Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 455 7

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh cười cười, nói: “Không có vấn đề lớn, chỉ là tôi vẫn nói câu nói kia, có một số việc, lo trước khỏi hoạ thì sẽ tốt một chút!”Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh cũng vẽ một tấm phù chú đưa cho Hình Lam, để cô đặt bên cạnh thân thể mình.Hình Lam tuy có vẻ tò mò, nhưng cũng không nói gì mà nhanh chóng cất đồ đi.“Reng reng reng–”Ngay khi Hình Hoằng Ích còn đang muốn hỏi thêm, nhìn thấy điện thoại di động của Hình Lam đang rung lên dữ dội.Hình Lam sửng sốt, một lúc sau mới trả lời điện thoại, nói nhỏ với Hình Hoằng Ích: “Ông ơi, người đã đến rồi.”Hình Hoằng Ích gật đầu, vốn là đang chuẩn bị rời đi, nhưng khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bên cạnh, ông liền ẩn ý nói: “Bùi Thiếu, đêm nay cậu có rảnh không?”Bùi Nguyên Minh sững người một lúc, sau đó cười nói: “Hình Lão có chuyện gì cứ nói thẳng.”“Tối nay gặp lại một người bạn cũ, hẳn là có chút nguy hiểm.”Hình Hoằng Ích khẽ cười.” Tôi lúc đầu, đối với chuyện đêm nay không có lòng tin quá lớn, nhưng là gặp qua Bùi Thiếu. Tôi nghĩ, nếu như cậu là linh vật ở bên cạnh tôi, đêm nay khẳng định mọi việc đều thuận lợi.”Rõ ràng, đối với Hình Hoằng Ích, tuyệt kỹ Phong Thủy xuất thần nhập hóa của Bùi Nguyên Minh, rất đáng tin cậy.Có Bùi Nguyên Minh ở bên người, nhất định sẽ giảm thiểu rủi ro.Chí ít, sẽ không bị người dùng Phong Thủy tướng thuật ám hại.Điều quan trọng nhất là, biểu hiện của Bùi Nguyên Minh vừa rồi, không đúng lắm.Mặc dù Hình Hoằng Ích không hỏi cụ thể, nhưng trong tiềm thức ông luôn cảm thấy, nếu Bùi Nguyên Minh đi theo ông, sẽ tốt hơn.Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hình Hoằng Ích, Bùi Nguyên Minh gật đầu nói: “Được rồi, tối nay tôi không có việc gì, có thể cùng Hình Lão ra ngoài xem một chút.”“Được rồi, vậy làm phiền Bùi Thiếu.”“Không cần biết đêm nay có chuyện gì xảy ra hay không, coi như tôi nợ cậu một ân tình.”Trong khi nói chuyện, Hình Hoằng Ích làm dấu tay xin mời, ra hiệu cho Bùi Nguyên Minh rời đi cùng mình.Ngay sau đó, cả nhóm bước ra khỏi tòa nhà Đế Hào, và đến nhà để xe tư nhân dưới tầng hầm.Rất nhiều người đã tập trung ở nơi này, và người đứng ở phía trước là một nam hai nữ.Nam nhân đẹp trai, nữ nhân xinh đẹp, đồng thời toát ra vẻ lạnh lùng nhàn nhạt, giữa vẻ mặt, lộ ra vẻ mười phần cao ngạo, mười phần kiêu căng.Đặc biệt là người đàn ông đó, càng là một vẻ mặt không ai bì nổi.Hắn đứng chắp tay, giống như người bốn phía chung quanh, đều nhập không được vào pháp nhãn của hắn.Tuy nhiên, khi Hình Hoằng Ích và Hình Lam xuất hiện, sắc mặt kiêu ngạo trên gương mặt của người đàn ông này, đã biến mất hai phần. 

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh cười cười, nói: “Không có vấn đề lớn, chỉ là tôi vẫn nói câu nói kia, có một số việc, lo trước khỏi hoạ thì sẽ tốt một chút!”Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh cũng vẽ một tấm phù chú đưa cho Hình Lam, để cô đặt bên cạnh thân thể mình.Hình Lam tuy có vẻ tò mò, nhưng cũng không nói gì mà nhanh chóng cất đồ đi.“Reng reng reng–”Ngay khi Hình Hoằng Ích còn đang muốn hỏi thêm, nhìn thấy điện thoại di động của Hình Lam đang rung lên dữ dội.Hình Lam sửng sốt, một lúc sau mới trả lời điện thoại, nói nhỏ với Hình Hoằng Ích: “Ông ơi, người đã đến rồi.”Hình Hoằng Ích gật đầu, vốn là đang chuẩn bị rời đi, nhưng khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bên cạnh, ông liền ẩn ý nói: “Bùi Thiếu, đêm nay cậu có rảnh không?”Bùi Nguyên Minh sững người một lúc, sau đó cười nói: “Hình Lão có chuyện gì cứ nói thẳng.”“Tối nay gặp lại một người bạn cũ, hẳn là có chút nguy hiểm.”Hình Hoằng Ích khẽ cười.” Tôi lúc đầu, đối với chuyện đêm nay không có lòng tin quá lớn, nhưng là gặp qua Bùi Thiếu. Tôi nghĩ, nếu như cậu là linh vật ở bên cạnh tôi, đêm nay khẳng định mọi việc đều thuận lợi.”Rõ ràng, đối với Hình Hoằng Ích, tuyệt kỹ Phong Thủy xuất thần nhập hóa của Bùi Nguyên Minh, rất đáng tin cậy.Có Bùi Nguyên Minh ở bên người, nhất định sẽ giảm thiểu rủi ro.Chí ít, sẽ không bị người dùng Phong Thủy tướng thuật ám hại.Điều quan trọng nhất là, biểu hiện của Bùi Nguyên Minh vừa rồi, không đúng lắm.Mặc dù Hình Hoằng Ích không hỏi cụ thể, nhưng trong tiềm thức ông luôn cảm thấy, nếu Bùi Nguyên Minh đi theo ông, sẽ tốt hơn.Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hình Hoằng Ích, Bùi Nguyên Minh gật đầu nói: “Được rồi, tối nay tôi không có việc gì, có thể cùng Hình Lão ra ngoài xem một chút.”“Được rồi, vậy làm phiền Bùi Thiếu.”“Không cần biết đêm nay có chuyện gì xảy ra hay không, coi như tôi nợ cậu một ân tình.”Trong khi nói chuyện, Hình Hoằng Ích làm dấu tay xin mời, ra hiệu cho Bùi Nguyên Minh rời đi cùng mình.Ngay sau đó, cả nhóm bước ra khỏi tòa nhà Đế Hào, và đến nhà để xe tư nhân dưới tầng hầm.Rất nhiều người đã tập trung ở nơi này, và người đứng ở phía trước là một nam hai nữ.Nam nhân đẹp trai, nữ nhân xinh đẹp, đồng thời toát ra vẻ lạnh lùng nhàn nhạt, giữa vẻ mặt, lộ ra vẻ mười phần cao ngạo, mười phần kiêu căng.Đặc biệt là người đàn ông đó, càng là một vẻ mặt không ai bì nổi.Hắn đứng chắp tay, giống như người bốn phía chung quanh, đều nhập không được vào pháp nhãn của hắn.Tuy nhiên, khi Hình Hoằng Ích và Hình Lam xuất hiện, sắc mặt kiêu ngạo trên gương mặt của người đàn ông này, đã biến mất hai phần. 

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh cười cười, nói: “Không có vấn đề lớn, chỉ là tôi vẫn nói câu nói kia, có một số việc, lo trước khỏi hoạ thì sẽ tốt một chút!”Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh cũng vẽ một tấm phù chú đưa cho Hình Lam, để cô đặt bên cạnh thân thể mình.Hình Lam tuy có vẻ tò mò, nhưng cũng không nói gì mà nhanh chóng cất đồ đi.“Reng reng reng–”Ngay khi Hình Hoằng Ích còn đang muốn hỏi thêm, nhìn thấy điện thoại di động của Hình Lam đang rung lên dữ dội.Hình Lam sửng sốt, một lúc sau mới trả lời điện thoại, nói nhỏ với Hình Hoằng Ích: “Ông ơi, người đã đến rồi.”Hình Hoằng Ích gật đầu, vốn là đang chuẩn bị rời đi, nhưng khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bên cạnh, ông liền ẩn ý nói: “Bùi Thiếu, đêm nay cậu có rảnh không?”Bùi Nguyên Minh sững người một lúc, sau đó cười nói: “Hình Lão có chuyện gì cứ nói thẳng.”“Tối nay gặp lại một người bạn cũ, hẳn là có chút nguy hiểm.”Hình Hoằng Ích khẽ cười.” Tôi lúc đầu, đối với chuyện đêm nay không có lòng tin quá lớn, nhưng là gặp qua Bùi Thiếu. Tôi nghĩ, nếu như cậu là linh vật ở bên cạnh tôi, đêm nay khẳng định mọi việc đều thuận lợi.”Rõ ràng, đối với Hình Hoằng Ích, tuyệt kỹ Phong Thủy xuất thần nhập hóa của Bùi Nguyên Minh, rất đáng tin cậy.Có Bùi Nguyên Minh ở bên người, nhất định sẽ giảm thiểu rủi ro.Chí ít, sẽ không bị người dùng Phong Thủy tướng thuật ám hại.Điều quan trọng nhất là, biểu hiện của Bùi Nguyên Minh vừa rồi, không đúng lắm.Mặc dù Hình Hoằng Ích không hỏi cụ thể, nhưng trong tiềm thức ông luôn cảm thấy, nếu Bùi Nguyên Minh đi theo ông, sẽ tốt hơn.Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hình Hoằng Ích, Bùi Nguyên Minh gật đầu nói: “Được rồi, tối nay tôi không có việc gì, có thể cùng Hình Lão ra ngoài xem một chút.”“Được rồi, vậy làm phiền Bùi Thiếu.”“Không cần biết đêm nay có chuyện gì xảy ra hay không, coi như tôi nợ cậu một ân tình.”Trong khi nói chuyện, Hình Hoằng Ích làm dấu tay xin mời, ra hiệu cho Bùi Nguyên Minh rời đi cùng mình.Ngay sau đó, cả nhóm bước ra khỏi tòa nhà Đế Hào, và đến nhà để xe tư nhân dưới tầng hầm.Rất nhiều người đã tập trung ở nơi này, và người đứng ở phía trước là một nam hai nữ.Nam nhân đẹp trai, nữ nhân xinh đẹp, đồng thời toát ra vẻ lạnh lùng nhàn nhạt, giữa vẻ mặt, lộ ra vẻ mười phần cao ngạo, mười phần kiêu căng.Đặc biệt là người đàn ông đó, càng là một vẻ mặt không ai bì nổi.Hắn đứng chắp tay, giống như người bốn phía chung quanh, đều nhập không được vào pháp nhãn của hắn.Tuy nhiên, khi Hình Hoằng Ích và Hình Lam xuất hiện, sắc mặt kiêu ngạo trên gương mặt của người đàn ông này, đã biến mất hai phần. 

Chương 455 7