Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 437 1

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ta chưa bao giờ thấy, đám người nào mặt dày như vậy!”“Ta nói cho các ngươi biết, bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ không bao giờ vào cửa của các ngươi nữa!”” Tiểu Hồng chúng ta phú quý, các ngươi cũng đừng mong, đến ôm đùi chúng ta!”Nói xong, dì Tôn ngẩng cao đầu kéo Tôn Tiểu Hồng đi với vẻ mặt đắc thắng.Tôn Tiểu Hồng mặc dù còn có chút nghi hoặc, nhưng có vẻ như cô ấy, vẫn chưa nộp một bản lý lịch đàng hoàng cho Hình gia Văn Ngoạn.Nhưng ngay sau đó cô cũng không quan tâm.Bất chấp sự thật ra sao, dù sao thì cô ấy cũng đã bước vào Hình gia Văn Ngoạn, và từ đó, cô ấy đã đạt đến đỉnh cao của cuộc đời mình!Sau đó, cô nhanh chóng đăng một bài viết có tiêu đề “Làm giàu không biết xấu hổ và cách tôi thành công” lên nhóm người thân thích.Nhìn thấy bài báo này, Thanh Linh và Trịnh Quân kém chút tức giận đến hộc máu!Bùi Nguyên Minh nhìn cảnh này cũng không nói nên lời.Một kẻ dở hơi như vậy, đã lọt vào Hình gia Văn Ngoạn, và anh đã nợ Hình Lam một ân huệ.Trịnh Tuyết Dương thở dài khi xem cảnh này, nói: “Ba mẹ, quên đi, chuyện này không cần phải tự làm khó mình …”“Thằng khốn, tất cả là do mày, tao cảnh cáo mày, đừng để tao gặp lại!”Thanh Linh tức giận vỗ bàn, mắng Bùi Nguyên Minh.” Một chút chuyện nhỏ cũng làm không được!”” Bên nào mát mẻ, liền cút qua bên đó mà ở!”Trịnh Quân cũng trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: ” Liền ngươi dạng này, còn không biết xấu hổ, nói muốn để nữ nhi của ta lên làm chưởng môn nhân Chân Gia sao?”“Nói còn hay hơn hát…”Trịnh Khánh Vân vừa trở về nhà, nhìn cảnh này sửng sốt một hồi, mới nói: “Chị , anh rể, lại xảy ra chuyện gì?”“Tại sao bên trong group thân thích lại như ong vỡ tổ rồi?”Trịnh Tuyết Dương mở ra nhóm người thân thích liếc nhìn, mí mắt giật giật.Thanh Linh cùng Trịnh Quân đều nghiến răng nghiến lợi.Trong nhóm, dì tôn đã lên tiếng rất hùng hồn, không cần ấn mở đều biết, khẳng định là châm chọc, khiêu khích, mỉa mai Trịnh gia một trận.Sau đó lại khoe khoang, nữ nhi mình thành công tiến Hình thị Văn Ngoạn…Đêm nay chú định không yên tĩnh, thỉnh thoảng có thể nghe được, Thanh Linh gào thét nghiến răng nghiến lợi, căn bản là nghỉ ngơi không được tốt.Ngày thứ hai, Bùi Nguyên Minh sáng sớm đi ra ngoài một vòng, sau đó thay một bộ quần áo, chuẩn bị cùng Tạ Mộng Dao lo liệu Phong Thủy Nhật Quán.Chỉ là, vừa bước ra khỏi cửa, một cuộc điện thoại gọi đến.Bùi Nguyên Minh vừa kết nối điện thoại, liền nghe thấy giọng nói quyến rũ của Hình Lam: “Tiểu trộm…”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ta chưa bao giờ thấy, đám người nào mặt dày như vậy!”“Ta nói cho các ngươi biết, bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ không bao giờ vào cửa của các ngươi nữa!”” Tiểu Hồng chúng ta phú quý, các ngươi cũng đừng mong, đến ôm đùi chúng ta!”Nói xong, dì Tôn ngẩng cao đầu kéo Tôn Tiểu Hồng đi với vẻ mặt đắc thắng.Tôn Tiểu Hồng mặc dù còn có chút nghi hoặc, nhưng có vẻ như cô ấy, vẫn chưa nộp một bản lý lịch đàng hoàng cho Hình gia Văn Ngoạn.Nhưng ngay sau đó cô cũng không quan tâm.Bất chấp sự thật ra sao, dù sao thì cô ấy cũng đã bước vào Hình gia Văn Ngoạn, và từ đó, cô ấy đã đạt đến đỉnh cao của cuộc đời mình!Sau đó, cô nhanh chóng đăng một bài viết có tiêu đề “Làm giàu không biết xấu hổ và cách tôi thành công” lên nhóm người thân thích.Nhìn thấy bài báo này, Thanh Linh và Trịnh Quân kém chút tức giận đến hộc máu!Bùi Nguyên Minh nhìn cảnh này cũng không nói nên lời.Một kẻ dở hơi như vậy, đã lọt vào Hình gia Văn Ngoạn, và anh đã nợ Hình Lam một ân huệ.Trịnh Tuyết Dương thở dài khi xem cảnh này, nói: “Ba mẹ, quên đi, chuyện này không cần phải tự làm khó mình …”“Thằng khốn, tất cả là do mày, tao cảnh cáo mày, đừng để tao gặp lại!”Thanh Linh tức giận vỗ bàn, mắng Bùi Nguyên Minh.” Một chút chuyện nhỏ cũng làm không được!”” Bên nào mát mẻ, liền cút qua bên đó mà ở!”Trịnh Quân cũng trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: ” Liền ngươi dạng này, còn không biết xấu hổ, nói muốn để nữ nhi của ta lên làm chưởng môn nhân Chân Gia sao?”“Nói còn hay hơn hát…”Trịnh Khánh Vân vừa trở về nhà, nhìn cảnh này sửng sốt một hồi, mới nói: “Chị , anh rể, lại xảy ra chuyện gì?”“Tại sao bên trong group thân thích lại như ong vỡ tổ rồi?”Trịnh Tuyết Dương mở ra nhóm người thân thích liếc nhìn, mí mắt giật giật.Thanh Linh cùng Trịnh Quân đều nghiến răng nghiến lợi.Trong nhóm, dì tôn đã lên tiếng rất hùng hồn, không cần ấn mở đều biết, khẳng định là châm chọc, khiêu khích, mỉa mai Trịnh gia một trận.Sau đó lại khoe khoang, nữ nhi mình thành công tiến Hình thị Văn Ngoạn…Đêm nay chú định không yên tĩnh, thỉnh thoảng có thể nghe được, Thanh Linh gào thét nghiến răng nghiến lợi, căn bản là nghỉ ngơi không được tốt.Ngày thứ hai, Bùi Nguyên Minh sáng sớm đi ra ngoài một vòng, sau đó thay một bộ quần áo, chuẩn bị cùng Tạ Mộng Dao lo liệu Phong Thủy Nhật Quán.Chỉ là, vừa bước ra khỏi cửa, một cuộc điện thoại gọi đến.Bùi Nguyên Minh vừa kết nối điện thoại, liền nghe thấy giọng nói quyến rũ của Hình Lam: “Tiểu trộm…”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ta chưa bao giờ thấy, đám người nào mặt dày như vậy!”“Ta nói cho các ngươi biết, bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ không bao giờ vào cửa của các ngươi nữa!”” Tiểu Hồng chúng ta phú quý, các ngươi cũng đừng mong, đến ôm đùi chúng ta!”Nói xong, dì Tôn ngẩng cao đầu kéo Tôn Tiểu Hồng đi với vẻ mặt đắc thắng.Tôn Tiểu Hồng mặc dù còn có chút nghi hoặc, nhưng có vẻ như cô ấy, vẫn chưa nộp một bản lý lịch đàng hoàng cho Hình gia Văn Ngoạn.Nhưng ngay sau đó cô cũng không quan tâm.Bất chấp sự thật ra sao, dù sao thì cô ấy cũng đã bước vào Hình gia Văn Ngoạn, và từ đó, cô ấy đã đạt đến đỉnh cao của cuộc đời mình!Sau đó, cô nhanh chóng đăng một bài viết có tiêu đề “Làm giàu không biết xấu hổ và cách tôi thành công” lên nhóm người thân thích.Nhìn thấy bài báo này, Thanh Linh và Trịnh Quân kém chút tức giận đến hộc máu!Bùi Nguyên Minh nhìn cảnh này cũng không nói nên lời.Một kẻ dở hơi như vậy, đã lọt vào Hình gia Văn Ngoạn, và anh đã nợ Hình Lam một ân huệ.Trịnh Tuyết Dương thở dài khi xem cảnh này, nói: “Ba mẹ, quên đi, chuyện này không cần phải tự làm khó mình …”“Thằng khốn, tất cả là do mày, tao cảnh cáo mày, đừng để tao gặp lại!”Thanh Linh tức giận vỗ bàn, mắng Bùi Nguyên Minh.” Một chút chuyện nhỏ cũng làm không được!”” Bên nào mát mẻ, liền cút qua bên đó mà ở!”Trịnh Quân cũng trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: ” Liền ngươi dạng này, còn không biết xấu hổ, nói muốn để nữ nhi của ta lên làm chưởng môn nhân Chân Gia sao?”“Nói còn hay hơn hát…”Trịnh Khánh Vân vừa trở về nhà, nhìn cảnh này sửng sốt một hồi, mới nói: “Chị , anh rể, lại xảy ra chuyện gì?”“Tại sao bên trong group thân thích lại như ong vỡ tổ rồi?”Trịnh Tuyết Dương mở ra nhóm người thân thích liếc nhìn, mí mắt giật giật.Thanh Linh cùng Trịnh Quân đều nghiến răng nghiến lợi.Trong nhóm, dì tôn đã lên tiếng rất hùng hồn, không cần ấn mở đều biết, khẳng định là châm chọc, khiêu khích, mỉa mai Trịnh gia một trận.Sau đó lại khoe khoang, nữ nhi mình thành công tiến Hình thị Văn Ngoạn…Đêm nay chú định không yên tĩnh, thỉnh thoảng có thể nghe được, Thanh Linh gào thét nghiến răng nghiến lợi, căn bản là nghỉ ngơi không được tốt.Ngày thứ hai, Bùi Nguyên Minh sáng sớm đi ra ngoài một vòng, sau đó thay một bộ quần áo, chuẩn bị cùng Tạ Mộng Dao lo liệu Phong Thủy Nhật Quán.Chỉ là, vừa bước ra khỏi cửa, một cuộc điện thoại gọi đến.Bùi Nguyên Minh vừa kết nối điện thoại, liền nghe thấy giọng nói quyến rũ của Hình Lam: “Tiểu trộm…”

Chương 437 1