Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4125
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Ngay sau đó, gương mặt xinh đẹp của nàng đại biến, biểu cảm khó có thể tin.Bởi vì ở phần phía trước của con tàu du lịch khổng lồ, đang từ từ đến gần, cô nhìn thấy một bóng người mà cả đời cô sẽ không bao giờ quên.Bùi Nguyên Minh!Ngay sau đó, con tàu du lịch khổng lồ dừng sát trước Diamond Queen, và mười mấy thân ảnh trực tiếp nhảy ra ngay lúc chạm mặt trên boong.Bùi Cửu Phong và Hoàng Thiên Hoa theo sau lưng Bùi Nguyên Minh đi về phía trước, vẻ mặt lãnh đạm nhưng lại mang theo một khí độ vô hình.Hơn một chục nhân viên an ninh đầu tiên, nghe thấy chuyển động đã đến trên boong, nhìn xem một nhóm Bùi Nguyên Minh, trong con ngươi đều hiển hiện địch ý.Sau đó, hơn chục khẩu súng cán dài cùng lúc được nâng lên, mở chốt an toàn.” Các ngươi là ai! ?”“Không biết đây là du thuyền tư nhân hay sao?”” Tùy tiện đi lên, giết chết bất luận tội!”” Các ngươi muốn chết sao! ?”Nam tử dẫn đầu một mặt vẻ phách lối, hiển nhiên, tàu du lịch của Kim gia chưa từng gặp phải chuyện như vậy.Ngay cả ở biển Ca-ri-bê hỗn loạn nhất, cũng chưa từng có hải tặc nào dám đánh tới tàu du lịch của Kim gia.“Bốp-”Hoàng Thiên Hoa vốn muốn kiến công lập nghiệp dưới trướng Bùi Nguyên Minh, một bước phóng ra, mấy cái bàn tay vung lên loang loáng, đem toàn bộ những này người đều quất lật trên mặt đất, căn bản cũng không cho bọn hắn có chút cơ hội bóp cò.“Bịch bịch bịch…..!”Hơn chục tên cầm súng lăn quay xuống đất, căn bản không có cách nào ngăn cản nhóm người Bùi Nguyên Minh.Thôi Nhã Tuyết từ sau đám người bước ra, vẻ mặt lãnh đạm nhìn cảnh tượng này, thờ ơ nói: “Trên địa phận của Đại Hạ, sử dụng vũ khí trái phép, là trọng tội, những thứ ở đây, Long Điện cảng cược hai thành ở Hong Kong chúng ta tiếp quản!”Sau đó, cô tung ra đôi chân dài, trực tiếp hât tên vệ sĩ dẫn đầu nện mạnh vào thành du thuyền, nhẹ giọng nói: “Đám người Dương gia Nam Dương ở đâu?”“Để bọn hắn cút ra đây.”Tên vệ sĩ dẫn đầu lúc này đau đến toàn thân run rẩy, hắn bụm mặt gào to: “Các người có biết mình đang làm gì không?”“Các ngươi có biết ai sở hữu con tàu du lịch này không?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Ngay sau đó, gương mặt xinh đẹp của nàng đại biến, biểu cảm khó có thể tin.Bởi vì ở phần phía trước của con tàu du lịch khổng lồ, đang từ từ đến gần, cô nhìn thấy một bóng người mà cả đời cô sẽ không bao giờ quên.Bùi Nguyên Minh!Ngay sau đó, con tàu du lịch khổng lồ dừng sát trước Diamond Queen, và mười mấy thân ảnh trực tiếp nhảy ra ngay lúc chạm mặt trên boong.Bùi Cửu Phong và Hoàng Thiên Hoa theo sau lưng Bùi Nguyên Minh đi về phía trước, vẻ mặt lãnh đạm nhưng lại mang theo một khí độ vô hình.Hơn một chục nhân viên an ninh đầu tiên, nghe thấy chuyển động đã đến trên boong, nhìn xem một nhóm Bùi Nguyên Minh, trong con ngươi đều hiển hiện địch ý.Sau đó, hơn chục khẩu súng cán dài cùng lúc được nâng lên, mở chốt an toàn.” Các ngươi là ai! ?”“Không biết đây là du thuyền tư nhân hay sao?”” Tùy tiện đi lên, giết chết bất luận tội!”” Các ngươi muốn chết sao! ?”Nam tử dẫn đầu một mặt vẻ phách lối, hiển nhiên, tàu du lịch của Kim gia chưa từng gặp phải chuyện như vậy.Ngay cả ở biển Ca-ri-bê hỗn loạn nhất, cũng chưa từng có hải tặc nào dám đánh tới tàu du lịch của Kim gia.“Bốp-”Hoàng Thiên Hoa vốn muốn kiến công lập nghiệp dưới trướng Bùi Nguyên Minh, một bước phóng ra, mấy cái bàn tay vung lên loang loáng, đem toàn bộ những này người đều quất lật trên mặt đất, căn bản cũng không cho bọn hắn có chút cơ hội bóp cò.“Bịch bịch bịch…..!”Hơn chục tên cầm súng lăn quay xuống đất, căn bản không có cách nào ngăn cản nhóm người Bùi Nguyên Minh.Thôi Nhã Tuyết từ sau đám người bước ra, vẻ mặt lãnh đạm nhìn cảnh tượng này, thờ ơ nói: “Trên địa phận của Đại Hạ, sử dụng vũ khí trái phép, là trọng tội, những thứ ở đây, Long Điện cảng cược hai thành ở Hong Kong chúng ta tiếp quản!”Sau đó, cô tung ra đôi chân dài, trực tiếp hât tên vệ sĩ dẫn đầu nện mạnh vào thành du thuyền, nhẹ giọng nói: “Đám người Dương gia Nam Dương ở đâu?”“Để bọn hắn cút ra đây.”Tên vệ sĩ dẫn đầu lúc này đau đến toàn thân run rẩy, hắn bụm mặt gào to: “Các người có biết mình đang làm gì không?”“Các ngươi có biết ai sở hữu con tàu du lịch này không?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Ngay sau đó, gương mặt xinh đẹp của nàng đại biến, biểu cảm khó có thể tin.Bởi vì ở phần phía trước của con tàu du lịch khổng lồ, đang từ từ đến gần, cô nhìn thấy một bóng người mà cả đời cô sẽ không bao giờ quên.Bùi Nguyên Minh!Ngay sau đó, con tàu du lịch khổng lồ dừng sát trước Diamond Queen, và mười mấy thân ảnh trực tiếp nhảy ra ngay lúc chạm mặt trên boong.Bùi Cửu Phong và Hoàng Thiên Hoa theo sau lưng Bùi Nguyên Minh đi về phía trước, vẻ mặt lãnh đạm nhưng lại mang theo một khí độ vô hình.Hơn một chục nhân viên an ninh đầu tiên, nghe thấy chuyển động đã đến trên boong, nhìn xem một nhóm Bùi Nguyên Minh, trong con ngươi đều hiển hiện địch ý.Sau đó, hơn chục khẩu súng cán dài cùng lúc được nâng lên, mở chốt an toàn.” Các ngươi là ai! ?”“Không biết đây là du thuyền tư nhân hay sao?”” Tùy tiện đi lên, giết chết bất luận tội!”” Các ngươi muốn chết sao! ?”Nam tử dẫn đầu một mặt vẻ phách lối, hiển nhiên, tàu du lịch của Kim gia chưa từng gặp phải chuyện như vậy.Ngay cả ở biển Ca-ri-bê hỗn loạn nhất, cũng chưa từng có hải tặc nào dám đánh tới tàu du lịch của Kim gia.“Bốp-”Hoàng Thiên Hoa vốn muốn kiến công lập nghiệp dưới trướng Bùi Nguyên Minh, một bước phóng ra, mấy cái bàn tay vung lên loang loáng, đem toàn bộ những này người đều quất lật trên mặt đất, căn bản cũng không cho bọn hắn có chút cơ hội bóp cò.“Bịch bịch bịch…..!”Hơn chục tên cầm súng lăn quay xuống đất, căn bản không có cách nào ngăn cản nhóm người Bùi Nguyên Minh.Thôi Nhã Tuyết từ sau đám người bước ra, vẻ mặt lãnh đạm nhìn cảnh tượng này, thờ ơ nói: “Trên địa phận của Đại Hạ, sử dụng vũ khí trái phép, là trọng tội, những thứ ở đây, Long Điện cảng cược hai thành ở Hong Kong chúng ta tiếp quản!”Sau đó, cô tung ra đôi chân dài, trực tiếp hât tên vệ sĩ dẫn đầu nện mạnh vào thành du thuyền, nhẹ giọng nói: “Đám người Dương gia Nam Dương ở đâu?”“Để bọn hắn cút ra đây.”Tên vệ sĩ dẫn đầu lúc này đau đến toàn thân run rẩy, hắn bụm mặt gào to: “Các người có biết mình đang làm gì không?”“Các ngươi có biết ai sở hữu con tàu du lịch này không?”