Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4098

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Dù sao, nếu có cổ phần của mình ở đó, mặc kệ là Nguyễn gia hay Lý gia, bọn hắn cũng không dám nhằm vào Dương gia quá mức.Còn Võ Minh Nam Dương vì nể tình, cũng sẽ để cho Dương gia xuôi gió xuôi nước.Thấy Bùi Nguyên Minh yên lặng gật đầu, Dương Đế Minh mỉm cười nhìn Bùi Nguyên Minh vô cùng hứng thú, một lúc sau mới nói: “Bùi Thiếu, cậu đừng trách ý tứ của ta kỳ quái, theo ta đã xác minh, cậu bây giờ, cũng đã ly hôn cùng người vợ trước rồi, đúng không? ”Bùi Nguyên Minh mí mắt giật giật nói: “Tuy rằng nói như vậy, nhưng là…”“Bùi Thiếu, nghe ta nói trước!”Dương Đế Minh phất tay ngắt lời Bùi Nguyên Minh.“Chuyện thứ hai ta muốn nói với Bùi Thiếu, cậu có hứng thú đến Dương gia chúng ta làm con rể cửa không?”“Ta vẫn nói như vậy, chỉ cần cậu đồng ý, thì từ nay về sau, mọi chuyện của Dương gia đều là của cậu!”“Tài sản của ta ở Nam Dương nhiều năm, tại cảng cược hai thành, nhân mạch tại khu vực kinh doanh viễn đông, cũng đều là của cậui!”“Còn cháu gái cưng của ta, tính tình rất tốt, cho dù cậu muốn tìm Nhị Phòng, Tam Phòng, cái gì Hạ Vân, Uông Linh Đan, Bùi Nhã Lan, ta không nghĩ nàng sẽ cự tuyệt.”“Và ta sẽ xử lý mối quan hệ giữa những người phụ nữ này cho cậu.”” Như thế nào? Bùi Thiếu Hữu không có hứng thú này sao?”Trong lúc nói chuyện, Dương Đế Minh nghiêm túc nhìn Bùi Nguyên Minh.Rõ ràng, tất cả những gì vừa nói là từ trái tim của ông ấy, không có một chút giả dối.Bùi Nguyên Minh mí mắt khẽ co giật, một mặt lúng túng nói: “Dương Lão gia, không phải tôi không biết tốt xấu gì, mà là tôi và vợ cũ, không đúng, quan hệ giữa tôi và vợ tôi, kỳ thật cũng không có tan vỡ, hơn nữa, còn chuẩn bị một lần nữa nhận giấy kết hôn mới. ”“Cho nên, lòng tốt của Dương Lão gia, tôi chỉ có thể tâm lĩnh!”“Thì ra là vậy!”Dương Đế Minh trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.“Hay vậy đi, cậu coi như cân nhắc … cứ đem cháu gái cưng của ta đi? Cậu khi nào rảnh, có thể đến Nam Dương coi như nghỉ hè?”Bùi Nguyên Minh khóe mắt co rụt lại, anh đối với yêu cầu của Dương Đế Minh cũng không nói nên lời, làm sao lại có người bán cháu gái của mình như thế này?Nhìn thấy vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh, Dương Đế Minh cười ha ha một tiếng nói: “Được rồi, Bùi tiểu hữu, cậu đừng đau đầu nữa.”“người trẻ tuổi các ngươi, có các phương pháp xử lý những chuyện này theo cách những người trẻ tuổi, ta là một lão gia hỏa nửa thân thể đã xuống mồ, nói những điều này, chẳng qua là cung cấp cho cậu một đường tắt giải quyết vấn đề mà thôi.”“Rõ ràng là Bùi thiếu từ chối, ta cũng không thể cố mà làm được.“Rốt cuộc là cháu gái yêu quý của ta, về sau sẽ có rất nhiều người theo đuổi.”Nghe được lời nói đầy ẩn ý của Dương Đế Minh. Bùi Nguyên Minh không biết nên trả lời thế nào, chỉ có thể xấu hổ cười một tiếng.Những gì Đương Đế Minh nói khiến anh cảm thấy chột dạ

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Dù sao, nếu có cổ phần của mình ở đó, mặc kệ là Nguyễn gia hay Lý gia, bọn hắn cũng không dám nhằm vào Dương gia quá mức.Còn Võ Minh Nam Dương vì nể tình, cũng sẽ để cho Dương gia xuôi gió xuôi nước.Thấy Bùi Nguyên Minh yên lặng gật đầu, Dương Đế Minh mỉm cười nhìn Bùi Nguyên Minh vô cùng hứng thú, một lúc sau mới nói: “Bùi Thiếu, cậu đừng trách ý tứ của ta kỳ quái, theo ta đã xác minh, cậu bây giờ, cũng đã ly hôn cùng người vợ trước rồi, đúng không? ”Bùi Nguyên Minh mí mắt giật giật nói: “Tuy rằng nói như vậy, nhưng là…”“Bùi Thiếu, nghe ta nói trước!”Dương Đế Minh phất tay ngắt lời Bùi Nguyên Minh.“Chuyện thứ hai ta muốn nói với Bùi Thiếu, cậu có hứng thú đến Dương gia chúng ta làm con rể cửa không?”“Ta vẫn nói như vậy, chỉ cần cậu đồng ý, thì từ nay về sau, mọi chuyện của Dương gia đều là của cậu!”“Tài sản của ta ở Nam Dương nhiều năm, tại cảng cược hai thành, nhân mạch tại khu vực kinh doanh viễn đông, cũng đều là của cậui!”“Còn cháu gái cưng của ta, tính tình rất tốt, cho dù cậu muốn tìm Nhị Phòng, Tam Phòng, cái gì Hạ Vân, Uông Linh Đan, Bùi Nhã Lan, ta không nghĩ nàng sẽ cự tuyệt.”“Và ta sẽ xử lý mối quan hệ giữa những người phụ nữ này cho cậu.”” Như thế nào? Bùi Thiếu Hữu không có hứng thú này sao?”Trong lúc nói chuyện, Dương Đế Minh nghiêm túc nhìn Bùi Nguyên Minh.Rõ ràng, tất cả những gì vừa nói là từ trái tim của ông ấy, không có một chút giả dối.Bùi Nguyên Minh mí mắt khẽ co giật, một mặt lúng túng nói: “Dương Lão gia, không phải tôi không biết tốt xấu gì, mà là tôi và vợ cũ, không đúng, quan hệ giữa tôi và vợ tôi, kỳ thật cũng không có tan vỡ, hơn nữa, còn chuẩn bị một lần nữa nhận giấy kết hôn mới. ”“Cho nên, lòng tốt của Dương Lão gia, tôi chỉ có thể tâm lĩnh!”“Thì ra là vậy!”Dương Đế Minh trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.“Hay vậy đi, cậu coi như cân nhắc … cứ đem cháu gái cưng của ta đi? Cậu khi nào rảnh, có thể đến Nam Dương coi như nghỉ hè?”Bùi Nguyên Minh khóe mắt co rụt lại, anh đối với yêu cầu của Dương Đế Minh cũng không nói nên lời, làm sao lại có người bán cháu gái của mình như thế này?Nhìn thấy vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh, Dương Đế Minh cười ha ha một tiếng nói: “Được rồi, Bùi tiểu hữu, cậu đừng đau đầu nữa.”“người trẻ tuổi các ngươi, có các phương pháp xử lý những chuyện này theo cách những người trẻ tuổi, ta là một lão gia hỏa nửa thân thể đã xuống mồ, nói những điều này, chẳng qua là cung cấp cho cậu một đường tắt giải quyết vấn đề mà thôi.”“Rõ ràng là Bùi thiếu từ chối, ta cũng không thể cố mà làm được.“Rốt cuộc là cháu gái yêu quý của ta, về sau sẽ có rất nhiều người theo đuổi.”Nghe được lời nói đầy ẩn ý của Dương Đế Minh. Bùi Nguyên Minh không biết nên trả lời thế nào, chỉ có thể xấu hổ cười một tiếng.Những gì Đương Đế Minh nói khiến anh cảm thấy chột dạ

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Dù sao, nếu có cổ phần của mình ở đó, mặc kệ là Nguyễn gia hay Lý gia, bọn hắn cũng không dám nhằm vào Dương gia quá mức.Còn Võ Minh Nam Dương vì nể tình, cũng sẽ để cho Dương gia xuôi gió xuôi nước.Thấy Bùi Nguyên Minh yên lặng gật đầu, Dương Đế Minh mỉm cười nhìn Bùi Nguyên Minh vô cùng hứng thú, một lúc sau mới nói: “Bùi Thiếu, cậu đừng trách ý tứ của ta kỳ quái, theo ta đã xác minh, cậu bây giờ, cũng đã ly hôn cùng người vợ trước rồi, đúng không? ”Bùi Nguyên Minh mí mắt giật giật nói: “Tuy rằng nói như vậy, nhưng là…”“Bùi Thiếu, nghe ta nói trước!”Dương Đế Minh phất tay ngắt lời Bùi Nguyên Minh.“Chuyện thứ hai ta muốn nói với Bùi Thiếu, cậu có hứng thú đến Dương gia chúng ta làm con rể cửa không?”“Ta vẫn nói như vậy, chỉ cần cậu đồng ý, thì từ nay về sau, mọi chuyện của Dương gia đều là của cậu!”“Tài sản của ta ở Nam Dương nhiều năm, tại cảng cược hai thành, nhân mạch tại khu vực kinh doanh viễn đông, cũng đều là của cậui!”“Còn cháu gái cưng của ta, tính tình rất tốt, cho dù cậu muốn tìm Nhị Phòng, Tam Phòng, cái gì Hạ Vân, Uông Linh Đan, Bùi Nhã Lan, ta không nghĩ nàng sẽ cự tuyệt.”“Và ta sẽ xử lý mối quan hệ giữa những người phụ nữ này cho cậu.”” Như thế nào? Bùi Thiếu Hữu không có hứng thú này sao?”Trong lúc nói chuyện, Dương Đế Minh nghiêm túc nhìn Bùi Nguyên Minh.Rõ ràng, tất cả những gì vừa nói là từ trái tim của ông ấy, không có một chút giả dối.Bùi Nguyên Minh mí mắt khẽ co giật, một mặt lúng túng nói: “Dương Lão gia, không phải tôi không biết tốt xấu gì, mà là tôi và vợ cũ, không đúng, quan hệ giữa tôi và vợ tôi, kỳ thật cũng không có tan vỡ, hơn nữa, còn chuẩn bị một lần nữa nhận giấy kết hôn mới. ”“Cho nên, lòng tốt của Dương Lão gia, tôi chỉ có thể tâm lĩnh!”“Thì ra là vậy!”Dương Đế Minh trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.“Hay vậy đi, cậu coi như cân nhắc … cứ đem cháu gái cưng của ta đi? Cậu khi nào rảnh, có thể đến Nam Dương coi như nghỉ hè?”Bùi Nguyên Minh khóe mắt co rụt lại, anh đối với yêu cầu của Dương Đế Minh cũng không nói nên lời, làm sao lại có người bán cháu gái của mình như thế này?Nhìn thấy vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh, Dương Đế Minh cười ha ha một tiếng nói: “Được rồi, Bùi tiểu hữu, cậu đừng đau đầu nữa.”“người trẻ tuổi các ngươi, có các phương pháp xử lý những chuyện này theo cách những người trẻ tuổi, ta là một lão gia hỏa nửa thân thể đã xuống mồ, nói những điều này, chẳng qua là cung cấp cho cậu một đường tắt giải quyết vấn đề mà thôi.”“Rõ ràng là Bùi thiếu từ chối, ta cũng không thể cố mà làm được.“Rốt cuộc là cháu gái yêu quý của ta, về sau sẽ có rất nhiều người theo đuổi.”Nghe được lời nói đầy ẩn ý của Dương Đế Minh. Bùi Nguyên Minh không biết nên trả lời thế nào, chỉ có thể xấu hổ cười một tiếng.Những gì Đương Đế Minh nói khiến anh cảm thấy chột dạ

Chương 4098