Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 441 9

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh hơi đỏ mặt, ho khan một tiếng nói: “Cô đây là không theo thói quen như mọi người rồi!”“Bình thường, không phải đều nói, kiếp sau bọn họ sẽ làm trâu làm ngựa để báo đáp tôi sao?”Tạ Mộng Dao ậm ừ: “Đó là đối với một đại hiệp xấu trai. Đương nhiên, đối với một đại hiệp có vẻ ngoài khôi ngô, thanh tú như anh, đương nhiên là muốn lấy thân báo đáp.”Bùi Nguyên Minh cười nói: “Vậy tôi chỉ có thể nói cho cô biết, là một cô nương, thì tuyệt đối không được phép.”” Chúng ta người trong giang hồ, hành hiệp trượng nghĩa, là bổn phận đương nhiên.”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, lông mày liễu của Tạ Mộng Dao dựng lên: “Ý của anh là, anh chê tôi trông thật xấu xí, đúng không?”Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Cô cũng có thể hiểu thành, tôi là người rất đứng đắn!”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, Tạ Mộng Dao tức giận đến mức muốn một hơi cắn nát hàm răng.Những người theo đuổi lão nương, có thể xếp hàng dài từ Kim Lăng đến Yến Kinh.Kết quả là gã khốn kiếp họ Bùi này, thế mà ghét bỏ lão nương sao?Thấy tầm mắt của Tạ Tam trở nên kỳ quái, Bùi Nguyên Minh ho khan một tiếng: “Mộng Dao, đừng nói nhảm nữa.”“Gọi người đến dọn dẹp và xử lý hiện trường đi.”Anh không hoàn toàn giết sạch đám khô lâu bang, chính là muốn có được đầy đủ khẩu cung.Nếu những tên này, thực sự có quan hệ với Trường Sinh Điện, nói không chừng, có thể tra được một chút chuyện mình cần.Tạ Mộng Dao nghe vậy nhìn điện thoại di động, nói: “Tín hiệu bị mất sóng, bất quá, chúng ta vẫn là đi ra ngoài trước đi.”Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, không có nói nhiều.“Woo-”Đúng lúc này, trên đường núi xuất hiện thêm một ít xe Toyota.Toàn màu xanh lá cây, trông rất chói mắt.Ngay sau đó, cửa xe mở ra, một người phụ nữ mặc đồng phục màu đen, đi ra cùng một số nam nữ mặc đồng phục màu đen.Người phụ nữ dẫn đầu rất xinh đẹp, buộc tóc đuôi ngựa phía sau, bộ quần áo bó sát tôn lên toàn bộ dáng người của cô ấy một cách tinh tế.Điều quan trọng nhất là, đôi chân thon dài miên man trắng nõn của cô nàng, mười phần hấp dẫn, nói không nên lời.Và khi cô ấy bước đi, cũng mang một vẻ kiêu ngạo khó tả, và trông rất kiêu ngạo.Tạ Mộng Dao thấp giọng giải thích, người này là em họ Tạ Môn của cô, Trương Bảo Nhi.“Mộng Dao, tỷ không sao chứ?”“Sao đột nhiên đt mất liên lạc như vậy?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh hơi đỏ mặt, ho khan một tiếng nói: “Cô đây là không theo thói quen như mọi người rồi!”“Bình thường, không phải đều nói, kiếp sau bọn họ sẽ làm trâu làm ngựa để báo đáp tôi sao?”Tạ Mộng Dao ậm ừ: “Đó là đối với một đại hiệp xấu trai. Đương nhiên, đối với một đại hiệp có vẻ ngoài khôi ngô, thanh tú như anh, đương nhiên là muốn lấy thân báo đáp.”Bùi Nguyên Minh cười nói: “Vậy tôi chỉ có thể nói cho cô biết, là một cô nương, thì tuyệt đối không được phép.”” Chúng ta người trong giang hồ, hành hiệp trượng nghĩa, là bổn phận đương nhiên.”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, lông mày liễu của Tạ Mộng Dao dựng lên: “Ý của anh là, anh chê tôi trông thật xấu xí, đúng không?”Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Cô cũng có thể hiểu thành, tôi là người rất đứng đắn!”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, Tạ Mộng Dao tức giận đến mức muốn một hơi cắn nát hàm răng.Những người theo đuổi lão nương, có thể xếp hàng dài từ Kim Lăng đến Yến Kinh.Kết quả là gã khốn kiếp họ Bùi này, thế mà ghét bỏ lão nương sao?Thấy tầm mắt của Tạ Tam trở nên kỳ quái, Bùi Nguyên Minh ho khan một tiếng: “Mộng Dao, đừng nói nhảm nữa.”“Gọi người đến dọn dẹp và xử lý hiện trường đi.”Anh không hoàn toàn giết sạch đám khô lâu bang, chính là muốn có được đầy đủ khẩu cung.Nếu những tên này, thực sự có quan hệ với Trường Sinh Điện, nói không chừng, có thể tra được một chút chuyện mình cần.Tạ Mộng Dao nghe vậy nhìn điện thoại di động, nói: “Tín hiệu bị mất sóng, bất quá, chúng ta vẫn là đi ra ngoài trước đi.”Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, không có nói nhiều.“Woo-”Đúng lúc này, trên đường núi xuất hiện thêm một ít xe Toyota.Toàn màu xanh lá cây, trông rất chói mắt.Ngay sau đó, cửa xe mở ra, một người phụ nữ mặc đồng phục màu đen, đi ra cùng một số nam nữ mặc đồng phục màu đen.Người phụ nữ dẫn đầu rất xinh đẹp, buộc tóc đuôi ngựa phía sau, bộ quần áo bó sát tôn lên toàn bộ dáng người của cô ấy một cách tinh tế.Điều quan trọng nhất là, đôi chân thon dài miên man trắng nõn của cô nàng, mười phần hấp dẫn, nói không nên lời.Và khi cô ấy bước đi, cũng mang một vẻ kiêu ngạo khó tả, và trông rất kiêu ngạo.Tạ Mộng Dao thấp giọng giải thích, người này là em họ Tạ Môn của cô, Trương Bảo Nhi.“Mộng Dao, tỷ không sao chứ?”“Sao đột nhiên đt mất liên lạc như vậy?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh hơi đỏ mặt, ho khan một tiếng nói: “Cô đây là không theo thói quen như mọi người rồi!”“Bình thường, không phải đều nói, kiếp sau bọn họ sẽ làm trâu làm ngựa để báo đáp tôi sao?”Tạ Mộng Dao ậm ừ: “Đó là đối với một đại hiệp xấu trai. Đương nhiên, đối với một đại hiệp có vẻ ngoài khôi ngô, thanh tú như anh, đương nhiên là muốn lấy thân báo đáp.”Bùi Nguyên Minh cười nói: “Vậy tôi chỉ có thể nói cho cô biết, là một cô nương, thì tuyệt đối không được phép.”” Chúng ta người trong giang hồ, hành hiệp trượng nghĩa, là bổn phận đương nhiên.”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, lông mày liễu của Tạ Mộng Dao dựng lên: “Ý của anh là, anh chê tôi trông thật xấu xí, đúng không?”Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Cô cũng có thể hiểu thành, tôi là người rất đứng đắn!”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, Tạ Mộng Dao tức giận đến mức muốn một hơi cắn nát hàm răng.Những người theo đuổi lão nương, có thể xếp hàng dài từ Kim Lăng đến Yến Kinh.Kết quả là gã khốn kiếp họ Bùi này, thế mà ghét bỏ lão nương sao?Thấy tầm mắt của Tạ Tam trở nên kỳ quái, Bùi Nguyên Minh ho khan một tiếng: “Mộng Dao, đừng nói nhảm nữa.”“Gọi người đến dọn dẹp và xử lý hiện trường đi.”Anh không hoàn toàn giết sạch đám khô lâu bang, chính là muốn có được đầy đủ khẩu cung.Nếu những tên này, thực sự có quan hệ với Trường Sinh Điện, nói không chừng, có thể tra được một chút chuyện mình cần.Tạ Mộng Dao nghe vậy nhìn điện thoại di động, nói: “Tín hiệu bị mất sóng, bất quá, chúng ta vẫn là đi ra ngoài trước đi.”Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, không có nói nhiều.“Woo-”Đúng lúc này, trên đường núi xuất hiện thêm một ít xe Toyota.Toàn màu xanh lá cây, trông rất chói mắt.Ngay sau đó, cửa xe mở ra, một người phụ nữ mặc đồng phục màu đen, đi ra cùng một số nam nữ mặc đồng phục màu đen.Người phụ nữ dẫn đầu rất xinh đẹp, buộc tóc đuôi ngựa phía sau, bộ quần áo bó sát tôn lên toàn bộ dáng người của cô ấy một cách tinh tế.Điều quan trọng nhất là, đôi chân thon dài miên man trắng nõn của cô nàng, mười phần hấp dẫn, nói không nên lời.Và khi cô ấy bước đi, cũng mang một vẻ kiêu ngạo khó tả, và trông rất kiêu ngạo.Tạ Mộng Dao thấp giọng giải thích, người này là em họ Tạ Môn của cô, Trương Bảo Nhi.“Mộng Dao, tỷ không sao chứ?”“Sao đột nhiên đt mất liên lạc như vậy?”

Chương 441 9