Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 435 6
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nói xong, cô lại nhìn Kim Na Na nghiêm túc, chân thành nói: “Na Na, cô cũng nghe lời tôi khuyên, cô thật tốt xin lỗi Bùi Nguyên Minh, chuyện này coi như đi qua, được hay không?”Hiển nhiên cô biết, lấy thủ đoạn của Bùi Nguyên Minh, để sa thải Kim Na Na, chỉ đơn giản là giơ đt lên.Thật đáng tiếc, khi lòng tốt của cô lại trở thành sự che chở cho Bùi Nguyên Minh trong mắt Kim Na Na.Kim Na Na lúc này, mũi không phải mũi, mắt cũng không phải mắt, lạnh lùng nói: “Tuyết Dương, xin lỗi tên phế vật này sao? Não của cô không sao chứ?”“Tôi nói cho cô biết, cô muốn tôi xin lỗi sao?”“Trừ khi hắn trở thành ngôi mộ!”Khi nghe thấy lời của Kim Na Na, một nhóm nữ nhân viên xinh đẹp xung quanh đều bật cười.Tất cả đều tỏ vẻ khinh thường, cho rằng Bùi Nguyên Minh quá tự cao tự đại.Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới Kim Na Na, liếc mắt một cái liền cười nhìn Triệu thống đốc: “Xem ra quý ngân hàng, sẽ không cho ta mặt mũi.”“Tập Đoàn Thiện Nhân ở Lĩnh Nam xa xôi, quả nhiên không cách nào đưa bàn tay tới được Kim Lăng.”” Lực uy hiếp không đủ.”Thống đốc Triệu từ chối cho ý kiến nói: “Xác thực không đủ.”“Như thế này, có đủ hay không?”Bùi Nguyên Minh thờ ơ lấy ra một tấm danh thiếp, ném vào mặt Thống đốc Triệu một cái “bốp”.Đệ nhất đại sư Phong Thủy Trương Thiên Chính, Kim Lăng.Khuôn mặt của Thống đốc Triệu hơi thay đổi.“Không đủ?”” Vậy liền một cái khác.”Bùi Nguyên Minh lấy ra tấm danh thiếp thứ hai, ném vào mặt Thống đốc Triệu một cái “bốp”.Ẩn thế Hình gia, Hình Hoàng Ích.Khuôn mặt của Thống đốc Triệu lại thay đổi.“Còn chưa đủ sao?”“Xem ra, chổ chống lưng của Thống đốc Triệu rất cứng.”Bùi Nguyên Minh nhẹ nhàng lấy ra tấm danh thiếp cuối cùng, nện vào mặt Thống đốc Triệu một cái “bốp”.Phía trên chỉ có ba chữ mang theo mùi hương, Tạ Mộng Dao.Khoảnh khắc nhìn thấy ba chữ này, Triệu Thống đốc toàn thân run lên, suýt nữa ngã xuống đất.Hắn kinh ngạc nhìn Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên hắn không cho rằng, tên này lại có quan hệ với ẩn thế Hình gia, Tạ Môn Kim Lăng.
Nói xong, cô lại nhìn Kim Na Na nghiêm túc, chân thành nói: “Na Na, cô cũng nghe lời tôi khuyên, cô thật tốt xin lỗi Bùi Nguyên Minh, chuyện này coi như đi qua, được hay không?”
Hiển nhiên cô biết, lấy thủ đoạn của Bùi Nguyên Minh, để sa thải Kim Na Na, chỉ đơn giản là giơ đt lên.
Thật đáng tiếc, khi lòng tốt của cô lại trở thành sự che chở cho Bùi Nguyên Minh trong mắt Kim Na Na.
Kim Na Na lúc này, mũi không phải mũi, mắt cũng không phải mắt, lạnh lùng nói: “Tuyết Dương, xin lỗi tên phế vật này sao? Não của cô không sao chứ?”
“Tôi nói cho cô biết, cô muốn tôi xin lỗi sao?”
“Trừ khi hắn trở thành ngôi mộ!”
Khi nghe thấy lời của Kim Na Na, một nhóm nữ nhân viên xinh đẹp xung quanh đều bật cười.
Tất cả đều tỏ vẻ khinh thường, cho rằng Bùi Nguyên Minh quá tự cao tự đại.
Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới Kim Na Na, liếc mắt một cái liền cười nhìn Triệu thống đốc: “Xem ra quý ngân hàng, sẽ không cho ta mặt mũi.”
“Tập Đoàn Thiện Nhân ở Lĩnh Nam xa xôi, quả nhiên không cách nào đưa bàn tay tới được Kim Lăng.”
” Lực uy hiếp không đủ.”
Thống đốc Triệu từ chối cho ý kiến nói: “Xác thực không đủ.”
“Như thế này, có đủ hay không?”
Bùi Nguyên Minh thờ ơ lấy ra một tấm danh thiếp, ném vào mặt Thống đốc Triệu một cái “bốp”.
Đệ nhất đại sư Phong Thủy Trương Thiên Chính, Kim Lăng.
Khuôn mặt của Thống đốc Triệu hơi thay đổi.
“Không đủ?”
” Vậy liền một cái khác.”
Bùi Nguyên Minh lấy ra tấm danh thiếp thứ hai, ném vào mặt Thống đốc Triệu một cái “bốp”.
Ẩn thế Hình gia, Hình Hoàng Ích.
Khuôn mặt của Thống đốc Triệu lại thay đổi.
“Còn chưa đủ sao?”
“Xem ra, chổ chống lưng của Thống đốc Triệu rất cứng.”
Bùi Nguyên Minh nhẹ nhàng lấy ra tấm danh thiếp cuối cùng, nện vào mặt Thống đốc Triệu một cái “bốp”.
Phía trên chỉ có ba chữ mang theo mùi hương, Tạ Mộng Dao.
Khoảnh khắc nhìn thấy ba chữ này, Triệu Thống đốc toàn thân run lên, suýt nữa ngã xuống đất.
Hắn kinh ngạc nhìn Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên hắn không cho rằng, tên này lại có quan hệ với ẩn thế Hình gia, Tạ Môn Kim Lăng.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nói xong, cô lại nhìn Kim Na Na nghiêm túc, chân thành nói: “Na Na, cô cũng nghe lời tôi khuyên, cô thật tốt xin lỗi Bùi Nguyên Minh, chuyện này coi như đi qua, được hay không?”Hiển nhiên cô biết, lấy thủ đoạn của Bùi Nguyên Minh, để sa thải Kim Na Na, chỉ đơn giản là giơ đt lên.Thật đáng tiếc, khi lòng tốt của cô lại trở thành sự che chở cho Bùi Nguyên Minh trong mắt Kim Na Na.Kim Na Na lúc này, mũi không phải mũi, mắt cũng không phải mắt, lạnh lùng nói: “Tuyết Dương, xin lỗi tên phế vật này sao? Não của cô không sao chứ?”“Tôi nói cho cô biết, cô muốn tôi xin lỗi sao?”“Trừ khi hắn trở thành ngôi mộ!”Khi nghe thấy lời của Kim Na Na, một nhóm nữ nhân viên xinh đẹp xung quanh đều bật cười.Tất cả đều tỏ vẻ khinh thường, cho rằng Bùi Nguyên Minh quá tự cao tự đại.Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới Kim Na Na, liếc mắt một cái liền cười nhìn Triệu thống đốc: “Xem ra quý ngân hàng, sẽ không cho ta mặt mũi.”“Tập Đoàn Thiện Nhân ở Lĩnh Nam xa xôi, quả nhiên không cách nào đưa bàn tay tới được Kim Lăng.”” Lực uy hiếp không đủ.”Thống đốc Triệu từ chối cho ý kiến nói: “Xác thực không đủ.”“Như thế này, có đủ hay không?”Bùi Nguyên Minh thờ ơ lấy ra một tấm danh thiếp, ném vào mặt Thống đốc Triệu một cái “bốp”.Đệ nhất đại sư Phong Thủy Trương Thiên Chính, Kim Lăng.Khuôn mặt của Thống đốc Triệu hơi thay đổi.“Không đủ?”” Vậy liền một cái khác.”Bùi Nguyên Minh lấy ra tấm danh thiếp thứ hai, ném vào mặt Thống đốc Triệu một cái “bốp”.Ẩn thế Hình gia, Hình Hoàng Ích.Khuôn mặt của Thống đốc Triệu lại thay đổi.“Còn chưa đủ sao?”“Xem ra, chổ chống lưng của Thống đốc Triệu rất cứng.”Bùi Nguyên Minh nhẹ nhàng lấy ra tấm danh thiếp cuối cùng, nện vào mặt Thống đốc Triệu một cái “bốp”.Phía trên chỉ có ba chữ mang theo mùi hương, Tạ Mộng Dao.Khoảnh khắc nhìn thấy ba chữ này, Triệu Thống đốc toàn thân run lên, suýt nữa ngã xuống đất.Hắn kinh ngạc nhìn Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên hắn không cho rằng, tên này lại có quan hệ với ẩn thế Hình gia, Tạ Môn Kim Lăng.