Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 438 4
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nhưng vấn đề là, Hình Lam trước đó, đã từng thổi Bùi Nguyên Minh bay lên chín tầng trời.La Thiên Hữu và Lâm Đại cơ hồ đều cho là, mình có thể được cứu.Chỉ là hi vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều, mà giờ khắc này, sự phẫn nộ cũng không thể đo đếm được.“La tổng phải không?”Bùi Nguyên Minh xua tay ngăn Hình Lam lại, sau đó nhìn La Thiên Hữu nhẹ giọng nói.“Bởi vì ngươi thường xuyên thức giấc nửa đêm, mỗi ngày chỉ có thể chợp mắt một chút, tự nghĩ là đã đủ nghỉ ngơi, thế nhưng, chỉ cần buổi tối khi ngươi yên tĩnh, ngươi sẽ cảm thấy tim đập nhanh!”“Và mỗi khi bước vào chốn linh thiêng của Phật môn, ngươi đều cảm thấy trong lòng kinh hãi.”“Những người khác đi vào là thăm Phật, nhưng khi ngươi đi vào, giống như đụng phải một con quỷ.”Hình Lam hơi sững sờ.La Thiên Hữu và Lâm Đại ngẩn người trợn mắt hốc mồm: “Ngươi. . . Ngươi … làm sao biết?”Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Lâm đại nhân, thở dài nói: “La phu nhân, ngươi lẽ ra lúc trước, đã mang thai một lần, nhưng bởi vì không chăm sóc tốt, đứa nhỏ đã không ở lại.”“Nhưng bởi vì ngươi sợ trưởng lão trách cứ, liền tự mình giải quyết chuyện này, coi như không có chuyện gì xảy ra.”“Nhưng là ngươi thường xuyên sẽ có ảo giác, mơ tới con của ngươi tới tìm ngươi, hỏi tại sao ngươi lại muốn bỏ rơi nó”.“Vì vậy, ngươi thường khóc thét vào nửa đêm, nhưng sợ chồng lo lắng, nên ngươi chỉ cắn vào chăn bông và khóc thầm”.Vợ chồng La Thiên Hữu ngẩn ra, vẻ mặt gần như cứng đờ.Bùi Nguyên Minh kỳ thật không cần làm cái gì, liền có thể nói cho tất cả?Chẳng lẽ, tên ngốc này, thật sự là phong thủy đại sư sao?” Nếu như ta không đoán sai, các ngươi đi bệnh viện kiểm tra vô sinh. Kết quả xét nghiệm mọi mặt, đều rất bình thường.”“Nhưng dù cố gắng thế nào, cũng không cách nào có con được.”“Trong đó, đây không phải là vấn đề thể chất.”” Chỉ là tâm bệnh!”” Tâm bệnh còn cần tâm dược y!”“Không khó để giải quyết.”” Chỉ tiếc, ta không trị.”Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới mọi người, xoay người rời đi.“À cái này…”“Chủ nhân, chủ nhân….!”La Thiên Hữu lúc này mới hoàn hồn, hét lên một tiếng liền vung chân, muốn đuổi Bùi Nguyên Minh trở lại.
Nhưng vấn đề là, Hình Lam trước đó, đã từng thổi Bùi Nguyên Minh bay lên chín tầng trời.
La Thiên Hữu và Lâm Đại cơ hồ đều cho là, mình có thể được cứu.
Chỉ là hi vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều, mà giờ khắc này, sự phẫn nộ cũng không thể đo đếm được.
“La tổng phải không?”
Bùi Nguyên Minh xua tay ngăn Hình Lam lại, sau đó nhìn La Thiên Hữu nhẹ giọng nói.
“Bởi vì ngươi thường xuyên thức giấc nửa đêm, mỗi ngày chỉ có thể chợp mắt một chút, tự nghĩ là đã đủ nghỉ ngơi, thế nhưng, chỉ cần buổi tối khi ngươi yên tĩnh, ngươi sẽ cảm thấy tim đập nhanh!”
“Và mỗi khi bước vào chốn linh thiêng của Phật môn, ngươi đều cảm thấy trong lòng kinh hãi.”
“Những người khác đi vào là thăm Phật, nhưng khi ngươi đi vào, giống như đụng phải một con quỷ.”
Hình Lam hơi sững sờ.
La Thiên Hữu và Lâm Đại ngẩn người trợn mắt hốc mồm: “Ngươi. . . Ngươi … làm sao biết?”
Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Lâm đại nhân, thở dài nói: “La phu nhân, ngươi lẽ ra lúc trước, đã mang thai một lần, nhưng bởi vì không chăm sóc tốt, đứa nhỏ đã không ở lại.”
“Nhưng bởi vì ngươi sợ trưởng lão trách cứ, liền tự mình giải quyết chuyện này, coi như không có chuyện gì xảy ra.”
“Nhưng là ngươi thường xuyên sẽ có ảo giác, mơ tới con của ngươi tới tìm ngươi, hỏi tại sao ngươi lại muốn bỏ rơi nó”.
“Vì vậy, ngươi thường khóc thét vào nửa đêm, nhưng sợ chồng lo lắng, nên ngươi chỉ cắn vào chăn bông và khóc thầm”.
Vợ chồng La Thiên Hữu ngẩn ra, vẻ mặt gần như cứng đờ.
Bùi Nguyên Minh kỳ thật không cần làm cái gì, liền có thể nói cho tất cả?
Chẳng lẽ, tên ngốc này, thật sự là phong thủy đại sư sao?
” Nếu như ta không đoán sai, các ngươi đi bệnh viện kiểm tra vô sinh. Kết quả xét nghiệm mọi mặt, đều rất bình thường.”
“Nhưng dù cố gắng thế nào, cũng không cách nào có con được.”
“Trong đó, đây không phải là vấn đề thể chất.”
” Chỉ là tâm bệnh!”
” Tâm bệnh còn cần tâm dược y!”
“Không khó để giải quyết.”
” Chỉ tiếc, ta không trị.”
Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới mọi người, xoay người rời đi.
“À cái này…”
“Chủ nhân, chủ nhân….!”
La Thiên Hữu lúc này mới hoàn hồn, hét lên một tiếng liền vung chân, muốn đuổi Bùi Nguyên Minh trở lại.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nhưng vấn đề là, Hình Lam trước đó, đã từng thổi Bùi Nguyên Minh bay lên chín tầng trời.La Thiên Hữu và Lâm Đại cơ hồ đều cho là, mình có thể được cứu.Chỉ là hi vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều, mà giờ khắc này, sự phẫn nộ cũng không thể đo đếm được.“La tổng phải không?”Bùi Nguyên Minh xua tay ngăn Hình Lam lại, sau đó nhìn La Thiên Hữu nhẹ giọng nói.“Bởi vì ngươi thường xuyên thức giấc nửa đêm, mỗi ngày chỉ có thể chợp mắt một chút, tự nghĩ là đã đủ nghỉ ngơi, thế nhưng, chỉ cần buổi tối khi ngươi yên tĩnh, ngươi sẽ cảm thấy tim đập nhanh!”“Và mỗi khi bước vào chốn linh thiêng của Phật môn, ngươi đều cảm thấy trong lòng kinh hãi.”“Những người khác đi vào là thăm Phật, nhưng khi ngươi đi vào, giống như đụng phải một con quỷ.”Hình Lam hơi sững sờ.La Thiên Hữu và Lâm Đại ngẩn người trợn mắt hốc mồm: “Ngươi. . . Ngươi … làm sao biết?”Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Lâm đại nhân, thở dài nói: “La phu nhân, ngươi lẽ ra lúc trước, đã mang thai một lần, nhưng bởi vì không chăm sóc tốt, đứa nhỏ đã không ở lại.”“Nhưng bởi vì ngươi sợ trưởng lão trách cứ, liền tự mình giải quyết chuyện này, coi như không có chuyện gì xảy ra.”“Nhưng là ngươi thường xuyên sẽ có ảo giác, mơ tới con của ngươi tới tìm ngươi, hỏi tại sao ngươi lại muốn bỏ rơi nó”.“Vì vậy, ngươi thường khóc thét vào nửa đêm, nhưng sợ chồng lo lắng, nên ngươi chỉ cắn vào chăn bông và khóc thầm”.Vợ chồng La Thiên Hữu ngẩn ra, vẻ mặt gần như cứng đờ.Bùi Nguyên Minh kỳ thật không cần làm cái gì, liền có thể nói cho tất cả?Chẳng lẽ, tên ngốc này, thật sự là phong thủy đại sư sao?” Nếu như ta không đoán sai, các ngươi đi bệnh viện kiểm tra vô sinh. Kết quả xét nghiệm mọi mặt, đều rất bình thường.”“Nhưng dù cố gắng thế nào, cũng không cách nào có con được.”“Trong đó, đây không phải là vấn đề thể chất.”” Chỉ là tâm bệnh!”” Tâm bệnh còn cần tâm dược y!”“Không khó để giải quyết.”” Chỉ tiếc, ta không trị.”Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới mọi người, xoay người rời đi.“À cái này…”“Chủ nhân, chủ nhân….!”La Thiên Hữu lúc này mới hoàn hồn, hét lên một tiếng liền vung chân, muốn đuổi Bùi Nguyên Minh trở lại.