Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4322
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nếu nói về điều này, anh sẽ phải lôi hai người phụ nữ Dương Huyền Trân và Nguyễn Khả Khả ra, lúc đó thì …Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh trực tiếp mắt nhìn mũi, mũi nhìn đất, trong lòng quyết định bỏ đi đề tài này.Sau đó nở một nụ cười nhạt, anh xoay người rời khỏi phòng Trịnh Tuyết Dương.Nhìn thấy động tác của Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tuyết Dương khịt mũi hừ một tiếng, nàng luôn cảm thấy, gia hỏa này đêm nay, đặc biệt chột dạ.…Sáng sớm hôm sau, Bùi Nguyên Minh chuẩn bị đi ra ngoài điều tra chuyện Kim gia một chút.Chỉ là, trước khi ra khỏi nhà, một cuộc gọi đến.Bùi Nguyên Minh nhìn một cái, liền nhận điện thoại.“Bùi Nguyên Minh, nếu tôi không gọi điện thoại cho anh, anh chẳng lẽ, sẽ không chủ động liên hệ người bạn này của anh sao?”Một giọng nói ngọt ngào vang lên trong điện thoại, Tạ Mộng Dao.“Tạ tiểu thư?” Bùi Nguyên Minh sửng sốt, không ngờ Tạ Mộng Dao mới sáng sớm, đã gọi điện thoại cho mình.“Anh là tiểu thư mới đúng, chẳng lẽ anh không được gọi tên tôi được sao?” Giọng nói của Tạ Mộng Dao mang theo vài phần trêu chọc.“Được rồi, Mộng Dao.” Bùi Nguyên Minh cũng không khách khí, “Không biết sáng nay gọi điện thoại cho tôi, cô có cái gì chỉ giáo sao?Bùi Nguyên Minh biết rõ, những người như Tạ Mộng Dao, nhất định vô sự không đăng tam bảo điện(không có việc quan trọng không lộ diện).Cũng không thể mới sáng sớm, lại hẹn mình đi uống trà, đúng không?“Thực ra, tôi đã rất quan tâm đến anh, kể từ lần gặp nhau ở sân bay.”“Ta cũng đặc biệt phái người, đi theo anh.”Tạ Mộng Dao cũng không có giấu giếm.” Dù sao, tôi cũng phải phòng ngừa, anh là người hữu tâm, được phái tới đối phó với tôi.”“Về việc này, tôi xin lỗi anh, Bùi Thiếu.”Bùi Nguyên Minh cười nói: “Không sao, tôi có thể hiểu được.”Dù sao, mình ở trên máy bay tìm được thuốc súng C4, chuyện này nghĩ thế nào, đều có chút quá mức trùng hợp.Tạ Mộng Dao phái người đi theo anh điều tra một hai, cũng là bình thường.“Vì vậy, về cơ bản, tôi đã biết tất cả mọi thứ về anh những ngày qua.”“Sau đó thì sao?” Bùi Nguyên Minh rất có hứng thú.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nếu nói về điều này, anh sẽ phải lôi hai người phụ nữ Dương Huyền Trân và Nguyễn Khả Khả ra, lúc đó thì …Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh trực tiếp mắt nhìn mũi, mũi nhìn đất, trong lòng quyết định bỏ đi đề tài này.Sau đó nở một nụ cười nhạt, anh xoay người rời khỏi phòng Trịnh Tuyết Dương.Nhìn thấy động tác của Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tuyết Dương khịt mũi hừ một tiếng, nàng luôn cảm thấy, gia hỏa này đêm nay, đặc biệt chột dạ.…Sáng sớm hôm sau, Bùi Nguyên Minh chuẩn bị đi ra ngoài điều tra chuyện Kim gia một chút.Chỉ là, trước khi ra khỏi nhà, một cuộc gọi đến.Bùi Nguyên Minh nhìn một cái, liền nhận điện thoại.“Bùi Nguyên Minh, nếu tôi không gọi điện thoại cho anh, anh chẳng lẽ, sẽ không chủ động liên hệ người bạn này của anh sao?”Một giọng nói ngọt ngào vang lên trong điện thoại, Tạ Mộng Dao.“Tạ tiểu thư?” Bùi Nguyên Minh sửng sốt, không ngờ Tạ Mộng Dao mới sáng sớm, đã gọi điện thoại cho mình.“Anh là tiểu thư mới đúng, chẳng lẽ anh không được gọi tên tôi được sao?” Giọng nói của Tạ Mộng Dao mang theo vài phần trêu chọc.“Được rồi, Mộng Dao.” Bùi Nguyên Minh cũng không khách khí, “Không biết sáng nay gọi điện thoại cho tôi, cô có cái gì chỉ giáo sao?Bùi Nguyên Minh biết rõ, những người như Tạ Mộng Dao, nhất định vô sự không đăng tam bảo điện(không có việc quan trọng không lộ diện).Cũng không thể mới sáng sớm, lại hẹn mình đi uống trà, đúng không?“Thực ra, tôi đã rất quan tâm đến anh, kể từ lần gặp nhau ở sân bay.”“Ta cũng đặc biệt phái người, đi theo anh.”Tạ Mộng Dao cũng không có giấu giếm.” Dù sao, tôi cũng phải phòng ngừa, anh là người hữu tâm, được phái tới đối phó với tôi.”“Về việc này, tôi xin lỗi anh, Bùi Thiếu.”Bùi Nguyên Minh cười nói: “Không sao, tôi có thể hiểu được.”Dù sao, mình ở trên máy bay tìm được thuốc súng C4, chuyện này nghĩ thế nào, đều có chút quá mức trùng hợp.Tạ Mộng Dao phái người đi theo anh điều tra một hai, cũng là bình thường.“Vì vậy, về cơ bản, tôi đã biết tất cả mọi thứ về anh những ngày qua.”“Sau đó thì sao?” Bùi Nguyên Minh rất có hứng thú.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nếu nói về điều này, anh sẽ phải lôi hai người phụ nữ Dương Huyền Trân và Nguyễn Khả Khả ra, lúc đó thì …Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh trực tiếp mắt nhìn mũi, mũi nhìn đất, trong lòng quyết định bỏ đi đề tài này.Sau đó nở một nụ cười nhạt, anh xoay người rời khỏi phòng Trịnh Tuyết Dương.Nhìn thấy động tác của Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tuyết Dương khịt mũi hừ một tiếng, nàng luôn cảm thấy, gia hỏa này đêm nay, đặc biệt chột dạ.…Sáng sớm hôm sau, Bùi Nguyên Minh chuẩn bị đi ra ngoài điều tra chuyện Kim gia một chút.Chỉ là, trước khi ra khỏi nhà, một cuộc gọi đến.Bùi Nguyên Minh nhìn một cái, liền nhận điện thoại.“Bùi Nguyên Minh, nếu tôi không gọi điện thoại cho anh, anh chẳng lẽ, sẽ không chủ động liên hệ người bạn này của anh sao?”Một giọng nói ngọt ngào vang lên trong điện thoại, Tạ Mộng Dao.“Tạ tiểu thư?” Bùi Nguyên Minh sửng sốt, không ngờ Tạ Mộng Dao mới sáng sớm, đã gọi điện thoại cho mình.“Anh là tiểu thư mới đúng, chẳng lẽ anh không được gọi tên tôi được sao?” Giọng nói của Tạ Mộng Dao mang theo vài phần trêu chọc.“Được rồi, Mộng Dao.” Bùi Nguyên Minh cũng không khách khí, “Không biết sáng nay gọi điện thoại cho tôi, cô có cái gì chỉ giáo sao?Bùi Nguyên Minh biết rõ, những người như Tạ Mộng Dao, nhất định vô sự không đăng tam bảo điện(không có việc quan trọng không lộ diện).Cũng không thể mới sáng sớm, lại hẹn mình đi uống trà, đúng không?“Thực ra, tôi đã rất quan tâm đến anh, kể từ lần gặp nhau ở sân bay.”“Ta cũng đặc biệt phái người, đi theo anh.”Tạ Mộng Dao cũng không có giấu giếm.” Dù sao, tôi cũng phải phòng ngừa, anh là người hữu tâm, được phái tới đối phó với tôi.”“Về việc này, tôi xin lỗi anh, Bùi Thiếu.”Bùi Nguyên Minh cười nói: “Không sao, tôi có thể hiểu được.”Dù sao, mình ở trên máy bay tìm được thuốc súng C4, chuyện này nghĩ thế nào, đều có chút quá mức trùng hợp.Tạ Mộng Dao phái người đi theo anh điều tra một hai, cũng là bình thường.“Vì vậy, về cơ bản, tôi đã biết tất cả mọi thứ về anh những ngày qua.”“Sau đó thì sao?” Bùi Nguyên Minh rất có hứng thú.