Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 436 6

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trịnh Quân cũng cười khổ: “Đúng vậy, Chân Gia Thủ Đô thứ chín của chúng ta, trước mặt ẩn thế Hình gia, thật là mất mặt…”“Còn chưa cố gắng, còn chưa nỗ lực, các ngươi liền có thái độ này, còn nói năng lực chính mình có hạn!”“Đây là thái độ giúp đỡ người khác sao?”Dì tôn một mặt cười lạnh.“Nếu không phải các ngươi là thân thích của ta, các ngươi thật sự cho rằng, các ngươi có tư cách giúp Tiểu Hồng sao?”“Mà ta lại là một thành viên của chính phủ!”“Ta đã hạ thấp mặt mũi cầu xin các ngươi, cho các ngươi nhiều thể diện và cơ hội, nhưng cuối cùng, các ngươi lại không trân trọng!”” Quả thực là cho thể diện mà không cần!”Thanh Linh sửng sốt một chút, hiển nhiên đây là lần đầu tiên, bà thím đụng độ với người không thèm nói đạo lý, còn cao thủ hơn chính mình.Giờ phút này nàng cũng tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: ” Vương bát đản, theo lời nói của ngươi, việc ngươi tới tìm chúng ta nhờ giúp đỡ,đã trở thành vinh hạnh của chúng ta rồi sao?”“Cha mẹ…”Thấy bầy vịt giời lại sắp cãi nhau, Trịnh Tuyết Dương không khỏi xoa xoa thái dương, vô thức liếc nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bùi Nguyên Minh, nếu không thì anh giúp dì Tôn một chút.”Bởi vì Trịnh Tuyết Dương nhớ ra, Bùi Nguyên Minh mới ném danh thiếp cá nhân của Hình Hoàng Ích ở ngân hàng Kim Lăng.Điều này cho thấy, Bùi Nguyên Minh và Hình Hoàng Ích, hẳn là có quan hệ cá nhân.Cho nên xét về tính cách của Bùi Nguyên Minh, anh vừa mới mở miệng như vậy, hẳn không phải là tại khoe khoang khoác lác, mà là thật sự có bản lĩnh hỗ trợ.Nhìn thấy tình cảnh lúc này, Trịnh Tuyết Dương đành phải lên tiếng.“Bùi Nguyên Minh có thể giúp sao!?”Nghe được lời nói của Trịnh Tuyết Dương, dì Tôn tức giận đến toàn thân đều đang run rẩy.“Tuyết Dương, ngươi đừng đùa như vậy được không!”“Trên đời ai mà không biết, chồng cũ của ngươi, hoàn toàn là một thứ rác rưởi !?”“Không muốn giúp thì cứ nói!”“Nói sớm đi, đừng làm chúng ta phí công cúi gằm mặt xuống cầu xin!”” khi thì nói cái gì năng lượng không đủ, một hồi lại đem một tên phế vật ra tới lừa phỉnh ta!”“Ngươi làm chuyện này, có hứng thú hay không?”“Chúng ta không ngốc!”Nói đến đây, dì tôn rùng mình vì tức giận.Theo bà ta, Trịnh Tuyết Dương nói lời này, chính là vì muốn lừa bà ta.Rốt cuộc bà ta biết, Bùi Nguyên Minh con rể cửa này, không có chút bản lĩnh nào.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trịnh Quân cũng cười khổ: “Đúng vậy, Chân Gia Thủ Đô thứ chín của chúng ta, trước mặt ẩn thế Hình gia, thật là mất mặt…”“Còn chưa cố gắng, còn chưa nỗ lực, các ngươi liền có thái độ này, còn nói năng lực chính mình có hạn!”“Đây là thái độ giúp đỡ người khác sao?”Dì tôn một mặt cười lạnh.“Nếu không phải các ngươi là thân thích của ta, các ngươi thật sự cho rằng, các ngươi có tư cách giúp Tiểu Hồng sao?”“Mà ta lại là một thành viên của chính phủ!”“Ta đã hạ thấp mặt mũi cầu xin các ngươi, cho các ngươi nhiều thể diện và cơ hội, nhưng cuối cùng, các ngươi lại không trân trọng!”” Quả thực là cho thể diện mà không cần!”Thanh Linh sửng sốt một chút, hiển nhiên đây là lần đầu tiên, bà thím đụng độ với người không thèm nói đạo lý, còn cao thủ hơn chính mình.Giờ phút này nàng cũng tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: ” Vương bát đản, theo lời nói của ngươi, việc ngươi tới tìm chúng ta nhờ giúp đỡ,đã trở thành vinh hạnh của chúng ta rồi sao?”“Cha mẹ…”Thấy bầy vịt giời lại sắp cãi nhau, Trịnh Tuyết Dương không khỏi xoa xoa thái dương, vô thức liếc nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bùi Nguyên Minh, nếu không thì anh giúp dì Tôn một chút.”Bởi vì Trịnh Tuyết Dương nhớ ra, Bùi Nguyên Minh mới ném danh thiếp cá nhân của Hình Hoàng Ích ở ngân hàng Kim Lăng.Điều này cho thấy, Bùi Nguyên Minh và Hình Hoàng Ích, hẳn là có quan hệ cá nhân.Cho nên xét về tính cách của Bùi Nguyên Minh, anh vừa mới mở miệng như vậy, hẳn không phải là tại khoe khoang khoác lác, mà là thật sự có bản lĩnh hỗ trợ.Nhìn thấy tình cảnh lúc này, Trịnh Tuyết Dương đành phải lên tiếng.“Bùi Nguyên Minh có thể giúp sao!?”Nghe được lời nói của Trịnh Tuyết Dương, dì Tôn tức giận đến toàn thân đều đang run rẩy.“Tuyết Dương, ngươi đừng đùa như vậy được không!”“Trên đời ai mà không biết, chồng cũ của ngươi, hoàn toàn là một thứ rác rưởi !?”“Không muốn giúp thì cứ nói!”“Nói sớm đi, đừng làm chúng ta phí công cúi gằm mặt xuống cầu xin!”” khi thì nói cái gì năng lượng không đủ, một hồi lại đem một tên phế vật ra tới lừa phỉnh ta!”“Ngươi làm chuyện này, có hứng thú hay không?”“Chúng ta không ngốc!”Nói đến đây, dì tôn rùng mình vì tức giận.Theo bà ta, Trịnh Tuyết Dương nói lời này, chính là vì muốn lừa bà ta.Rốt cuộc bà ta biết, Bùi Nguyên Minh con rể cửa này, không có chút bản lĩnh nào.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trịnh Quân cũng cười khổ: “Đúng vậy, Chân Gia Thủ Đô thứ chín của chúng ta, trước mặt ẩn thế Hình gia, thật là mất mặt…”“Còn chưa cố gắng, còn chưa nỗ lực, các ngươi liền có thái độ này, còn nói năng lực chính mình có hạn!”“Đây là thái độ giúp đỡ người khác sao?”Dì tôn một mặt cười lạnh.“Nếu không phải các ngươi là thân thích của ta, các ngươi thật sự cho rằng, các ngươi có tư cách giúp Tiểu Hồng sao?”“Mà ta lại là một thành viên của chính phủ!”“Ta đã hạ thấp mặt mũi cầu xin các ngươi, cho các ngươi nhiều thể diện và cơ hội, nhưng cuối cùng, các ngươi lại không trân trọng!”” Quả thực là cho thể diện mà không cần!”Thanh Linh sửng sốt một chút, hiển nhiên đây là lần đầu tiên, bà thím đụng độ với người không thèm nói đạo lý, còn cao thủ hơn chính mình.Giờ phút này nàng cũng tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: ” Vương bát đản, theo lời nói của ngươi, việc ngươi tới tìm chúng ta nhờ giúp đỡ,đã trở thành vinh hạnh của chúng ta rồi sao?”“Cha mẹ…”Thấy bầy vịt giời lại sắp cãi nhau, Trịnh Tuyết Dương không khỏi xoa xoa thái dương, vô thức liếc nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bùi Nguyên Minh, nếu không thì anh giúp dì Tôn một chút.”Bởi vì Trịnh Tuyết Dương nhớ ra, Bùi Nguyên Minh mới ném danh thiếp cá nhân của Hình Hoàng Ích ở ngân hàng Kim Lăng.Điều này cho thấy, Bùi Nguyên Minh và Hình Hoàng Ích, hẳn là có quan hệ cá nhân.Cho nên xét về tính cách của Bùi Nguyên Minh, anh vừa mới mở miệng như vậy, hẳn không phải là tại khoe khoang khoác lác, mà là thật sự có bản lĩnh hỗ trợ.Nhìn thấy tình cảnh lúc này, Trịnh Tuyết Dương đành phải lên tiếng.“Bùi Nguyên Minh có thể giúp sao!?”Nghe được lời nói của Trịnh Tuyết Dương, dì Tôn tức giận đến toàn thân đều đang run rẩy.“Tuyết Dương, ngươi đừng đùa như vậy được không!”“Trên đời ai mà không biết, chồng cũ của ngươi, hoàn toàn là một thứ rác rưởi !?”“Không muốn giúp thì cứ nói!”“Nói sớm đi, đừng làm chúng ta phí công cúi gằm mặt xuống cầu xin!”” khi thì nói cái gì năng lượng không đủ, một hồi lại đem một tên phế vật ra tới lừa phỉnh ta!”“Ngươi làm chuyện này, có hứng thú hay không?”“Chúng ta không ngốc!”Nói đến đây, dì tôn rùng mình vì tức giận.Theo bà ta, Trịnh Tuyết Dương nói lời này, chính là vì muốn lừa bà ta.Rốt cuộc bà ta biết, Bùi Nguyên Minh con rể cửa này, không có chút bản lĩnh nào.

Chương 436 6