Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 461 9
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Nếu là đồng phạm, ngồi tù mục xương.”Chu Hướng Võ vẻ mặt lãnh đạm, không có cố ý tức giận.“Tôi sẽ không báo thù cá nhân của mình bằng cách này, dù sao thì tội ác của bọn hắn cũng đủ nghiêm trọng rồi.”“Đặc biệt là Lý Á Báo, dưới tay hắn có không ít người có tiền án, còn có không ít kẻ đang lẩn trốn…”“Ngoài ra, ngay cả người của Khô lâu bang, đều có bọn hắn ở đây.”“Lý Á Báo không gặp xui xẻo, còn có thiên lý hay sao?”“Khô lâu bang?”Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày.“Lý Á Báo làm sao có thể có quan hệ cùng Khô lâu bang?”Chu Hướng Võ nhàn nhạt nói: “Sau khi Bạch miển Khô Lâu bị Hình Lão giải quyết, người của Khô Lâu bang chạy tán loạn.”“Có người đầu quân Lý Á Báo, cũng là bình thường.”“Thật tiếc khi không bắt được những người này. Ngay từ đầu chúng đã bỏ chạy khỏi đường ống thoát nước”.Vừa nói xong, Chu Hướng Võ vẻ mặt tiếc nuối.Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu: ” Thì ra là thế.”“Được rồi, Bùi đại sư, ngài không cần nghĩ những chuyện này, tôi sẽ không để cho ngài cuốn vào chuyện này.”Chu Hướng Võ nở nụ cười.“Sẽ không có ai biết ngài đã tới đây đêm nay, kể cả khẩu cung của Lý Á Bưu cùng Tiền Thu Phượng, ngài cũng sẽ không xuất hiện.”Hiển nhiên, Chu Hướng Võ rất biết, Bùi Nguyên Minh tính tình khiêm tốn, cho nên đã sớm an bài tốt cho anh.Bùi Nguyên Minh cười nhẹ nói: “Tốt nhất coi như ta không tồn tại.”Đang nói chuyện, Bùi Nguyên Minh liền để Chu Hướng Võ thu xếp cho mình một chiếc xe, đưa mình về nhà.Nhưng vừa lên xe, Bùi Nguyên Minh đột nhiên cau mày nói: ” Đúng, đêm nay hình như không thấy Lý Á Báo, tên này rốt cuộc sẽ xử lý thế nào?”Tuy rằng anh và Lý Á Báo chưa gặp mặt chính thức, nhưng từ cách bài trí trong biệt thự, và cách làm việc của Cơ Ca và những người khác, có thể phán đoán rằng, Lý Á Báo nhất định là dân liều mạng, loại vô pháp vô thiên, loại người này, tuyệt đối khó đối phó.Nếu hắn ta không chết, e rằng Trịnh Tuyết Dương sẽ gặp nguy hiểm.“Bắt, người tôi nhất định phải bắt.”Chu Hướng Võ lúc này nhìn có chút ảm đạm.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Nếu là đồng phạm, ngồi tù mục xương.”Chu Hướng Võ vẻ mặt lãnh đạm, không có cố ý tức giận.“Tôi sẽ không báo thù cá nhân của mình bằng cách này, dù sao thì tội ác của bọn hắn cũng đủ nghiêm trọng rồi.”“Đặc biệt là Lý Á Báo, dưới tay hắn có không ít người có tiền án, còn có không ít kẻ đang lẩn trốn…”“Ngoài ra, ngay cả người của Khô lâu bang, đều có bọn hắn ở đây.”“Lý Á Báo không gặp xui xẻo, còn có thiên lý hay sao?”“Khô lâu bang?”Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày.“Lý Á Báo làm sao có thể có quan hệ cùng Khô lâu bang?”Chu Hướng Võ nhàn nhạt nói: “Sau khi Bạch miển Khô Lâu bị Hình Lão giải quyết, người của Khô Lâu bang chạy tán loạn.”“Có người đầu quân Lý Á Báo, cũng là bình thường.”“Thật tiếc khi không bắt được những người này. Ngay từ đầu chúng đã bỏ chạy khỏi đường ống thoát nước”.Vừa nói xong, Chu Hướng Võ vẻ mặt tiếc nuối.Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu: ” Thì ra là thế.”“Được rồi, Bùi đại sư, ngài không cần nghĩ những chuyện này, tôi sẽ không để cho ngài cuốn vào chuyện này.”Chu Hướng Võ nở nụ cười.“Sẽ không có ai biết ngài đã tới đây đêm nay, kể cả khẩu cung của Lý Á Bưu cùng Tiền Thu Phượng, ngài cũng sẽ không xuất hiện.”Hiển nhiên, Chu Hướng Võ rất biết, Bùi Nguyên Minh tính tình khiêm tốn, cho nên đã sớm an bài tốt cho anh.Bùi Nguyên Minh cười nhẹ nói: “Tốt nhất coi như ta không tồn tại.”Đang nói chuyện, Bùi Nguyên Minh liền để Chu Hướng Võ thu xếp cho mình một chiếc xe, đưa mình về nhà.Nhưng vừa lên xe, Bùi Nguyên Minh đột nhiên cau mày nói: ” Đúng, đêm nay hình như không thấy Lý Á Báo, tên này rốt cuộc sẽ xử lý thế nào?”Tuy rằng anh và Lý Á Báo chưa gặp mặt chính thức, nhưng từ cách bài trí trong biệt thự, và cách làm việc của Cơ Ca và những người khác, có thể phán đoán rằng, Lý Á Báo nhất định là dân liều mạng, loại vô pháp vô thiên, loại người này, tuyệt đối khó đối phó.Nếu hắn ta không chết, e rằng Trịnh Tuyết Dương sẽ gặp nguy hiểm.“Bắt, người tôi nhất định phải bắt.”Chu Hướng Võ lúc này nhìn có chút ảm đạm.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Nếu là đồng phạm, ngồi tù mục xương.”Chu Hướng Võ vẻ mặt lãnh đạm, không có cố ý tức giận.“Tôi sẽ không báo thù cá nhân của mình bằng cách này, dù sao thì tội ác của bọn hắn cũng đủ nghiêm trọng rồi.”“Đặc biệt là Lý Á Báo, dưới tay hắn có không ít người có tiền án, còn có không ít kẻ đang lẩn trốn…”“Ngoài ra, ngay cả người của Khô lâu bang, đều có bọn hắn ở đây.”“Lý Á Báo không gặp xui xẻo, còn có thiên lý hay sao?”“Khô lâu bang?”Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày.“Lý Á Báo làm sao có thể có quan hệ cùng Khô lâu bang?”Chu Hướng Võ nhàn nhạt nói: “Sau khi Bạch miển Khô Lâu bị Hình Lão giải quyết, người của Khô Lâu bang chạy tán loạn.”“Có người đầu quân Lý Á Báo, cũng là bình thường.”“Thật tiếc khi không bắt được những người này. Ngay từ đầu chúng đã bỏ chạy khỏi đường ống thoát nước”.Vừa nói xong, Chu Hướng Võ vẻ mặt tiếc nuối.Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu: ” Thì ra là thế.”“Được rồi, Bùi đại sư, ngài không cần nghĩ những chuyện này, tôi sẽ không để cho ngài cuốn vào chuyện này.”Chu Hướng Võ nở nụ cười.“Sẽ không có ai biết ngài đã tới đây đêm nay, kể cả khẩu cung của Lý Á Bưu cùng Tiền Thu Phượng, ngài cũng sẽ không xuất hiện.”Hiển nhiên, Chu Hướng Võ rất biết, Bùi Nguyên Minh tính tình khiêm tốn, cho nên đã sớm an bài tốt cho anh.Bùi Nguyên Minh cười nhẹ nói: “Tốt nhất coi như ta không tồn tại.”Đang nói chuyện, Bùi Nguyên Minh liền để Chu Hướng Võ thu xếp cho mình một chiếc xe, đưa mình về nhà.Nhưng vừa lên xe, Bùi Nguyên Minh đột nhiên cau mày nói: ” Đúng, đêm nay hình như không thấy Lý Á Báo, tên này rốt cuộc sẽ xử lý thế nào?”Tuy rằng anh và Lý Á Báo chưa gặp mặt chính thức, nhưng từ cách bài trí trong biệt thự, và cách làm việc của Cơ Ca và những người khác, có thể phán đoán rằng, Lý Á Báo nhất định là dân liều mạng, loại vô pháp vô thiên, loại người này, tuyệt đối khó đối phó.Nếu hắn ta không chết, e rằng Trịnh Tuyết Dương sẽ gặp nguy hiểm.“Bắt, người tôi nhất định phải bắt.”Chu Hướng Võ lúc này nhìn có chút ảm đạm.