Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4132

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Thân thể thanh tú mềm mại của cô khẽ rung lên, ngay cả bàn tay đang nắm tay Kim Trác Húc cũng trực tiếp rút lại.Rõ ràng là Nguyễn Khả Khả, không ngờ lại có thể nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ở đây.Gương mặt xinh xắn lúc trước, vì lớp trang điểm dày cộp của cô có chút thay đổi, có chút thiếu tự nhiên.Nhưng cô nhanh chóng hít một hơi thật sâu, lại nắm lấy cánh tay Kim Trác Húc, từng bước đi ra ngoài.Nhìn thấy Nguyễn Khả Khả xuất hiện, Bùi Nguyên Minh cũng hơi kinh ngạc.Chỉ có thể nói rằng, thế giới này thật nhỏ bé.Trên một con tàu du lịch nho nhỏ, thực sự có thể nhìn thấy rất nhiều cố nhân từ Tân Thành.Anh có chút hứng thú liếc nhìn Dương Hạo Nam đang sắc mặt biến đen, không nói gì.Rốt cuộc anh và Nguyễn Khả Khả, đã là người xa lạ từ lâu rồi, có cái gì để nóiSau đó, ánh mắt của Bùi Nguyên Minh rơi vào người đàn ông mặc trang phục cao cấp của Givenchy.Hắn ta đẹp trai, dáng người ngay thẳng, có khí chất âm nhu (nữ tử), thoạt nhìn là một thiếu gia nhà giàu, được tỉ mỉ bồi dưỡng.Bùi Nguyên Minh phán đoán, người này hẳn là Kim Gia Tam thiếu Kim Trác Húc.Tuy không phải dòng máu trực hệ, chỉ là người do đại phòng Kim gia nuôi nấng.Nhưng thân phận của hắn đặt ở đây, có thể gọi là cao nhất.Kim Trác Húc vẻ mặt lãnh đạm, dẫn theo mười mấy tùy tùng đi tới trước mặt đám người.Hắn liếc nhìn Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt lãnh đạm, sau đó nhàn nhạt nói: “Xảy ra chuyện gì?”“Ai to gan lớn mật, dám quấy rối lễ đính hôn của ta?”” Có phải là cảm thấy, ta thần tiên quyến lữ thế này, các ngươi rất khó chịu sao?”Kim Trác Húc mặc dù ngữ khí mang theo vài phần trêu chọc, nhưng khí chất của hắn lại không giận tự uy.Thời điểm tùy tiện mở miệng, đều để người theo bản năng cảm thấy e ngại.Người đàn ông trung niên bụng phệ lúc này mới vội vàng lắc đầu: “Kim Tam Thiếu, ngài hiểu lầm rồi, chúng ta làm sao dám làm phiền!”“Được tham gia lễ đính hôn của ngài, là vinh quang lớn nhất trong cuộc đời ta!”” Là bọn hắn, là bọn hắn không có mắt, chẳng những quấy rối, đánh người, mà lại ước ao ghen tị đối với ngài.”Những người này, không ngại cho Bùi Nguyên Minh thêm một cước tội danh, dù sao mấy người của Bùi Nguyên Minh, vừa rồi dám xúc phạm tát bọn hắn, đều đắc tội chết.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Thân thể thanh tú mềm mại của cô khẽ rung lên, ngay cả bàn tay đang nắm tay Kim Trác Húc cũng trực tiếp rút lại.Rõ ràng là Nguyễn Khả Khả, không ngờ lại có thể nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ở đây.Gương mặt xinh xắn lúc trước, vì lớp trang điểm dày cộp của cô có chút thay đổi, có chút thiếu tự nhiên.Nhưng cô nhanh chóng hít một hơi thật sâu, lại nắm lấy cánh tay Kim Trác Húc, từng bước đi ra ngoài.Nhìn thấy Nguyễn Khả Khả xuất hiện, Bùi Nguyên Minh cũng hơi kinh ngạc.Chỉ có thể nói rằng, thế giới này thật nhỏ bé.Trên một con tàu du lịch nho nhỏ, thực sự có thể nhìn thấy rất nhiều cố nhân từ Tân Thành.Anh có chút hứng thú liếc nhìn Dương Hạo Nam đang sắc mặt biến đen, không nói gì.Rốt cuộc anh và Nguyễn Khả Khả, đã là người xa lạ từ lâu rồi, có cái gì để nóiSau đó, ánh mắt của Bùi Nguyên Minh rơi vào người đàn ông mặc trang phục cao cấp của Givenchy.Hắn ta đẹp trai, dáng người ngay thẳng, có khí chất âm nhu (nữ tử), thoạt nhìn là một thiếu gia nhà giàu, được tỉ mỉ bồi dưỡng.Bùi Nguyên Minh phán đoán, người này hẳn là Kim Gia Tam thiếu Kim Trác Húc.Tuy không phải dòng máu trực hệ, chỉ là người do đại phòng Kim gia nuôi nấng.Nhưng thân phận của hắn đặt ở đây, có thể gọi là cao nhất.Kim Trác Húc vẻ mặt lãnh đạm, dẫn theo mười mấy tùy tùng đi tới trước mặt đám người.Hắn liếc nhìn Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt lãnh đạm, sau đó nhàn nhạt nói: “Xảy ra chuyện gì?”“Ai to gan lớn mật, dám quấy rối lễ đính hôn của ta?”” Có phải là cảm thấy, ta thần tiên quyến lữ thế này, các ngươi rất khó chịu sao?”Kim Trác Húc mặc dù ngữ khí mang theo vài phần trêu chọc, nhưng khí chất của hắn lại không giận tự uy.Thời điểm tùy tiện mở miệng, đều để người theo bản năng cảm thấy e ngại.Người đàn ông trung niên bụng phệ lúc này mới vội vàng lắc đầu: “Kim Tam Thiếu, ngài hiểu lầm rồi, chúng ta làm sao dám làm phiền!”“Được tham gia lễ đính hôn của ngài, là vinh quang lớn nhất trong cuộc đời ta!”” Là bọn hắn, là bọn hắn không có mắt, chẳng những quấy rối, đánh người, mà lại ước ao ghen tị đối với ngài.”Những người này, không ngại cho Bùi Nguyên Minh thêm một cước tội danh, dù sao mấy người của Bùi Nguyên Minh, vừa rồi dám xúc phạm tát bọn hắn, đều đắc tội chết.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Thân thể thanh tú mềm mại của cô khẽ rung lên, ngay cả bàn tay đang nắm tay Kim Trác Húc cũng trực tiếp rút lại.Rõ ràng là Nguyễn Khả Khả, không ngờ lại có thể nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ở đây.Gương mặt xinh xắn lúc trước, vì lớp trang điểm dày cộp của cô có chút thay đổi, có chút thiếu tự nhiên.Nhưng cô nhanh chóng hít một hơi thật sâu, lại nắm lấy cánh tay Kim Trác Húc, từng bước đi ra ngoài.Nhìn thấy Nguyễn Khả Khả xuất hiện, Bùi Nguyên Minh cũng hơi kinh ngạc.Chỉ có thể nói rằng, thế giới này thật nhỏ bé.Trên một con tàu du lịch nho nhỏ, thực sự có thể nhìn thấy rất nhiều cố nhân từ Tân Thành.Anh có chút hứng thú liếc nhìn Dương Hạo Nam đang sắc mặt biến đen, không nói gì.Rốt cuộc anh và Nguyễn Khả Khả, đã là người xa lạ từ lâu rồi, có cái gì để nóiSau đó, ánh mắt của Bùi Nguyên Minh rơi vào người đàn ông mặc trang phục cao cấp của Givenchy.Hắn ta đẹp trai, dáng người ngay thẳng, có khí chất âm nhu (nữ tử), thoạt nhìn là một thiếu gia nhà giàu, được tỉ mỉ bồi dưỡng.Bùi Nguyên Minh phán đoán, người này hẳn là Kim Gia Tam thiếu Kim Trác Húc.Tuy không phải dòng máu trực hệ, chỉ là người do đại phòng Kim gia nuôi nấng.Nhưng thân phận của hắn đặt ở đây, có thể gọi là cao nhất.Kim Trác Húc vẻ mặt lãnh đạm, dẫn theo mười mấy tùy tùng đi tới trước mặt đám người.Hắn liếc nhìn Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt lãnh đạm, sau đó nhàn nhạt nói: “Xảy ra chuyện gì?”“Ai to gan lớn mật, dám quấy rối lễ đính hôn của ta?”” Có phải là cảm thấy, ta thần tiên quyến lữ thế này, các ngươi rất khó chịu sao?”Kim Trác Húc mặc dù ngữ khí mang theo vài phần trêu chọc, nhưng khí chất của hắn lại không giận tự uy.Thời điểm tùy tiện mở miệng, đều để người theo bản năng cảm thấy e ngại.Người đàn ông trung niên bụng phệ lúc này mới vội vàng lắc đầu: “Kim Tam Thiếu, ngài hiểu lầm rồi, chúng ta làm sao dám làm phiền!”“Được tham gia lễ đính hôn của ngài, là vinh quang lớn nhất trong cuộc đời ta!”” Là bọn hắn, là bọn hắn không có mắt, chẳng những quấy rối, đánh người, mà lại ước ao ghen tị đối với ngài.”Những người này, không ngại cho Bùi Nguyên Minh thêm một cước tội danh, dù sao mấy người của Bùi Nguyên Minh, vừa rồi dám xúc phạm tát bọn hắn, đều đắc tội chết.

Chương 4132