Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 438 7
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Anh không nghĩ rằng, nói những điều này là vô liêm sỉ, phản cảm và không có đạo đức nghề nghiệp sao?”Lý Quốc Hưng nhún vai, nhẹ nói: “Đương nhiên ta biết mình đang nói cái gì.”“Ta chỉ muốn cô đi cùng Lục đại thiếu!”“Cô biết không, Lục đại thiếu có địa vị rất cao ở Tây Nam Thiên Môn Trại!”” Lần trước hắn đến Kim Lăng chơi, vừa vặn gặp được cô, coi trọng cô, là phúc phận của cô!”“Chỉ cần cô gật đầu, không chỉ có thể giải quyết khủng hoảng tài chính của công ty, mà ta còn có thể nhận được rất nhiều lợi ích.”“Trịnh Tuyết Dương, ta có thể nói một lời với cô!”” Làm người, cũng không thể vì tôn nghiêm, đến tiền cũng không cần!”“Dù sao cô cũng là nữ nhân đã ly hôn, dang hai chân, hai mắt nhắm lại, hai tỷ liền vào tay!”” Cô thế này, so với nạm vàng khảm kim cương, đều muốn đáng giá hơn!”Lý Quốc Hưng lúc này mới nở nụ cười thâm ý, chẳng những bức bách Trịnh Tuyết Dương, lời nói càng thêm không biết xấu hổ.Đồng thời trong lòng hắn thở dài, thị giác của Lục đại thiếu thật tốt.Người phụ nữ hắn thích, không phải tầm thường!Đến hắn còn muốn âu yếm!Không biết Lục đại thiếu ăn cơm xong, hắn có cơ hội ăn canh hay không.Giọng Trịnh Tuyết Dương hơi chìm xuống, lạnh lùng nói: “Tôi sẽ không đồng ý loại yêu cầu này!”Lý Quốc Hưng cười nhẹ nói: “Ta biết cô nhất thời sẽ không đồng ý, nhưng là không sao.”” Ta sẽ cho cô thêm thời gian một ngày.”” Ngươi tốt nhất nên nghĩ rõ ràng, trừ Lục đại thiếu, toàn bộ Kim Lăng, còn có ai, một lần vui vẻ lại cho ngươi nhiều tiền như thế?”“Một đêm, đổi lấy cả đời vinh hoa phú quý, chuyện tốt đẹp như vậy, người khác không cầu còn được, sao cô lại ngoan cố như vậy?”Lý Quốc Hưng bày ra sắc mặt vô sỉ đặc hữu của người Lý gia.“Trịnh tổng, tốt hơn là cô nên suy nghĩ kỹ…”” Tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không có nữa!”Trịnh Tuyết Dương sắc mặt tối sầm lại, nói nhỏ: “Lý quản lý, tôi nhấn mạnh lại lần nữa!”” Ngươi nói một ngàn, đạo một vạn, ta đều sẽ không đáp ứng loại yêu cầu vô sỉ này!”Lý Quốc Hưng thở dài: “Trịnh Tuyết Dương, sao cô còn chưa tỉnh một chút?”” Chẳng phải chỉ ngủ một chút thôi sao? Có nhiều chuyện tốt như vậy!”” Không biết bao nhiêu người, nằm mơ muốn có cơ hội như vậy, cũng không thể có được!”“Sao cô lại cứng đầu như vậy?”“Hơn nữa cô cũng đã ly hôn rồi. Ngủ một lần thì có vấn đề gì chứ?”“Điều quan trọng nhất là, thuận tiện cho người khác, và thuận tiện cho chính mình!”“Với lần này, cô từ nay sẽ là nữ nhân của Lục đại thiếu. tại Kim Lăng vẫn là đi ngang?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Anh không nghĩ rằng, nói những điều này là vô liêm sỉ, phản cảm và không có đạo đức nghề nghiệp sao?”Lý Quốc Hưng nhún vai, nhẹ nói: “Đương nhiên ta biết mình đang nói cái gì.”“Ta chỉ muốn cô đi cùng Lục đại thiếu!”“Cô biết không, Lục đại thiếu có địa vị rất cao ở Tây Nam Thiên Môn Trại!”” Lần trước hắn đến Kim Lăng chơi, vừa vặn gặp được cô, coi trọng cô, là phúc phận của cô!”“Chỉ cần cô gật đầu, không chỉ có thể giải quyết khủng hoảng tài chính của công ty, mà ta còn có thể nhận được rất nhiều lợi ích.”“Trịnh Tuyết Dương, ta có thể nói một lời với cô!”” Làm người, cũng không thể vì tôn nghiêm, đến tiền cũng không cần!”“Dù sao cô cũng là nữ nhân đã ly hôn, dang hai chân, hai mắt nhắm lại, hai tỷ liền vào tay!”” Cô thế này, so với nạm vàng khảm kim cương, đều muốn đáng giá hơn!”Lý Quốc Hưng lúc này mới nở nụ cười thâm ý, chẳng những bức bách Trịnh Tuyết Dương, lời nói càng thêm không biết xấu hổ.Đồng thời trong lòng hắn thở dài, thị giác của Lục đại thiếu thật tốt.Người phụ nữ hắn thích, không phải tầm thường!Đến hắn còn muốn âu yếm!Không biết Lục đại thiếu ăn cơm xong, hắn có cơ hội ăn canh hay không.Giọng Trịnh Tuyết Dương hơi chìm xuống, lạnh lùng nói: “Tôi sẽ không đồng ý loại yêu cầu này!”Lý Quốc Hưng cười nhẹ nói: “Ta biết cô nhất thời sẽ không đồng ý, nhưng là không sao.”” Ta sẽ cho cô thêm thời gian một ngày.”” Ngươi tốt nhất nên nghĩ rõ ràng, trừ Lục đại thiếu, toàn bộ Kim Lăng, còn có ai, một lần vui vẻ lại cho ngươi nhiều tiền như thế?”“Một đêm, đổi lấy cả đời vinh hoa phú quý, chuyện tốt đẹp như vậy, người khác không cầu còn được, sao cô lại ngoan cố như vậy?”Lý Quốc Hưng bày ra sắc mặt vô sỉ đặc hữu của người Lý gia.“Trịnh tổng, tốt hơn là cô nên suy nghĩ kỹ…”” Tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không có nữa!”Trịnh Tuyết Dương sắc mặt tối sầm lại, nói nhỏ: “Lý quản lý, tôi nhấn mạnh lại lần nữa!”” Ngươi nói một ngàn, đạo một vạn, ta đều sẽ không đáp ứng loại yêu cầu vô sỉ này!”Lý Quốc Hưng thở dài: “Trịnh Tuyết Dương, sao cô còn chưa tỉnh một chút?”” Chẳng phải chỉ ngủ một chút thôi sao? Có nhiều chuyện tốt như vậy!”” Không biết bao nhiêu người, nằm mơ muốn có cơ hội như vậy, cũng không thể có được!”“Sao cô lại cứng đầu như vậy?”“Hơn nữa cô cũng đã ly hôn rồi. Ngủ một lần thì có vấn đề gì chứ?”“Điều quan trọng nhất là, thuận tiện cho người khác, và thuận tiện cho chính mình!”“Với lần này, cô từ nay sẽ là nữ nhân của Lục đại thiếu. tại Kim Lăng vẫn là đi ngang?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Anh không nghĩ rằng, nói những điều này là vô liêm sỉ, phản cảm và không có đạo đức nghề nghiệp sao?”Lý Quốc Hưng nhún vai, nhẹ nói: “Đương nhiên ta biết mình đang nói cái gì.”“Ta chỉ muốn cô đi cùng Lục đại thiếu!”“Cô biết không, Lục đại thiếu có địa vị rất cao ở Tây Nam Thiên Môn Trại!”” Lần trước hắn đến Kim Lăng chơi, vừa vặn gặp được cô, coi trọng cô, là phúc phận của cô!”“Chỉ cần cô gật đầu, không chỉ có thể giải quyết khủng hoảng tài chính của công ty, mà ta còn có thể nhận được rất nhiều lợi ích.”“Trịnh Tuyết Dương, ta có thể nói một lời với cô!”” Làm người, cũng không thể vì tôn nghiêm, đến tiền cũng không cần!”“Dù sao cô cũng là nữ nhân đã ly hôn, dang hai chân, hai mắt nhắm lại, hai tỷ liền vào tay!”” Cô thế này, so với nạm vàng khảm kim cương, đều muốn đáng giá hơn!”Lý Quốc Hưng lúc này mới nở nụ cười thâm ý, chẳng những bức bách Trịnh Tuyết Dương, lời nói càng thêm không biết xấu hổ.Đồng thời trong lòng hắn thở dài, thị giác của Lục đại thiếu thật tốt.Người phụ nữ hắn thích, không phải tầm thường!Đến hắn còn muốn âu yếm!Không biết Lục đại thiếu ăn cơm xong, hắn có cơ hội ăn canh hay không.Giọng Trịnh Tuyết Dương hơi chìm xuống, lạnh lùng nói: “Tôi sẽ không đồng ý loại yêu cầu này!”Lý Quốc Hưng cười nhẹ nói: “Ta biết cô nhất thời sẽ không đồng ý, nhưng là không sao.”” Ta sẽ cho cô thêm thời gian một ngày.”” Ngươi tốt nhất nên nghĩ rõ ràng, trừ Lục đại thiếu, toàn bộ Kim Lăng, còn có ai, một lần vui vẻ lại cho ngươi nhiều tiền như thế?”“Một đêm, đổi lấy cả đời vinh hoa phú quý, chuyện tốt đẹp như vậy, người khác không cầu còn được, sao cô lại ngoan cố như vậy?”Lý Quốc Hưng bày ra sắc mặt vô sỉ đặc hữu của người Lý gia.“Trịnh tổng, tốt hơn là cô nên suy nghĩ kỹ…”” Tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không có nữa!”Trịnh Tuyết Dương sắc mặt tối sầm lại, nói nhỏ: “Lý quản lý, tôi nhấn mạnh lại lần nữa!”” Ngươi nói một ngàn, đạo một vạn, ta đều sẽ không đáp ứng loại yêu cầu vô sỉ này!”Lý Quốc Hưng thở dài: “Trịnh Tuyết Dương, sao cô còn chưa tỉnh một chút?”” Chẳng phải chỉ ngủ một chút thôi sao? Có nhiều chuyện tốt như vậy!”” Không biết bao nhiêu người, nằm mơ muốn có cơ hội như vậy, cũng không thể có được!”“Sao cô lại cứng đầu như vậy?”“Hơn nữa cô cũng đã ly hôn rồi. Ngủ một lần thì có vấn đề gì chứ?”“Điều quan trọng nhất là, thuận tiện cho người khác, và thuận tiện cho chính mình!”“Với lần này, cô từ nay sẽ là nữ nhân của Lục đại thiếu. tại Kim Lăng vẫn là đi ngang?”