Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4186
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, một người phụ nữ có thể phiên vân phúc vũ với hai người đàn ông qua đêm, nhìn thế nào đều không phải là người bình thường.Nếu không cẩn thận, Dương Hiểu Lệ sớm muộn, cũng có thể bị Lý Đại San nuốt chửng.Nhưng mọi người là bèo nước gặp nhau, Bùi Nguyên Minh cũng không có hứng thú xen vào.Ngay sau đó, khoang hạng nhất đã được dọn dẹp sạch sẽ, sau khi xịt thuốc khử trùng, cũng không còn mùi máu tanh.Bùi Nguyên Minh ngồi trên ghế chờ máy bay cất cánh.Đúng lúc này, một trận gió thơm thổi qua mặt, anh khẽ mở mắt, liền nhìn thấy khuôn mặt thanh tú đẹp như tranh vẽ của Tạ tiểu thư.Không thể không thừa nhận, đây là một mỹ nhân, nhan sắc có thể sánh ngang với Trịnh Tuyết Dương.Một nữ nhân xinh đẹp như vậy, đứng ở trước mặt nhìn xuống chính mình, đối với tính tình Bùi Nguyên Minh mà nói, đều cảm thấy áp lực có chút lớn, anh có chút căng thẳng. ANH MINH BÈO QUÁ MN HA,KKKKKKKLúc này, xung quanh đã bị vệ sĩ của mỹ nhân thu dọn sạch sẽ, chỉ còn lại cô và Bùi Nguyên Minh.Yên lặng và mập mờ vô cùng.Bùi Nguyên Minh đứng dậy, còn chưa kịp nói chuyện, nữ nhân này đã nở nụ cười xinh đẹp: “Xin chào, rất vui được làm quen, tôi là Tạ Mộng Dao.”Nàng thần sắc rất chân thành.“Hôm nay cảm ơn anh đã cứu tôi.”“Tạ tiểu thư! Xin chào, tôi tên là Bùi Nguyên Minh.”Bùi Nguyên Minh thấy đối phương chân thành như vậy, cũng không có che giấu.“Tôi cũng rất vui được gặp cô. Hôm nay cũng không phải tôi cứu cô, mà là tôi chỉ tình cờ phát hiện mánh khóe, nên tiện tay mà thôi.”“Hơn nữa, tất cả mọi người đều trên cùng một chuyến bay. Nếu cô có chuyện, thì máy bay cũng có chuyện, cũng là tôi có chuyện.”Đang khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh vừa khẽ cau mày thả lỏng tay ra, nhìn người phụ nữ một cách tò mò.Người phụ nữ này dáng người cao gầy, khí chất hơn người, khuôn mặt thanh tú, phong thái không gì sánh được.Nhưng không biết tại sao, cô ấy lại có một loại khí tức sắp chết.Chỉ có điều, Bùi Nguyên Minh cũng không muốn lắm miệng nói cái gì.Bởi vì anh phát hiện, khi bắt tay với Tạ Mộng Dao, mấy tên vệ sĩ nhìn chằm chằm vào anh một cách hung dữ, giống như hận không thể một cò đem mình ăn nguyên băng đạn.Nhất là một tên tóc ngắn, nhìn Bùi Nguyên Minh hô hấp đều gấp rút, tựa hồ cực kỳ rất muốn giết Bùi Nguyên Minh.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, một người phụ nữ có thể phiên vân phúc vũ với hai người đàn ông qua đêm, nhìn thế nào đều không phải là người bình thường.Nếu không cẩn thận, Dương Hiểu Lệ sớm muộn, cũng có thể bị Lý Đại San nuốt chửng.Nhưng mọi người là bèo nước gặp nhau, Bùi Nguyên Minh cũng không có hứng thú xen vào.Ngay sau đó, khoang hạng nhất đã được dọn dẹp sạch sẽ, sau khi xịt thuốc khử trùng, cũng không còn mùi máu tanh.Bùi Nguyên Minh ngồi trên ghế chờ máy bay cất cánh.Đúng lúc này, một trận gió thơm thổi qua mặt, anh khẽ mở mắt, liền nhìn thấy khuôn mặt thanh tú đẹp như tranh vẽ của Tạ tiểu thư.Không thể không thừa nhận, đây là một mỹ nhân, nhan sắc có thể sánh ngang với Trịnh Tuyết Dương.Một nữ nhân xinh đẹp như vậy, đứng ở trước mặt nhìn xuống chính mình, đối với tính tình Bùi Nguyên Minh mà nói, đều cảm thấy áp lực có chút lớn, anh có chút căng thẳng. ANH MINH BÈO QUÁ MN HA,KKKKKKKLúc này, xung quanh đã bị vệ sĩ của mỹ nhân thu dọn sạch sẽ, chỉ còn lại cô và Bùi Nguyên Minh.Yên lặng và mập mờ vô cùng.Bùi Nguyên Minh đứng dậy, còn chưa kịp nói chuyện, nữ nhân này đã nở nụ cười xinh đẹp: “Xin chào, rất vui được làm quen, tôi là Tạ Mộng Dao.”Nàng thần sắc rất chân thành.“Hôm nay cảm ơn anh đã cứu tôi.”“Tạ tiểu thư! Xin chào, tôi tên là Bùi Nguyên Minh.”Bùi Nguyên Minh thấy đối phương chân thành như vậy, cũng không có che giấu.“Tôi cũng rất vui được gặp cô. Hôm nay cũng không phải tôi cứu cô, mà là tôi chỉ tình cờ phát hiện mánh khóe, nên tiện tay mà thôi.”“Hơn nữa, tất cả mọi người đều trên cùng một chuyến bay. Nếu cô có chuyện, thì máy bay cũng có chuyện, cũng là tôi có chuyện.”Đang khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh vừa khẽ cau mày thả lỏng tay ra, nhìn người phụ nữ một cách tò mò.Người phụ nữ này dáng người cao gầy, khí chất hơn người, khuôn mặt thanh tú, phong thái không gì sánh được.Nhưng không biết tại sao, cô ấy lại có một loại khí tức sắp chết.Chỉ có điều, Bùi Nguyên Minh cũng không muốn lắm miệng nói cái gì.Bởi vì anh phát hiện, khi bắt tay với Tạ Mộng Dao, mấy tên vệ sĩ nhìn chằm chằm vào anh một cách hung dữ, giống như hận không thể một cò đem mình ăn nguyên băng đạn.Nhất là một tên tóc ngắn, nhìn Bùi Nguyên Minh hô hấp đều gấp rút, tựa hồ cực kỳ rất muốn giết Bùi Nguyên Minh.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, một người phụ nữ có thể phiên vân phúc vũ với hai người đàn ông qua đêm, nhìn thế nào đều không phải là người bình thường.Nếu không cẩn thận, Dương Hiểu Lệ sớm muộn, cũng có thể bị Lý Đại San nuốt chửng.Nhưng mọi người là bèo nước gặp nhau, Bùi Nguyên Minh cũng không có hứng thú xen vào.Ngay sau đó, khoang hạng nhất đã được dọn dẹp sạch sẽ, sau khi xịt thuốc khử trùng, cũng không còn mùi máu tanh.Bùi Nguyên Minh ngồi trên ghế chờ máy bay cất cánh.Đúng lúc này, một trận gió thơm thổi qua mặt, anh khẽ mở mắt, liền nhìn thấy khuôn mặt thanh tú đẹp như tranh vẽ của Tạ tiểu thư.Không thể không thừa nhận, đây là một mỹ nhân, nhan sắc có thể sánh ngang với Trịnh Tuyết Dương.Một nữ nhân xinh đẹp như vậy, đứng ở trước mặt nhìn xuống chính mình, đối với tính tình Bùi Nguyên Minh mà nói, đều cảm thấy áp lực có chút lớn, anh có chút căng thẳng. ANH MINH BÈO QUÁ MN HA,KKKKKKKLúc này, xung quanh đã bị vệ sĩ của mỹ nhân thu dọn sạch sẽ, chỉ còn lại cô và Bùi Nguyên Minh.Yên lặng và mập mờ vô cùng.Bùi Nguyên Minh đứng dậy, còn chưa kịp nói chuyện, nữ nhân này đã nở nụ cười xinh đẹp: “Xin chào, rất vui được làm quen, tôi là Tạ Mộng Dao.”Nàng thần sắc rất chân thành.“Hôm nay cảm ơn anh đã cứu tôi.”“Tạ tiểu thư! Xin chào, tôi tên là Bùi Nguyên Minh.”Bùi Nguyên Minh thấy đối phương chân thành như vậy, cũng không có che giấu.“Tôi cũng rất vui được gặp cô. Hôm nay cũng không phải tôi cứu cô, mà là tôi chỉ tình cờ phát hiện mánh khóe, nên tiện tay mà thôi.”“Hơn nữa, tất cả mọi người đều trên cùng một chuyến bay. Nếu cô có chuyện, thì máy bay cũng có chuyện, cũng là tôi có chuyện.”Đang khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh vừa khẽ cau mày thả lỏng tay ra, nhìn người phụ nữ một cách tò mò.Người phụ nữ này dáng người cao gầy, khí chất hơn người, khuôn mặt thanh tú, phong thái không gì sánh được.Nhưng không biết tại sao, cô ấy lại có một loại khí tức sắp chết.Chỉ có điều, Bùi Nguyên Minh cũng không muốn lắm miệng nói cái gì.Bởi vì anh phát hiện, khi bắt tay với Tạ Mộng Dao, mấy tên vệ sĩ nhìn chằm chằm vào anh một cách hung dữ, giống như hận không thể một cò đem mình ăn nguyên băng đạn.Nhất là một tên tóc ngắn, nhìn Bùi Nguyên Minh hô hấp đều gấp rút, tựa hồ cực kỳ rất muốn giết Bùi Nguyên Minh.