Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4157
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Ngược lại, Bùi Nguyên Minh đem át chủ bài của nàng, đánh cho răng rơi đầy đất.Không biết có bao nhiêu nam nhân, sẵn sàng quỳ xuống liếm láp nữ thần Tạ Tiểu Mạn, giờ phút này giống như chó chết, quỳ gối trước mặt Bùi Nguyên Minh, tự tát mình, cầu xin tha thứ.Sợ rằng chỉ cần một ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, cô ấy cũng sẽ không ngại tự tay cởi hết quần áo của cô ấy ra.Giờ phút này, Nguyễn Khả Khả trong lòng khó chịu đến cực hạn.Rõ ràng, gia cảnh và xuất thân của Bùi Nguyên Minh, không thể so sánh với Tạ Tiểu Mạn, Kim Trác Húc và những người khác.Tại sao hắn nhiều lần, đều có thể khiến những đại nhân vật này, lật thuyền trong mương?Gương mặt thành thục gợi cảm của Nguyễn Thiên Mạch, lúc này cũng hoảng hốt xuất thần.Một cảm xúc phức tạp của sự tuyệt vọng và hối hận, nổi lên trong lòng cô, và cô cảm thấy cay đắng trong miệng, cố nói điều gì đó, nhưng cô không thể nói được gì.Chỉ có Bùi Cửu Phong, Hoàng Thiên Hoa, Thôi Nhã Tuyết và những người khác đều một mặt cười lạnh.Chống lại Bùi Thiếu? Cùng Bùi Thiếu đối nghịch?Những người này chưa đủ tư cách!“Tạ tiểu thư, ngươi làm sao vậy! Ngươi bị sao vậy !?”“Ngươi là một người trong ngũ đại môn phiệt, ngươi thế nào có thể quỳ trước một tiểu nhân vật!?”” Ngươi đây là lẫn lộn đầu đuôi!”” Ngươi đứng lên cho ta, chơi chết tên vương bát đản này!”“Đừng lo lắng, cho dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ hỗ trợ ngươi!”” Hai người chúng ta cùng liên thủ, còn có thể sợ ai sao?”Kim Trác Húc vẻ mặt tức giận đứng ra, vẻ dịu dàng nữ tính trên mặt biến mất, thay vào đó là tức giận.Hôm nay, không chỉ là buổi lễ đính hôn bị gián đoạn, bị người quấy rối.Mấu chốt nhất chính là, Lục Phi Băng còn bị phế ở ngay trước mặt hắn!Hắn vừa mất mặt, vừa mất đi đại cao thủ thân cận của hắn!Niềm kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của hắn ta, tương đương với việc bị Bùi Nguyên Minh giẫm dưới lòng bàn chân, tàn nhẫn chà đạp!Kim Trác Húc biết, 80% người bên cạnh hắn, không thể giữ nổi Bùi Nguyên Minh, nhưng không ngờ Tạ Tiểu Mạn đã chủ động xuất thủ, cũng cường thế không được bao lâu, sau đó liền trực tiếp quỳ xuống.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Ngược lại, Bùi Nguyên Minh đem át chủ bài của nàng, đánh cho răng rơi đầy đất.Không biết có bao nhiêu nam nhân, sẵn sàng quỳ xuống liếm láp nữ thần Tạ Tiểu Mạn, giờ phút này giống như chó chết, quỳ gối trước mặt Bùi Nguyên Minh, tự tát mình, cầu xin tha thứ.Sợ rằng chỉ cần một ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, cô ấy cũng sẽ không ngại tự tay cởi hết quần áo của cô ấy ra.Giờ phút này, Nguyễn Khả Khả trong lòng khó chịu đến cực hạn.Rõ ràng, gia cảnh và xuất thân của Bùi Nguyên Minh, không thể so sánh với Tạ Tiểu Mạn, Kim Trác Húc và những người khác.Tại sao hắn nhiều lần, đều có thể khiến những đại nhân vật này, lật thuyền trong mương?Gương mặt thành thục gợi cảm của Nguyễn Thiên Mạch, lúc này cũng hoảng hốt xuất thần.Một cảm xúc phức tạp của sự tuyệt vọng và hối hận, nổi lên trong lòng cô, và cô cảm thấy cay đắng trong miệng, cố nói điều gì đó, nhưng cô không thể nói được gì.Chỉ có Bùi Cửu Phong, Hoàng Thiên Hoa, Thôi Nhã Tuyết và những người khác đều một mặt cười lạnh.Chống lại Bùi Thiếu? Cùng Bùi Thiếu đối nghịch?Những người này chưa đủ tư cách!“Tạ tiểu thư, ngươi làm sao vậy! Ngươi bị sao vậy !?”“Ngươi là một người trong ngũ đại môn phiệt, ngươi thế nào có thể quỳ trước một tiểu nhân vật!?”” Ngươi đây là lẫn lộn đầu đuôi!”” Ngươi đứng lên cho ta, chơi chết tên vương bát đản này!”“Đừng lo lắng, cho dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ hỗ trợ ngươi!”” Hai người chúng ta cùng liên thủ, còn có thể sợ ai sao?”Kim Trác Húc vẻ mặt tức giận đứng ra, vẻ dịu dàng nữ tính trên mặt biến mất, thay vào đó là tức giận.Hôm nay, không chỉ là buổi lễ đính hôn bị gián đoạn, bị người quấy rối.Mấu chốt nhất chính là, Lục Phi Băng còn bị phế ở ngay trước mặt hắn!Hắn vừa mất mặt, vừa mất đi đại cao thủ thân cận của hắn!Niềm kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của hắn ta, tương đương với việc bị Bùi Nguyên Minh giẫm dưới lòng bàn chân, tàn nhẫn chà đạp!Kim Trác Húc biết, 80% người bên cạnh hắn, không thể giữ nổi Bùi Nguyên Minh, nhưng không ngờ Tạ Tiểu Mạn đã chủ động xuất thủ, cũng cường thế không được bao lâu, sau đó liền trực tiếp quỳ xuống.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Ngược lại, Bùi Nguyên Minh đem át chủ bài của nàng, đánh cho răng rơi đầy đất.Không biết có bao nhiêu nam nhân, sẵn sàng quỳ xuống liếm láp nữ thần Tạ Tiểu Mạn, giờ phút này giống như chó chết, quỳ gối trước mặt Bùi Nguyên Minh, tự tát mình, cầu xin tha thứ.Sợ rằng chỉ cần một ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, cô ấy cũng sẽ không ngại tự tay cởi hết quần áo của cô ấy ra.Giờ phút này, Nguyễn Khả Khả trong lòng khó chịu đến cực hạn.Rõ ràng, gia cảnh và xuất thân của Bùi Nguyên Minh, không thể so sánh với Tạ Tiểu Mạn, Kim Trác Húc và những người khác.Tại sao hắn nhiều lần, đều có thể khiến những đại nhân vật này, lật thuyền trong mương?Gương mặt thành thục gợi cảm của Nguyễn Thiên Mạch, lúc này cũng hoảng hốt xuất thần.Một cảm xúc phức tạp của sự tuyệt vọng và hối hận, nổi lên trong lòng cô, và cô cảm thấy cay đắng trong miệng, cố nói điều gì đó, nhưng cô không thể nói được gì.Chỉ có Bùi Cửu Phong, Hoàng Thiên Hoa, Thôi Nhã Tuyết và những người khác đều một mặt cười lạnh.Chống lại Bùi Thiếu? Cùng Bùi Thiếu đối nghịch?Những người này chưa đủ tư cách!“Tạ tiểu thư, ngươi làm sao vậy! Ngươi bị sao vậy !?”“Ngươi là một người trong ngũ đại môn phiệt, ngươi thế nào có thể quỳ trước một tiểu nhân vật!?”” Ngươi đây là lẫn lộn đầu đuôi!”” Ngươi đứng lên cho ta, chơi chết tên vương bát đản này!”“Đừng lo lắng, cho dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ hỗ trợ ngươi!”” Hai người chúng ta cùng liên thủ, còn có thể sợ ai sao?”Kim Trác Húc vẻ mặt tức giận đứng ra, vẻ dịu dàng nữ tính trên mặt biến mất, thay vào đó là tức giận.Hôm nay, không chỉ là buổi lễ đính hôn bị gián đoạn, bị người quấy rối.Mấu chốt nhất chính là, Lục Phi Băng còn bị phế ở ngay trước mặt hắn!Hắn vừa mất mặt, vừa mất đi đại cao thủ thân cận của hắn!Niềm kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của hắn ta, tương đương với việc bị Bùi Nguyên Minh giẫm dưới lòng bàn chân, tàn nhẫn chà đạp!Kim Trác Húc biết, 80% người bên cạnh hắn, không thể giữ nổi Bùi Nguyên Minh, nhưng không ngờ Tạ Tiểu Mạn đã chủ động xuất thủ, cũng cường thế không được bao lâu, sau đó liền trực tiếp quỳ xuống.