Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4155

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Đại ca đừng lo lắng, tôi lập tức sẽ để cho tiện nhân kia, cho đại ca một câu trả lời!”Đang khi nói chuyện, Tạ Doãn Thần trực tiếp cúp máy.Sau đó, nghe thấy điện thoại của Tạ Tiểu Mạn bắt đầu rung lên dữ dội.Tạ Tiểu Mạn mặt mày đờ đẫn liếc nhìn trong tiềm thức, sau đó vẻ mặt tràn đầy tuyệt vọng.Bởi vì người gọi đến, chính là Tạ Doãn Thần.Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn cảnh này, thản nhiên nói: “Thế nào? Người Kim Lăng các ngươi, đến Tạ Doãn Thần của Tạ Môn cũng không dám nghe điện thoại sao?”” Không muốn sống rồi?”Tạ Tiểu Mạn bị Bùi Nguyên Minh kích động như vậy, cả người phát run.Cô không tin, gia hỏa Bùi Nguyên Minh không biết từ đâu chui ra, không chỉ là hảo ca ca của Bùi Nhã Lan, mà còn là háo đại ca của Tạ Doãn Thần!Đại Hạ, không có khả năng tồn tại người bá đạo hơn như vậy!Cho dù có, cũng tuyệt đối không thể khiêm tốn như vậy!Vì vậy, giờ phút này, Tạ Tiểu Mạn mang theo tia may mắn, run rẩy nghe điện thoại: “Tạ Thiếu…”“Ta cảm ơn cả nhà ngươi!”Giọng nói của Tạ Doãn Thần ở đối diện mang theo bảy phần băng hàn, ba phần phẫn nộ.Ngay cả Tạ Doãn Thần hắn, cũng phải chịu tổn thất lớn trong tay Bùi Nguyên Minh, cuối cùng không thể không cam nguyện, nhận thua làm tiểu đệ.Một Tạ Tiểu Mạn tầm thường, có cái rắm tư cách gì, nhảy dựng lên trước mặt Bùi Nguyên Minh!?” Ta mặc kệ ngươi tiểu tiện nhân, đắc tội đến Bùi Thiếu như thế nào, ta cũng mặc kệ ngươi bây giờ còn đang ôm đùi của ai!”“Nhưng là, ta bây giờ cho ngươi hai lựa chọn!”” Thứ nhất, ngươi quỳ trước mặt đại ca Bùi Nguyên Minh, van xin đại ca của ta buông tha cho ngươi!”“Thứ hai, chính ta tự mình ra tay, chơi chết cả nhà ngươi!”Giọng nói rơi xuống, Tạ Doãn Thần đối diện cúp đt một tiếng “bốp”, hiển nhiên là vì rất tức giận.Tạ Tiểu Mạn trợn mắt hốc mồm, miệng khô lưỡi khô, mặt xám như tro tro tàn.Cô kinh ngạc khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh, hô hấp gần như đình trệ.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Đại ca đừng lo lắng, tôi lập tức sẽ để cho tiện nhân kia, cho đại ca một câu trả lời!”Đang khi nói chuyện, Tạ Doãn Thần trực tiếp cúp máy.Sau đó, nghe thấy điện thoại của Tạ Tiểu Mạn bắt đầu rung lên dữ dội.Tạ Tiểu Mạn mặt mày đờ đẫn liếc nhìn trong tiềm thức, sau đó vẻ mặt tràn đầy tuyệt vọng.Bởi vì người gọi đến, chính là Tạ Doãn Thần.Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn cảnh này, thản nhiên nói: “Thế nào? Người Kim Lăng các ngươi, đến Tạ Doãn Thần của Tạ Môn cũng không dám nghe điện thoại sao?”” Không muốn sống rồi?”Tạ Tiểu Mạn bị Bùi Nguyên Minh kích động như vậy, cả người phát run.Cô không tin, gia hỏa Bùi Nguyên Minh không biết từ đâu chui ra, không chỉ là hảo ca ca của Bùi Nhã Lan, mà còn là háo đại ca của Tạ Doãn Thần!Đại Hạ, không có khả năng tồn tại người bá đạo hơn như vậy!Cho dù có, cũng tuyệt đối không thể khiêm tốn như vậy!Vì vậy, giờ phút này, Tạ Tiểu Mạn mang theo tia may mắn, run rẩy nghe điện thoại: “Tạ Thiếu…”“Ta cảm ơn cả nhà ngươi!”Giọng nói của Tạ Doãn Thần ở đối diện mang theo bảy phần băng hàn, ba phần phẫn nộ.Ngay cả Tạ Doãn Thần hắn, cũng phải chịu tổn thất lớn trong tay Bùi Nguyên Minh, cuối cùng không thể không cam nguyện, nhận thua làm tiểu đệ.Một Tạ Tiểu Mạn tầm thường, có cái rắm tư cách gì, nhảy dựng lên trước mặt Bùi Nguyên Minh!?” Ta mặc kệ ngươi tiểu tiện nhân, đắc tội đến Bùi Thiếu như thế nào, ta cũng mặc kệ ngươi bây giờ còn đang ôm đùi của ai!”“Nhưng là, ta bây giờ cho ngươi hai lựa chọn!”” Thứ nhất, ngươi quỳ trước mặt đại ca Bùi Nguyên Minh, van xin đại ca của ta buông tha cho ngươi!”“Thứ hai, chính ta tự mình ra tay, chơi chết cả nhà ngươi!”Giọng nói rơi xuống, Tạ Doãn Thần đối diện cúp đt một tiếng “bốp”, hiển nhiên là vì rất tức giận.Tạ Tiểu Mạn trợn mắt hốc mồm, miệng khô lưỡi khô, mặt xám như tro tro tàn.Cô kinh ngạc khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh, hô hấp gần như đình trệ.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Đại ca đừng lo lắng, tôi lập tức sẽ để cho tiện nhân kia, cho đại ca một câu trả lời!”Đang khi nói chuyện, Tạ Doãn Thần trực tiếp cúp máy.Sau đó, nghe thấy điện thoại của Tạ Tiểu Mạn bắt đầu rung lên dữ dội.Tạ Tiểu Mạn mặt mày đờ đẫn liếc nhìn trong tiềm thức, sau đó vẻ mặt tràn đầy tuyệt vọng.Bởi vì người gọi đến, chính là Tạ Doãn Thần.Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn cảnh này, thản nhiên nói: “Thế nào? Người Kim Lăng các ngươi, đến Tạ Doãn Thần của Tạ Môn cũng không dám nghe điện thoại sao?”” Không muốn sống rồi?”Tạ Tiểu Mạn bị Bùi Nguyên Minh kích động như vậy, cả người phát run.Cô không tin, gia hỏa Bùi Nguyên Minh không biết từ đâu chui ra, không chỉ là hảo ca ca của Bùi Nhã Lan, mà còn là háo đại ca của Tạ Doãn Thần!Đại Hạ, không có khả năng tồn tại người bá đạo hơn như vậy!Cho dù có, cũng tuyệt đối không thể khiêm tốn như vậy!Vì vậy, giờ phút này, Tạ Tiểu Mạn mang theo tia may mắn, run rẩy nghe điện thoại: “Tạ Thiếu…”“Ta cảm ơn cả nhà ngươi!”Giọng nói của Tạ Doãn Thần ở đối diện mang theo bảy phần băng hàn, ba phần phẫn nộ.Ngay cả Tạ Doãn Thần hắn, cũng phải chịu tổn thất lớn trong tay Bùi Nguyên Minh, cuối cùng không thể không cam nguyện, nhận thua làm tiểu đệ.Một Tạ Tiểu Mạn tầm thường, có cái rắm tư cách gì, nhảy dựng lên trước mặt Bùi Nguyên Minh!?” Ta mặc kệ ngươi tiểu tiện nhân, đắc tội đến Bùi Thiếu như thế nào, ta cũng mặc kệ ngươi bây giờ còn đang ôm đùi của ai!”“Nhưng là, ta bây giờ cho ngươi hai lựa chọn!”” Thứ nhất, ngươi quỳ trước mặt đại ca Bùi Nguyên Minh, van xin đại ca của ta buông tha cho ngươi!”“Thứ hai, chính ta tự mình ra tay, chơi chết cả nhà ngươi!”Giọng nói rơi xuống, Tạ Doãn Thần đối diện cúp đt một tiếng “bốp”, hiển nhiên là vì rất tức giận.Tạ Tiểu Mạn trợn mắt hốc mồm, miệng khô lưỡi khô, mặt xám như tro tro tàn.Cô kinh ngạc khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh, hô hấp gần như đình trệ.

Chương 4155