Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4231

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Đối với Thanh Linh mà nói, Bùi Nguyên Minh nên bị bà ta giẫm dưới lòng bàn chân, bà ta muốn làm gì thì làm, tuyệt đối không nên phản kháng.Những hành vi khác nhau của Bùi Nguyên Minh trước đây, đã đập vào mặt Thanh Linh quá nhiều rồi.Còn như hiện tại, Thanh Linh lại lần nữa nếm thử tư vị người trên người tại Kim Lăng, toàn tâm toàn ý muốn đem Bùi Nguyên Minh giẫm dưới lòng bàn chân.Bùi Nguyên Minh cười nhạt, không nói chuyện, mà nhìn Trịnh Tuyết Dương một chút.Anh hiện tại muốn biết, vợ cũ của mình đến cùng, chuẩn bị xử lý thế nào.Rốt cuộc, đối với Bùi Nguyên Minh mà nói, anh cũng không ngại khai chiến cùng Thanh Linh .Anh đánh vào mặt Thanh Linh, cũng không phải một hai lần.Trịnh Tuyết Dương xoa xoa thái dương, sau đó liếc Bùi Nguyên Minh ra hiệu vài cái, một vẻ thiên vị Thanh Linh nói: “Bùi Nguyên Minh, đêm hôm khuya khoắt, đừng làm ồn.”“Anh nói xin lỗi mẹ đi.”“Bất kể như thế nào, mẹ cũng là trưởng bối, làm cho mẹ tức giận là anh có lỗi.”Trịnh Khánh Vân cũng không ngừng liếc mắt ra hiệu với Bùi Nguyên Minh, nói: “Đúng vậy, anh rể, anh nên mềm lòng một lần đi.”Trịnh Tuấn cũng lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, nói xin lỗi đi.”Thanh Linh chỉ ra bên ngoài, quát lạnh nói: “Ta không muốn hắn nói xin lỗi, mà là muốn hắn xéo đi!”“Ngay bây giờ! Ngay lập tức! Ngay bây giờ!”“Và từ nay, đừng xuất hiện ở cổng Trịnh gia chúng ta nữa!”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Mẹ, nếu làm sai thì phải thừa nhận, bị đánh thì phải đứng tại chỗ chú ý.”” Mẹ tốt xấu gì, cũng mở miệng tự nhận là một đại nhân vật trong xã hội thượng lưu.”“Tại sao mẹ còn không hiểu đạo lý này?”” Hôm nay, chuyện này dừng ở đây, là con nói…”“Ngươi nói?” Thanh Linh sửng sốt một chút, liền nổi lên cơn tanh bành.“Ngươi có tư cách gì mà nói ha không nói?”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: ” Con nói tại chỗ này, chuyện này chẳng những, dừng ở đây.”“Và ngày mai, con sẽ tái hôn với Tuyết Dương.”“Được rồi, tái hôn thì tái hôn…”Thanh Linh vô thức nói tiếp, nhưng nửa chừng, bà thím cảm thấy có gì đó không đúng, nên đột nhiên liền phản ứng lại.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Đối với Thanh Linh mà nói, Bùi Nguyên Minh nên bị bà ta giẫm dưới lòng bàn chân, bà ta muốn làm gì thì làm, tuyệt đối không nên phản kháng.Những hành vi khác nhau của Bùi Nguyên Minh trước đây, đã đập vào mặt Thanh Linh quá nhiều rồi.Còn như hiện tại, Thanh Linh lại lần nữa nếm thử tư vị người trên người tại Kim Lăng, toàn tâm toàn ý muốn đem Bùi Nguyên Minh giẫm dưới lòng bàn chân.Bùi Nguyên Minh cười nhạt, không nói chuyện, mà nhìn Trịnh Tuyết Dương một chút.Anh hiện tại muốn biết, vợ cũ của mình đến cùng, chuẩn bị xử lý thế nào.Rốt cuộc, đối với Bùi Nguyên Minh mà nói, anh cũng không ngại khai chiến cùng Thanh Linh .Anh đánh vào mặt Thanh Linh, cũng không phải một hai lần.Trịnh Tuyết Dương xoa xoa thái dương, sau đó liếc Bùi Nguyên Minh ra hiệu vài cái, một vẻ thiên vị Thanh Linh nói: “Bùi Nguyên Minh, đêm hôm khuya khoắt, đừng làm ồn.”“Anh nói xin lỗi mẹ đi.”“Bất kể như thế nào, mẹ cũng là trưởng bối, làm cho mẹ tức giận là anh có lỗi.”Trịnh Khánh Vân cũng không ngừng liếc mắt ra hiệu với Bùi Nguyên Minh, nói: “Đúng vậy, anh rể, anh nên mềm lòng một lần đi.”Trịnh Tuấn cũng lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, nói xin lỗi đi.”Thanh Linh chỉ ra bên ngoài, quát lạnh nói: “Ta không muốn hắn nói xin lỗi, mà là muốn hắn xéo đi!”“Ngay bây giờ! Ngay lập tức! Ngay bây giờ!”“Và từ nay, đừng xuất hiện ở cổng Trịnh gia chúng ta nữa!”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Mẹ, nếu làm sai thì phải thừa nhận, bị đánh thì phải đứng tại chỗ chú ý.”” Mẹ tốt xấu gì, cũng mở miệng tự nhận là một đại nhân vật trong xã hội thượng lưu.”“Tại sao mẹ còn không hiểu đạo lý này?”” Hôm nay, chuyện này dừng ở đây, là con nói…”“Ngươi nói?” Thanh Linh sửng sốt một chút, liền nổi lên cơn tanh bành.“Ngươi có tư cách gì mà nói ha không nói?”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: ” Con nói tại chỗ này, chuyện này chẳng những, dừng ở đây.”“Và ngày mai, con sẽ tái hôn với Tuyết Dương.”“Được rồi, tái hôn thì tái hôn…”Thanh Linh vô thức nói tiếp, nhưng nửa chừng, bà thím cảm thấy có gì đó không đúng, nên đột nhiên liền phản ứng lại.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Đối với Thanh Linh mà nói, Bùi Nguyên Minh nên bị bà ta giẫm dưới lòng bàn chân, bà ta muốn làm gì thì làm, tuyệt đối không nên phản kháng.Những hành vi khác nhau của Bùi Nguyên Minh trước đây, đã đập vào mặt Thanh Linh quá nhiều rồi.Còn như hiện tại, Thanh Linh lại lần nữa nếm thử tư vị người trên người tại Kim Lăng, toàn tâm toàn ý muốn đem Bùi Nguyên Minh giẫm dưới lòng bàn chân.Bùi Nguyên Minh cười nhạt, không nói chuyện, mà nhìn Trịnh Tuyết Dương một chút.Anh hiện tại muốn biết, vợ cũ của mình đến cùng, chuẩn bị xử lý thế nào.Rốt cuộc, đối với Bùi Nguyên Minh mà nói, anh cũng không ngại khai chiến cùng Thanh Linh .Anh đánh vào mặt Thanh Linh, cũng không phải một hai lần.Trịnh Tuyết Dương xoa xoa thái dương, sau đó liếc Bùi Nguyên Minh ra hiệu vài cái, một vẻ thiên vị Thanh Linh nói: “Bùi Nguyên Minh, đêm hôm khuya khoắt, đừng làm ồn.”“Anh nói xin lỗi mẹ đi.”“Bất kể như thế nào, mẹ cũng là trưởng bối, làm cho mẹ tức giận là anh có lỗi.”Trịnh Khánh Vân cũng không ngừng liếc mắt ra hiệu với Bùi Nguyên Minh, nói: “Đúng vậy, anh rể, anh nên mềm lòng một lần đi.”Trịnh Tuấn cũng lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, nói xin lỗi đi.”Thanh Linh chỉ ra bên ngoài, quát lạnh nói: “Ta không muốn hắn nói xin lỗi, mà là muốn hắn xéo đi!”“Ngay bây giờ! Ngay lập tức! Ngay bây giờ!”“Và từ nay, đừng xuất hiện ở cổng Trịnh gia chúng ta nữa!”Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Mẹ, nếu làm sai thì phải thừa nhận, bị đánh thì phải đứng tại chỗ chú ý.”” Mẹ tốt xấu gì, cũng mở miệng tự nhận là một đại nhân vật trong xã hội thượng lưu.”“Tại sao mẹ còn không hiểu đạo lý này?”” Hôm nay, chuyện này dừng ở đây, là con nói…”“Ngươi nói?” Thanh Linh sửng sốt một chút, liền nổi lên cơn tanh bành.“Ngươi có tư cách gì mà nói ha không nói?”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: ” Con nói tại chỗ này, chuyện này chẳng những, dừng ở đây.”“Và ngày mai, con sẽ tái hôn với Tuyết Dương.”“Được rồi, tái hôn thì tái hôn…”Thanh Linh vô thức nói tiếp, nhưng nửa chừng, bà thím cảm thấy có gì đó không đúng, nên đột nhiên liền phản ứng lại.

Chương 4231