Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4243

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nhưng vấn đề là, đầu năm nay, không phải cá nhân có võ lực giá trị cao, liền có thể muốn làm gì thì làm!Tại đầu năm nay, tiền tài, quyền lực, quan hệ, năng lượng, bối cảnh mới có thể đại biểu hết thảy.Họ Bùi có thể đánh thì như thế nào?Đánh gãy tay Nghiêm Dao thì đã sao?Lúc này không biết thấy tốt thì thôi đi, còn tiếp tục thách đấu tân chưởng môn nhân, ngay cả Tây Nam Thiên Môn Trại phía sau tân chưởng môn nhân cũng thách đấu.Cái hành động này, rõ ràng chính là tên nhà quê không có kiến thức.Cho dù họ Bùi có mấy phần bản lĩnh, có thể một người đánh mười người, nhưng vậy thì sao?Có thể đánh một trăm không?Chẳng lẽ, có thể đánh được một ngàn người sao?Và Trần Hồng Hiên cũng biết rằng, trong người Nghiêm Dao có giấu vũ khí!Họ Bùi cho dù thân thủ lợi hại hơn nữa, còn có thể mạnh hơn so với súng sao?Nói đùa!Mà Trần Hồng Mẫn cũng có phản ứng, dù sao cô ta cũng là thế hệ thứ hai từng nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng, vẫn là có mấy phần định lực.Sau khi thảo luận vài câu với các bạn nữ xung quanh, ánh mắt cô ta trở nên châm chọc.Đầu năm nay, không ít người không biết tiến, lui, cho rằng mình có chút bản lãnh.Nhưng đều không có ngoại lệ, những người này cuối cùng, đều được chết rất thảm, rất khó coi.Bùi Nguyên Minh mặc kệ Nghiêm Dao cùng những người khác, mà là nhẹ như mây gió đứng chắp tay sau lưng.Hôm nay anh đến đây là để đòi nợ.Nếu không hoàn toàn trấn áp Nghiêm Dao, hai trăm triệu này thật sự, không dễ dàng lấy được.“Woo-”Vài phút sau, liền thấy cửa lớn của Tân Soái Thương Hội, bị người một chân đá văng.Sau một khắc, hơn hai mươi người đàn ông mặc vest, tất cả đều lao ra với ống thép trên tay.Tiếp theo đó, xung quanh góc phố xuất hiện nhiều xe tải, khoảng chừng mười mấy chiếc.Trong mỗi chiếc xe tải, có gần mười người đang nhồi nhét.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nhưng vấn đề là, đầu năm nay, không phải cá nhân có võ lực giá trị cao, liền có thể muốn làm gì thì làm!Tại đầu năm nay, tiền tài, quyền lực, quan hệ, năng lượng, bối cảnh mới có thể đại biểu hết thảy.Họ Bùi có thể đánh thì như thế nào?Đánh gãy tay Nghiêm Dao thì đã sao?Lúc này không biết thấy tốt thì thôi đi, còn tiếp tục thách đấu tân chưởng môn nhân, ngay cả Tây Nam Thiên Môn Trại phía sau tân chưởng môn nhân cũng thách đấu.Cái hành động này, rõ ràng chính là tên nhà quê không có kiến thức.Cho dù họ Bùi có mấy phần bản lĩnh, có thể một người đánh mười người, nhưng vậy thì sao?Có thể đánh một trăm không?Chẳng lẽ, có thể đánh được một ngàn người sao?Và Trần Hồng Hiên cũng biết rằng, trong người Nghiêm Dao có giấu vũ khí!Họ Bùi cho dù thân thủ lợi hại hơn nữa, còn có thể mạnh hơn so với súng sao?Nói đùa!Mà Trần Hồng Mẫn cũng có phản ứng, dù sao cô ta cũng là thế hệ thứ hai từng nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng, vẫn là có mấy phần định lực.Sau khi thảo luận vài câu với các bạn nữ xung quanh, ánh mắt cô ta trở nên châm chọc.Đầu năm nay, không ít người không biết tiến, lui, cho rằng mình có chút bản lãnh.Nhưng đều không có ngoại lệ, những người này cuối cùng, đều được chết rất thảm, rất khó coi.Bùi Nguyên Minh mặc kệ Nghiêm Dao cùng những người khác, mà là nhẹ như mây gió đứng chắp tay sau lưng.Hôm nay anh đến đây là để đòi nợ.Nếu không hoàn toàn trấn áp Nghiêm Dao, hai trăm triệu này thật sự, không dễ dàng lấy được.“Woo-”Vài phút sau, liền thấy cửa lớn của Tân Soái Thương Hội, bị người một chân đá văng.Sau một khắc, hơn hai mươi người đàn ông mặc vest, tất cả đều lao ra với ống thép trên tay.Tiếp theo đó, xung quanh góc phố xuất hiện nhiều xe tải, khoảng chừng mười mấy chiếc.Trong mỗi chiếc xe tải, có gần mười người đang nhồi nhét.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nhưng vấn đề là, đầu năm nay, không phải cá nhân có võ lực giá trị cao, liền có thể muốn làm gì thì làm!Tại đầu năm nay, tiền tài, quyền lực, quan hệ, năng lượng, bối cảnh mới có thể đại biểu hết thảy.Họ Bùi có thể đánh thì như thế nào?Đánh gãy tay Nghiêm Dao thì đã sao?Lúc này không biết thấy tốt thì thôi đi, còn tiếp tục thách đấu tân chưởng môn nhân, ngay cả Tây Nam Thiên Môn Trại phía sau tân chưởng môn nhân cũng thách đấu.Cái hành động này, rõ ràng chính là tên nhà quê không có kiến thức.Cho dù họ Bùi có mấy phần bản lĩnh, có thể một người đánh mười người, nhưng vậy thì sao?Có thể đánh một trăm không?Chẳng lẽ, có thể đánh được một ngàn người sao?Và Trần Hồng Hiên cũng biết rằng, trong người Nghiêm Dao có giấu vũ khí!Họ Bùi cho dù thân thủ lợi hại hơn nữa, còn có thể mạnh hơn so với súng sao?Nói đùa!Mà Trần Hồng Mẫn cũng có phản ứng, dù sao cô ta cũng là thế hệ thứ hai từng nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng, vẫn là có mấy phần định lực.Sau khi thảo luận vài câu với các bạn nữ xung quanh, ánh mắt cô ta trở nên châm chọc.Đầu năm nay, không ít người không biết tiến, lui, cho rằng mình có chút bản lãnh.Nhưng đều không có ngoại lệ, những người này cuối cùng, đều được chết rất thảm, rất khó coi.Bùi Nguyên Minh mặc kệ Nghiêm Dao cùng những người khác, mà là nhẹ như mây gió đứng chắp tay sau lưng.Hôm nay anh đến đây là để đòi nợ.Nếu không hoàn toàn trấn áp Nghiêm Dao, hai trăm triệu này thật sự, không dễ dàng lấy được.“Woo-”Vài phút sau, liền thấy cửa lớn của Tân Soái Thương Hội, bị người một chân đá văng.Sau một khắc, hơn hai mươi người đàn ông mặc vest, tất cả đều lao ra với ống thép trên tay.Tiếp theo đó, xung quanh góc phố xuất hiện nhiều xe tải, khoảng chừng mười mấy chiếc.Trong mỗi chiếc xe tải, có gần mười người đang nhồi nhét.

Chương 4243