Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4249

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  ” Để ta mở mang kiến thức một chút?”Bùi Nguyên Minh lấy khăn giấy ướt lau ngón tay, vẻ mặt rất bình thản, nhưng lời anh nói, lại khiến mi mắt Nghiêm Dao nhảy lên không biết mệt.Còn Trần Hồng Mẫn và những mỹ nữ khác, thì ngây ngôc nhìn chằm chằm cảnh này, tan nát cõi lòng!Những đại cao thủ mà họ luôn ngưỡng mộ, cũng không bằng con chó trước mặt Bùi Nguyên Minh!Về phần Trần Hồng Hiên, lúc này hắn cũng không biết nên biểu hiện như thế nào cho có khí phách.Hắn vốn là muốn dùng tay của Nghiêm Dao, chà đạp đến chết con rể cửa dám cùng hắn tranh đoạt nữ nhân.Nhưng bây giờ, không chỉ giẫm không thành, Nghiêm Dao còn bị hành hạ đến mức này.Nhưng hắn là thiếu đông gia của tập đoàn Trung Thiên!Làm thế nào có thể rơi đến nước này?Cảm xúc không cam lòng nổi lên, Trần Hồng Hiên nghiến răng nghiến lợi, thì thào mở miệng nói: “Coi như ngươi. thật có thể đánh thì đã sao?”“Có thể đánh ra khối tài sản gần chục tỷ, tương tự như tập đoàn Trung Thiên của chúng ta sao?”“Cái thời đại gì, thân thủ cho dù tốt, ngươi so với súng ống có thể tốt hơn sao?”Trần Hồng Hiên càng tự an ủi, trong lòng lại càng khó chịu.Nhất là khi nhìn thấy những nữ tử bên cạnh, giờ phút này nhìn Bùi Nguyên Minh, trong mắt tràn ngập sùng bái cùng kính nể, Trần Hồng Hiên chỉ cảm thấy trong lòng, như có một con kiến đang cắn xé tim mình, khiến hắn vô cùng đau đớn, hành hạ vô cùng.Hắn tự lẩm bẩm: “Không thể! Không có khả năng!”Trước cổng Tân Soái Thương hội, Bùi Nguyên Minh một chân giẫm lên mặt Nghiêm Dao, thản nhiên nói: “Gọi người!”“Phân đà Kim Lăng, ngươi có thể gọi tới tất cả mọi người.”“Nếu không được, cứ gọi người Tây Nam Thiên Môn Trại của ngươi.”“Nhanh một chút.”” Đại ca, Bùi Thiếu…”“Ta không thể động, thật không thể gọi người!”Nghiêm Dao suýt nữa bật khóc.Hắn đúng là đệ tử ngoại môn của Tây Nam Thiên Môn Trại, nhưng nói trắng ra, hắn chỉ là đệ tử ngoại môn tương đối tốt mà thôi.Hắn có tư cách gì gọi phân đà Kim Lăng, thậm chí gọi người từ Tây Nam Thiên Môn Trại tới làm côn đồ?

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  ” Để ta mở mang kiến thức một chút?”Bùi Nguyên Minh lấy khăn giấy ướt lau ngón tay, vẻ mặt rất bình thản, nhưng lời anh nói, lại khiến mi mắt Nghiêm Dao nhảy lên không biết mệt.Còn Trần Hồng Mẫn và những mỹ nữ khác, thì ngây ngôc nhìn chằm chằm cảnh này, tan nát cõi lòng!Những đại cao thủ mà họ luôn ngưỡng mộ, cũng không bằng con chó trước mặt Bùi Nguyên Minh!Về phần Trần Hồng Hiên, lúc này hắn cũng không biết nên biểu hiện như thế nào cho có khí phách.Hắn vốn là muốn dùng tay của Nghiêm Dao, chà đạp đến chết con rể cửa dám cùng hắn tranh đoạt nữ nhân.Nhưng bây giờ, không chỉ giẫm không thành, Nghiêm Dao còn bị hành hạ đến mức này.Nhưng hắn là thiếu đông gia của tập đoàn Trung Thiên!Làm thế nào có thể rơi đến nước này?Cảm xúc không cam lòng nổi lên, Trần Hồng Hiên nghiến răng nghiến lợi, thì thào mở miệng nói: “Coi như ngươi. thật có thể đánh thì đã sao?”“Có thể đánh ra khối tài sản gần chục tỷ, tương tự như tập đoàn Trung Thiên của chúng ta sao?”“Cái thời đại gì, thân thủ cho dù tốt, ngươi so với súng ống có thể tốt hơn sao?”Trần Hồng Hiên càng tự an ủi, trong lòng lại càng khó chịu.Nhất là khi nhìn thấy những nữ tử bên cạnh, giờ phút này nhìn Bùi Nguyên Minh, trong mắt tràn ngập sùng bái cùng kính nể, Trần Hồng Hiên chỉ cảm thấy trong lòng, như có một con kiến đang cắn xé tim mình, khiến hắn vô cùng đau đớn, hành hạ vô cùng.Hắn tự lẩm bẩm: “Không thể! Không có khả năng!”Trước cổng Tân Soái Thương hội, Bùi Nguyên Minh một chân giẫm lên mặt Nghiêm Dao, thản nhiên nói: “Gọi người!”“Phân đà Kim Lăng, ngươi có thể gọi tới tất cả mọi người.”“Nếu không được, cứ gọi người Tây Nam Thiên Môn Trại của ngươi.”“Nhanh một chút.”” Đại ca, Bùi Thiếu…”“Ta không thể động, thật không thể gọi người!”Nghiêm Dao suýt nữa bật khóc.Hắn đúng là đệ tử ngoại môn của Tây Nam Thiên Môn Trại, nhưng nói trắng ra, hắn chỉ là đệ tử ngoại môn tương đối tốt mà thôi.Hắn có tư cách gì gọi phân đà Kim Lăng, thậm chí gọi người từ Tây Nam Thiên Môn Trại tới làm côn đồ?

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  ” Để ta mở mang kiến thức một chút?”Bùi Nguyên Minh lấy khăn giấy ướt lau ngón tay, vẻ mặt rất bình thản, nhưng lời anh nói, lại khiến mi mắt Nghiêm Dao nhảy lên không biết mệt.Còn Trần Hồng Mẫn và những mỹ nữ khác, thì ngây ngôc nhìn chằm chằm cảnh này, tan nát cõi lòng!Những đại cao thủ mà họ luôn ngưỡng mộ, cũng không bằng con chó trước mặt Bùi Nguyên Minh!Về phần Trần Hồng Hiên, lúc này hắn cũng không biết nên biểu hiện như thế nào cho có khí phách.Hắn vốn là muốn dùng tay của Nghiêm Dao, chà đạp đến chết con rể cửa dám cùng hắn tranh đoạt nữ nhân.Nhưng bây giờ, không chỉ giẫm không thành, Nghiêm Dao còn bị hành hạ đến mức này.Nhưng hắn là thiếu đông gia của tập đoàn Trung Thiên!Làm thế nào có thể rơi đến nước này?Cảm xúc không cam lòng nổi lên, Trần Hồng Hiên nghiến răng nghiến lợi, thì thào mở miệng nói: “Coi như ngươi. thật có thể đánh thì đã sao?”“Có thể đánh ra khối tài sản gần chục tỷ, tương tự như tập đoàn Trung Thiên của chúng ta sao?”“Cái thời đại gì, thân thủ cho dù tốt, ngươi so với súng ống có thể tốt hơn sao?”Trần Hồng Hiên càng tự an ủi, trong lòng lại càng khó chịu.Nhất là khi nhìn thấy những nữ tử bên cạnh, giờ phút này nhìn Bùi Nguyên Minh, trong mắt tràn ngập sùng bái cùng kính nể, Trần Hồng Hiên chỉ cảm thấy trong lòng, như có một con kiến đang cắn xé tim mình, khiến hắn vô cùng đau đớn, hành hạ vô cùng.Hắn tự lẩm bẩm: “Không thể! Không có khả năng!”Trước cổng Tân Soái Thương hội, Bùi Nguyên Minh một chân giẫm lên mặt Nghiêm Dao, thản nhiên nói: “Gọi người!”“Phân đà Kim Lăng, ngươi có thể gọi tới tất cả mọi người.”“Nếu không được, cứ gọi người Tây Nam Thiên Môn Trại của ngươi.”“Nhanh một chút.”” Đại ca, Bùi Thiếu…”“Ta không thể động, thật không thể gọi người!”Nghiêm Dao suýt nữa bật khóc.Hắn đúng là đệ tử ngoại môn của Tây Nam Thiên Môn Trại, nhưng nói trắng ra, hắn chỉ là đệ tử ngoại môn tương đối tốt mà thôi.Hắn có tư cách gì gọi phân đà Kim Lăng, thậm chí gọi người từ Tây Nam Thiên Môn Trại tới làm côn đồ?

Chương 4249