Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 458 9
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Lý Á Bưu ác độc mở miệng, tanh tưởi nghiến răng.” Ta không chơi chết ngươi cùng Trịnh Tuyết Dương, ta chính là vương bát đản, rùa đen rụt đầu!”” Thật sao?”Bùi Nguyên Minh hờ hững cười cười, sau đó trước mặt mọi người, bước tới Lý Á Bưu.“Ngươi không thể giết ta, mà nhất định ngươi phải như thế này!”Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh “choang” một tiếng, đập nát chai rượu ngoại trong tay Lý Á Bưu, lộ ra miệng chai rượu ngoại sắc bén.” Dạng này còn tạm được.”” Đến đây, đâm ta chỗ này, chơi chết ta đi!”“Ta hứa sẽ không đánh trả.”Vừa nói, Bùi Nguyên Minh vừa chỉ vào cổ mình, ngoắc ngón tay.Nhìn thấy bộ dạng giống như lưu manh của Bùi Nguyên Minh, sắc mặt Lý Á Bưu hơi cứng đờ.Vẻ mặt tức giận của hắn, lúc này dường như đông cứng lại, cổ chai rượu ngoại bị vỡ trong tay hắn, thế nào đều đâm không được.Bùi Nguyên Minh khinh thường cười một tiếng, thản nhiên nói: “Đến đây! Nhanh lên!”“Ngươi có dũng khí đối phó với nữ nhân, tại sao không có can đảm xuống tay với ta?”“Ngươi dùng ma túy cũng vậy, hiện tại phải cắn mấy viên, mới có dũng khí xuống tay với ta sao?”Tiền Thu Phượng và những người khác, lúc này mí mắt cũng đập loạn xạ, trong lòng đều đang kinh nộ, Bùi Nguyên Minh chính là một người điên!Lần đầu tiên bọn họ gặp một người như vậy.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, vươn tay nắm lấy tay của chính mình, Lý Á Bưu rùng mình lui về phía sau, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.Hắn rất uất ức, rất phẫn nộ, muốn thẳng tay đâm chết Bùi Nguyên Minh tại đây.Nhưng hắn không đủ can đảm để hạ thủ.Hắn quen thuộc với sinh hoạt ngợp trong vàng son, cũng quen thuộc việc tất cả mọi người, ngưỡng vọng chính mình.Nhưng hắn cũng biết rất rõ, xã hội này có luật lệ.Tại trước mặt mọi người mà hắn làm chuyện này, thì hắn sẽ vi phạm vương pháp!Hắn sẽ vì một tiểu nhân vật, đời này xem như phế bỏ!Cho nên lúc này, Lý Á Bưu tự nhận luôn là một nhân vật, không có gan ra tay.Tiền Thu Phượng cùng một đám nhân viên an ninh, sắc mặt cũng kỳ quái đến cực điểm.Bọn hắn chưa từng nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh lại dám ra tay như thế này.Mặt khác, Lý Thi Vân lại mang đầy màu sắc khác nhau trong đôi mắt đẹp.Đối với người đàn ông như Bùi Nguyên Minh, cô càng thêm sùng bái.Rốt cuộc, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy, một người đàn ông che chở cho một người phụ nữ như thế này.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Lý Á Bưu ác độc mở miệng, tanh tưởi nghiến răng.” Ta không chơi chết ngươi cùng Trịnh Tuyết Dương, ta chính là vương bát đản, rùa đen rụt đầu!”” Thật sao?”Bùi Nguyên Minh hờ hững cười cười, sau đó trước mặt mọi người, bước tới Lý Á Bưu.“Ngươi không thể giết ta, mà nhất định ngươi phải như thế này!”Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh “choang” một tiếng, đập nát chai rượu ngoại trong tay Lý Á Bưu, lộ ra miệng chai rượu ngoại sắc bén.” Dạng này còn tạm được.”” Đến đây, đâm ta chỗ này, chơi chết ta đi!”“Ta hứa sẽ không đánh trả.”Vừa nói, Bùi Nguyên Minh vừa chỉ vào cổ mình, ngoắc ngón tay.Nhìn thấy bộ dạng giống như lưu manh của Bùi Nguyên Minh, sắc mặt Lý Á Bưu hơi cứng đờ.Vẻ mặt tức giận của hắn, lúc này dường như đông cứng lại, cổ chai rượu ngoại bị vỡ trong tay hắn, thế nào đều đâm không được.Bùi Nguyên Minh khinh thường cười một tiếng, thản nhiên nói: “Đến đây! Nhanh lên!”“Ngươi có dũng khí đối phó với nữ nhân, tại sao không có can đảm xuống tay với ta?”“Ngươi dùng ma túy cũng vậy, hiện tại phải cắn mấy viên, mới có dũng khí xuống tay với ta sao?”Tiền Thu Phượng và những người khác, lúc này mí mắt cũng đập loạn xạ, trong lòng đều đang kinh nộ, Bùi Nguyên Minh chính là một người điên!Lần đầu tiên bọn họ gặp một người như vậy.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, vươn tay nắm lấy tay của chính mình, Lý Á Bưu rùng mình lui về phía sau, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.Hắn rất uất ức, rất phẫn nộ, muốn thẳng tay đâm chết Bùi Nguyên Minh tại đây.Nhưng hắn không đủ can đảm để hạ thủ.Hắn quen thuộc với sinh hoạt ngợp trong vàng son, cũng quen thuộc việc tất cả mọi người, ngưỡng vọng chính mình.Nhưng hắn cũng biết rất rõ, xã hội này có luật lệ.Tại trước mặt mọi người mà hắn làm chuyện này, thì hắn sẽ vi phạm vương pháp!Hắn sẽ vì một tiểu nhân vật, đời này xem như phế bỏ!Cho nên lúc này, Lý Á Bưu tự nhận luôn là một nhân vật, không có gan ra tay.Tiền Thu Phượng cùng một đám nhân viên an ninh, sắc mặt cũng kỳ quái đến cực điểm.Bọn hắn chưa từng nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh lại dám ra tay như thế này.Mặt khác, Lý Thi Vân lại mang đầy màu sắc khác nhau trong đôi mắt đẹp.Đối với người đàn ông như Bùi Nguyên Minh, cô càng thêm sùng bái.Rốt cuộc, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy, một người đàn ông che chở cho một người phụ nữ như thế này.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Lý Á Bưu ác độc mở miệng, tanh tưởi nghiến răng.” Ta không chơi chết ngươi cùng Trịnh Tuyết Dương, ta chính là vương bát đản, rùa đen rụt đầu!”” Thật sao?”Bùi Nguyên Minh hờ hững cười cười, sau đó trước mặt mọi người, bước tới Lý Á Bưu.“Ngươi không thể giết ta, mà nhất định ngươi phải như thế này!”Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh “choang” một tiếng, đập nát chai rượu ngoại trong tay Lý Á Bưu, lộ ra miệng chai rượu ngoại sắc bén.” Dạng này còn tạm được.”” Đến đây, đâm ta chỗ này, chơi chết ta đi!”“Ta hứa sẽ không đánh trả.”Vừa nói, Bùi Nguyên Minh vừa chỉ vào cổ mình, ngoắc ngón tay.Nhìn thấy bộ dạng giống như lưu manh của Bùi Nguyên Minh, sắc mặt Lý Á Bưu hơi cứng đờ.Vẻ mặt tức giận của hắn, lúc này dường như đông cứng lại, cổ chai rượu ngoại bị vỡ trong tay hắn, thế nào đều đâm không được.Bùi Nguyên Minh khinh thường cười một tiếng, thản nhiên nói: “Đến đây! Nhanh lên!”“Ngươi có dũng khí đối phó với nữ nhân, tại sao không có can đảm xuống tay với ta?”“Ngươi dùng ma túy cũng vậy, hiện tại phải cắn mấy viên, mới có dũng khí xuống tay với ta sao?”Tiền Thu Phượng và những người khác, lúc này mí mắt cũng đập loạn xạ, trong lòng đều đang kinh nộ, Bùi Nguyên Minh chính là một người điên!Lần đầu tiên bọn họ gặp một người như vậy.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, vươn tay nắm lấy tay của chính mình, Lý Á Bưu rùng mình lui về phía sau, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.Hắn rất uất ức, rất phẫn nộ, muốn thẳng tay đâm chết Bùi Nguyên Minh tại đây.Nhưng hắn không đủ can đảm để hạ thủ.Hắn quen thuộc với sinh hoạt ngợp trong vàng son, cũng quen thuộc việc tất cả mọi người, ngưỡng vọng chính mình.Nhưng hắn cũng biết rất rõ, xã hội này có luật lệ.Tại trước mặt mọi người mà hắn làm chuyện này, thì hắn sẽ vi phạm vương pháp!Hắn sẽ vì một tiểu nhân vật, đời này xem như phế bỏ!Cho nên lúc này, Lý Á Bưu tự nhận luôn là một nhân vật, không có gan ra tay.Tiền Thu Phượng cùng một đám nhân viên an ninh, sắc mặt cũng kỳ quái đến cực điểm.Bọn hắn chưa từng nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh lại dám ra tay như thế này.Mặt khác, Lý Thi Vân lại mang đầy màu sắc khác nhau trong đôi mắt đẹp.Đối với người đàn ông như Bùi Nguyên Minh, cô càng thêm sùng bái.Rốt cuộc, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy, một người đàn ông che chở cho một người phụ nữ như thế này.