Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 455 5

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Rất hiển nhiên, bọn hắn đêm nay, hẳn là có nhiều động thái lớn.Đêm nay tại Kim Lăng, chú định sẽ tràn ngập gió tanh mưa máu…Bùi Nguyên Minh có lẽ đoán được, Nghiêm Dao định làm gì, nhưng anh cũng không nói nhiều, còn chưa tới lúc anh ra tay …Sau khi Nghiêm Dao rời đi, Bùi Nguyên Minh đi tới trước mặt Hình Hoằng Ích, cười nói: “Hình Lão, tối nay cảm ơn ngài đã kịp thời ra tay.”“Nếu không phải có ngài, tôi sợ là sẽ gặp phải một chút phiền phức.”Hình Hoằng Ích cười ha ha một tiếng: “Bùi Thiếu, cậu quá khách khí.”“Không nói tới cậu có ân cứu mạng với tôi, tôi nhất định phải ra tay.”“Hơn nữa, cho dù tôi không động thủ, đêm nay Bùi Thiếu cũng sẽ không lỗ.”“Tôi cái này gọi là dệt hoa trên gấm mà thôi.”Rõ ràng, Hình Hoằng Ích biết rất rõ, những người như Bùi Nguyên Minh, làm việc luôn luôn khiêm tốn.Nếu nghĩ anh ta, thậm chí không thể xử lý cảnh vừa rồi, rõ ràng là đánh giá anh ta quá thấp.Hình Lam lúc này đến gần Bùi Nguyên Minh, thì thào nói: “Bùi Nguyên Minh, người mà anh thực sự phải cảm ơn, chính là tôi!”“Tôi đã bắn những phát súng vừa rồi, nếu không, anh sẽ bị người của Lý Lệ Rồng bắn chết!”Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Có thể, đa tạ cô.”“Thôi, tôi sẽ cho cônghỉ thêm một tháng, một tháng nữa cô sẽ đến làm việc.”“Anh!”Hình Lam không nói nên lời.“Hức hức, cái thứ hẹp hòi, dám dội nước lạnh vào sự chân thành của tôi!”“Tôi đã cứu mạng anh, anh cũng không chịu hủy hợp đồng đánh cược. Tôi chưa từng thấy người nào nhỏ mọn như anh!”Bùi Nguyên híp mắt nói: “Cô nghĩ hay lắm, khó được có một vị đại tiểu thư làm hầu gái của tôi, tại sao tôi phải hủy bỏ hợp đồng cá cược?”Sau khi trêu chọc Hình Lam vài câu, Bùi Nguyên Minh cười với Hình Hoằng Ích nói: “Hình Lão, chúng ta đừng nói chuyện tối nay nữa.”” Vẫn là nói về ông một chút đi? Gần đây như thế nào rồi?”Hình Hoằng Ích nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, một mặt cao hứng nói: ” Vậy sẽ phải đa tạ Bùi Thiếu cậu đã ra tay..”“Kể từ khi cậu loại bỏ nguồn khí âm của tôi, thân thể của tôi ngày càng chuyển biến tốt đẹp, và cuối cùng, dưới sự chăm sóc của bác sĩ gia đình, những ốm đau khác cũng được tiêu trừ.”” Tôi cảm thấy, tôi nếu sống thêm mấy chục tuổi nữa, vấn đề thực không lớn.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Rất hiển nhiên, bọn hắn đêm nay, hẳn là có nhiều động thái lớn.Đêm nay tại Kim Lăng, chú định sẽ tràn ngập gió tanh mưa máu…Bùi Nguyên Minh có lẽ đoán được, Nghiêm Dao định làm gì, nhưng anh cũng không nói nhiều, còn chưa tới lúc anh ra tay …Sau khi Nghiêm Dao rời đi, Bùi Nguyên Minh đi tới trước mặt Hình Hoằng Ích, cười nói: “Hình Lão, tối nay cảm ơn ngài đã kịp thời ra tay.”“Nếu không phải có ngài, tôi sợ là sẽ gặp phải một chút phiền phức.”Hình Hoằng Ích cười ha ha một tiếng: “Bùi Thiếu, cậu quá khách khí.”“Không nói tới cậu có ân cứu mạng với tôi, tôi nhất định phải ra tay.”“Hơn nữa, cho dù tôi không động thủ, đêm nay Bùi Thiếu cũng sẽ không lỗ.”“Tôi cái này gọi là dệt hoa trên gấm mà thôi.”Rõ ràng, Hình Hoằng Ích biết rất rõ, những người như Bùi Nguyên Minh, làm việc luôn luôn khiêm tốn.Nếu nghĩ anh ta, thậm chí không thể xử lý cảnh vừa rồi, rõ ràng là đánh giá anh ta quá thấp.Hình Lam lúc này đến gần Bùi Nguyên Minh, thì thào nói: “Bùi Nguyên Minh, người mà anh thực sự phải cảm ơn, chính là tôi!”“Tôi đã bắn những phát súng vừa rồi, nếu không, anh sẽ bị người của Lý Lệ Rồng bắn chết!”Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Có thể, đa tạ cô.”“Thôi, tôi sẽ cho cônghỉ thêm một tháng, một tháng nữa cô sẽ đến làm việc.”“Anh!”Hình Lam không nói nên lời.“Hức hức, cái thứ hẹp hòi, dám dội nước lạnh vào sự chân thành của tôi!”“Tôi đã cứu mạng anh, anh cũng không chịu hủy hợp đồng đánh cược. Tôi chưa từng thấy người nào nhỏ mọn như anh!”Bùi Nguyên híp mắt nói: “Cô nghĩ hay lắm, khó được có một vị đại tiểu thư làm hầu gái của tôi, tại sao tôi phải hủy bỏ hợp đồng cá cược?”Sau khi trêu chọc Hình Lam vài câu, Bùi Nguyên Minh cười với Hình Hoằng Ích nói: “Hình Lão, chúng ta đừng nói chuyện tối nay nữa.”” Vẫn là nói về ông một chút đi? Gần đây như thế nào rồi?”Hình Hoằng Ích nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, một mặt cao hứng nói: ” Vậy sẽ phải đa tạ Bùi Thiếu cậu đã ra tay..”“Kể từ khi cậu loại bỏ nguồn khí âm của tôi, thân thể của tôi ngày càng chuyển biến tốt đẹp, và cuối cùng, dưới sự chăm sóc của bác sĩ gia đình, những ốm đau khác cũng được tiêu trừ.”” Tôi cảm thấy, tôi nếu sống thêm mấy chục tuổi nữa, vấn đề thực không lớn.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Rất hiển nhiên, bọn hắn đêm nay, hẳn là có nhiều động thái lớn.Đêm nay tại Kim Lăng, chú định sẽ tràn ngập gió tanh mưa máu…Bùi Nguyên Minh có lẽ đoán được, Nghiêm Dao định làm gì, nhưng anh cũng không nói nhiều, còn chưa tới lúc anh ra tay …Sau khi Nghiêm Dao rời đi, Bùi Nguyên Minh đi tới trước mặt Hình Hoằng Ích, cười nói: “Hình Lão, tối nay cảm ơn ngài đã kịp thời ra tay.”“Nếu không phải có ngài, tôi sợ là sẽ gặp phải một chút phiền phức.”Hình Hoằng Ích cười ha ha một tiếng: “Bùi Thiếu, cậu quá khách khí.”“Không nói tới cậu có ân cứu mạng với tôi, tôi nhất định phải ra tay.”“Hơn nữa, cho dù tôi không động thủ, đêm nay Bùi Thiếu cũng sẽ không lỗ.”“Tôi cái này gọi là dệt hoa trên gấm mà thôi.”Rõ ràng, Hình Hoằng Ích biết rất rõ, những người như Bùi Nguyên Minh, làm việc luôn luôn khiêm tốn.Nếu nghĩ anh ta, thậm chí không thể xử lý cảnh vừa rồi, rõ ràng là đánh giá anh ta quá thấp.Hình Lam lúc này đến gần Bùi Nguyên Minh, thì thào nói: “Bùi Nguyên Minh, người mà anh thực sự phải cảm ơn, chính là tôi!”“Tôi đã bắn những phát súng vừa rồi, nếu không, anh sẽ bị người của Lý Lệ Rồng bắn chết!”Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Có thể, đa tạ cô.”“Thôi, tôi sẽ cho cônghỉ thêm một tháng, một tháng nữa cô sẽ đến làm việc.”“Anh!”Hình Lam không nói nên lời.“Hức hức, cái thứ hẹp hòi, dám dội nước lạnh vào sự chân thành của tôi!”“Tôi đã cứu mạng anh, anh cũng không chịu hủy hợp đồng đánh cược. Tôi chưa từng thấy người nào nhỏ mọn như anh!”Bùi Nguyên híp mắt nói: “Cô nghĩ hay lắm, khó được có một vị đại tiểu thư làm hầu gái của tôi, tại sao tôi phải hủy bỏ hợp đồng cá cược?”Sau khi trêu chọc Hình Lam vài câu, Bùi Nguyên Minh cười với Hình Hoằng Ích nói: “Hình Lão, chúng ta đừng nói chuyện tối nay nữa.”” Vẫn là nói về ông một chút đi? Gần đây như thế nào rồi?”Hình Hoằng Ích nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, một mặt cao hứng nói: ” Vậy sẽ phải đa tạ Bùi Thiếu cậu đã ra tay..”“Kể từ khi cậu loại bỏ nguồn khí âm của tôi, thân thể của tôi ngày càng chuyển biến tốt đẹp, và cuối cùng, dưới sự chăm sóc của bác sĩ gia đình, những ốm đau khác cũng được tiêu trừ.”” Tôi cảm thấy, tôi nếu sống thêm mấy chục tuổi nữa, vấn đề thực không lớn.”

Chương 455 5