Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 440 1
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trịnh Tuyết Dương gật đầu nói: “Được.”Cho dù không cô giải quyết được, cô cũng không muốn Bùi Nguyên Minh ra tay, cô muốn chứng tỏ năng lực của mình.“Được, chỉ cần em có thể giải quyết thì tốt.”Bùi Nguyên Minh biết, Trịnh Tuyết Dương mạnh miệng như thế nào.“Nhưng nếu không giải quyết được, thì cũng đừng làm khó mình, phải nói cho anh biết, anh sẽ tìm cách giải quyết.”Nghe xong lời nói của Bùi Nguyên Minh, Lý Thi Vân càng thêm mỉa mai.Xem ra, người con rể cửa này, không phải chỉ đơn giản là thích khoe khoang, mà còn thích giả vờ giả vịt.“Woo-”Đúng lúc này, khi Porsche đang chạy trên một con đường thưa thớt dân cư, một vài chiếc xe tải không có bảng số, bất ngờ xuất hiện trước mặt họ.Ngay sau đó, vài chiếc xe tải cũng xuất hiện phía sau, vô cùng ăn ý chặn đường rút lui của nhóm người Bùi Nguyên Minh.Gương mặt xinh đẹp của Trịnh Tuyết Dương và Lý Thi Vân, bỗng trở nên vô cùng lo lắng, không biết đã xảy ra chuyện gì.” xoạt ——”Lúc này, cửa xe bật mở, hàng chục tên côn đồ mặc áo ba lỗ xông ra, trên tay cầm theo ống thép và gậy đánh bóng chày.Khi cửa một chiếc xe mở ra, liền thấy Tôn Mạn và Lý Quốc Hưng chống nạng bước xuống.“Hai tên vương bát đản này!”Nhìn thấy hai người này, Trịnh Tuyết Dương lập tức hiểu được, chuyện gì đang xảy ra.” Thế mà sử dụng loại thủ đoạn hạ lưu này!”Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, anh đã trải qua quá nhiều chuyện như thế này.Lý Thi Vân lần đầu tiên gặp phải cảnh tượng như vậy, lúc này mới rùng mình một cái, run giọng nói: “Trịnh tổng, làm sao bây giờ!”“Ngươi gọi cảnh sát!”Trịnh Tuyết Dương vô cùng bình tĩnh.“Ta sẽ xuống dưới cầm chân bọn chúng!”“Dù sao, ta cũng là người của Chân Gia Thủ Đô!”“Nếu động thủ với ta, hậu quả khó lường!”“Cho nên bọn hắn, sẽ không dám làm gì ta!”“Bùi Nguyên Minh, anh cũng ở trên xe đừng đi xuống, để cho mâu thuẫn càng thêm trầm trọng!”Hiển nhiên, Trịnh Tuyết Dương rất rõ ràng, đối phương chủ yếu nhắm tới ai.Lý Thi Vân sắc mặt tái nhợt gật gật đầu, vội vàng lấy điện thoại báo cáo cảnh sát, nhưng lại phát hiện, đt không có tín hiệu.Nghĩ đến cảnh bị xã hội đen chà đạp, mặt Lý Thi Vân khó coi vô cùng, đều nhanh muốn khóc.
Trịnh Tuyết Dương gật đầu nói: “Được.”
Cho dù không cô giải quyết được, cô cũng không muốn Bùi Nguyên Minh ra tay, cô muốn chứng tỏ năng lực của mình.
“Được, chỉ cần em có thể giải quyết thì tốt.”
Bùi Nguyên Minh biết, Trịnh Tuyết Dương mạnh miệng như thế nào.
“Nhưng nếu không giải quyết được, thì cũng đừng làm khó mình, phải nói cho anh biết, anh sẽ tìm cách giải quyết.”
Nghe xong lời nói của Bùi Nguyên Minh, Lý Thi Vân càng thêm mỉa mai.
Xem ra, người con rể cửa này, không phải chỉ đơn giản là thích khoe khoang, mà còn thích giả vờ giả vịt.
“Woo-”
Đúng lúc này, khi Porsche đang chạy trên một con đường thưa thớt dân cư, một vài chiếc xe tải không có bảng số, bất ngờ xuất hiện trước mặt họ.
Ngay sau đó, vài chiếc xe tải cũng xuất hiện phía sau, vô cùng ăn ý chặn đường rút lui của nhóm người Bùi Nguyên Minh.
Gương mặt xinh đẹp của Trịnh Tuyết Dương và Lý Thi Vân, bỗng trở nên vô cùng lo lắng, không biết đã xảy ra chuyện gì.
” xoạt ——”
Lúc này, cửa xe bật mở, hàng chục tên côn đồ mặc áo ba lỗ xông ra, trên tay cầm theo ống thép và gậy đánh bóng chày.
Khi cửa một chiếc xe mở ra, liền thấy Tôn Mạn và Lý Quốc Hưng chống nạng bước xuống.
“Hai tên vương bát đản này!”
Nhìn thấy hai người này, Trịnh Tuyết Dương lập tức hiểu được, chuyện gì đang xảy ra.
” Thế mà sử dụng loại thủ đoạn hạ lưu này!”
Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, anh đã trải qua quá nhiều chuyện như thế này.
Lý Thi Vân lần đầu tiên gặp phải cảnh tượng như vậy, lúc này mới rùng mình một cái, run giọng nói: “Trịnh tổng, làm sao bây giờ!”
“Ngươi gọi cảnh sát!”
Trịnh Tuyết Dương vô cùng bình tĩnh.
“Ta sẽ xuống dưới cầm chân bọn chúng!”
“Dù sao, ta cũng là người của Chân Gia Thủ Đô!”
“Nếu động thủ với ta, hậu quả khó lường!”
“Cho nên bọn hắn, sẽ không dám làm gì ta!”
“Bùi Nguyên Minh, anh cũng ở trên xe đừng đi xuống, để cho mâu thuẫn càng thêm trầm trọng!”
Hiển nhiên, Trịnh Tuyết Dương rất rõ ràng, đối phương chủ yếu nhắm tới ai.
Lý Thi Vân sắc mặt tái nhợt gật gật đầu, vội vàng lấy điện thoại báo cáo cảnh sát, nhưng lại phát hiện, đt không có tín hiệu.
Nghĩ đến cảnh bị xã hội đen chà đạp, mặt Lý Thi Vân khó coi vô cùng, đều nhanh muốn khóc.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trịnh Tuyết Dương gật đầu nói: “Được.”Cho dù không cô giải quyết được, cô cũng không muốn Bùi Nguyên Minh ra tay, cô muốn chứng tỏ năng lực của mình.“Được, chỉ cần em có thể giải quyết thì tốt.”Bùi Nguyên Minh biết, Trịnh Tuyết Dương mạnh miệng như thế nào.“Nhưng nếu không giải quyết được, thì cũng đừng làm khó mình, phải nói cho anh biết, anh sẽ tìm cách giải quyết.”Nghe xong lời nói của Bùi Nguyên Minh, Lý Thi Vân càng thêm mỉa mai.Xem ra, người con rể cửa này, không phải chỉ đơn giản là thích khoe khoang, mà còn thích giả vờ giả vịt.“Woo-”Đúng lúc này, khi Porsche đang chạy trên một con đường thưa thớt dân cư, một vài chiếc xe tải không có bảng số, bất ngờ xuất hiện trước mặt họ.Ngay sau đó, vài chiếc xe tải cũng xuất hiện phía sau, vô cùng ăn ý chặn đường rút lui của nhóm người Bùi Nguyên Minh.Gương mặt xinh đẹp của Trịnh Tuyết Dương và Lý Thi Vân, bỗng trở nên vô cùng lo lắng, không biết đã xảy ra chuyện gì.” xoạt ——”Lúc này, cửa xe bật mở, hàng chục tên côn đồ mặc áo ba lỗ xông ra, trên tay cầm theo ống thép và gậy đánh bóng chày.Khi cửa một chiếc xe mở ra, liền thấy Tôn Mạn và Lý Quốc Hưng chống nạng bước xuống.“Hai tên vương bát đản này!”Nhìn thấy hai người này, Trịnh Tuyết Dương lập tức hiểu được, chuyện gì đang xảy ra.” Thế mà sử dụng loại thủ đoạn hạ lưu này!”Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, anh đã trải qua quá nhiều chuyện như thế này.Lý Thi Vân lần đầu tiên gặp phải cảnh tượng như vậy, lúc này mới rùng mình một cái, run giọng nói: “Trịnh tổng, làm sao bây giờ!”“Ngươi gọi cảnh sát!”Trịnh Tuyết Dương vô cùng bình tĩnh.“Ta sẽ xuống dưới cầm chân bọn chúng!”“Dù sao, ta cũng là người của Chân Gia Thủ Đô!”“Nếu động thủ với ta, hậu quả khó lường!”“Cho nên bọn hắn, sẽ không dám làm gì ta!”“Bùi Nguyên Minh, anh cũng ở trên xe đừng đi xuống, để cho mâu thuẫn càng thêm trầm trọng!”Hiển nhiên, Trịnh Tuyết Dương rất rõ ràng, đối phương chủ yếu nhắm tới ai.Lý Thi Vân sắc mặt tái nhợt gật gật đầu, vội vàng lấy điện thoại báo cáo cảnh sát, nhưng lại phát hiện, đt không có tín hiệu.Nghĩ đến cảnh bị xã hội đen chà đạp, mặt Lý Thi Vân khó coi vô cùng, đều nhanh muốn khóc.