Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4235

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Được rồi, em đi ngủ, nhưng anh rể, anh phải uống sữa.”Trịnh Khánh Vân một mặt hồn nhiên.Bùi Nguyên Minh gật đầu, cầm lấy sữa uống hết, ợ một tiếng.Trịnh Khánh Vân hì hì cười một tiếng trước cảnh này rồi rời đi.Bùi Nguyên Minh cười cười đóng cửa lại, anh vừa định tắt đèn đi ngủ, lại có tiếng gõ cửa.Anh vô thức mở cửa ra, nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương mặc áo choàng tắm, trên tay cầm cốc sữa nóng, bước vào.Bùi Nguyên Minh nhìn cốc sữa trong tay Trịnh Tuyết Dương, lại nhìn thấy đôi chân dài lộ ra dưới áo choàng tắm, mí mắt nhảy dựng lên, không khỏi tiếp tục ợ lên một tiếng.Nhìn thấy cử chỉ có tật giật mình của Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tuyết Dương khẽ cau mày nói: ” Thế nào? Nơi này mà cũng có những nữ nhân khác nữa sao?”” Không có không có!”Bùi Nguyên Minh lắc đầu lia lịa.“Làm sao có thể có những nữ nhân khác được?”“Gia đình này không có người ngoài, đúng không?”“Thật không? Vậy em thế nào, lại nghe được hương vị sữa tắm?”” Chẳng lẽ cảm giác của em bị sai?”Trịnh Tuyết Dương lộ vẻ nghi hoặc, sau đó cảm thấy, có thể là do mình gần đây quá mệt mỏi, không được nghỉ ngơi tốt.Lúc này cô đưa ly sữa trong tay cho Bùi Nguyên Minh, nói: “Uống trước đi, em sẽ nói chuyện với anh.”Bùi Nguyên Minh khóe mắt co rụt lại: “Anh có thể không uống nữa được không?”“không thể!”Trịnh Tuyết Dương trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh.“Anh thử dám không uống xem sao!”Bùi Nguyên Minh cứng họng, chỉ có thể cầm cốc lên, vẻ mặt đau khổ đem ly sữa uống vào.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ngoan ngoãn uống sữa, Trịnh Tuyết Dương mới cười tủm tỉm nói: “Thế này mới ngoan.”” Mặt khác, chuyện mẹ vừa nói, anh không cần để ở trong lòng.”” Hai trăm triệu của Tân Soái Thương hội, em sẽ giải quyết.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Được rồi, em đi ngủ, nhưng anh rể, anh phải uống sữa.”Trịnh Khánh Vân một mặt hồn nhiên.Bùi Nguyên Minh gật đầu, cầm lấy sữa uống hết, ợ một tiếng.Trịnh Khánh Vân hì hì cười một tiếng trước cảnh này rồi rời đi.Bùi Nguyên Minh cười cười đóng cửa lại, anh vừa định tắt đèn đi ngủ, lại có tiếng gõ cửa.Anh vô thức mở cửa ra, nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương mặc áo choàng tắm, trên tay cầm cốc sữa nóng, bước vào.Bùi Nguyên Minh nhìn cốc sữa trong tay Trịnh Tuyết Dương, lại nhìn thấy đôi chân dài lộ ra dưới áo choàng tắm, mí mắt nhảy dựng lên, không khỏi tiếp tục ợ lên một tiếng.Nhìn thấy cử chỉ có tật giật mình của Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tuyết Dương khẽ cau mày nói: ” Thế nào? Nơi này mà cũng có những nữ nhân khác nữa sao?”” Không có không có!”Bùi Nguyên Minh lắc đầu lia lịa.“Làm sao có thể có những nữ nhân khác được?”“Gia đình này không có người ngoài, đúng không?”“Thật không? Vậy em thế nào, lại nghe được hương vị sữa tắm?”” Chẳng lẽ cảm giác của em bị sai?”Trịnh Tuyết Dương lộ vẻ nghi hoặc, sau đó cảm thấy, có thể là do mình gần đây quá mệt mỏi, không được nghỉ ngơi tốt.Lúc này cô đưa ly sữa trong tay cho Bùi Nguyên Minh, nói: “Uống trước đi, em sẽ nói chuyện với anh.”Bùi Nguyên Minh khóe mắt co rụt lại: “Anh có thể không uống nữa được không?”“không thể!”Trịnh Tuyết Dương trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh.“Anh thử dám không uống xem sao!”Bùi Nguyên Minh cứng họng, chỉ có thể cầm cốc lên, vẻ mặt đau khổ đem ly sữa uống vào.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ngoan ngoãn uống sữa, Trịnh Tuyết Dương mới cười tủm tỉm nói: “Thế này mới ngoan.”” Mặt khác, chuyện mẹ vừa nói, anh không cần để ở trong lòng.”” Hai trăm triệu của Tân Soái Thương hội, em sẽ giải quyết.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Được rồi, em đi ngủ, nhưng anh rể, anh phải uống sữa.”Trịnh Khánh Vân một mặt hồn nhiên.Bùi Nguyên Minh gật đầu, cầm lấy sữa uống hết, ợ một tiếng.Trịnh Khánh Vân hì hì cười một tiếng trước cảnh này rồi rời đi.Bùi Nguyên Minh cười cười đóng cửa lại, anh vừa định tắt đèn đi ngủ, lại có tiếng gõ cửa.Anh vô thức mở cửa ra, nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương mặc áo choàng tắm, trên tay cầm cốc sữa nóng, bước vào.Bùi Nguyên Minh nhìn cốc sữa trong tay Trịnh Tuyết Dương, lại nhìn thấy đôi chân dài lộ ra dưới áo choàng tắm, mí mắt nhảy dựng lên, không khỏi tiếp tục ợ lên một tiếng.Nhìn thấy cử chỉ có tật giật mình của Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tuyết Dương khẽ cau mày nói: ” Thế nào? Nơi này mà cũng có những nữ nhân khác nữa sao?”” Không có không có!”Bùi Nguyên Minh lắc đầu lia lịa.“Làm sao có thể có những nữ nhân khác được?”“Gia đình này không có người ngoài, đúng không?”“Thật không? Vậy em thế nào, lại nghe được hương vị sữa tắm?”” Chẳng lẽ cảm giác của em bị sai?”Trịnh Tuyết Dương lộ vẻ nghi hoặc, sau đó cảm thấy, có thể là do mình gần đây quá mệt mỏi, không được nghỉ ngơi tốt.Lúc này cô đưa ly sữa trong tay cho Bùi Nguyên Minh, nói: “Uống trước đi, em sẽ nói chuyện với anh.”Bùi Nguyên Minh khóe mắt co rụt lại: “Anh có thể không uống nữa được không?”“không thể!”Trịnh Tuyết Dương trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh.“Anh thử dám không uống xem sao!”Bùi Nguyên Minh cứng họng, chỉ có thể cầm cốc lên, vẻ mặt đau khổ đem ly sữa uống vào.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ngoan ngoãn uống sữa, Trịnh Tuyết Dương mới cười tủm tỉm nói: “Thế này mới ngoan.”” Mặt khác, chuyện mẹ vừa nói, anh không cần để ở trong lòng.”” Hai trăm triệu của Tân Soái Thương hội, em sẽ giải quyết.”

Chương 4235