Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4152

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Ngay sau đó, một giọng nói dịu dàng từ bên kia điện thoại truyền đến: “Đại huynh, trong lúc bận rộn gọi điện thoại cho em, là gặp cái gì phiền phức sao?”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Nhã Lan, có người không tin cô, hảo muội muội, có thể tại cảng cược hai thành thay tôi làm chỗ dựa.”“Nên tôi gọi điện thoại hỏi cô một chút, tại cảng cược hai thành, còn có cái gì tôi không thể giải quyết sao?”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh và giọng nói quen thuộc bên kia điện thoại, vẻ đắc thắng trên mặt Tạ Tiểu Mạn, lập tức chuyễn thành đờ đẫn.Bùi Nhã Lan?Hảo muội muội?Khách mời có mặt ở đây, đương nhiên đối với Bùi Nguyên Minh rất xa lạ.Tuy nhiên, bọn hắn rất quen thuộc với Bùi Nhã Lan, người vừa mới thượng vị tại cảng cược Bùi Môn ở Hồng Kông.Bùi Nhã Lan này, chẳng những đem cảng cược Bùi Môn đã từng là của Thiếu chủ Bùi Cửu Thiên giẫm dưới lòng bàn chân.Và bây giờ, cô có được sự tin tưởng hoàn toàn của Bùi Văn Cẩn, môn chủ của Bùi Môn ở Hong Kong.Tại cảng cược Bùi Môn ở Hồng Kông, nàng dưới một người, trên vạn người.Thậm chí có thể nói, hiện tại cô là thiên kim tiểu thư số một, tại cảng cược hai thành Hong Kong.Ở đây có không ít người, trước mấy ngày còn tham gia một tiệc rượu, tự mình nghe qua Bùi Nhã Lan nói chuyện, cho nên mọi người liền nhận biết giọng nói của Bùi Nhã Lan.Cho nên lúc này, không ít người đều nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt khó tin.Tạ Tiểu Mạn mí mắt không ngừng nhảy lên.Biết Bùi Nhã Lan cũng không có gì, biết số điện thoại của Bùi Nhã Lan cũng không sao.Suy cho cùng, những đại nhân vật như Bùi Nhã Lan, biết cô ấy là chuyện bình thường.Nhưng có thể cùng Bùi Nhã Lan mở miệng hảo ca ca, ngậm miệng hảo muội muội, thì quả là ngoài sức tưởng tượng!Tạ Tiểu Mạn có tâm muốn nói cuộc gọi của Bùi Nguyên Minh là giả, nhưng ngay sau đó, điện thoại của cô rung lên dữ dội.Và nhìn vào dãy số trên điện thoại, mí mắt cô nhảy lên càng thêm cấp tốc.Bùi Nguyên Minh lúc này mới nhẹ như mây gió cúp điện thoại, anh liếc mắt nhìn Tạ Tiểu Mạn cánh tay phải đang run rẩy, thản nhiên nói: “Tạ tiểu thư, ta thấp cổ bé họng, cũng không dám đắc tội người Tạ Môn Kim Lăng các ngươi. ”“Nhưng em gái tốt của ta nghĩ rằng, cô ấy có thể hỗ trợ ta một chút tại cảng cược hai thành Hồng Kông.”“Hiện tại cô ấy đang gọi điện thoại thay ta cầu xin, ngươi chắc phải tiếp!”Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh mỉm cười đi tới trước mặt mười mấy tên đang cầm súng, vỗ mười mấy cái thuận tay, trực tiếp đem những tên này đều quất lật trên mặt đất.Tất cả những tên này sắc mặt phẫn nộ, hận không thể trực tiếp chơi chết Bùi Nguyên Minh.Nhưng đừng nói đến việc bóp cò, bọn hắn thậm chí còn không có dũng khí giơ súng trong tay lên.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Ngay sau đó, một giọng nói dịu dàng từ bên kia điện thoại truyền đến: “Đại huynh, trong lúc bận rộn gọi điện thoại cho em, là gặp cái gì phiền phức sao?”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Nhã Lan, có người không tin cô, hảo muội muội, có thể tại cảng cược hai thành thay tôi làm chỗ dựa.”“Nên tôi gọi điện thoại hỏi cô một chút, tại cảng cược hai thành, còn có cái gì tôi không thể giải quyết sao?”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh và giọng nói quen thuộc bên kia điện thoại, vẻ đắc thắng trên mặt Tạ Tiểu Mạn, lập tức chuyễn thành đờ đẫn.Bùi Nhã Lan?Hảo muội muội?Khách mời có mặt ở đây, đương nhiên đối với Bùi Nguyên Minh rất xa lạ.Tuy nhiên, bọn hắn rất quen thuộc với Bùi Nhã Lan, người vừa mới thượng vị tại cảng cược Bùi Môn ở Hồng Kông.Bùi Nhã Lan này, chẳng những đem cảng cược Bùi Môn đã từng là của Thiếu chủ Bùi Cửu Thiên giẫm dưới lòng bàn chân.Và bây giờ, cô có được sự tin tưởng hoàn toàn của Bùi Văn Cẩn, môn chủ của Bùi Môn ở Hong Kong.Tại cảng cược Bùi Môn ở Hồng Kông, nàng dưới một người, trên vạn người.Thậm chí có thể nói, hiện tại cô là thiên kim tiểu thư số một, tại cảng cược hai thành Hong Kong.Ở đây có không ít người, trước mấy ngày còn tham gia một tiệc rượu, tự mình nghe qua Bùi Nhã Lan nói chuyện, cho nên mọi người liền nhận biết giọng nói của Bùi Nhã Lan.Cho nên lúc này, không ít người đều nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt khó tin.Tạ Tiểu Mạn mí mắt không ngừng nhảy lên.Biết Bùi Nhã Lan cũng không có gì, biết số điện thoại của Bùi Nhã Lan cũng không sao.Suy cho cùng, những đại nhân vật như Bùi Nhã Lan, biết cô ấy là chuyện bình thường.Nhưng có thể cùng Bùi Nhã Lan mở miệng hảo ca ca, ngậm miệng hảo muội muội, thì quả là ngoài sức tưởng tượng!Tạ Tiểu Mạn có tâm muốn nói cuộc gọi của Bùi Nguyên Minh là giả, nhưng ngay sau đó, điện thoại của cô rung lên dữ dội.Và nhìn vào dãy số trên điện thoại, mí mắt cô nhảy lên càng thêm cấp tốc.Bùi Nguyên Minh lúc này mới nhẹ như mây gió cúp điện thoại, anh liếc mắt nhìn Tạ Tiểu Mạn cánh tay phải đang run rẩy, thản nhiên nói: “Tạ tiểu thư, ta thấp cổ bé họng, cũng không dám đắc tội người Tạ Môn Kim Lăng các ngươi. ”“Nhưng em gái tốt của ta nghĩ rằng, cô ấy có thể hỗ trợ ta một chút tại cảng cược hai thành Hồng Kông.”“Hiện tại cô ấy đang gọi điện thoại thay ta cầu xin, ngươi chắc phải tiếp!”Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh mỉm cười đi tới trước mặt mười mấy tên đang cầm súng, vỗ mười mấy cái thuận tay, trực tiếp đem những tên này đều quất lật trên mặt đất.Tất cả những tên này sắc mặt phẫn nộ, hận không thể trực tiếp chơi chết Bùi Nguyên Minh.Nhưng đừng nói đến việc bóp cò, bọn hắn thậm chí còn không có dũng khí giơ súng trong tay lên.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Ngay sau đó, một giọng nói dịu dàng từ bên kia điện thoại truyền đến: “Đại huynh, trong lúc bận rộn gọi điện thoại cho em, là gặp cái gì phiền phức sao?”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Nhã Lan, có người không tin cô, hảo muội muội, có thể tại cảng cược hai thành thay tôi làm chỗ dựa.”“Nên tôi gọi điện thoại hỏi cô một chút, tại cảng cược hai thành, còn có cái gì tôi không thể giải quyết sao?”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh và giọng nói quen thuộc bên kia điện thoại, vẻ đắc thắng trên mặt Tạ Tiểu Mạn, lập tức chuyễn thành đờ đẫn.Bùi Nhã Lan?Hảo muội muội?Khách mời có mặt ở đây, đương nhiên đối với Bùi Nguyên Minh rất xa lạ.Tuy nhiên, bọn hắn rất quen thuộc với Bùi Nhã Lan, người vừa mới thượng vị tại cảng cược Bùi Môn ở Hồng Kông.Bùi Nhã Lan này, chẳng những đem cảng cược Bùi Môn đã từng là của Thiếu chủ Bùi Cửu Thiên giẫm dưới lòng bàn chân.Và bây giờ, cô có được sự tin tưởng hoàn toàn của Bùi Văn Cẩn, môn chủ của Bùi Môn ở Hong Kong.Tại cảng cược Bùi Môn ở Hồng Kông, nàng dưới một người, trên vạn người.Thậm chí có thể nói, hiện tại cô là thiên kim tiểu thư số một, tại cảng cược hai thành Hong Kong.Ở đây có không ít người, trước mấy ngày còn tham gia một tiệc rượu, tự mình nghe qua Bùi Nhã Lan nói chuyện, cho nên mọi người liền nhận biết giọng nói của Bùi Nhã Lan.Cho nên lúc này, không ít người đều nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt khó tin.Tạ Tiểu Mạn mí mắt không ngừng nhảy lên.Biết Bùi Nhã Lan cũng không có gì, biết số điện thoại của Bùi Nhã Lan cũng không sao.Suy cho cùng, những đại nhân vật như Bùi Nhã Lan, biết cô ấy là chuyện bình thường.Nhưng có thể cùng Bùi Nhã Lan mở miệng hảo ca ca, ngậm miệng hảo muội muội, thì quả là ngoài sức tưởng tượng!Tạ Tiểu Mạn có tâm muốn nói cuộc gọi của Bùi Nguyên Minh là giả, nhưng ngay sau đó, điện thoại của cô rung lên dữ dội.Và nhìn vào dãy số trên điện thoại, mí mắt cô nhảy lên càng thêm cấp tốc.Bùi Nguyên Minh lúc này mới nhẹ như mây gió cúp điện thoại, anh liếc mắt nhìn Tạ Tiểu Mạn cánh tay phải đang run rẩy, thản nhiên nói: “Tạ tiểu thư, ta thấp cổ bé họng, cũng không dám đắc tội người Tạ Môn Kim Lăng các ngươi. ”“Nhưng em gái tốt của ta nghĩ rằng, cô ấy có thể hỗ trợ ta một chút tại cảng cược hai thành Hồng Kông.”“Hiện tại cô ấy đang gọi điện thoại thay ta cầu xin, ngươi chắc phải tiếp!”Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh mỉm cười đi tới trước mặt mười mấy tên đang cầm súng, vỗ mười mấy cái thuận tay, trực tiếp đem những tên này đều quất lật trên mặt đất.Tất cả những tên này sắc mặt phẫn nộ, hận không thể trực tiếp chơi chết Bùi Nguyên Minh.Nhưng đừng nói đến việc bóp cò, bọn hắn thậm chí còn không có dũng khí giơ súng trong tay lên.

Chương 4152