Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4121

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nguyễn Khả Khả bây giờ trang điểm đậm, mặt mày tuy thanh tú tinh xảo, nhưng không thanh lệ thoát tục như trước.Giờ phút này, nhìn mình trong gương với thần sắc xa lạ, dường như có mấy phần hoảng hốt, hồi lâu sau, nàng mới nói khẽ: “Có thể gặp được Kim Tam Thiếu, là phúc phận đời con!”“Hay nên nói, anh ấy là phúc khí của chúng ta trong kiếp này!”“Đúng vậy!”Nguyễn Thiên Mạch sắc mặt bỗng nhiên có chút lạnh lẽo.“Vì tên khốn Bùi Nguyên Minh kia, mà chúng ta khổ sở thê thảm vô cùng.”“Ta không chỉ mất cổ phần của Nguyễn gia, mà còn phải chạy trốn đến Cảng Thành với số tài sản ít ỏi còn lại!”“Nếu không phải con gặp được nam nhân của định mệnh, chúng ta nói không chừng miệng ăn núi lở, có tầm năm ba tháng liền phải đi bên ngoài ăn xin, thậm chí bán xác thịt lay lất qua ngày!”“Tên khốn Bùi Nguyên Minh này, ta hận không thể chơi chết hắn!”“Nhưng bây giờ tất cả đều ổn !”“Chúng ta không chỉ có được chỗ đứng ở Đại Hạ, quan trọng nhất chính là được Kim gia che chở!”“Đây là một trong thập đại gia tộc cao cấp Đại Hạ!”” Chỉ cần cho chúng ta thời gian ba năm, năm năm, chúng ta có thể vương giả trở về, trở lại Nam Dương!”“Có lẽ chúng ta, có thể cướp đoạt lại toàn bộ quyền lực của Nguyễn gia, đoạt lại vinh quang vốn thuộc về mình!”Rõ ràng, Nguyễn Thiên Mạch đã từng tiếc hận, vì sao mình mắt chó, lại bỏ qua đại nhân vật như Bùi Nguyên Minh.Và quan trọng nhất, nó còn dẫn đến hậu quả thảm khốc cho mẹ con cô ta.Nhưng là hiện tại, bởi vì cơ duyên xảo hợp, chó táp phải ruồi đớp vận may.Nguyễn Thiên Mạch cũng cảm thấy, mình tuệ nhãn nhận biết hạt châu, không để cho Bùi Nguyên Minh ở cùng con gái.Bằng không thì Nguyễn Khả Khả, ở đâu ra có cơ hội gặp gỡ đại thiếu đỉnh cấp hào môn như Kim Trác Húc?” Trở lại địa vị ngày xưa?”“lấy lại mọi thứ tại nam Dương?”“Giành lại vinh quang thuộc về mình?”Nguyễn Khả Khả nhìn chiếc nhẫn kim cương cực lớn trên tay phải, giọng điệu trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết.“Đúng! Dù té ngã ở đâu, chúng ta cũng phải đứng lên ở nơi đó!”“Chúng ta không chỉ muốn đại phú đại quý, mà còn muốn trở thành nhân vật cấp cao nhất Đại hạ vào giới thượng lưu đứng đầu!”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nguyễn Khả Khả bây giờ trang điểm đậm, mặt mày tuy thanh tú tinh xảo, nhưng không thanh lệ thoát tục như trước.Giờ phút này, nhìn mình trong gương với thần sắc xa lạ, dường như có mấy phần hoảng hốt, hồi lâu sau, nàng mới nói khẽ: “Có thể gặp được Kim Tam Thiếu, là phúc phận đời con!”“Hay nên nói, anh ấy là phúc khí của chúng ta trong kiếp này!”“Đúng vậy!”Nguyễn Thiên Mạch sắc mặt bỗng nhiên có chút lạnh lẽo.“Vì tên khốn Bùi Nguyên Minh kia, mà chúng ta khổ sở thê thảm vô cùng.”“Ta không chỉ mất cổ phần của Nguyễn gia, mà còn phải chạy trốn đến Cảng Thành với số tài sản ít ỏi còn lại!”“Nếu không phải con gặp được nam nhân của định mệnh, chúng ta nói không chừng miệng ăn núi lở, có tầm năm ba tháng liền phải đi bên ngoài ăn xin, thậm chí bán xác thịt lay lất qua ngày!”“Tên khốn Bùi Nguyên Minh này, ta hận không thể chơi chết hắn!”“Nhưng bây giờ tất cả đều ổn !”“Chúng ta không chỉ có được chỗ đứng ở Đại Hạ, quan trọng nhất chính là được Kim gia che chở!”“Đây là một trong thập đại gia tộc cao cấp Đại Hạ!”” Chỉ cần cho chúng ta thời gian ba năm, năm năm, chúng ta có thể vương giả trở về, trở lại Nam Dương!”“Có lẽ chúng ta, có thể cướp đoạt lại toàn bộ quyền lực của Nguyễn gia, đoạt lại vinh quang vốn thuộc về mình!”Rõ ràng, Nguyễn Thiên Mạch đã từng tiếc hận, vì sao mình mắt chó, lại bỏ qua đại nhân vật như Bùi Nguyên Minh.Và quan trọng nhất, nó còn dẫn đến hậu quả thảm khốc cho mẹ con cô ta.Nhưng là hiện tại, bởi vì cơ duyên xảo hợp, chó táp phải ruồi đớp vận may.Nguyễn Thiên Mạch cũng cảm thấy, mình tuệ nhãn nhận biết hạt châu, không để cho Bùi Nguyên Minh ở cùng con gái.Bằng không thì Nguyễn Khả Khả, ở đâu ra có cơ hội gặp gỡ đại thiếu đỉnh cấp hào môn như Kim Trác Húc?” Trở lại địa vị ngày xưa?”“lấy lại mọi thứ tại nam Dương?”“Giành lại vinh quang thuộc về mình?”Nguyễn Khả Khả nhìn chiếc nhẫn kim cương cực lớn trên tay phải, giọng điệu trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết.“Đúng! Dù té ngã ở đâu, chúng ta cũng phải đứng lên ở nơi đó!”“Chúng ta không chỉ muốn đại phú đại quý, mà còn muốn trở thành nhân vật cấp cao nhất Đại hạ vào giới thượng lưu đứng đầu!”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nguyễn Khả Khả bây giờ trang điểm đậm, mặt mày tuy thanh tú tinh xảo, nhưng không thanh lệ thoát tục như trước.Giờ phút này, nhìn mình trong gương với thần sắc xa lạ, dường như có mấy phần hoảng hốt, hồi lâu sau, nàng mới nói khẽ: “Có thể gặp được Kim Tam Thiếu, là phúc phận đời con!”“Hay nên nói, anh ấy là phúc khí của chúng ta trong kiếp này!”“Đúng vậy!”Nguyễn Thiên Mạch sắc mặt bỗng nhiên có chút lạnh lẽo.“Vì tên khốn Bùi Nguyên Minh kia, mà chúng ta khổ sở thê thảm vô cùng.”“Ta không chỉ mất cổ phần của Nguyễn gia, mà còn phải chạy trốn đến Cảng Thành với số tài sản ít ỏi còn lại!”“Nếu không phải con gặp được nam nhân của định mệnh, chúng ta nói không chừng miệng ăn núi lở, có tầm năm ba tháng liền phải đi bên ngoài ăn xin, thậm chí bán xác thịt lay lất qua ngày!”“Tên khốn Bùi Nguyên Minh này, ta hận không thể chơi chết hắn!”“Nhưng bây giờ tất cả đều ổn !”“Chúng ta không chỉ có được chỗ đứng ở Đại Hạ, quan trọng nhất chính là được Kim gia che chở!”“Đây là một trong thập đại gia tộc cao cấp Đại Hạ!”” Chỉ cần cho chúng ta thời gian ba năm, năm năm, chúng ta có thể vương giả trở về, trở lại Nam Dương!”“Có lẽ chúng ta, có thể cướp đoạt lại toàn bộ quyền lực của Nguyễn gia, đoạt lại vinh quang vốn thuộc về mình!”Rõ ràng, Nguyễn Thiên Mạch đã từng tiếc hận, vì sao mình mắt chó, lại bỏ qua đại nhân vật như Bùi Nguyên Minh.Và quan trọng nhất, nó còn dẫn đến hậu quả thảm khốc cho mẹ con cô ta.Nhưng là hiện tại, bởi vì cơ duyên xảo hợp, chó táp phải ruồi đớp vận may.Nguyễn Thiên Mạch cũng cảm thấy, mình tuệ nhãn nhận biết hạt châu, không để cho Bùi Nguyên Minh ở cùng con gái.Bằng không thì Nguyễn Khả Khả, ở đâu ra có cơ hội gặp gỡ đại thiếu đỉnh cấp hào môn như Kim Trác Húc?” Trở lại địa vị ngày xưa?”“lấy lại mọi thứ tại nam Dương?”“Giành lại vinh quang thuộc về mình?”Nguyễn Khả Khả nhìn chiếc nhẫn kim cương cực lớn trên tay phải, giọng điệu trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết.“Đúng! Dù té ngã ở đâu, chúng ta cũng phải đứng lên ở nơi đó!”“Chúng ta không chỉ muốn đại phú đại quý, mà còn muốn trở thành nhân vật cấp cao nhất Đại hạ vào giới thượng lưu đứng đầu!”

Chương 4121