Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4136
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Lập tức làm theo lời Khả Khả vừa nói, đem người thả ra, nhận lỗi, quỳ xuống xin lỗi, bồi thường tổn thất tinh thần, bằng không mà nói, ta liền để toàn bộ các ngươi cho cá Thái Bình Dương ăn thịt!”Thời khắc này Kim Trác Húc, mười phần cường thế.Dương gia Lão thái quân nghe vậy, như được người nâng đỡ, một mặt cường thế nói: “Bùi Nguyên Minh, ngươi còn không thức thời một chút, thả chúng ta ra!”Bùi Nguyên Minh cười mà như không phải cười nhìn xem Kim Trác Húc nói: “Ta tại chỗ này, còn chưa tới phiên các ngươi đến cho ta cơ hội.”Lời nói của anh không quá lớn tiếng, nhưng dường như chúng ẩn chứa một loại ma lực nào đó, trực tiếp và rõ ràng, truyền vào trong tai của mọi người có mặt ở đây.Nghe nói như thế, mọi người tại đây đều là từng người hơi sững sờ, không ngờ Bùi Nguyên Minh lại phách lối như vậy.Nguyễn Khả Khả nghe vậy cũng hơi bất ngờ, trên khuôn mặt xinh xắn hiện lên một tia tức giận.Theo nhận thức lùn tịt của cô, lúc này Bùi Nguyên Minh nên ngậm miệng, hoặc là tất cung tất kính biểu thị sự day dứt, mà không phải trên nhảy dưới tránh ở đây.Nàng vì khó có cơ hội, được hiển lộ rõ ràng quyền uy của nữ chủ nhân, muốn thay Bùi Nguyên Minh cầu xin tha, chẳng lẽ, tên vương bát đản này nhìn đoán không ra sao?“Bùi Nguyên Minh, cứng miệng như vậy, đối ngươi không có bất kỳ chỗ tốt gì, ngươi có lẽ không biết, vị hôn phu Kim Trác Húc của ta, không phải đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi!”Nguyễn Khả Khả mang theo vẻ mặt kiêu ngạo, chuẩn bị dạy dỗ Bùi Nguyên Minh.“Nếu Kim Tam Thiếu nổi giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, các ngươi cũng sẽ gặp rắc rối rất lớn.”“Cho dù ngươi có chút địa vị cùng một chút quan hệ ở Đại Hạ, cũng tuyệt đối không ai có thể giữ được ngươi…”Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt mở miệng: “Ta nói lại một lần cuối cùng, hôm nay không có bất kỳ người nào, có thể giữ được bọn người Dương Gia lão thái quân.”“Ta đã nói.”” Thằng chó Tập. C.B có đến cũng vô dụng.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Lập tức làm theo lời Khả Khả vừa nói, đem người thả ra, nhận lỗi, quỳ xuống xin lỗi, bồi thường tổn thất tinh thần, bằng không mà nói, ta liền để toàn bộ các ngươi cho cá Thái Bình Dương ăn thịt!”Thời khắc này Kim Trác Húc, mười phần cường thế.Dương gia Lão thái quân nghe vậy, như được người nâng đỡ, một mặt cường thế nói: “Bùi Nguyên Minh, ngươi còn không thức thời một chút, thả chúng ta ra!”Bùi Nguyên Minh cười mà như không phải cười nhìn xem Kim Trác Húc nói: “Ta tại chỗ này, còn chưa tới phiên các ngươi đến cho ta cơ hội.”Lời nói của anh không quá lớn tiếng, nhưng dường như chúng ẩn chứa một loại ma lực nào đó, trực tiếp và rõ ràng, truyền vào trong tai của mọi người có mặt ở đây.Nghe nói như thế, mọi người tại đây đều là từng người hơi sững sờ, không ngờ Bùi Nguyên Minh lại phách lối như vậy.Nguyễn Khả Khả nghe vậy cũng hơi bất ngờ, trên khuôn mặt xinh xắn hiện lên một tia tức giận.Theo nhận thức lùn tịt của cô, lúc này Bùi Nguyên Minh nên ngậm miệng, hoặc là tất cung tất kính biểu thị sự day dứt, mà không phải trên nhảy dưới tránh ở đây.Nàng vì khó có cơ hội, được hiển lộ rõ ràng quyền uy của nữ chủ nhân, muốn thay Bùi Nguyên Minh cầu xin tha, chẳng lẽ, tên vương bát đản này nhìn đoán không ra sao?“Bùi Nguyên Minh, cứng miệng như vậy, đối ngươi không có bất kỳ chỗ tốt gì, ngươi có lẽ không biết, vị hôn phu Kim Trác Húc của ta, không phải đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi!”Nguyễn Khả Khả mang theo vẻ mặt kiêu ngạo, chuẩn bị dạy dỗ Bùi Nguyên Minh.“Nếu Kim Tam Thiếu nổi giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, các ngươi cũng sẽ gặp rắc rối rất lớn.”“Cho dù ngươi có chút địa vị cùng một chút quan hệ ở Đại Hạ, cũng tuyệt đối không ai có thể giữ được ngươi…”Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt mở miệng: “Ta nói lại một lần cuối cùng, hôm nay không có bất kỳ người nào, có thể giữ được bọn người Dương Gia lão thái quân.”“Ta đã nói.”” Thằng chó Tập. C.B có đến cũng vô dụng.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Lập tức làm theo lời Khả Khả vừa nói, đem người thả ra, nhận lỗi, quỳ xuống xin lỗi, bồi thường tổn thất tinh thần, bằng không mà nói, ta liền để toàn bộ các ngươi cho cá Thái Bình Dương ăn thịt!”Thời khắc này Kim Trác Húc, mười phần cường thế.Dương gia Lão thái quân nghe vậy, như được người nâng đỡ, một mặt cường thế nói: “Bùi Nguyên Minh, ngươi còn không thức thời một chút, thả chúng ta ra!”Bùi Nguyên Minh cười mà như không phải cười nhìn xem Kim Trác Húc nói: “Ta tại chỗ này, còn chưa tới phiên các ngươi đến cho ta cơ hội.”Lời nói của anh không quá lớn tiếng, nhưng dường như chúng ẩn chứa một loại ma lực nào đó, trực tiếp và rõ ràng, truyền vào trong tai của mọi người có mặt ở đây.Nghe nói như thế, mọi người tại đây đều là từng người hơi sững sờ, không ngờ Bùi Nguyên Minh lại phách lối như vậy.Nguyễn Khả Khả nghe vậy cũng hơi bất ngờ, trên khuôn mặt xinh xắn hiện lên một tia tức giận.Theo nhận thức lùn tịt của cô, lúc này Bùi Nguyên Minh nên ngậm miệng, hoặc là tất cung tất kính biểu thị sự day dứt, mà không phải trên nhảy dưới tránh ở đây.Nàng vì khó có cơ hội, được hiển lộ rõ ràng quyền uy của nữ chủ nhân, muốn thay Bùi Nguyên Minh cầu xin tha, chẳng lẽ, tên vương bát đản này nhìn đoán không ra sao?“Bùi Nguyên Minh, cứng miệng như vậy, đối ngươi không có bất kỳ chỗ tốt gì, ngươi có lẽ không biết, vị hôn phu Kim Trác Húc của ta, không phải đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi!”Nguyễn Khả Khả mang theo vẻ mặt kiêu ngạo, chuẩn bị dạy dỗ Bùi Nguyên Minh.“Nếu Kim Tam Thiếu nổi giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, các ngươi cũng sẽ gặp rắc rối rất lớn.”“Cho dù ngươi có chút địa vị cùng một chút quan hệ ở Đại Hạ, cũng tuyệt đối không ai có thể giữ được ngươi…”Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt mở miệng: “Ta nói lại một lần cuối cùng, hôm nay không có bất kỳ người nào, có thể giữ được bọn người Dương Gia lão thái quân.”“Ta đã nói.”” Thằng chó Tập. C.B có đến cũng vô dụng.”