Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4266
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rất nhanh, Lâm Mạn Dao kịp phản ứng.Cô nhận ra, mình vừa bị một tên nhà quê dọa cho sợ hãi, lúc này Lâm Mạn Dao vừa xấu hổ vừa tức giận.“Họ Bùi, ta không biết sự tự tin của ngươi từ đâu, mà giả bộ trước mặt ta!”“Nhưng ta nói cho ngươi biết, giả vờ là vô dụng!”“Trước mặt chúng ta, là những người thực sự giàu có, trước mặt người thượng đẳng, chút tự tôn giả vờ ấy của ngươi, chỉ bị chúng ta xem như đồ chơi để chà đạp mà thôi!”“Còn ta nói cho ngươi biết, không chỉ có ta, mà tất cả mọi người trong bữa tiệc tối nay, đều sẽ không đồng ý ngươi ở cùng Tuyết Dương!”” Ngươi không đến thì quên đi thôi!”” Đã ngươi hôm nay, mặt dạn mày dày tới tham gia bữa tiệc của chúng ta!”” Như vậy mặt mũi của ngươi, nhất định sẽ bị đánh sưng!”Nói đến đây, trong mắt Lâm Mạn Dao tràn đầy vẻ giễu cợt và kiên quyết.Hội sở Giang Nam, Phòng Vip số 888 trên tầng hai.Khi Bùi Nguyên Minh mở cánh cửa sang trọng bước vào, liền nhìn thấy khoảng hơn chục nam nữ mặc quần áo tung cẩu đang tụ tập.Mỗi người trong số những người này, đều phục trang đẹp đẽ, mà biểu lộ lại một vẻ mặt hưng phấn.Nữ trên cổ đều đeo châu báu láp lánh, đàn ông thì trên cổ tay, là những chiếc đồng hồ Đại Kim sáng lóa kim quang.Tựu trung lại, khí tức trên thân những người này toát ra là giàu sang quyền quý, tức là xa hoa, tức là người lạ không nên vào.Khi Trịnh Tuyết Dương và nhóm của cô ấy xuất hiện, tất cả mọi người có mặt đều quay đầu sang một bên.Khi mọi người nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương, ánh mắt đều hơi sáng lên.Vài nam tử tuổi trẻ tài cao, tóc cắt tỉa vô cùng thẳng, ánh mắt bên trong càng là không chút kiêng kỵ, mang theo vài phần ý tứ sâu xa.Rõ ràng, một mỹ nhân như Trịnh Tuyết Dương là rất hiếm, kể cả ở một kinh đô cổ kính của Lục triều Kim Lăng.“Tuyết Dương, Mạn Dao, Tiểu Kỳ, các người tới rồi à?”Lúc này, một thanh niên hơi hói đầu cười một tiếng, sải bước đi tới.Hắn ta mặt mũi không ưa nhìn, cũng không tính là thẳng tắp, nhưng trên thân toàn đồ hiệu nổi tiếng, mặt mũi còn bóng mỡ, trên tay có đeo vài chiếc nhẫn Đại Kim, trông anh ta chẳng khác gì một nhà giàu mới nổi.“La công tử, trang phục của ngươi thật cao cấp.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rất nhanh, Lâm Mạn Dao kịp phản ứng.Cô nhận ra, mình vừa bị một tên nhà quê dọa cho sợ hãi, lúc này Lâm Mạn Dao vừa xấu hổ vừa tức giận.“Họ Bùi, ta không biết sự tự tin của ngươi từ đâu, mà giả bộ trước mặt ta!”“Nhưng ta nói cho ngươi biết, giả vờ là vô dụng!”“Trước mặt chúng ta, là những người thực sự giàu có, trước mặt người thượng đẳng, chút tự tôn giả vờ ấy của ngươi, chỉ bị chúng ta xem như đồ chơi để chà đạp mà thôi!”“Còn ta nói cho ngươi biết, không chỉ có ta, mà tất cả mọi người trong bữa tiệc tối nay, đều sẽ không đồng ý ngươi ở cùng Tuyết Dương!”” Ngươi không đến thì quên đi thôi!”” Đã ngươi hôm nay, mặt dạn mày dày tới tham gia bữa tiệc của chúng ta!”” Như vậy mặt mũi của ngươi, nhất định sẽ bị đánh sưng!”Nói đến đây, trong mắt Lâm Mạn Dao tràn đầy vẻ giễu cợt và kiên quyết.Hội sở Giang Nam, Phòng Vip số 888 trên tầng hai.Khi Bùi Nguyên Minh mở cánh cửa sang trọng bước vào, liền nhìn thấy khoảng hơn chục nam nữ mặc quần áo tung cẩu đang tụ tập.Mỗi người trong số những người này, đều phục trang đẹp đẽ, mà biểu lộ lại một vẻ mặt hưng phấn.Nữ trên cổ đều đeo châu báu láp lánh, đàn ông thì trên cổ tay, là những chiếc đồng hồ Đại Kim sáng lóa kim quang.Tựu trung lại, khí tức trên thân những người này toát ra là giàu sang quyền quý, tức là xa hoa, tức là người lạ không nên vào.Khi Trịnh Tuyết Dương và nhóm của cô ấy xuất hiện, tất cả mọi người có mặt đều quay đầu sang một bên.Khi mọi người nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương, ánh mắt đều hơi sáng lên.Vài nam tử tuổi trẻ tài cao, tóc cắt tỉa vô cùng thẳng, ánh mắt bên trong càng là không chút kiêng kỵ, mang theo vài phần ý tứ sâu xa.Rõ ràng, một mỹ nhân như Trịnh Tuyết Dương là rất hiếm, kể cả ở một kinh đô cổ kính của Lục triều Kim Lăng.“Tuyết Dương, Mạn Dao, Tiểu Kỳ, các người tới rồi à?”Lúc này, một thanh niên hơi hói đầu cười một tiếng, sải bước đi tới.Hắn ta mặt mũi không ưa nhìn, cũng không tính là thẳng tắp, nhưng trên thân toàn đồ hiệu nổi tiếng, mặt mũi còn bóng mỡ, trên tay có đeo vài chiếc nhẫn Đại Kim, trông anh ta chẳng khác gì một nhà giàu mới nổi.“La công tử, trang phục của ngươi thật cao cấp.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rất nhanh, Lâm Mạn Dao kịp phản ứng.Cô nhận ra, mình vừa bị một tên nhà quê dọa cho sợ hãi, lúc này Lâm Mạn Dao vừa xấu hổ vừa tức giận.“Họ Bùi, ta không biết sự tự tin của ngươi từ đâu, mà giả bộ trước mặt ta!”“Nhưng ta nói cho ngươi biết, giả vờ là vô dụng!”“Trước mặt chúng ta, là những người thực sự giàu có, trước mặt người thượng đẳng, chút tự tôn giả vờ ấy của ngươi, chỉ bị chúng ta xem như đồ chơi để chà đạp mà thôi!”“Còn ta nói cho ngươi biết, không chỉ có ta, mà tất cả mọi người trong bữa tiệc tối nay, đều sẽ không đồng ý ngươi ở cùng Tuyết Dương!”” Ngươi không đến thì quên đi thôi!”” Đã ngươi hôm nay, mặt dạn mày dày tới tham gia bữa tiệc của chúng ta!”” Như vậy mặt mũi của ngươi, nhất định sẽ bị đánh sưng!”Nói đến đây, trong mắt Lâm Mạn Dao tràn đầy vẻ giễu cợt và kiên quyết.Hội sở Giang Nam, Phòng Vip số 888 trên tầng hai.Khi Bùi Nguyên Minh mở cánh cửa sang trọng bước vào, liền nhìn thấy khoảng hơn chục nam nữ mặc quần áo tung cẩu đang tụ tập.Mỗi người trong số những người này, đều phục trang đẹp đẽ, mà biểu lộ lại một vẻ mặt hưng phấn.Nữ trên cổ đều đeo châu báu láp lánh, đàn ông thì trên cổ tay, là những chiếc đồng hồ Đại Kim sáng lóa kim quang.Tựu trung lại, khí tức trên thân những người này toát ra là giàu sang quyền quý, tức là xa hoa, tức là người lạ không nên vào.Khi Trịnh Tuyết Dương và nhóm của cô ấy xuất hiện, tất cả mọi người có mặt đều quay đầu sang một bên.Khi mọi người nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương, ánh mắt đều hơi sáng lên.Vài nam tử tuổi trẻ tài cao, tóc cắt tỉa vô cùng thẳng, ánh mắt bên trong càng là không chút kiêng kỵ, mang theo vài phần ý tứ sâu xa.Rõ ràng, một mỹ nhân như Trịnh Tuyết Dương là rất hiếm, kể cả ở một kinh đô cổ kính của Lục triều Kim Lăng.“Tuyết Dương, Mạn Dao, Tiểu Kỳ, các người tới rồi à?”Lúc này, một thanh niên hơi hói đầu cười một tiếng, sải bước đi tới.Hắn ta mặt mũi không ưa nhìn, cũng không tính là thẳng tắp, nhưng trên thân toàn đồ hiệu nổi tiếng, mặt mũi còn bóng mỡ, trên tay có đeo vài chiếc nhẫn Đại Kim, trông anh ta chẳng khác gì một nhà giàu mới nổi.“La công tử, trang phục của ngươi thật cao cấp.”