Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4188
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Tạ Mộng Dao nghênh đón ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, Mà không phải khách khách khí khí Tạ tiểu thư.”“Được rồi, Mộng Dao.”Bùi Nguyên Minh không khách sáo, sau đó đổi chủ đề cười: “Không biết cô đến cảng cược hai thành Hong Kong, là tới du lịch hay mua sắm?”“Tôi chủ yếu tìm thuốc và nhân tiện gặp một người bạn.”Tạ Mộng Dao cũng không có giấu diếm Bùi Nguyên Minh: “Nhưng từ cảnh tượng xảy ra hôm nay, xem ra, có người không muốn tôi thuận lợi trở về Kim Lăng.”Tìm thuốc?Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại, xem ra vừa rồi phán đoán của mình không sai, vị Tạ Mộng Dao này hẳn là có chuyện.Bùi Nguyên Minh cười nói, “Cảng Thành tôi cũng có rất nhiều liên hệ, không biết cô cần tìm cái gì? Có lẽ tôi có thể giúp cô?”“Một loại độc dược…”“Quên đi, Bùi Nguyên Minh, chuyện này tôi có thể giải quyết, cám ơn anhi hảo tâm.”Tạ Mộng Dao đang định nói ra gì đó, nhưng lại chớp mắt rút lại chủ đề.Rốt cuộc, những nguy hiểm của ngày hôm nay, đã khiến cô nhận ra rằng, có nhiều người đang nhìn chằm chằm vào mình.Nếu thật sự để cho Bùi Nguyên Minh biết quá nhiều, có thể khiến Bùi Nguyên Minh bị cuốn vào nguy hiểm.Trên đường đi không nói chuyện, mấy tiếng sau, máy bay hạ cánh ổn định xuống sân bay quốc tế Kim Lăng.Bùi Nguyên Minh và Tạ Mộng Dao cùng nhau bước ra khỏi lối đi VIP, nhìn thế nào cũng giống như một cặp tình nhân, điều này khiến sắc mặt của những người đàn ông mặc vest phía sau Tạ Mộng Dao đều đen kịt một màu.Hai người bước tới lối ra của lối đi VIP ở sân bay, Tạ Mộng Dao cười với Bùi Nguyên Minh, tỏ vẻ dịu dàng thân thiện: “Bùi Thiếu, không biết anh muốn đi đâu? Tôi thuận tiện tiễn anh một đoạn đường được không?”Bùi Nguyên Minh lắc đầu nói: ” Không cần, lúc vừa đáp chuyến bay, tôi đã gửi hành trình cho vợ tôi rồi.”“Cô ấy sẽ đến đón tôi.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Tạ Mộng Dao nghênh đón ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, Mà không phải khách khách khí khí Tạ tiểu thư.”“Được rồi, Mộng Dao.”Bùi Nguyên Minh không khách sáo, sau đó đổi chủ đề cười: “Không biết cô đến cảng cược hai thành Hong Kong, là tới du lịch hay mua sắm?”“Tôi chủ yếu tìm thuốc và nhân tiện gặp một người bạn.”Tạ Mộng Dao cũng không có giấu diếm Bùi Nguyên Minh: “Nhưng từ cảnh tượng xảy ra hôm nay, xem ra, có người không muốn tôi thuận lợi trở về Kim Lăng.”Tìm thuốc?Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại, xem ra vừa rồi phán đoán của mình không sai, vị Tạ Mộng Dao này hẳn là có chuyện.Bùi Nguyên Minh cười nói, “Cảng Thành tôi cũng có rất nhiều liên hệ, không biết cô cần tìm cái gì? Có lẽ tôi có thể giúp cô?”“Một loại độc dược…”“Quên đi, Bùi Nguyên Minh, chuyện này tôi có thể giải quyết, cám ơn anhi hảo tâm.”Tạ Mộng Dao đang định nói ra gì đó, nhưng lại chớp mắt rút lại chủ đề.Rốt cuộc, những nguy hiểm của ngày hôm nay, đã khiến cô nhận ra rằng, có nhiều người đang nhìn chằm chằm vào mình.Nếu thật sự để cho Bùi Nguyên Minh biết quá nhiều, có thể khiến Bùi Nguyên Minh bị cuốn vào nguy hiểm.Trên đường đi không nói chuyện, mấy tiếng sau, máy bay hạ cánh ổn định xuống sân bay quốc tế Kim Lăng.Bùi Nguyên Minh và Tạ Mộng Dao cùng nhau bước ra khỏi lối đi VIP, nhìn thế nào cũng giống như một cặp tình nhân, điều này khiến sắc mặt của những người đàn ông mặc vest phía sau Tạ Mộng Dao đều đen kịt một màu.Hai người bước tới lối ra của lối đi VIP ở sân bay, Tạ Mộng Dao cười với Bùi Nguyên Minh, tỏ vẻ dịu dàng thân thiện: “Bùi Thiếu, không biết anh muốn đi đâu? Tôi thuận tiện tiễn anh một đoạn đường được không?”Bùi Nguyên Minh lắc đầu nói: ” Không cần, lúc vừa đáp chuyến bay, tôi đã gửi hành trình cho vợ tôi rồi.”“Cô ấy sẽ đến đón tôi.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Tạ Mộng Dao nghênh đón ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, Mà không phải khách khách khí khí Tạ tiểu thư.”“Được rồi, Mộng Dao.”Bùi Nguyên Minh không khách sáo, sau đó đổi chủ đề cười: “Không biết cô đến cảng cược hai thành Hong Kong, là tới du lịch hay mua sắm?”“Tôi chủ yếu tìm thuốc và nhân tiện gặp một người bạn.”Tạ Mộng Dao cũng không có giấu diếm Bùi Nguyên Minh: “Nhưng từ cảnh tượng xảy ra hôm nay, xem ra, có người không muốn tôi thuận lợi trở về Kim Lăng.”Tìm thuốc?Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại, xem ra vừa rồi phán đoán của mình không sai, vị Tạ Mộng Dao này hẳn là có chuyện.Bùi Nguyên Minh cười nói, “Cảng Thành tôi cũng có rất nhiều liên hệ, không biết cô cần tìm cái gì? Có lẽ tôi có thể giúp cô?”“Một loại độc dược…”“Quên đi, Bùi Nguyên Minh, chuyện này tôi có thể giải quyết, cám ơn anhi hảo tâm.”Tạ Mộng Dao đang định nói ra gì đó, nhưng lại chớp mắt rút lại chủ đề.Rốt cuộc, những nguy hiểm của ngày hôm nay, đã khiến cô nhận ra rằng, có nhiều người đang nhìn chằm chằm vào mình.Nếu thật sự để cho Bùi Nguyên Minh biết quá nhiều, có thể khiến Bùi Nguyên Minh bị cuốn vào nguy hiểm.Trên đường đi không nói chuyện, mấy tiếng sau, máy bay hạ cánh ổn định xuống sân bay quốc tế Kim Lăng.Bùi Nguyên Minh và Tạ Mộng Dao cùng nhau bước ra khỏi lối đi VIP, nhìn thế nào cũng giống như một cặp tình nhân, điều này khiến sắc mặt của những người đàn ông mặc vest phía sau Tạ Mộng Dao đều đen kịt một màu.Hai người bước tới lối ra của lối đi VIP ở sân bay, Tạ Mộng Dao cười với Bùi Nguyên Minh, tỏ vẻ dịu dàng thân thiện: “Bùi Thiếu, không biết anh muốn đi đâu? Tôi thuận tiện tiễn anh một đoạn đường được không?”Bùi Nguyên Minh lắc đầu nói: ” Không cần, lúc vừa đáp chuyến bay, tôi đã gửi hành trình cho vợ tôi rồi.”“Cô ấy sẽ đến đón tôi.”