ.Khi ánh mặt trời đổ xuống, nàng cả người lộ ra ưu nhã mà mềm mại đáng yêu, khiến người không thể không muốn ôm người phụ nữ này vào lòng.Bùi Nguyên Minh khẽ thở dài, ngăn cơn đau nhói trong tim, sau đó vươn tay gõ lên bức tường đá cẩm thạch.” Đến rồi?”Dương Huyền Trân quay đầu nhìn Bùi Nguyên Minh, nở nụ cười xinh đẹp.“Tôi nghe nói rằng, anh và Khả Khả hai ngày nay, tình huống căng thẳng?”“Cô ấy không những không cho tôi thể diện, còn không cho anh cơ hội, suýt chút nữa đã chà đạp Bùi Thiếu của chúng ta đến chết?”“Cũng may là tôi biết tính tình của Bùi Thiếu, bằng không, tôi thật sự cho rằng Bùi Thiếu, anh đã nhận sợ rồi!”Trong lúc nói chuyện, Dương Huyền Trân đã đem lên món cà ri hầm của Nam Dương vừa nấu xong, giúp Bùi Nguyên Minh bới một bát cơm, sau đó đặt những món ăn thơm phức trước mặt Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhàn nhạt nở nụ cười: “Dương thị Bạch Dược nói trắng ra là tài sản của cô, Nguyễn Khả Khả cũng là bạn thân của cô.”“Tôi chỉ là một nhân viên bán thời gian.”“Mấy ngày nay tôi đang giúp cô bận bịu tứ phía. cô không nói một lời cảm ơn, còn nói mấy lời dễ bực bội với tôi như vậy. Lương tâm của cô có thể thanh thản được không?”Dương Huyền Trân hơi nheo mắt, sau đó nói khẽ: “Mấy ngày nay, tôi không phải không làm gì.”“Công thức nguyên bản của Dương thị Bạch Dược đã được truyền ra.”“Có người rất hứng thú với thứ này.”Dương Huyền Trân hơi nheo mắt.“Chuyện này có thể rất phiền phức, cho nên Bùi Thiếu anh, nên cẩn thận một chút.”“Tôi không tin sẽ có người dám đến với anh, và lấy một thứ gì đó từ tôi.”Bùi Nguyên Minh nhún vai.“Tóm lại phân công hợp tác, tôi phụ trách mở tiệm, cô chịu trách nhiệm Bạch Dược.”“Bây giờ công thức trong tay cô, nếu không giữ kỹ, thì không phải trách nhiệm của tôi.”Dương Huyền Trân cười cười, lấy điện thoại ra cho Bùi Nguyên Minh xem một đoạn video.Trong Video, một nhà máy bí ẩn đang làm việc ngoài giờ, để sản xuất hàng mẫu.Thứ này mới thật sự là Dương thị Bạch Dược, thứ Bùi Nguyên Minh cầm tới trong cửa hàng, cũng chỉ là che giấu tai mắt mà thôi.“Không tệ.” Sau vài cái liếc mắt, Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu.Anh đánh giá cao sự kiên nhẫn và dũng khí của Dương Huyền Trân.Có thể ẩn nấp sau hậu trường, dưới chiêu bài bị Dương gia kích động, vừa chăm sóc Dương Đế Minh, vừa âm thầm sản sinh ra Dương thị Bạch Dược chân chính.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn cảnh tượng này, liền thấy nữ cao thủ am hiểu chém chém giết giết, Nam Dương Bang bang chủ, lúc này trên người cô toát ra vẻ rực rỡ đặc biệt của một người phụ nữ.Khi ánh mặt trời đổ xuống, nàng cả người lộ ra ưu nhã mà mềm mại đáng yêu, khiến người không thể không muốn ôm người phụ nữ này vào lòng.Bùi Nguyên Minh khẽ thở dài, ngăn cơn đau nhói trong tim, sau đó vươn tay gõ lên bức tường đá cẩm thạch.” Đến rồi?”Dương Huyền Trân quay đầu nhìn Bùi Nguyên Minh, nở nụ cười xinh đẹp.“Tôi nghe nói rằng, anh và Khả Khả hai ngày nay, tình huống căng thẳng?”“Cô ấy không những không cho tôi thể diện, còn không cho anh cơ hội, suýt chút nữa đã chà đạp Bùi Thiếu của chúng ta đến chết?”“Cũng may là tôi biết tính tình của Bùi Thiếu, bằng không, tôi thật sự cho rằng Bùi Thiếu, anh đã nhận sợ rồi!”Trong lúc nói chuyện, Dương Huyền Trân đã đem lên món cà ri hầm của Nam Dương vừa nấu xong, giúp Bùi Nguyên Minh bới một bát cơm, sau đó đặt những món ăn thơm phức trước mặt Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhàn nhạt nở nụ cười: “Dương thị Bạch Dược nói trắng ra là tài sản của cô, Nguyễn Khả Khả cũng là bạn thân của cô.”“Tôi chỉ là một nhân viên bán thời gian.”“Mấy ngày nay tôi đang giúp cô bận bịu tứ phía. cô không nói một lời cảm ơn, còn nói mấy lời dễ bực bội với tôi như vậy. Lương tâm của cô có thể thanh thản được không?”Dương Huyền Trân hơi nheo mắt, sau đó nói khẽ: “Mấy ngày nay, tôi không phải không làm gì.”“Công thức nguyên bản của Dương thị Bạch Dược đã được truyền ra.”“Có người rất hứng thú với thứ này.”Dương Huyền Trân hơi nheo mắt.“Chuyện này có thể rất phiền phức, cho nên Bùi Thiếu anh, nên cẩn thận một chút.”“Tôi không tin sẽ có người dám đến với anh, và lấy một thứ gì đó từ tôi.”Bùi Nguyên Minh nhún vai.“Tóm lại phân công hợp tác, tôi phụ trách mở tiệm, cô chịu trách nhiệm Bạch Dược.”“Bây giờ công thức trong tay cô, nếu không giữ kỹ, thì không phải trách nhiệm của tôi.”Dương Huyền Trân cười cười, lấy điện thoại ra cho Bùi Nguyên Minh xem một đoạn video.Trong Video, một nhà máy bí ẩn đang làm việc ngoài giờ, để sản xuất hàng mẫu.Thứ này mới thật sự là Dương thị Bạch Dược, thứ Bùi Nguyên Minh cầm tới trong cửa hàng, cũng chỉ là che giấu tai mắt mà thôi.“Không tệ.” Sau vài cái liếc mắt, Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu.Anh đánh giá cao sự kiên nhẫn và dũng khí của Dương Huyền Trân.Có thể ẩn nấp sau hậu trường, dưới chiêu bài bị Dương gia kích động, vừa chăm sóc Dương Đế Minh, vừa âm thầm sản sinh ra Dương thị Bạch Dược chân chính.

Chương 4037