Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 436 0

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “không tốt…”Chỉ là kiếm của nàng, vừa sắp chạm vào thân thể Bùi Nguyên Minh, Mã Tiểu Muội liền cảm giác được một cỗ khí tức mang tính chất huỷ diệt, đập thẳng vào mặt.“Bốp-”Cái tát của Bùi Nguyên Minh phát sau mà đến trước, giáng thẳng vào mặt Mã Tiểu Muội.Mã Tiểu Muội bay thẳng ra ngoài, phòng ngự toàn thân tan rã, cả người “Rầm” một tiếng nện ở kính chắn gió bên trên xe tảiTrong tích tắc, kính chắn gió vỡ tan tành.Cảnh tượng này, quả thực nhìn thấy mà giật mình.Mã Soái vẫn đang hút xì gà, lộ ra vẻ mặt khó tin.Trong mắt hắn, Mã Tiểu Muội chậm rãi trượt xuống kính cửa sổ xe, toàn thân bầm tím đầy miểng thủy tinh.Cảnh tượng này, khiến Mã Soái vô cùng tức giận.” Vương bát đản, ngươi lại dám làm tổn thương sư muội ta, ngươi nghĩ tới hậu quả chưa?”Mã Soái nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp muốn huy động lực sát thương cực lớn vào nắm đấm.Chỉ là ngay lúc hắn vừa động, cái tát của Bùi Nguyên Minh đã rơi vào trên mặt hắn.Ngay khi nghe thấy một tiếng “bốp”, bóng dáng của hắn ta cũng văng ra, và đâm trực diện vào khoang xe tải.Trong tầm mắt của hắn, chỉ có vẻ mặt lãnh đạm của Bùi Nguyên Minh.“Thực lực quá tệ, nên bớt nói nhảm đi.”Bùi Nguyên Minh thờ ơ lấy khăn giấy ra lau ngón tay.Hắn dù sao cũng không nghĩ ra, mình còn chưa kịp ra tay, liền bị Bùi Nguyên Minh đập bay.Mã Tiểu Muội nhìn thấy cảnh này, kích động đến mức phun ra một ngụm máu gà, không đứng dậy được nữa.Bùi Nguyên Minh thờ ơ lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.“Cao Minh Viễn, tới dọn dẹp đi.”…Trong lúc Cao Minh Viễn đưa người tới xử lý hiện trường, Bùi Nguyên Minh đưa Trịnh Tuyết Dương đến bệnh viện gần đó.Thương tích của Trịnh Tuyết Dương không nghiêm trọng, chỉ là kinh hãi quá độ mà thôiSau khi cô bắt đầu truyền dịch, Bùi Nguyên Minh giải thích rằng đó là một vụ tai nạn xe hơi, do một tài xế xe tải mệt mỏi gây ra.Bên kia hoàn toàn chịu trách nhiệm, có trách nhiệm đưa xe đi giám định, cũng đã bồi thường mấy triệu tiền thuốc men.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “không tốt…”Chỉ là kiếm của nàng, vừa sắp chạm vào thân thể Bùi Nguyên Minh, Mã Tiểu Muội liền cảm giác được một cỗ khí tức mang tính chất huỷ diệt, đập thẳng vào mặt.“Bốp-”Cái tát của Bùi Nguyên Minh phát sau mà đến trước, giáng thẳng vào mặt Mã Tiểu Muội.Mã Tiểu Muội bay thẳng ra ngoài, phòng ngự toàn thân tan rã, cả người “Rầm” một tiếng nện ở kính chắn gió bên trên xe tảiTrong tích tắc, kính chắn gió vỡ tan tành.Cảnh tượng này, quả thực nhìn thấy mà giật mình.Mã Soái vẫn đang hút xì gà, lộ ra vẻ mặt khó tin.Trong mắt hắn, Mã Tiểu Muội chậm rãi trượt xuống kính cửa sổ xe, toàn thân bầm tím đầy miểng thủy tinh.Cảnh tượng này, khiến Mã Soái vô cùng tức giận.” Vương bát đản, ngươi lại dám làm tổn thương sư muội ta, ngươi nghĩ tới hậu quả chưa?”Mã Soái nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp muốn huy động lực sát thương cực lớn vào nắm đấm.Chỉ là ngay lúc hắn vừa động, cái tát của Bùi Nguyên Minh đã rơi vào trên mặt hắn.Ngay khi nghe thấy một tiếng “bốp”, bóng dáng của hắn ta cũng văng ra, và đâm trực diện vào khoang xe tải.Trong tầm mắt của hắn, chỉ có vẻ mặt lãnh đạm của Bùi Nguyên Minh.“Thực lực quá tệ, nên bớt nói nhảm đi.”Bùi Nguyên Minh thờ ơ lấy khăn giấy ra lau ngón tay.Hắn dù sao cũng không nghĩ ra, mình còn chưa kịp ra tay, liền bị Bùi Nguyên Minh đập bay.Mã Tiểu Muội nhìn thấy cảnh này, kích động đến mức phun ra một ngụm máu gà, không đứng dậy được nữa.Bùi Nguyên Minh thờ ơ lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.“Cao Minh Viễn, tới dọn dẹp đi.”…Trong lúc Cao Minh Viễn đưa người tới xử lý hiện trường, Bùi Nguyên Minh đưa Trịnh Tuyết Dương đến bệnh viện gần đó.Thương tích của Trịnh Tuyết Dương không nghiêm trọng, chỉ là kinh hãi quá độ mà thôiSau khi cô bắt đầu truyền dịch, Bùi Nguyên Minh giải thích rằng đó là một vụ tai nạn xe hơi, do một tài xế xe tải mệt mỏi gây ra.Bên kia hoàn toàn chịu trách nhiệm, có trách nhiệm đưa xe đi giám định, cũng đã bồi thường mấy triệu tiền thuốc men.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “không tốt…”Chỉ là kiếm của nàng, vừa sắp chạm vào thân thể Bùi Nguyên Minh, Mã Tiểu Muội liền cảm giác được một cỗ khí tức mang tính chất huỷ diệt, đập thẳng vào mặt.“Bốp-”Cái tát của Bùi Nguyên Minh phát sau mà đến trước, giáng thẳng vào mặt Mã Tiểu Muội.Mã Tiểu Muội bay thẳng ra ngoài, phòng ngự toàn thân tan rã, cả người “Rầm” một tiếng nện ở kính chắn gió bên trên xe tảiTrong tích tắc, kính chắn gió vỡ tan tành.Cảnh tượng này, quả thực nhìn thấy mà giật mình.Mã Soái vẫn đang hút xì gà, lộ ra vẻ mặt khó tin.Trong mắt hắn, Mã Tiểu Muội chậm rãi trượt xuống kính cửa sổ xe, toàn thân bầm tím đầy miểng thủy tinh.Cảnh tượng này, khiến Mã Soái vô cùng tức giận.” Vương bát đản, ngươi lại dám làm tổn thương sư muội ta, ngươi nghĩ tới hậu quả chưa?”Mã Soái nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp muốn huy động lực sát thương cực lớn vào nắm đấm.Chỉ là ngay lúc hắn vừa động, cái tát của Bùi Nguyên Minh đã rơi vào trên mặt hắn.Ngay khi nghe thấy một tiếng “bốp”, bóng dáng của hắn ta cũng văng ra, và đâm trực diện vào khoang xe tải.Trong tầm mắt của hắn, chỉ có vẻ mặt lãnh đạm của Bùi Nguyên Minh.“Thực lực quá tệ, nên bớt nói nhảm đi.”Bùi Nguyên Minh thờ ơ lấy khăn giấy ra lau ngón tay.Hắn dù sao cũng không nghĩ ra, mình còn chưa kịp ra tay, liền bị Bùi Nguyên Minh đập bay.Mã Tiểu Muội nhìn thấy cảnh này, kích động đến mức phun ra một ngụm máu gà, không đứng dậy được nữa.Bùi Nguyên Minh thờ ơ lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.“Cao Minh Viễn, tới dọn dẹp đi.”…Trong lúc Cao Minh Viễn đưa người tới xử lý hiện trường, Bùi Nguyên Minh đưa Trịnh Tuyết Dương đến bệnh viện gần đó.Thương tích của Trịnh Tuyết Dương không nghiêm trọng, chỉ là kinh hãi quá độ mà thôiSau khi cô bắt đầu truyền dịch, Bùi Nguyên Minh giải thích rằng đó là một vụ tai nạn xe hơi, do một tài xế xe tải mệt mỏi gây ra.Bên kia hoàn toàn chịu trách nhiệm, có trách nhiệm đưa xe đi giám định, cũng đã bồi thường mấy triệu tiền thuốc men.

Chương 436 0