Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 439 9
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trịnh Tuyết Dương đã trở lại công ty Trịnh gia nhánh thứ chín, cô hỏi Bùi Nguyên Minh có muốn về nhà không, để cô đưa về.Tòa nhà văn phòng của công ty Trịnh gia, cách trụ sở ngân hàng Kim Lăng không xa.Bùi Nguyên Minh lười biếng để người đưa về, mà mua một chiếc xe điện, về đến cửa công ty Chân Gia.Anh vừa khóa chiếc xe chạy điện, thì đã thấy Trịnh Tuyết Dương, bước ra khỏi cổng công ty, cùng thư ký Lý Thi Vân.Khi Lý Thi Vân nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, ánh mắt khinh thường nhìn qua một bên.Rõ ràng là cô, đã nhận ra Bùi Nguyên Minh là chồng cũ của Trịnh Tuyết Dương.Người đàn ông mà Thanh Linh, một mực tuyên truyền gần đây, đã khóc lóc cầu xin Trịnh Tuyết Dương tiếp tục nuôi anh ta.Đối với một người phụ nữ tự cho mình là thành đạt, họ rất coi thường loại đàn ông này.Đặc biệt, Lý Thi Vân không chỉ tự cho mình là người thành đạt, mà mấu chốt là cô ấy rất xinh đẹp, trong sáng, hoạt bát, có nhiều người theo đuổi, nên càng ngày càng xem thường Bùi Nguyên Minh, một kẻ ăn cơm chùa.Bùi Nguyên Minh nhìn Lý Thi Vân thêm vài lần, trong lòng tự hỏi, không biết mình có phải kẻ thù với họ Lý, gặp được họ Lý, không có một người nào tử tế.Hành động của Bùi Nguyên Minh, khiến Lý Thi Vân càng thêm chán ghét.Trịnh Tuyết Dương đưa Lý Thi Vân lên xe Porsche, mở miệng chào hỏi Bùi Nguyên Minh, khi anh ngồi lên xe bên ghế phụ.Sau đó cô vừa đạp ga vừa bẻ lái nói: “Sáng em bận làm hợp đồng vay, trưa lại phải trả lương, còn sắp xếp công việc sản xuất cho công ty, nhìn chung cũng không có vấn đề gì”.“Anh không định nói cho em biết, những gì đã xảy ra vào buổi sáng sao?”Bùi Nguyên Minh cười nói: “Là có chuyện gì?”“Chuyện giữa anh và La Thiên Hữu.”Trịnh Tuyết Dương liếc Bùi Nguyên Minh, trong mắt đầy tò mò.Bùi Nguyên Minh có thể biết La Thiên Hữu, cô có thể hiểu, dù sao Bùi Nguyên Minh, có thể coi là một người thành công.Nhưng vấn đề là, Trịnh Tuyết Dương không hiểu tại sao, Bùi Nguyên Minh lại được La Thiên Hữu coi trọng như vậy.Vì anh, La Thiên Hữu không chỉ sa thải hai lãnh đạo cấp cao của ngân hàng, mà còn cho mình vay không 2 tỷ.Rốt cuộc, Bùi Nguyên Minh chỉ mới đến Kim Lăng được mấy ngày?La Thiên Hữu lại là người của ẩn thế La gia, sao có thể cho anh mặt mũi như thế này?Cô không thể hiểu!Nghe nói Bùi Nguyên Minh, thực sự quen biết La Thiên Hữu, Lý Thi Vân sửng sốt một hồi, sau đó lại một mặt xem thường cùng cười nhạo.
Trịnh Tuyết Dương đã trở lại công ty Trịnh gia nhánh thứ chín, cô hỏi Bùi Nguyên Minh có muốn về nhà không, để cô đưa về.
Tòa nhà văn phòng của công ty Trịnh gia, cách trụ sở ngân hàng Kim Lăng không xa.
Bùi Nguyên Minh lười biếng để người đưa về, mà mua một chiếc xe điện, về đến cửa công ty Chân Gia.
Anh vừa khóa chiếc xe chạy điện, thì đã thấy Trịnh Tuyết Dương, bước ra khỏi cổng công ty, cùng thư ký Lý Thi Vân.
Khi Lý Thi Vân nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, ánh mắt khinh thường nhìn qua một bên.
Rõ ràng là cô, đã nhận ra Bùi Nguyên Minh là chồng cũ của Trịnh Tuyết Dương.
Người đàn ông mà Thanh Linh, một mực tuyên truyền gần đây, đã khóc lóc cầu xin Trịnh Tuyết Dương tiếp tục nuôi anh ta.
Đối với một người phụ nữ tự cho mình là thành đạt, họ rất coi thường loại đàn ông này.
Đặc biệt, Lý Thi Vân không chỉ tự cho mình là người thành đạt, mà mấu chốt là cô ấy rất xinh đẹp, trong sáng, hoạt bát, có nhiều người theo đuổi, nên càng ngày càng xem thường Bùi Nguyên Minh, một kẻ ăn cơm chùa.
Bùi Nguyên Minh nhìn Lý Thi Vân thêm vài lần, trong lòng tự hỏi, không biết mình có phải kẻ thù với họ Lý, gặp được họ Lý, không có một người nào tử tế.
Hành động của Bùi Nguyên Minh, khiến Lý Thi Vân càng thêm chán ghét.
Trịnh Tuyết Dương đưa Lý Thi Vân lên xe Porsche, mở miệng chào hỏi Bùi Nguyên Minh, khi anh ngồi lên xe bên ghế phụ.
Sau đó cô vừa đạp ga vừa bẻ lái nói: “Sáng em bận làm hợp đồng vay, trưa lại phải trả lương, còn sắp xếp công việc sản xuất cho công ty, nhìn chung cũng không có vấn đề gì”.
“Anh không định nói cho em biết, những gì đã xảy ra vào buổi sáng sao?”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Là có chuyện gì?”
“Chuyện giữa anh và La Thiên Hữu.”
Trịnh Tuyết Dương liếc Bùi Nguyên Minh, trong mắt đầy tò mò.
Bùi Nguyên Minh có thể biết La Thiên Hữu, cô có thể hiểu, dù sao Bùi Nguyên Minh, có thể coi là một người thành công.
Nhưng vấn đề là, Trịnh Tuyết Dương không hiểu tại sao, Bùi Nguyên Minh lại được La Thiên Hữu coi trọng như vậy.
Vì anh, La Thiên Hữu không chỉ sa thải hai lãnh đạo cấp cao của ngân hàng, mà còn cho mình vay không 2 tỷ.
Rốt cuộc, Bùi Nguyên Minh chỉ mới đến Kim Lăng được mấy ngày?
La Thiên Hữu lại là người của ẩn thế La gia, sao có thể cho anh mặt mũi như thế này?
Cô không thể hiểu!
Nghe nói Bùi Nguyên Minh, thực sự quen biết La Thiên Hữu, Lý Thi Vân sửng sốt một hồi, sau đó lại một mặt xem thường cùng cười nhạo.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trịnh Tuyết Dương đã trở lại công ty Trịnh gia nhánh thứ chín, cô hỏi Bùi Nguyên Minh có muốn về nhà không, để cô đưa về.Tòa nhà văn phòng của công ty Trịnh gia, cách trụ sở ngân hàng Kim Lăng không xa.Bùi Nguyên Minh lười biếng để người đưa về, mà mua một chiếc xe điện, về đến cửa công ty Chân Gia.Anh vừa khóa chiếc xe chạy điện, thì đã thấy Trịnh Tuyết Dương, bước ra khỏi cổng công ty, cùng thư ký Lý Thi Vân.Khi Lý Thi Vân nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, ánh mắt khinh thường nhìn qua một bên.Rõ ràng là cô, đã nhận ra Bùi Nguyên Minh là chồng cũ của Trịnh Tuyết Dương.Người đàn ông mà Thanh Linh, một mực tuyên truyền gần đây, đã khóc lóc cầu xin Trịnh Tuyết Dương tiếp tục nuôi anh ta.Đối với một người phụ nữ tự cho mình là thành đạt, họ rất coi thường loại đàn ông này.Đặc biệt, Lý Thi Vân không chỉ tự cho mình là người thành đạt, mà mấu chốt là cô ấy rất xinh đẹp, trong sáng, hoạt bát, có nhiều người theo đuổi, nên càng ngày càng xem thường Bùi Nguyên Minh, một kẻ ăn cơm chùa.Bùi Nguyên Minh nhìn Lý Thi Vân thêm vài lần, trong lòng tự hỏi, không biết mình có phải kẻ thù với họ Lý, gặp được họ Lý, không có một người nào tử tế.Hành động của Bùi Nguyên Minh, khiến Lý Thi Vân càng thêm chán ghét.Trịnh Tuyết Dương đưa Lý Thi Vân lên xe Porsche, mở miệng chào hỏi Bùi Nguyên Minh, khi anh ngồi lên xe bên ghế phụ.Sau đó cô vừa đạp ga vừa bẻ lái nói: “Sáng em bận làm hợp đồng vay, trưa lại phải trả lương, còn sắp xếp công việc sản xuất cho công ty, nhìn chung cũng không có vấn đề gì”.“Anh không định nói cho em biết, những gì đã xảy ra vào buổi sáng sao?”Bùi Nguyên Minh cười nói: “Là có chuyện gì?”“Chuyện giữa anh và La Thiên Hữu.”Trịnh Tuyết Dương liếc Bùi Nguyên Minh, trong mắt đầy tò mò.Bùi Nguyên Minh có thể biết La Thiên Hữu, cô có thể hiểu, dù sao Bùi Nguyên Minh, có thể coi là một người thành công.Nhưng vấn đề là, Trịnh Tuyết Dương không hiểu tại sao, Bùi Nguyên Minh lại được La Thiên Hữu coi trọng như vậy.Vì anh, La Thiên Hữu không chỉ sa thải hai lãnh đạo cấp cao của ngân hàng, mà còn cho mình vay không 2 tỷ.Rốt cuộc, Bùi Nguyên Minh chỉ mới đến Kim Lăng được mấy ngày?La Thiên Hữu lại là người của ẩn thế La gia, sao có thể cho anh mặt mũi như thế này?Cô không thể hiểu!Nghe nói Bùi Nguyên Minh, thực sự quen biết La Thiên Hữu, Lý Thi Vân sửng sốt một hồi, sau đó lại một mặt xem thường cùng cười nhạo.