Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 460 3
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh phát hiện, Tập Phúc Đường của mình, thỉnh thoảng gặp phải một số bệnh nhân, nên không ngại đưa một bác sĩ có y thuật giỏi, tọa trấn giải quyết một số trường hợp khẩn cấp.Mình y thuật dạng này, đi lau sàn nhà sao?Nghe nói như thế, Hoa Dung lập tức liền giận không kềm được.“Tốt! Ngươi muốn chơi đúng không?”“Ta nói cho ngươi biết, nếu người không sống được, ngươi cả đời phải tới nhà giúp ta rửa toilet!”” Được, quân tử nhất ngôn khoái mã nhất tiên!”Bùi Nguyên Minh đồng ý.“Ta đề nghị, ngươi nên lên mạng để xem, cây lau nhà nào dùng tốt hơn.”“Đất nhà ta tương đối rộng, lau sàn rất mệt.”” Ôi ôi, ta nghĩ ngươi trước tiên, nên đi học cách rửa toilet đi, như vậy thiết thực hơn!”” Ngây thơ!”Giờ phút này, Hoa Dung mặt lạnh, trực tiếp coi Bùi Nguyên Minh là kẻ dối trá.Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới nàng, mà chậm rãi nâng tay phải lên, ngưng tụ ra một cỗ khí tức nhàn nhạt, sau đó đập xuống ngực Chu Quảng Lộc một cái.“Phụt–”Nương theo một chưởng của Bùi Nguyên Minh, Chu Quảng Lộc đột nhiên ngồi dậy.“Cái gì –”Tất cả những y tá nhỏ xinh trong hiện trường, đều thân thể mềm mại run rẩy, lớn tiếng hét lên.Còn Hoa Dung và những người khác, cũng là mặt đờ đẫn, ngốc trệ.Người chết cũng có thể ngồi dậy, hơn nữa còn mở mắt sao?Đây có phải là gặp quỷ hay không?“Đây, là người hay là ma?”Hoa Dung lúc này cũng kinh hãi lùi lại mấy chục bước, gương mặt xinh đẹp kinh ngạc không thể tin được, trong lòng hiện lên một cỗ khí lạnh khó hiểu.Một người, lẽ ra đã chết, lại đột nhiên ngồi bật dậy, còn nhìn cô chằm chằm được sao?Đây có phải là một trong các bộ phim ma hay không?Các y tá nhỏ, thậm chí còn ngã ngồi xuống đất, và gần như muốn khóc thét lên.Chỉ có Chu Hướng Võ, lúc này vội vàng xông lên, trực tiếp chộp váo mạch môn của Chu Quảng Lộc, một hồi sau mới lộ vẻ kích động nói: “Sống, sống!”Giờ phút này, hắn kích động đến nói năng không thể mạch lạc.Tại thời điểm này, các công cụ đo chỉ số sinh tồn khác nhau, nhanh chóng nhảy lên, và tất cả các chỉ số đã trở lại bình thường.Cảnh tượng này, khiến Hoa Dung và những người khác, hoàn toàn không thể tiếp nhận.Người này còn sống sao?Không phải gặp quỷ chứ?cái này…
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh phát hiện, Tập Phúc Đường của mình, thỉnh thoảng gặp phải một số bệnh nhân, nên không ngại đưa một bác sĩ có y thuật giỏi, tọa trấn giải quyết một số trường hợp khẩn cấp.Mình y thuật dạng này, đi lau sàn nhà sao?Nghe nói như thế, Hoa Dung lập tức liền giận không kềm được.“Tốt! Ngươi muốn chơi đúng không?”“Ta nói cho ngươi biết, nếu người không sống được, ngươi cả đời phải tới nhà giúp ta rửa toilet!”” Được, quân tử nhất ngôn khoái mã nhất tiên!”Bùi Nguyên Minh đồng ý.“Ta đề nghị, ngươi nên lên mạng để xem, cây lau nhà nào dùng tốt hơn.”“Đất nhà ta tương đối rộng, lau sàn rất mệt.”” Ôi ôi, ta nghĩ ngươi trước tiên, nên đi học cách rửa toilet đi, như vậy thiết thực hơn!”” Ngây thơ!”Giờ phút này, Hoa Dung mặt lạnh, trực tiếp coi Bùi Nguyên Minh là kẻ dối trá.Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới nàng, mà chậm rãi nâng tay phải lên, ngưng tụ ra một cỗ khí tức nhàn nhạt, sau đó đập xuống ngực Chu Quảng Lộc một cái.“Phụt–”Nương theo một chưởng của Bùi Nguyên Minh, Chu Quảng Lộc đột nhiên ngồi dậy.“Cái gì –”Tất cả những y tá nhỏ xinh trong hiện trường, đều thân thể mềm mại run rẩy, lớn tiếng hét lên.Còn Hoa Dung và những người khác, cũng là mặt đờ đẫn, ngốc trệ.Người chết cũng có thể ngồi dậy, hơn nữa còn mở mắt sao?Đây có phải là gặp quỷ hay không?“Đây, là người hay là ma?”Hoa Dung lúc này cũng kinh hãi lùi lại mấy chục bước, gương mặt xinh đẹp kinh ngạc không thể tin được, trong lòng hiện lên một cỗ khí lạnh khó hiểu.Một người, lẽ ra đã chết, lại đột nhiên ngồi bật dậy, còn nhìn cô chằm chằm được sao?Đây có phải là một trong các bộ phim ma hay không?Các y tá nhỏ, thậm chí còn ngã ngồi xuống đất, và gần như muốn khóc thét lên.Chỉ có Chu Hướng Võ, lúc này vội vàng xông lên, trực tiếp chộp váo mạch môn của Chu Quảng Lộc, một hồi sau mới lộ vẻ kích động nói: “Sống, sống!”Giờ phút này, hắn kích động đến nói năng không thể mạch lạc.Tại thời điểm này, các công cụ đo chỉ số sinh tồn khác nhau, nhanh chóng nhảy lên, và tất cả các chỉ số đã trở lại bình thường.Cảnh tượng này, khiến Hoa Dung và những người khác, hoàn toàn không thể tiếp nhận.Người này còn sống sao?Không phải gặp quỷ chứ?cái này…
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh phát hiện, Tập Phúc Đường của mình, thỉnh thoảng gặp phải một số bệnh nhân, nên không ngại đưa một bác sĩ có y thuật giỏi, tọa trấn giải quyết một số trường hợp khẩn cấp.Mình y thuật dạng này, đi lau sàn nhà sao?Nghe nói như thế, Hoa Dung lập tức liền giận không kềm được.“Tốt! Ngươi muốn chơi đúng không?”“Ta nói cho ngươi biết, nếu người không sống được, ngươi cả đời phải tới nhà giúp ta rửa toilet!”” Được, quân tử nhất ngôn khoái mã nhất tiên!”Bùi Nguyên Minh đồng ý.“Ta đề nghị, ngươi nên lên mạng để xem, cây lau nhà nào dùng tốt hơn.”“Đất nhà ta tương đối rộng, lau sàn rất mệt.”” Ôi ôi, ta nghĩ ngươi trước tiên, nên đi học cách rửa toilet đi, như vậy thiết thực hơn!”” Ngây thơ!”Giờ phút này, Hoa Dung mặt lạnh, trực tiếp coi Bùi Nguyên Minh là kẻ dối trá.Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới nàng, mà chậm rãi nâng tay phải lên, ngưng tụ ra một cỗ khí tức nhàn nhạt, sau đó đập xuống ngực Chu Quảng Lộc một cái.“Phụt–”Nương theo một chưởng của Bùi Nguyên Minh, Chu Quảng Lộc đột nhiên ngồi dậy.“Cái gì –”Tất cả những y tá nhỏ xinh trong hiện trường, đều thân thể mềm mại run rẩy, lớn tiếng hét lên.Còn Hoa Dung và những người khác, cũng là mặt đờ đẫn, ngốc trệ.Người chết cũng có thể ngồi dậy, hơn nữa còn mở mắt sao?Đây có phải là gặp quỷ hay không?“Đây, là người hay là ma?”Hoa Dung lúc này cũng kinh hãi lùi lại mấy chục bước, gương mặt xinh đẹp kinh ngạc không thể tin được, trong lòng hiện lên một cỗ khí lạnh khó hiểu.Một người, lẽ ra đã chết, lại đột nhiên ngồi bật dậy, còn nhìn cô chằm chằm được sao?Đây có phải là một trong các bộ phim ma hay không?Các y tá nhỏ, thậm chí còn ngã ngồi xuống đất, và gần như muốn khóc thét lên.Chỉ có Chu Hướng Võ, lúc này vội vàng xông lên, trực tiếp chộp váo mạch môn của Chu Quảng Lộc, một hồi sau mới lộ vẻ kích động nói: “Sống, sống!”Giờ phút này, hắn kích động đến nói năng không thể mạch lạc.Tại thời điểm này, các công cụ đo chỉ số sinh tồn khác nhau, nhanh chóng nhảy lên, và tất cả các chỉ số đã trở lại bình thường.Cảnh tượng này, khiến Hoa Dung và những người khác, hoàn toàn không thể tiếp nhận.Người này còn sống sao?Không phải gặp quỷ chứ?cái này…