Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 454 5

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Đúng lúc này, Trần Hồng Mẫn và Giang Vũ Cầm đang định rời đi, nắm lấy cánh tay của Lý Lệ Rồng, vừa chỉ về phía Bùi Nguyên Minh, chu miệng nhỏ thật nhanh nói điều gì đó.Chẳng mấy chốc, Lý Lệ Rồng đã đưa một nhóm người đến gần, tất cả đều mang nét mặt bất cần đời.Trần Hồng Hiên rùng mình một cái, còn tưởng rằng bên kia còn muốn massas cho mình, sợ tới mức lộn nhào bò vào một góc ôm đầu trốn.Dù vô cùng tức giận, nhưng hắn biết rất rõ rằng, mình hoàn toàn không phải là đối thủ của Lý Lệ Rồng.Không chết không thôi, sẽ chỉ làm mình chết không có chỗ chôn.“Ầm -”Ngay lúc Bùi Nguyên Minh đang định tiếp tục cắt bít tết, liền nhìn thấy Lý Lệ Rồng đạp vào một cái ghế trước mặt, lập tức một cái ghế thẳng tắp lao tới.Bùi Nguyên Minh lui về phía sau, tránh cái ghế.Chỉ là khi chiếc ghế đập vào mặt bàn, đã nghe thấy tiếng “loảng xoảng”.Chén bát lộn xộn, bữa cơm này xem như bị phá hư.” Vương bát đản!”La Bác Hoa đột ngột đứng lên, nhưng lại bị Bùi Nguyên Minh khoát tay ngăn lại.Anh liếc mắt nhìn Lý Lệ Rồng, lãnh đạm nói: “Long Ca, đúng không? Làm sao vậy?”Lý Lệ Rồng rít điếu xì gà, một làn khói đặc phun ra, sau đó cười lạnh nói: ” Tiểu tử, chính là ngươi đã làm cho Hồng Mẫn và Vu Cầm tức giận và xấu hổ, đúng không?”Trần Hồng Hiên đang nấp trong góc phòng, vô cùng đau khổ và mất mặt, khi nghe thấy cách xưng hô thân mật có một không hai của đối phương.Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ngươi muốn phách lối, muốn giẫm lên Trần Hồng Hiên, cùng ta không có nửa xu quan hệ.”“Nhưng là, ngươi muốn giẫm lên đầu của ta, còn không sợ đá vào tấm sắt sao?”“Ố ô ồ!”Lý Lệ Rồng âm dương quái khí (*nói chuyện chanh chua), nở một nụ cười kỳ quái.“Ta, Long Ca, ở Kim Lăng nhiều năm như vậy, cho dù là ẩn thế, gia tộc cao cấp, người của môn phiệt, đều cho ta ba phần mặt mũi.”“Ngươi trước mặt như vậy ta giả bộ như vậy, không sợ bị sét đánh chết sao?”Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày: “Xem ra là ngươi muốn tìm cái chết.”Ngay khi giọng nói đó rơi xuống, những người bạn xung quanh Lý Lệ Rồng đột nhiên giận tím mặt, và la hét dữ dội.” Tiểu tử, ngươi chán sống rồi à?”“Ngươi có biết người trước mặt là ai không?”“Đây là Lý Lệ Rồng đến từ địa sản Tần Hoài, Long Ca!”“Trong Kim Lăng một mẫu ba phần đất này, còn có ai dám nói chuyện với Long Ca như vậy!”“Có tin ngươi lại kiêu ngạo, chúng ta liền vứt bỏ ngươi sông Tần Hoài hay không!”Lý Lệ Rồng giờ phút này, lại không vội không chậm khoát tay chặn lại đám người.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Đúng lúc này, Trần Hồng Mẫn và Giang Vũ Cầm đang định rời đi, nắm lấy cánh tay của Lý Lệ Rồng, vừa chỉ về phía Bùi Nguyên Minh, chu miệng nhỏ thật nhanh nói điều gì đó.Chẳng mấy chốc, Lý Lệ Rồng đã đưa một nhóm người đến gần, tất cả đều mang nét mặt bất cần đời.Trần Hồng Hiên rùng mình một cái, còn tưởng rằng bên kia còn muốn massas cho mình, sợ tới mức lộn nhào bò vào một góc ôm đầu trốn.Dù vô cùng tức giận, nhưng hắn biết rất rõ rằng, mình hoàn toàn không phải là đối thủ của Lý Lệ Rồng.Không chết không thôi, sẽ chỉ làm mình chết không có chỗ chôn.“Ầm -”Ngay lúc Bùi Nguyên Minh đang định tiếp tục cắt bít tết, liền nhìn thấy Lý Lệ Rồng đạp vào một cái ghế trước mặt, lập tức một cái ghế thẳng tắp lao tới.Bùi Nguyên Minh lui về phía sau, tránh cái ghế.Chỉ là khi chiếc ghế đập vào mặt bàn, đã nghe thấy tiếng “loảng xoảng”.Chén bát lộn xộn, bữa cơm này xem như bị phá hư.” Vương bát đản!”La Bác Hoa đột ngột đứng lên, nhưng lại bị Bùi Nguyên Minh khoát tay ngăn lại.Anh liếc mắt nhìn Lý Lệ Rồng, lãnh đạm nói: “Long Ca, đúng không? Làm sao vậy?”Lý Lệ Rồng rít điếu xì gà, một làn khói đặc phun ra, sau đó cười lạnh nói: ” Tiểu tử, chính là ngươi đã làm cho Hồng Mẫn và Vu Cầm tức giận và xấu hổ, đúng không?”Trần Hồng Hiên đang nấp trong góc phòng, vô cùng đau khổ và mất mặt, khi nghe thấy cách xưng hô thân mật có một không hai của đối phương.Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ngươi muốn phách lối, muốn giẫm lên Trần Hồng Hiên, cùng ta không có nửa xu quan hệ.”“Nhưng là, ngươi muốn giẫm lên đầu của ta, còn không sợ đá vào tấm sắt sao?”“Ố ô ồ!”Lý Lệ Rồng âm dương quái khí (*nói chuyện chanh chua), nở một nụ cười kỳ quái.“Ta, Long Ca, ở Kim Lăng nhiều năm như vậy, cho dù là ẩn thế, gia tộc cao cấp, người của môn phiệt, đều cho ta ba phần mặt mũi.”“Ngươi trước mặt như vậy ta giả bộ như vậy, không sợ bị sét đánh chết sao?”Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày: “Xem ra là ngươi muốn tìm cái chết.”Ngay khi giọng nói đó rơi xuống, những người bạn xung quanh Lý Lệ Rồng đột nhiên giận tím mặt, và la hét dữ dội.” Tiểu tử, ngươi chán sống rồi à?”“Ngươi có biết người trước mặt là ai không?”“Đây là Lý Lệ Rồng đến từ địa sản Tần Hoài, Long Ca!”“Trong Kim Lăng một mẫu ba phần đất này, còn có ai dám nói chuyện với Long Ca như vậy!”“Có tin ngươi lại kiêu ngạo, chúng ta liền vứt bỏ ngươi sông Tần Hoài hay không!”Lý Lệ Rồng giờ phút này, lại không vội không chậm khoát tay chặn lại đám người.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Đúng lúc này, Trần Hồng Mẫn và Giang Vũ Cầm đang định rời đi, nắm lấy cánh tay của Lý Lệ Rồng, vừa chỉ về phía Bùi Nguyên Minh, chu miệng nhỏ thật nhanh nói điều gì đó.Chẳng mấy chốc, Lý Lệ Rồng đã đưa một nhóm người đến gần, tất cả đều mang nét mặt bất cần đời.Trần Hồng Hiên rùng mình một cái, còn tưởng rằng bên kia còn muốn massas cho mình, sợ tới mức lộn nhào bò vào một góc ôm đầu trốn.Dù vô cùng tức giận, nhưng hắn biết rất rõ rằng, mình hoàn toàn không phải là đối thủ của Lý Lệ Rồng.Không chết không thôi, sẽ chỉ làm mình chết không có chỗ chôn.“Ầm -”Ngay lúc Bùi Nguyên Minh đang định tiếp tục cắt bít tết, liền nhìn thấy Lý Lệ Rồng đạp vào một cái ghế trước mặt, lập tức một cái ghế thẳng tắp lao tới.Bùi Nguyên Minh lui về phía sau, tránh cái ghế.Chỉ là khi chiếc ghế đập vào mặt bàn, đã nghe thấy tiếng “loảng xoảng”.Chén bát lộn xộn, bữa cơm này xem như bị phá hư.” Vương bát đản!”La Bác Hoa đột ngột đứng lên, nhưng lại bị Bùi Nguyên Minh khoát tay ngăn lại.Anh liếc mắt nhìn Lý Lệ Rồng, lãnh đạm nói: “Long Ca, đúng không? Làm sao vậy?”Lý Lệ Rồng rít điếu xì gà, một làn khói đặc phun ra, sau đó cười lạnh nói: ” Tiểu tử, chính là ngươi đã làm cho Hồng Mẫn và Vu Cầm tức giận và xấu hổ, đúng không?”Trần Hồng Hiên đang nấp trong góc phòng, vô cùng đau khổ và mất mặt, khi nghe thấy cách xưng hô thân mật có một không hai của đối phương.Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ngươi muốn phách lối, muốn giẫm lên Trần Hồng Hiên, cùng ta không có nửa xu quan hệ.”“Nhưng là, ngươi muốn giẫm lên đầu của ta, còn không sợ đá vào tấm sắt sao?”“Ố ô ồ!”Lý Lệ Rồng âm dương quái khí (*nói chuyện chanh chua), nở một nụ cười kỳ quái.“Ta, Long Ca, ở Kim Lăng nhiều năm như vậy, cho dù là ẩn thế, gia tộc cao cấp, người của môn phiệt, đều cho ta ba phần mặt mũi.”“Ngươi trước mặt như vậy ta giả bộ như vậy, không sợ bị sét đánh chết sao?”Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày: “Xem ra là ngươi muốn tìm cái chết.”Ngay khi giọng nói đó rơi xuống, những người bạn xung quanh Lý Lệ Rồng đột nhiên giận tím mặt, và la hét dữ dội.” Tiểu tử, ngươi chán sống rồi à?”“Ngươi có biết người trước mặt là ai không?”“Đây là Lý Lệ Rồng đến từ địa sản Tần Hoài, Long Ca!”“Trong Kim Lăng một mẫu ba phần đất này, còn có ai dám nói chuyện với Long Ca như vậy!”“Có tin ngươi lại kiêu ngạo, chúng ta liền vứt bỏ ngươi sông Tần Hoài hay không!”Lý Lệ Rồng giờ phút này, lại không vội không chậm khoát tay chặn lại đám người.

Chương 454 5